Tục ngữ nói chân trần thì không sợ mang giày, liểu mạng thì không sợ tiếc mạng, nhưng nếu như chân trần là tên  biến thái, tiếc mạng là kẻ điên, vậy thì ai sợ ai thì chưa chắc à. Hôm nay từ lúc thức dậy, tâm trạng của Hàn Hiểu vô cùng tốt, hôm nay chính là ngày cha con Shakma tới thăm hỏi. Ăn sáng xong, Hàn Hiểu như bình thường cùng với Công tước và mấy đứa nhỏ đi dạo tiêu thực trong vườn hoa, thuận tiện vào trong nhà kính hái vài quả trái cây, khi bọn họ quay trở lại phòng khách, quản gia đến báo, cha con Shakma đã đến rồi, đang đợi ở trong phòng khách. Hàn Hiểu cười càng sáng lạn, cậu phân phó người hầu gái đem trái cây cậu mới hái xuống đi rửa sạch, sau đó nắm tay mấy đứa nhỏ và Công tước đi vào nhà. Cha con Shakma đang ngồi trên ghế salon trong phòng khách nhìn thấy một nhà Công tước, liền đứng lên hành lễ. “Ừ! Ngồi đi!” Akasi mang theo khí thế của người đứng đầu, cười gật đầu với họ, rồi kéo Hàn Hiểu cùng ngồi xuống. Hai người đối diện, một người khí chất nho nhã, hào hoa lịch sự, hoàn toàn nhìn không ra cái danh xưng người đàn ông giảo hoạt nhất của giới chính trị, còn một người tự nhiên trang nhã, xinh đẹp động lòng người, mặc dù sóng lưng cứng ngắc đã để lộ tâm trạng căng thẳng của cô, nhưng cũng không ảnh hưởng đến khí chất quý tộc cao quý đã được bồi dưỡng và nét hoạt bát trong con người cô. Trong lòng Hàn Hiểu gật đầu, tuy hơi nhỏ một chút, nhưng cô gái này rất được! Cha con Shakma cũng lấy làm kinh ngạc, cứ tưởng Hàn Hiểu có xuất thân dân thường, cho dù đã gả cho Công tước Doris nhiều năm nay, nhưng khí tức nghèo khó của người dân đen không thể xóa bỏ trong một sớm một chiều được, nhưng không thể ngờ rằng thiếu niên trước mặt đây lại như thiên tiên xuất trần! Tới giờ đi học của mấy đứa nhỏ rồi, mặc dù tụi nó rất muốn ở nhà xem náo nhiệt, nhưng mà tụi nó cũng biết chắc chắn mẹ sẽ không cho, cho nên chỉ đành phải hôn lên mặt Hàn Hiểu, từ biệt mọi người, rời khỏi phòng khách. Sau đó, cười nói với Công tước đang ngồi bên cạnh: “Akasi, không phải lúc đi dạo anh nói có một việc rất quan trọng cần phải giải quyết sao! Công việc quan trọng hơn, đi đi!” Công tước nhíu mày nhìn Hàn Hiểu: “Đúng vậy! Qủa thật có việc quan trọng cần phải xử lí,” nói xong liền đứng dậy, “Shakma, đúng lúc ta có việc cần nói với ông, ông theo ta đi tới phòng làm việc!” “Vâng!” Gia chủ Shakma đứng dậy, sau khi cho con gái một ánh mắt an lòng, liền theo Công tước rời khỏi phòng khách. Nhìn thấy Công tước rời đi, cô gái nhỏ Shakma liền nhẹ nhàng thở ra một hơi, sống lưng cứng ngắc dường như cũng thả lỏng ra không ít. “Sao vậy, cô rất sợ Công tước à!?” Nghe thấy Hàn Hiểu hỏi mình, trên mặt cô gái nhỏ liền xuất hiện vẻ lúng túng khi bị bắt tại trận. “Ân……….thật có một chút!” Nghĩ một lát, cô vẫn nói lời thật lòng. “Sao thế! Không phải anh ấy rất đẹp trai sao!” Cái khuôn mặt đó của Công tước đại nhân vẫn luôn nhận được sự hoan nghênh của phái nữ. “Ách, ………..chính là vì tôi chưa từng thấy người nào đẹp trai như Công tước, cho nên vừa nhìn thấy thì hơi căng thẳng!” Cô gái nhỏ Shakma nói dối đầy bình tĩnh. Hàn Hiểu cười vui lên, cô bé này vừa mới thừa nhận mình sợ, vậy mà lúc này lại nghiêm túc nói mình căng