Trọng sinh tìm lại hạnh phúc
Chương 9 : cải thiện quan hệ (3)
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânQuốc Hùng đang trên đường đến công ty đối tác để bàn bạc ký kết hợp đồng. Lúc ông chuẩn bị quẹo phải thì một chiếc xe lạ từ hướng ngược lại cố tình chạy nhanh đâm thẳng về phía ông. Quốc Hùng nhanh chóng bẻ lái sang hướng khác không may lại đụng vào cây cột điện gần đó.
Túi hơi ở ghế ngồi không bung ra khiến đầu ông chảy máu do bị đập mạnh vào vô – lăng rồi rơi vào trạng thái hôn mê. May mắn, tai nạn xảy ra gần nhà thương Y Đức nên ông ngay lập tức được chuyển đi.
Sau khi được Hoàng Duy băng bó cùng chụp X quang kĩ lưỡng, Quốc Hùng không bị vấn đề gì. Nhân lúc được thằng bạn rảnh rỗi hỏi thăm tình hình, Quốc Hùng sẵn đem chuyện buồn phiền hồi sáng tâm sự và thế là từ vết thương không đáng kể biến thành nặng đến nỗi phải đi giải phẫu.
Quốc Hùng đã để lỡ lời giải thích với người bạn đời quá cố vì vậy ông không muốn lặp lại sai lầm một lần nữa. Mặc dù biết kế này có phần quá đáng, ông cũng bằng lòng thực hiện. Nhưng có vẻ kết quả xảy ra vượt ngoài dự đoán của ông.
Ngọc Nhi không chỉ xóa bỏ những chuyện không vui trước đây mà còn hết lòng chăm sóc cho ông. Vì sợ thức ăn trong nhà thương không đầy đủ chất dinh dưỡng, cả ba bữa ăn của Quốc Hùng đều do một tay Ngọc Nhi lo liệu.
Bữa sáng và bữa tối đều do Ngọc Nhi phụ trách và tự mình đem đến, còn bữa trưa thì giao cho dì Lan vì cô lúc này đã nhập học nên không thể xoay sở. Riêng bữa tối, Ngọc Nhi còn nấu thêm một số canh hoặc vài món tẩm bổ cho Quốc Hùng cùng một số món ăn vặt nhẹ cho Gia Kiệt.
Còn Gia Kiệt kể từ ngày Quốc Hùng nhập viện do Ngọc Nhi không yên tâm để cậu ở nhà một mình giữa đám người hầu chưa thật lòng tiếp nhận cậu nên đã nhờ Hoàng Duy chăm sóc một thời gian. Ngoài ra, vào tối thứ sáu và cuối tuần, cô sẽ qua đêm tại nhà thương hoặc sang nhà ba nuôi rồi sáng sớm tinh mơ trở về nhà làm phần ăn sáng nhằm tạo cảm giác an toàn cho Gia Kiệt, tránh cậu nảy sinh thêm cảm giác hất hủi nào khác.
Nhờ vậy, tâm trạng của Quốc Hùng trở nên tốt hơn làm vết thương ở đầu cũng mau hồi phục. Sau ba tuần nằm viện và kiểm tra tổng quát không phát sinh thêm vấn đề, Quốc Hùng được phép về nhà.
Từ lúc Ngọc Nhi sống lại đến bây giờ đã ba năm trôi qua. Kế hoạch bước đầu của cô đã thành công. Tình cảm giữa hai cha con đã trở lại quỹ đạo như xưa. Hàng ngày, sau khi cùng nhau dùng điểm tâm, Ngọc Nhi sẽ đích thân tiễn ông đi làm.
Quốc Hùng không còn xem công ty là nhà của mình nữa. Ông làm đủ tám tiếng hành chánh. Nếu không có việc bận, ông đều về ăn cơm tối cùng hai đứa con. Ăn tối xong, cả hai cha con sẽ dành một chút thời gian vừa đi dạo trong khu vườn hoa hồng của mẹ cô vừa trò chuyện. Thỉnh thoảng vào cuối tuần hay dịp lễ, cả ba người sẽ cùng nhau ra ngoài đi chơi hoặc đi ăn tại một nhà hàng nổi tiếng hay mới khai trương.
