Trọng sinh trở về mộ thiếu quan tâm chút đi
Chương 65 : Bìa ra mắt
10 người trong cùng một khung hình, bảo cô ta đứng ở vị trí đã định sẵn, chẳng phải là bảo cô ta đứng ở chỗ khó nhìn đến nhất hay sao?
Đến lúc đó, còn ai để ý đến cô ta nữa?
Không chiếm được vị trí trung tâm thì thôi lại còn bị Diệp Tinh Quang chi làm bẽ mặt trước mặt rất nhiều người, làm sao cô ta có thể nuốt trôi được cục tức này?
“Được rồi, lần chụp trang bìa ra mắt này công ty đã quảng bá tạo khí thế trước rồi. Nếu như việc phát hành trang bìa bị trì hoãn gây ảnh hưởng đến hiệu quả quảng bá, mất đi thời cơ lý tưởng thì không ai có thể chịu trách nhiệm nổi đâu."Thẩm Ngọc trầm mặt nói, đến câu cuối cùng thì lại nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt sắc bén cố ý nhìn về phía Diệp Tinh Quang, mang theo lửa giận cùng cảnh cáo sâu sắc.
Diệp Tinh Quang chỉ bình tĩnh, lãnh đạm đứng trong trường quay, lạnh lùng nhìn Lưu Diệc Khả đang đứng ở vị trí vốn có của cô ta, vẻ mặt không có bất kỳ thay đổi nào.
Nhìn thấy Lưu Dược Khả đứng ở một góc khuất phía bên trái, những người mẫu khác không khỏi thầm cười trộm, vẻ mặt nghiêm túc ban đầu sắp sụp đổ rồi.
Đặc biệt là khi nhìn thấy khí thế ban đầu của Lưu Diệc Khả, sau khi bị Diệp Đế dùng thực lực từng hồi từng hồi đánh cho tơi tả, nhanh chóng trở nên ủ rũ.
Thảo nào Lưu Diệc Khả không muốn đứng ở chỗ của cô ta, với cái vị trí tối tăm như vậy sợ là sẽ chẳng ai để ý đến.
Lại còn muốn bắt nạt người khác để giành lấy vị trí trung tâm của người ta, sao có thể nghĩ tốt đẹp như vậy được?"Diệp Tinh Quang, tôi thực sự không biết nên nói cô thông minh hay ngu ngốc. Vì chút lợi nhuận nhỏ trước mặt mà gây thù chuốc oán khắp nơi. Người như cô chỉ có thể đắc ý trong ngày một ngày hai. Tôi sẽ đợi đến ngày cô thất bại thảm hại mà rời khỏi giới giải trí, đó mới chính là kết thúc của cuộc đời cô."Thẩm Ngọc bước đến bên cạnh Diệp Tinh Quang, vẫn tiếp tục mạnh miệng cảnh báo Diệp Tinh Quang một câu, để cố gắng cứu vãn lại thể diện và khí thế vừa đánh mất.
Rõ ràng là kế hoạch vô liêm sỉ của cô ta để giành vị trí trung tâm đã không thành công, đến bây giờ vẫn còn có thể cao giọng dạy dỗ Diệp Tinh Quang, còn cho rằng bản thân xuất phát từ lẽ phải."Vậy thì tôi rất muốn cô mở to mắt ra mà nhìn tôi từng bước đi lên đỉnh cao của cuộc đời."Diệp Nữ Đế khinh thường nhàn nhạt nói một câu, nét cười bên khoé miệng lại càng tươi tắn: "Luôn buông lời hung ác, hoá ra đây là cách cô che giấu đi cái lòng tự tôn ít ỏi đáng thương của mình.”
Thẩm Ngọc nhất thời bị chọc sâu vào chỗ đau, độc ác nhìn cô một cái rồi quay người bước nhanh đi.
Diệp Nữ Đế dạy dỗ xong, lập tức duyên dáng bước đến chỗ nhiếp ảnh gia đang gọi họ.
Lần này, công ty đã đặc biệt mời Karen, anh ta chính là nhiếp ảnh gia độc quyền trên sân khấu của VM Show."Chào các cục cưng, tôi là Karen, là nhiếp ảnh gia của các em."Một người đàn với mái tóc được chải ngược ra sau, tấm lưng to rộng, khoác trên mình bộ tây trang thoải mái xuất hiện trong trường quay, đường nét khuôn mặt rõ ràng toát ra vẻ đẹp trai, tuấn tú khiến cho những người phụ nữ có mặt ở đây phải đỏ mặt.
Sau khi nhìn thấy Karen, những người mẫu mới này khó có thể kìm nén tiếng hét trong cổ họng."Karen, vậy mà lại là Karen!"Công ty lần này vậy mà lại chịu bỏ ra một số tiền lớn để mời về một nhiếp ảnh gia vô cùng nổi tiếng trên thế giới, lại còn là Karen của VM Show.
Dưới ống kính của anh ta, gần như tất cả mọi người phụ nữ đều trở nên vô cùng xinh đẹp, cao quý.
Ngoài những bức ảnh chụp chung cả 10 người ra, còn có những bức ảnh nhóm chụp từ 2 đến 3 người.
Hiện nay bọn họ vẫn chưa có kinh nghiệm chụp ảnh thời trang chuyên nghiệp, nhưng dưới sự hướng dẫn của Karen, họ nhanh chóng tìm ra mẹo nhỏ.
Biểu cảm trong khi chụp ảnh và quay phim khó là kiến thức vô cùng sâu sắc mà họ cần phải học khi muốn trở thành một người mẫu chuyên nghiệp.
Karen là người Anh nên rất thẳng thắn, mặc dù màn giới thiệu bản thân lúc đầu có vẻ thân thiện và nhẹ nhàng, nhưng đến khi làm việc lại vô cùng khắt khe, giống hệt với lời đồn.
Thậm chí nhiều người mẫu đã bị anh ta mắng cho khóc nức nở.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
27 chương
38 chương
78 chương
67 chương
62 chương
139 chương
10 chương