thẳng. “Greta, tôi có thể gọi cô là Greta không! Tiểu thư Shakma!” “Phu nhân, người quá đề cao tôi rồi! Người không cần khách khí với tôi như vậy đâu.” Cho dù người gọi tôi tiểu Hắc tiểu Bạch tôi cũng không dám có ý kiến! Hàn Hiểu nhìn cô, đầy ấm áp nói: “Greta, tôi thích người thành thật, tuổi tôi và cô cũng tương đương nhau, trước mặt tôi không cần căng thẳng như vậy, có gì nói đó, tôi cũng không phải thú dữ ăn thịt người, không ăn thịt cô đâu!” Greta trong lòng cười khổ, người không phải nhưng chồng người phải a! Hơn nữa còn ăn đến xương cốt cũng không còn. Nhưng nghĩ kĩ lại, chấp niệm của cô đối với Reichet lại lớn hơn. Vì thế Greta mang theo khí thế của người tráng sĩ một đi không trở lại nói: “Thật ra người trong Viện trưởng lão nói, trên chiến trường Công tước Doris sát phạt quyết đoán, dưới chiến trường thì lại kiêu ngạo độc đoán, tính cách ngang ngược không nói lí lẽ, không có lòng khoan dung, có thù tất báo gấp đôi, cho nên………..!”  Cho nên khi tôi gặp ngài ấy ngay cả nhìn cũng không dám nhìn. Hàn Hiểu nghe vậy không nhịn được cười nói: “Cô sao lại nghe cái đám người Viện trưởng lão đó nói bậy, mấy cái này sao lại là khuyết điểm của Akasi, rõ ràng tất cả quý tộc đều là cái đức tính này!” Greta sửng sốt một hồi, sau đó là gật đầu mãnh liệt, trên mặt đầy vẻ kích động như người cuối cùng cũng tìm được tổ chức của mình, cái gọi là cao quý và nho nhã của giới quý tộc đều vứt lên trên chín tầng mây. “Đúng vậy! Đúng vậy! Mỗi lần tôi nhìn thấy cái đám quý tộc mắt cao hơn đầu đó, tôi chỉ muốn một cước đạp lên trên!” Hàn Hiểu cũng hùa theo nói: “Được, lần sau, cô muốn đạp người nào, có tôi chống lưng cho cô.” “Thật sao!” Hai mắt Greta phát sáng, có phu nhân Doris chống lưng, nói không chừng cô có thể đạp người thành công. “Thật, còn thật hơn vàng!” Hai người nhìn nhau cười, vẻ căng thẳng của Greta nhanh chóng bị quét đi sạch sẽ. Quản gia vẫn đứng một bên hầu hạ đầu đầy hắc tuyến, thì ra trong lòng phu nhân Công tước đại nhân chính là cái hình tượng này! Greta cảm thấy thiếu niên ngồi đối diện mình giống như những người bạn bình thường mình vẫn ở chung, chứ không phải là vị phu nhân cao cao tại thượng đứng đầu Landis, trong lòng cô rất vui vẻ, hảo cảm đối với Hàn Hiểu cũng tăng lên không ít. Lúc này người hầu gái liền bưng lên nước trà và điểm tâm, trái cây Hàn Hiểu hái lúc sáng cũng được cắt đẹp đẽ, cắm những cái nĩa nhỏ, được sắp xếp gọn gàng xinh đẹp ở trên dĩa, đặt ở giữa bàn, người hầu gái lại rót nước trà để trước mắt Hàn Hiểu và Greta, rồi hành lễ rời khỏi phòng khách. “Greta, nếm thử một ít trái cây đi, đây đều được trồng ở trong thành, sáng hôm nay tôi đích thân hái đó, còn tươi lắm!” Hàn Hiểu chỉ vào cái dĩa đã được bày thành tác phẩm nghệ thuật nói với Greta. “Thật sao! Vậy tôi không khách sao nữa!” Greta cầm lấy một miếng bỏ vào trong miệng, nhất thời trong miệng tràn đầy vị nước trái cây ngọt lịm, thịt mịn nhiều nước, lại mang theo một mùi thơm mát, ngay cả người được nuôi dưỡng trong gia tộc lớn như Greta cũng không thể không thừa nhận rằng, trái cây này quả thật chính là hàng thượng phẩm, ăn rất ngon. Hàn Hiểu tay cầm ly trà, nhìn cô gái trước mặt ăn trái cây, vẽ mặt đầy thích