Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 150
Đầu giờ chiều, Diệp Tiêu Tiêu lên lớp. Đối với cô gái này, cảm giác của tôi rất mãnh liệt
Dù gì đi chăng nữa, tôi cũng là một nam nhân hơn 30 tuổi, không thể nào không có hứng thú với thục nữ được
Cho nên tôi vẫn dùng ánh mắt dâm đãng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Diệp Tiêu Tiêu, kể từ sau khi xảy ra sự kiện bao ngừa thai lần trước, Diệp Tiêu Tiêu đối với tôi luôn có đề phòng, khi lên lớp không bao giờ đứng đối diện mà chĩa bộ ngực vào tôi cả
Nhưng mà bây giờ tôi đâu có giống như lúc trước, lúc nào chẳng có thể nhìn xuyên qua được. Cạp cạp ~ ! Đây đúng là một dị năng tuyệt vời
"Ngày đầu tiên của năm học mới, lớp chúng ta có 2 chuyện quan trọng phải làm
Chuyện thứ nhất, đó là chúng ta lại một lần nữa bầu chọn đội ngũ cán bộ
Tại sao lại phải chọn lại? Cũng không phải do đội ngũ cán bộ trước không xứng với chức danh, mà nguyên nhân chủ yếu là, đội ngũ cán bộ lần trước là do cô tạm thời chỉ định, do lúc đó mọi người chưa biết ai với ai cả
Lần này chúng ta lựa chọn phương thức dân chủ, đó là bỏ phiếu, tất cả các bạn trong lớp đều có thể tham gia,, ngoại trừ những người được lựa chọn vào trong danh sách cán bộ, cô nhắc lại là ngoại trừ những người được để cử, thì những người khác cũng có quyền tham gia ứng cử"
Diệp Tiêu Tiêu nói
Chọn lại đội ngũ cán bộ? Tôi nhớ thời điểm bầu lại đội ngũ cán bộ ở kiếp trước khi mới bước chân vào lớp 11, kết quả cuối cùng là tênLưu Khoa Sinh vẫn được chọn, chẳng lẽ bởi vì việc tôi trọng sinh nên đã có sự thay đổi?
Tôi không có hứng thú với việc tuyển chọn đội ngũ cán bộ lần này, ở cái thời điểm cấp 3 nói trắng ra cán bộ chỉ là một chức danh hão, làm không công chẳng qua là thỏa mãn một chút lòng hư vinh của mình mà thôi
Kiếp trước tôi đã làm đủ rồi, cho nên kiếp này khi đang đi học, mang lại cho tôi cảm giác dạo chơi nhân gian, cho nên loại chuyện này tôi trốn còn không kịp, làm sao có thể tham gia vào đây
Nhưng chuyện ngoài ý muốn là Diệp Tiêu Tiêu lại viết tên tôi lên bảng
Tôi ký quái nhìn Diệp Tiêu Tiêu, kết quả là nhận được một ánh mắt thị uy, làm cho tôi sầu lo trăm mối nhưng không có cách giải quyết
Đến thời điểm bỏ phiếu, tôi không thể không thừa nhận, cái tên Lưu Khoa Sinh đúng là có chút thủ đoạn
Mặc dù cha hắn đã bị bắt, nhưng tên tiểu tử này lại càng tích cực quan hệ hơn trước, trong lớp có hơn 80% số bạn học nhận ân huệ nhỏ của Lưu Khoa Sinh
Tôi nghĩ tiểu tử này đã bắt đầu vực dậy sau chuyện cha hắn bị bắt
Diệp Tiêu Tiêu cau mày nhìn số phiếu bầu của Lưu Khoa Sinh đã qua vượt qua 50%, nàng không nghĩ tới một con người bụng dạ hẹp hòi lại có thể đạt được nhiều phiếu bầu tới như vậy
Nói thật, lúc trước nàng rất coi trọng Lưu Khoa Sinh, nhưng có mấy chuyện sau này làm cho ấn tượng của nàng đối với Lưu Khoa Sinh tụt dốc không phanh
Nàng cho rằng một người mà lòng dạ hẹp hòi thì không thể nào lãnh đạo người khác được
Nếu như giờ tôi lại cho nàng biết tất cả những chuyện xấu xa mà Lưu Khoa Sinh đã làm, thì không biết nàng có cảm giác gì nữa
Lưu Khoa Sinh nhìn sií phiếu trên bảng thì biết tâm tư trong nửa năm nay của mình không uổng phí
Tình cảnh của mình giờ không giống trước kia, chuyện gì cũng phải dựa vào chính mình
Diệp Tiêu Tiêu lúc này đang do dự, dựa theo số phiếu bầu trên bảng, thì Lưu Khoa Sinh sẽ được chọn làm lớp trương, nhưng mà ý đồ của Diệp Tiêu Tiêu với lần bỏ phiếu này là muốn chọn ra một lớp trưởng khác, còn những chức vụ còn lại không trọng yếu
Tôi mặc dù dối với chuyện bỏ phiếu vô cùng thờ ơ, nhung mà Diệp Tiêu Tiêu lại hết sức quan tâm
Tầm mắt của tôi thủy chung chưa rời nàng chút nào, thì khi nhìn vẻ mặt của nàng, tôi cũng hiểu được đại khái
Vốn ai làm lớp trưởng tôi cũng không quan tâm, nhưng ai bảo tên Lưu Khoa Sinh này có thù oán với tôi, huống chi quan trọng nhất là tiểu thư xinh đẹp Diệp Tiêu Tiêu có ý kiến
Tôi nhìn Quách Khánh ở phía trước, thấy hắn còn đang ngủ. Hắn cũng biết chuyện bầu chọn lại cán bộ lớp chẳng có quan hệ gì với tôi với hắn cả, nên hắn đã ngủ khò từ sớm!
