Đại hán kia hoàn toàn không hiểu, người này một mình đối mặt với bốn người bọn họ mà vẫn dám xuống xe đi tới! Thế chẳng phải là không muốn sống sao? Nhưng mà hắn cũng không nghĩ ngợi làm gì, dù sao mình bên người đông thế mạnh, tại sao phải sợ một mình hắn! Cho nên chẳng để ý gì, liền vung nắm đấm lên đánh. Tất nhiên tốc độ vung nắm đấm của người này đối với tôi mà nói thì chẳng vào đâu cả, chỉ là… Không hiểu sao, tôi cảm thấy mặt người này rất quen? "Đợi một chút..." Tôi nói. "Làm... Làm gì?" Đại hán kia đột ngột thu lại nắm đấm, ngạc nhiên hỏi: "Mày còn có chuyện gì?" "Không có gì, chỉ là tôi thấy anh rất quen mắt, chỉ sợ đánh lầm người!" Tôi nói. "Đừng có thấy sang bắt quàng làm họ! Đừng tưởng như vậy tao sẽ không đánh mày!". Đại hán kia hiển nhiên không quan tâm tới lời nói của tôi mà cố chấp hét lên. "Đợi chút..." Một đại hán gầy gò, chạy từ phía sau tới, chắn trước mặt người này rồi nói: "Đại ca, em cũng cảm thấy hắn rất quen...". "Mẹ kiếp, mày cứ nhìn gà hóa cuốc, thấy ai cũng quen mắt? Tao đã từng này tuổi đầu, chẳng lẽ lại không biết đây là một kẻ có tiền hay sao?". Đại hán mắng. "Cũng đúng!" Người gầy nói: "Nhưng chuyện này quả thật rất kỳ lạ!" Tôi nghe người gầy nói, thì không còn nghi ngờ gì nữa, hai người này tôi chắc chắn có quen biết! Đây chẳng phải là một người béo và người gầy, trong cái đêm tôi cứu Hạ Nhu hay sao? "Hai người không phải là người Tân Giang ?" Tôi hỏi. "A? Sao mày biết?" Người gầy nghi ngờ nói. "Im mồm! Mày cứ nói linh tinh với hắn!" Người béo này chính là Sấu đầu đà trước kia, cắt ngang lời nói của người gầy, nhìn tôi nói: "Hai người chúng tao có phải là người Tân Giang hay không, thì có liên quan gì tới mày!" Lúc này, tâm tình tôi trở nên phấn chấn, trời ạ, câu trả lời này giống y như trước kia! Tôi tiếp tục nói: "Trời đất! Tao không nói chuyện với 2 thằng ngốc chúng mày. Chẳng phải trước kia chúng mày ở Tân Giang bị tao đánh cho hôm mê còn gì. Nhưng tao đúng là phục sức sống của chúng mày, bị đánh tới như vậy, mà hiện giờ vẫn sinh long hoạt hổ!" "A!" Người gầy đột nhiên kêu lên: "Đại... Đại ca, người này chính là người mà khi ở thành phố Tân Giang chúng ta đã gặp!" Người béo giờ phút này cũng hiểu lời người gầy nói, chân tay run rẩy nói: "Đại ca! Không, Đại gia! Huynh đệ chúng tôi có mắt như mù, tôi thật không biết người mà Lý Hướng Đông giao trừng trị chính là lão nhân gia! Nếu mà tôi biết, gan của chúng tôi có lớn gấp 10 cũng không dám!" Nói xong, người này quay ra nói với hai tên còn lại: "Hai người chúng bay còn lo lắng cái gì, còn không mau đến nhận lỗi với đại gia!" Hai tên kia không biết tại sao đại ca của mình lại sợ người có gương mặt trẻ tuổi này, nhưng đại ca đã sợ người kia như vậy, thì bọn họ tất nhiên là không chọc nổi, nên rối rít chạy tới cúi đầu nói: "Đại gia, thật xin lỗi! Chúng tôi sai rồi!" Người béo thấy tôi không nói gì, liền vội hỏi: "Đại... Đại gia, chúng tôi có thể đi chứ?" "Ừ..." Tôi suy nghĩ một chút. Người béo nghe xong cho là tôi đã ngầm đồng ý, đang định rời đi, thì lại nghe tôi nói: "Đợi một chút!" Người béo bị dọa cho sợ đến nỗi vội vàng đứng lại, thận trọng hỏi: "Đại gia, còn có chuyện gì ạ?" "Anh vừa mới nói là Lý Hướng Đông phái các anh tới ?" Tôi hỏi. "Dạ! Chính là chỗ này… hắn cho