thú, không nhịn được trêu chọc một chút tâm tư của cô. “Greta, cô cảm thấy con trai Lance của ta như thế nào!” “Khụ khụ……!” Greta đang ăn trái cây, nghe thấy vậy liền bị sặc, “Phu nhân, người đừng đùa tôi nữa, người gọi tôi tới rõ ràng là vì……..” Greta dừng lại kịp thời, quan hệ giữa Hàn Hiểu và Reichet còn là bí mật, cô nói ra chỉ gây thêm phiền phức cho cha thôi! Trong lúc Reichet vẫn còn đang chán nản chính mình, thì Hàn Hiểu đã mở miệng. “Tôi gọi cô đến là vì cái gì!” “Vì………….vì…………..” Reichet trong nhất thời không tìm được lí do, vội vã đến mức trán cũng chảy mồ hôi, ngẩng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt trêu ghẹo của Hàn Hiểu, liền hiểu rõ, cô bị người ta đùa rồi! Cô hờn dỗi nói: “Phu nhân, người xấu quá!” Hàn Hiểu haha cười lớn lên, cô gái này dễ thương quá, cười xong rồi, nói: “Cô cũng không cần giấu tôi làm gì, Akasi nói cha cô có lẽ đã đoán ra được mối quan hệ giữa tôi và Reichet, cho nên ông ta mới ủng hộ cô đi theo đuổi cái người căn cơ còn nông đó.” Greta ngồi thẳng dậy, nghiêm nghị nói: “Phu nhân, tôi thề với người, tôi theo đuổi Reichet là vì tôi thích anh ấy, không có liên quan gì đến việc anh ấy là anh trai của người, thực ra mấy ngày trước sau khi nhận được thư mời của người, tôi mới biết được chân tướng từ cha tôi, xin người nhất định phải tin tưởng tôi!” Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Greta, Hàn Hiểu gật đầu, cười nói: “Tôi tin tưởng cô, cho nên cô mới có thể xuất hiện trước mặt tôi, không cần lo lắng, nào, uống một miếng trà hoa quả cho đỡ sợ nào!” Đối với Hàn Hiểu mà nói, bóp chết một tiểu thư thế gia thượng lưu thì cũng chỉ là một câu nói. Nghe thấy lời Hàn Hiểu, Greta liền buông xuống tảng đá ở trong lòng, nắm chặt li trà trong tay, theo thói quen hít sâu một hơi tận hưởng hương thơm của trà, bỗng nhiên mày nhíu chặt lại, nhẹ nhàng duỗi đầu lưỡi ra nếm một ít nước trà, sắt mặt lập tức thay đổi. “Phu nhân!” Greta liền đứng bật dậy, Hàn Hiều bị thanh âm của cô làm hoảng sợ liền dừng lại động tác đưa li trà đến bên miệng. “Phu nhân, trà này không thể uống, trong trà có độc!” Quản gia Abigail nghe vậy liền thay đổi sắt mặt, “Có độc!” “Vâng, quản gia đại nhân, xin người cho mới bác sĩ tới, tôi nghi ngờ trong trà này đã bỏ cỏ Tây kí” Greta vội vàng nói với quản gia Abigail Nghe thấy là loại cỏ cực độc Tây kí, quản gia Abigail cũng xanh cả mặt, chạy như bay tới bên cạnh bàn thông báo với tất cả mọi người thong qua máy truyền tin, đồng thời đặt toà thành trong cảnh giới đỏ. Hản Hiểu khó tin nhìn li trà trong tay, nước trà màu vàng trong vắt giống như bình thường, cơ thể cậu cũng không có cái gì không tốt. “Greta, cô có nhầm lẫn không, trà hoa quả này đâu có gì khác với bình thường chứ, hơn nữa thân thể tôi cũng không sao.” “Phu nhân, tôi ở trường là học y nhưng mà tôi rất hứng thú với y học cổ truyền, cho nên tôi đã thấy thấy qua cỏ Tây kí này, mùi của loại cỏ Tây kí này hơi chua có chút giống quả Ngải, nhưng lại mang theo một chút vị đắng, cũng có một chút vị chát nhẹ, mặc dù vị đắng trong li trà rất nhỏ, người thường không phát hiện ra được, nhưng không lừa được tôi, bây giờ người vẫn chưa cảm thấy gì, đó là bởi vì độc tính của loại