Cho nên tôi dùng chân đạp cho Quách Khánh một cước, Quách Khánh bị giật mình tỉnh giấc
Hắn quay đầu lại định chửi, nhưng nhìn thấy tôi thì lại nở nụ cười nói:
"Lão Đại, có chuyện gì không?"
"Cậu nhìn số phiếu trên bảng một chút, căn cứ theo kết quả bây giờ thì Lưu Khoa Sinh chắc chắn lại được chọn làm lớp trưởng"
Tôi đem cơ hội này chuyển sang cho Quách Khánh
Quách Khánh gật đầu, lập tức hiểu ý
"Theo kết quả bỏ phiếu, bạn Lưu Khoa Sinh đạt được 38 phiếu, dẫn đầu lớp. Dựa theo kết quả này, bạn Lưu Khoa Sinh sẽ trở thành lớp trưởng của lớp chúng ta, có ai có ý kiến gì không?"
Diệp Tiêu Tiêu cau mày nói
Mặc dù kết quả này không như nàng mong muốn, nhưng nàng cũng không có biện pháp gì cả
"Em có"
Quách Khánh lười biếng duỗi lưng một cái nói:
"Em không đồng ý, em muốn bỏ phiếu lại một lần nữa!"
Lưu Khoa Sinh trong lòng cả kinh, nửa năm nay hắn đã hối lộ không ít bạn học, mặc dù người khác có thể không bỏ phiếu cho mình, nhưng cũng không có chen ngang phá đám!
Nhưng khi hắn nhìn thấy người nói chuyện là Quách Khánh, thì trong lòng nhất thời nguội lạnh đi phân nửa
Nhìn thấy đồ chuẩn bị tới tay, mà lại bị người khác chặn ngang, trong lòng hắn đúng là có chút tức giận
"Bỏ phiếu một lần nữa ư? Tại sao em lại muốn bỏ phiếu một lần nữa?"
Ở Diệp Tiêu Tiêu nghĩ, cho dù có làm lại một lần nữa, thì kết quả cũng giống nhau mà thôi
"Bởi vì lúc nãy em đang ngủ!" Quách Khánh dõng dạc nói
"Ngủ! Chuyện này có quan hệ gì với việc em đang ngủ?"
Diệp Tiêu Tiêu kỳ quái nói
"Cô không phải nói cả lớp phải tham dự hay sao? Em lúc nãy còn đang ngủ, không thể bỏ phiếu, cho nên phải bỏ phiếu lại một lần nữa!"
Quách Khánh nói
"Nhưng mà…….Sợ rằng…….."
Diệp Tiêu Tiêu thật ra cũng hy vọng có thể bỏ phiếu lại một lần nữa, để tìm người thay thế tên Lưu Khoa Sinh, nhưng mà lần bình chọn này đã có kết quả, thì làm sao cải biến được đây
"Được rồi, người khác có làm lão tử không can dự, nhưng Lưu Khoa Sinh mà làm lớp trưởng thì lão tử không đồng ý! Chúng ta làm đơn giản một chút, ai đồng ý với việc Lưu Khoa Sinh làm lớp trưởng thì giơ tay!"
Quách Khánh không đợi Diệp Tiêu Tiêu nói đã đứng ra nói với tất cả mọi người trong lớp
Mọi người hai mặt nhìn nhau, bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, không có ai giơ tay cả, người nào giơ tay thì người đó ngu, Quách Khánh này là ai!?
Đó là xã hội đen, nếu hắn đã nói rõ là không muốn Lưu Khoa Sinh làm lớp trưởng thì làm gì còn ai dám giơ tay nữa!