huynh đệ chúng tôi năm vạn đồng, ép chúng tôi đánh ngài... đánh đến nỗi phải vào bệnh viện..." Nói tới đây, người béo dừng lại một chút, nhìn tôi không có phản ứng gì, mới dám tiếp tục nói: "Lúc trước chúng tôi thật sự không biết là ngài... cho nên..." "Nói thẳng ra đi!" Tôi cắt lời hắn nói. "Dạ, dạ!" Người béo vội vàng gật đầu nói: "Lý Hướng Đông xếp đặt cho chúng tôi đến đánh đại gia bị thương trước, sau đó hắn xông ra và tạo trò "anh hùng cứu mỹ nhân" thật là hoàn hảo!" Tôi gật đầu, cái này Lý Hướng Đông tính toán tốt nhỉ! "Lý Hướng Đông đang ở gần đây?" Tôi hỏi. Người béo gật đầu nói: "Vâng, đang ở cách đây không xa, bên trong một chiếc xe và nhìn về chỗ này!" "Vậy chẳng phải các anh không hoàn thành nhiệm vụ được giao hay sao?" Tôi có chút thương hại cho người béo này, tại sao hai lần thực thành nhiệm vụ đều gặp phải tôi!. "Hừ! Hắn là một con ruồi! Lão tử sẽ đem tiền trả lại cho hắn! Hắn cũng không có gan đối đầu với Tân Long Bang đâu!" Người béo khinh thường nói. " Tân Long Bang? Tân Long Bang là tổ chức gì?" Tôi hỏi. " Bang Tân Long là một thế lực ngầm ở Tô Châu, mấy người chúng tôi đều là người của bang Tân Long!" Người béo có chút tự hào nói. Xem ra bang Tân Long tại Tô Châu có thực lực không kém! "Tại sao mày lại chạy tới Tô Châu?" Tôi hỏi. Theo tôi được biết hai người này đều xuất thân từ nông dân. "Đừng nói nữa! Là hai chúng tôi chạy trốn tới đây! Đều bởi vì cái thằng Lôi công tử! Mẹ kiếp, hắn muốn giết anh em chúng tôi để diệt khẩu, nếu không chạy nhanh thì thiếu chút nữa chúng tôi thì đã thành cô hồn dã quỷ rồi! Hai anh em chúng tôi tới Tô Châu, gặp được bang chủ Tân Long, người rất coi trọng chúng tôi, còn cho chúng tôi con đường làm ăn…" Người béo đắc ý nói. "Được rồi, được rồi!" Tôi phất phất tay. "Chúng tôi có thể đi sao?" Người béo vội vàng hỏi. "Đi thôi, đi thôi!" Tôi phất tay, bỗng nhiên tôi nghĩ tới một chuyện, cho nên nói: "Chờ một chút!" Người béo bị giật mình, sợ tới mức thiếu chút nữa thì đi tự sát. Nhưng tự sát thì không dám, mà thủ đoạn của tôi thì hắn cũng đã được lĩnh giáo rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm. "Còn có chuyện gì sao ạ?" Người béo bất đắc dĩ quay người lại hỏi. "Tôi hỏi anh một chuyện, gần đây những người trong bang phái của anh có trợ giúp người bên thành phố Tân Giang đối phó với Tô gia hay không?" Tôi bỗng nhiên nghĩ đến việc Tô gia đang bị quấy rối, rất có thể là do bang phái tại nơi này làm! Vì Hoàng Hữu Vi ở xa Tân Giang, không thể nào phái nhiều người như vậy, mà Hắc bang ở các nơi đều có sự liên hệ, cho nên Hoàng Hữu Vi rất có thể sẽ tìm xã hội đen giúp đỡ! "Tô gia? Là Tô thị tập đoàn sao? Chuyện này tôi không nghe nói tới, nhưng lão đại của Hắc Hổ bang có giao tình với lão đại của Tân Long bang! Cách đây không lâu, vị lão đại kia tới Tô Châu, đưa thiếp mời, gửi tới tất cả các lão đại của hắc bang ở Tô Châu nhưng mà bang Tân Long chúng tôi không tham gia." Người béo nói. Thật thế sao! Xem ra năng lực của Hoàng Hữu Vi cũng không nhỏ! Nhưng chuyện này có vẻ không tốt lắm, tuy tôi có thực lực lớn, nhưng xử lý cả một hắc bang thì lại không phải là chuyện đùa! Nếu chuẩn bị không tốt thì sẽ mang lại phiền toái. "Đây là số di động của tôi, anh giúp tôi chú ý một chút tới Hắc Hổ bang và cái