cỏ này vẫn chưa phát tác, bình thường phải mấy tiếng đồng hồ sau mới bắt đầu phát tác, một khi phát tác chính là…..” Nói tới đây Greta dừng lại, cô không dám nói tới hậu quả. “Chính là như thế nào?!” Hàn Hiểu bình tĩnh hỏi “Chính là……chính là một xác ba mạng, loại cỏ này cực kì độc, nếu người bình thường ăn phải nó, thì không sao cả, nhưng nếu như người ăn phải là thai phụ, thì trong vòng một ngày nhất định sẽ sinh non, phá hủy mạch máu gây ảnh hưởng đến quá trình đông cứng huyết thanh, từ đó sẽ gây ra băng huyết, cuối cùng là một xác hai mạng, sau khi người chết, độc tính sẽ lập tức phân giải, cho nên người bình thường đều cho rằng sinh non gây ra băng huyết, sẽ không có ai hoài nghi đến việc hạ độc.” Hàn Hiểu đã sớm biết với tính cách khác người của đám quý tộc, nhất định sẽ kéo không ít thù hận cho cậu, chỉ là không ngờ rằng dưới sự bảo vệ tầng tầng lớp lớp của Akasi, vậy mà bọn họ lại có thể xuống ta được, lại còn độc ác như vậy. Bọn họ muốn giết cậu, cậu có thể hiểu được, nhưng họ lại dùng cách thức tàn ác như thế, vậy thì thật đáng chết. Hàn Hiểu nhớ đến lúc nãy cậu vừa uống một ít, sắc mặt trắng bệch đi, duỗi ngón trỏ và ngón giữa, móc vào trong cổ họng. “Ọe…..ọe…..” Mùi nước chua tràn ngâp cả phòng. Hàn Hiểu vừa động thủ, Greta liền hiểu rõ ý của cậu, cô nói với người hầu gái đang chân tay luống cuống không biết làm như thế nào: “Đi lấy một li nước muối tới, mau lên!” Người hầu đáp ứng rồi chạy như bay. Mấy phút sau, người hầu liền mang một li nước muối tới. Hàn Hiểu nhận lấy nước muối, liền liều mạng uống vào, sau đó lại móc tay vào cổ họng, nôn hết nước đã uống vào ra, cứ như vậy lặp lại nhiều lần, lúc này Công tước đại nhân cũng chạy tới. Nayar nhìn thấy hành động của cậu, liền biết cậu đang rửa dạ dày, tuy rằng hơi đơn sơ, nhưng vẫn có thể xem là giải độc, đặc biệt là loại cỏ độc như cỏ Tây kí này. Anh đi tới bên cạnh bàn, cầm lấy li trà Hàn Hiểu đã bỏ xuống, ngửi một tí, bỏ xuống, lấy dụng cụ của mình ra, anh chắc chắn trong li trà đã bị hạ cỏ Tây kí. “Tiểu thư Shakma có huyết thống của người Gamma?” “Vâng! Mẹ tôi có ¼ huyết thống Gamma!” Người Gamma ngũ giác rất phát triển, đặc biệt là khứu giác và vị giác, cho nên Greta mới có thể phát hiện li trà này có chút xíu khác thường, từ đó ngăn chặn được tình hình tồi tệ sẽ xảy ra, Nayar cảm thấy thật may mắn, không ngừng cảm ơn ông trời. “Tiểu thư Shakma, tôi đại diện giới quý tộc chân thành cảm ơn cô!” “Cái này………cái này không cần đâu, ngài nghiêm trọng quá rồi, đây là việc tôi nên làm!” Bị một quý tộc cảm tạ chân thành đến như thế, Greta có chút không biết làm sao. Lúc này Hàn Hiểu rửa dạ dày cũng được một khoảng thời gian, nước muối cũng dùng hết luôn rồi, nhưng cậu vẫn không ngừng móc cổ họng, nôn hết, chỉ còn nôn khan, không còn nôn ra được gì nữa, Akasi không để ý trên người cậu vẫn còn đồ nôn ra, đem cậu ôm chặt vào trong lòng. “Đủ rồi, tiểu gia hỏa đủ rồi!” Hàn Hiểu yếu đuối nằm ở trong lòng Akasi, không ngừng thở dốc, lúc nãy rửa ruột đã tốn hết tất cả sức lực của cậu, Nayar tiến lên kiểm tra độc tố cho cậu, không thấy có độc trong máu của Hàn Hiểu, để kiểm tra kĩ hơn, Nayar đổi cách khác, kết quả kiểm tra ra có một ít