Có mấy người bình thường chơi thân thiết với Lưu Khoa Sinh do dự một lúc rồi cũng giơ tay lên
Quách Khánh thấy vậy thì trừng mắt một cái, dọa cho những người kia sợ tới mức suýt tè ra quần, cánh tay đang giơ lập tức bỏ xuống
"Cô Diệp, không có ai đồng ý chuyện Lưu Khoa Sinh làm lớp trưởng!" Quách Khánh hài lòng nói
Diệp Tiêu Tiêu lúc này cũng kinh ngạc tột đỉnh, không nghỉ tới tên học sinh cá biệt này trong lúc này lại đứng ra giúp mình, nhưng nàng không hiểu là, tại sao hắn chỉ đứng lên nói một câu, lập tức mọi người lại làm theo hắn, hơn nữa còn vô cùng nghiêm túc
Nếu để cho Diệp Tiêu Tiêu biết học sinh của mình sợ xã hội đen trả thù mới thay đổi, thì không biết nàng sẽ có cảm tưởng thế nào
Lưu Khoa Sinh tức muốn nổ phổi, chuyện đã thành công thì lại bị tên Quách Khánh này phá rồi, nhưng mà hắn cũng không dám nói gì, bởi hắn biết Quách Khánh bây giờ mạnh hơn hắn nhiều lắm!
Quách Khánh nói xong cũng ngồi xuống, Diệp Tiêu Tiêu lập tức dùng ngay cái cớ này, xóa kết quả của Lưu Khoa Sinh ở trên bảng đi. Kết quả của lần bỏ phiếu tiếp theo, thì một người tên là Vu Dương lên làm lớp trưởng
Tôi đối với người này không có ấn tượng gì, chẳng qua là cảm giác hắn thành thật, thuộc về loại người đấm ba quyền không dám đánh ra một phát rắm
Nhìn ánh mắt oán độc của Lưu Khoa Sinh, tôi đoán là tên Vu Dương này xui xẻo rồi, nhưng chuyện đó có quan hệ gì với tôi đâu. Nhưng chuyện làm cho tôi ngoài ý muốn là tôi được bầu làm Ủy viên Học tập!
Nhưng mà cũng mặc kệ, chức vụ này chẳng phải làm cái gì cả, nó chỉ được mỗi cái danh mà thôi
Triệu Nhan Nghiên vẫn được bầu làm Bí thư chi đoàn, tiểu nha đầu này nhân duyên không tệ, cả lớp có 63 người thì có tới 59 người bỏ phiếu cho nàng, người không bỏ phiếu là tôi, còn lại là Quách Khánh đang ngủ không tham gia, tôi với Triệu Nhan Nghiên vì ngại nên không bỏ, người thứ tư thì tôi đoán chắc là Lưu Khoa Sinh rồi
Sau khi danh sách cán bộ đã hoàn tất, Diệp Tiêu Tiêu tuyên bố chuyện quan trọng thứ hai chính là, mùa xuân này trường học tổ chức Đại Hội thể dục thể thao, khuyến khích mọi người ghi danh tham gia, làm vẻ vang cho lớp.
Tôi nhớ lại thời điểm ở kiếp trước, Diệp Tiêu Tiêu cũng động viên tôi tham gia môn chạy 1000 mét, nhưng thời gian thi lại là đầu giờ chiều, khi đó tôi mới ăn cơm xong, nếu mà chạy thì có lẽ không bị đau ruột thừa cũng bị trĩ
Vì vậy tôi học tập theo khẩu hiệu ở trong trường là "không coi trọng về thành tích", cho nên tôi tham gia để đối phó
Cũng bởi vì lúc đó tôi sợ nguy hiểm tới tính mạng, cho nên khi mọi người thục mạng chạy về phía trước, thì tội lại ở phía sau tản bộ, khi mọi người tới đích, tôi thậm chí còn chưa đi xong được một phần hai quãng đường
Lúc đó, thầy giáo thể dục chạy tới đạp cho tôi một cước ngã lăn ra đất, mắng:
"Em không chạy thì tới đây xem náo nhiệt làm gì? Trông còn chậm hơn cả loài Ô Quy! Em đã như vậy thì cuộc thi tiếp theo không cần thi nữa!"
Lúc ấy bởi vì tính cách của tôi nhu nhược, cho nên không tiến hành giải thích gì cả, yên lặng khập khiễng đi ra khỏi sân vận động
Nhưng mà trong lòng tôi lúc đó lại thề rằng, nhất định có ngày phải đạp người này xuống đất. Tôi vẫn còn nhớ rõ, người này tên là Quách Tùng Thụ
Diệp Tiêu Tiêu động viên mọi người rất lâu, nhưng lại phát hiện số người tham gia không được mấy người, ngay cả tiêu chuẩn mỗi lớp 1 người tham dự 1 môn cũng không đạt được
Tuy đối với học sinh, thành tích học tập mới là trọng yếu nhất, nhưng các phương diện khác cũng không thể thua kém các lớp khác quá nhiều!