vị lão đại kia, có tin tức gì lập tức cho tôi biết." Tôi cho người béo tờ danh thiếp có ghi số điện thoại của tôi. "Được! Chắc chắn rồi, lão nhân gia ngài cứ yên tâm đi! Chuyện này cứ để cho tôi gánh vác!" Người béo liền nhận lấy danh thiếp và đáp. ... ... ... ... Lý Hướng Đông ngồi ở trong xe đã có chút sốt ruột, bởi vì qua hôm nay, hắn sẽ trở thành vệ sĩ riêng của Tô Dĩnh Tư! Cái tên đáng ghét kia sắp đi đời rồi! Tiền đúng là thứ tốt! Lý Hướng Đông đắc ý nghĩ. Mình chỉ tốn mười vạn đồng mà có thể nhờ bang Tân Long đích thân làm việc này thay mình! Lý Hướng Đông hút một điếu thuốc, gác hai chân lên, lẳng lặng chờ đợi động tĩnh và thời khắc quyết định sẽ phát sinh. Nhưng chỉ một lát sau, Lý Hướng Đông cảm thấy dường như sự việc có chút gì đó không được bình thường, lẽ ra phải thấy người Hắc Hổ Bang đánh nhau với thằng vệ sĩ kia, nhưng người của Hắc Hổ Bang đột nhiên dừng lại, hơn nữa bộ dáng lại có vẻ như sợ hãi! Lý Hướng Đông rất buồn bực, chẳng lẽ thằng vệ sĩ kia là quỷ hay sao? Bốn người cao lớn lại không đánh nổi một mình hắn ư? Lý Hướng Đông càng nhìn càng cau mày, điều này cũng có thể xảy ra hay sao? Lý Hướng Đông trước đó đã điều tra kỹ, cái tên vệ sĩ mới của Tô Dĩnh Tư này, là người của nơi khác tới, chứ không phải là người nơi này... Việc tiếp theo là, mấy người của bang Tân Long cũng kéo đi! Lý Hướng Đông lửa giận bốc cao chín trượng! Cơ hội tốt như vậy mà lại bị đám người này làm hỏng chuyện! Lần này không thành công, thì sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa! Lý Hướng Đông cầm lấy điện thoại, khi bên kia mới nhấc điện thoại, thì hắn đã quát: "Bọn mày có chuyện gì vây? Bổn thiếu gia cho tụi mày 10 vạn đồng, mà bọn mày làm ăn như vậy hay sao?" Ở đầu điện thoại bên kia, ban đầu im lặng một chút, sau đó lập tức quát mắng: "Thằng chó chết này, mày dám quát Lão tử, Lão Tử đốt cả nhà mày! Lão Tử cảnh cáo mày, đừng có chủ ý với người kia nữa. Nếu không chết lúc nào mày cũng không biết đâu, 10 vạn lão tử sẽ trả mày!" Nói xong, người đó cúp điện thoại. Chỉ còn Lý Hướng Đông ngây ngốc cầm điện thoại di động, không biết chuyện gì đang xảy ra. "Hừ! Chỉ là một thằng ngoại lai tới Tô Châu mà dám uy hiếp bổn thiếu gia! Mày cứ chờ đấy!" Rất lâu sau, Lý Hướng Đông mới hoàn hồn trở lại, hổn hển kêu lên. Về những lời của người béo, thì Lý Hướng Đông chỉ coi như gió thoảng bên tai. Vốn là Đại thiếu gia của một tập đoàn lớn, Lý Hướng Đông sợ quái người nào! Người này hôm nay đã đắc tội với hắn, Lý Hướng Đông nếu không trả thù thì không phù hợp với tính cách của hắn! ... ... ... ... Về phần Tô Dĩnh Tư cũng cảm thấy rất kỳ lạ, thấy tôi chỉ nói mấy câu mà bọn đầu gấu to lớn hung hăng kia đã bị đuổi đi, hơn nữa nhìn thần sắc của bọn họ còn có vẻ cung kính vô cùng. "Anh và bọn họ nói cái gì vậy?" Tôi vừa lên xe, Tô Dĩnh Tư đã vội vàng hỏi. Bởi vì chiếc xe này cách âm tương đối tốt, cho nên nàng không nghe được cuộc đối thoại của chúng tôi ở bên ngoài. "À, bọn họ vốn là người ở thành phố Tân Giang, đã từng bị tôi giáo huấn một lần, lần này bọn họ đương nhiên không dám làm gây chuyện gì cả!" Tôi nói một cách đơn giản. Tô Dĩnh Tư gật đầu và cũng không hỏi nhiều, thời gian này người tìm đến rất nhiều, cho nên Tô Dĩnh Tư cũng không cảm thấy quá kỳ quái.