độc tố với số lượng cực nhỏ, Nayar nhăn chặt mày lại. “Công tước, cũng may phát hiện sớm, phu nhân cũng xử lí rất thỏa đáng, độc tố đều đã tiết ra ngoài cơ thể, chỉ còn một ít bất kì lúc nào cũng có thể giải xong, cũng không có uy hiếp gì đối với phu nhân và đứa nhỏ.” Hàn Hiểu nghe vậy thở ra một hơi thật sâu, trái tim đang treo lơ lửng cũng buông xuống được, cậu ngẩng đầu nhìn Greta, lộ ra một nụ cười yếu ớt. “Greta, hôm nay thật sự cảm ơn cô, nếu không có cô chắc hôm nay sẽ chỉ toàn tin tôi chết ở khắp nơi, vì để báo đáp ơn cứu mạng của cô, tôi tặng Reichet cho cô!” “Thật à!” Trên mặt Greta tràn đầy lo lắng cuối củng cũng xuất hiện vẻ vui mừng. “Còn thật hơn vàng!” Akasi ôm Hàn Hiểu về phòng ngủ, sau khi tắm rửa sạch sẽ, Hàn Hiểu rất nhanh liền rơi vào mộng đẹp, sau khi Hàn Hiểu ngủ say, Akasi và mấy đứa nhỏ rời khỏi phòng ngủ, nhẹ nhàng đóng cửa lại, trước của có mấy người đang đứng đợi. “Bé dễ thương không sao chứ!” Lukenaer lo lắng hỏi “Không sao, đã ngủ rồi!” Akasi trả lời “Công tước, tôi có chuyện muốn báo cáo với ngài!” Nayar tiến lên một bước nói với Akasi “Nói!” “Thật ra trong phòng khách tôi có giấu một số việc, độc tố cỏ Tây kí thải ra ngoài cơ thể ít nhất cần 1 tháng, trong thời gian 1 tháng đó, độc tố sẽ không có tác dụng gì đối với phu nhân, nhưng lại có ảnh hưởng không nhỏ đối với đứa nhỏ trong bụng!” Thần sắc Nayar đầy nghiêm trọng nói “Ảnh hưởng gì?” Akasi mặt vô biểu tình hỏi “Có khả năng thân thể sẽ yếu hơn cơ thể quý tộc bình thường, không thích hợp phát triển trong quân đội, nhưng mà tính huống cụ thể cần tiến hành kiểm tra quan sát!” Trầm mặt một lát, Akasi híp mắt nói, “Không thể phát triển trong quân đội thì phát triển lĩnh vực khác, con của Akasi ta ở đâu cũng là tinh anh! Chuyện này không được để tiểu gia hỏa biết!” “Vâng! Tôi hiểu!” “Đúng rồi, Lukenaer” Akasi quay đầu nói với Hầu tước Lukenaer đang đứng bên trái, “Đợi lát nữa cậu liên lạc với gia tộc Helios, thay ta hỏi bọn họ, trên tinh cầu tư nhân tại sao lại có cỏ độc, hơn nữa lại xuất hiện trong chén trà của phu nhân ta!” “Việc này chắc không có liên quan với gia tộc Helios đi!” “Ta biết không liên quan tới bọn họ,” Aaksi cười lạnh nói, “Mấy ngày trước, trong máy truyền tin, tên nhân yêu đáng chết Claudius đã thỉnh cầu ta thưởng cho hắn về sự việc của Rochester, còn hỏi thăm không đầu đuôi tình hình của đứa nhỏ trong bụng tiểu gia hỏa, vừa xoay người một cái, cỏ độc trong vùng đất của hắn lại xuất hiện trong chén trà của tiểu gia hỏa, ta không nuốt trôi được cục tức này!” Nói cách khác, anh là đang giận cá chém thớt. “Không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ!” Một giọng nói non nớt mà phẫn nộ thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, chỉ thấy trên khuôn mặt của tiểu Hera và tiểu Lance lúc này đều toàn là thù hận không nên xuất hiện trong độ tuổi của mình, nắm đấm nhỏ siết chặt đã nói lên được phẫn nộ trong lòng tụi nó. “Tha thứ!” Akasi cười nhạt một tiếng, “Trong từ điển của ta từ trước giờ không hề có hai chữ này!” Anh nở nụ cười đầy hung ác, trong mắt là ngọn lửa đang hừng hực cháy như muốn hủy diệt mọi thứ. “Có người phải trả giá cho hành động của mình, trả giá cực lớn.”