Cho nên nàng nói:
"Đội ngũ cán bộ phải làm gương, mỗi người đăng ký ba môn thi, những người khác tự nguyện"
Đối với đội ngũ cán bộ mới, Diệp Tiêu Tiêu đương nhiên không có bất cứ gì dị nghị, nhưng tôi thì lại lo lắng cho cái tên Vu Dương có vóc người nhỏ nhắn kia về hai môn đẩy tạ và chạy nhanh
Tôi cũng không biết khi hắn thi đẩy tạ, là hắn đẩy tạ hay là tạ đẩy hắn, hoặc là cả hai đồng thời bay ra ngoài
Lúc Vu Dương cầm cái phiếu báo danh tới chỗ tôi, tôi nhìn qua một chút rồi lười biếng đáp:
"Cứ tùy ý đi, đối với tớ môn nào cũng được!"
Bây giờ thì những chỉ tiêu trong cuộc thi thể dục đối với tôi thì chẳng là gì cả, nếu tôi muốn tôi có thể vô địch thế giới
Khi tôi nói xong câu đó, thì phát hiện tên Vu Dương kia đang cảm kích nhìn tôi, loại ánh mắt này làm tôi sợ hãi
Tiểu tử này không phải là đồng tính luyến ái đấy chứ? Trong lòng tôi buồn bực nghĩ thầm
Nhưng mà tôi cũng rất nhanh hiểu được, tại sao tên Vu Dương này lại cười quỷ dị tới như vậy, khi tôi thấy được danh sách, thì tôi suýt nữa ngất đi, mấy người này toàn đẩy cho tôi những môn "hạng nặng", nào là chạy 5000 mét, chạy Marathon 10.000 mét!
Hơn nữa 2 cuộc thi 5000 mét và 10.000 mét lại sát với nhau, nói cách khác là tôi mới vừa chạy xong 5000 mét, thì lại phải chạy 10.000 mét! Nếu như tôi không biết dị năng thì chết ngay tại đương trường mất
Khi tên Vu Dương này cho tôi xem danh sách, thấy tôi sững sờm, hắn có chút khộng đành lòng, nói:
"Lưu Lỗi, nếu không được thì đưa sang cho tớ một môn…."
Tôi cười nói:
"Không có chuyện gì đâu, chẳng phải là chỉ có 5000 mét và 10.000 mét thôi hay sao! Cậu hãy đợi tớ lấy vị trí thứ nhất về cho xem!"
Vu Dương nghe xong sợ hết hồn, há to miệng kinh hãi nhìn tôi, rất lâu sa mà cũng không nói được gì
"Lão Đại, tại sao cậu lại báo danh nhiều môn như vậy?"
Quách Khánh cũng kinh ngạc khi xem tờ phiếu báo danh
"Ha hả, lão đại của cậu là siêu nhân rồi, cho nên đâu có thèm tranh giành với những người khác, với tớbây giờ, thì lấy vị trí thứ nhất chẳng phải đơn giản hay sao?"
Tôi vỗ vỗ Quách Khánh nói
"Ai"
Quách Khánh thở dài nói:
"Quên đi, tớ ngày càng có cảm giác mình không còn là học sinh nữa, khác hẳn với người khác rồi."
Tôi gật đầu, Quách Khánh nói cũng đúng sự thật, Quách Khánh hiện giờ đã là lão đại một phương, cuộc sống hàng ngày đã khác hoàn toàn so với những học sinh khác, cho nên không thể lấy cách nghĩ của những học sinh để xem hắn
"Cậu cùng với tụi bên ngõ hẻm Hoa đào giờ thế nào rồi?"
Bỗng nhiên tôi nghĩ tới một chuyện rất trọng yếu, cũng trong năm nay Vu Văn Phong bị người ta đánh cho biến thành kẻ ngu
Bởi vì sau khi tôi sống lại, cho nên tôi không dám cam đoan rằng người xuất thủ lần này có phải là Đinh Bảo Tam hay không! Bởi vì….. kiếp này đã không giống với kiếp trước nữa rồi
Kiếp trước lão đại ở chợ bán thức ăn là Đinh Bảo Tam, mà bây giờ là Quách Khánh, cứ căn cứ theo cái này mà suy đoán, thì người đánh tên Vu Văn Phong năm nay sẽ là Quách Khánh!
Tôi không thể trơ mắt nhìn bạn mình bị vào tù được, cho nên tôi nhất định phải nghĩ một sách lược vẹn toàn trước khi chuyện này phát sinh
"Cậu nói Vu Văn Phong ư? Đợt trước Tam Hầu Tử đã dẫn người đi đập cho hắn một trận rồi, có thể là bây giờ hắn sợ, cho nên không có động tĩnh gì cả"
Quách Khánh nói.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
6 chương
390 chương
92 chương
13 chương
194 chương
22 chương
131 chương