Quan hệ giữa Ngọc Nhi và Gia Kiệt nhìn ngoài mặt thì thân thiết, gần gũi tuy đã bỏ hoàn toàn đề phòng với cô song Ngọc Nhi biết trong lòng cậu còn nghi ngờ, chưa thật sự tiếp nhận cô. Chẳng qua nhờ ba cô âm thầm thường xuyên thuyết phục cũng như khuyên nhủ, cô mới có cơ hội cải thiện tình cảm.
Từ nhỏ, Gia Kiệt đã lớn lên và học ở bên Mỹ một thời gian do đó trình độ tiếng Anh của cậu rất giỏi. Còn Ngọc Nhi cô dù đã sống lại nhưng ngoại trừ ca hát hay diễn xuất là giỏi thì môn nào cũng trung bình đặc biệt tiếng Anh vô cùng tệ dù cô đã cố gắng hết sức. Cuối cùng, tuy cảm thấy xấu hổ, Ngọc Nhi đành nhờ Gia Kiệt làm gia sư cho mình.
Hằng ngày vào buổi tối thứ hai, tư và sáu, Ngọc Nhi đều đem sách vở sang phòng của Gia Kiệt. Gia Kiệt giảng bài vô cùng dễ hiểu, cậu phát âm rất chuẩn mà giọng nói lại hay và truyền cảm nên Ngọc Nhi tiếp thu bài học rất nhanh. Điểm số bài kiểm tra Anh văn nào của Ngọc Nhi cũng cao, thậm chí có vài bài đạt được điểm tối đa.
Học viện nghệ thuật quốc gia Viễn Đông là nơi đào tạo những tài năng, năng khiếu về âm nhạc, hội họa, biểu diễn. Học sinh trong học viện đều phải học các bộ môn văn hóa như trường trung học phổ thông bình thường bên cạnh các khóa học về ngành nghệ thuật đã chọn khi vào Viễn Đông, tuy nhiên chương trình học của các bộ môn đó rất nhẹ, chỉ kéo dài trong vòng ba năm đầu tiên.
Số năm học và hình thức thi tốt nghiệp cùa học viện lại khác. Học viên phải học hết bảy năm mới được tốt nghiệp. Hình thức thi tốt nghiệp gồm hai phần là văn hóa và năng khiếu. Phần thi văn hóa sẽ thi ở năm thứ tư, còn phần thi năng khiếu sẽ thi vào năm thứ bảy. Hai phần cộng lại chia đôi sẽ ra kết quả cuối năm. Tổng điểm từ 60 điểm trở lên mới được tốt nghiệp học viện.
Phần thi văn hóa có sáu môn. Ba môn cố định Văn, Sử và Địa. Hai môn tiếp theo là Toán, Hóa do học viên tự chọn; còn môn cuối cùng do giáo viên trưởng khối bóc thăm giữa môn tiếng Anh và Vật lý. Phần thi năng khiếu có hai phần là tự chọn và theo yêu cầu của giáo viên hướng dẫn.
Ngọc Nhi năm nay thật xui xẻo khi trưởng khối của cô lại bóc thăm trúng ngay môn tiếng Anh. Môn này phải thi đủ hết bốn kỹ năng Đọc – Nghe – Viết – Nói. Ngoại trừ kỹ năng Nói ra, ba kỹ năng kia Ngọc Nhi đều tự tin. Để thi tốt phần này, Ngọc Nhi đã làm phiền Gia Kiệt suốt hai tuần lễ.
Ngày thi môn ác mộng đó cũng đến. Sau 45 phút căng thẳng, Ngọc Nhi đã qua phần thi Nói một cách đơn giản. Ngọc Nhi vừa bắt tay vừa lịch sự chào giám thị coi thi rồi cầm ba – lô hớn hở hướng đến cửa phòng thi. Nhờ Gia Kiệt kiên nhẫn chỉnh sửa cho cô từng li từng tí, cô mới có kết quả như ngày hôm nay. Ngọc Nhi quyết định ra về sẽ đến ngay siêu thị, mua nguyên liệu về làm chè ngũ sắc mà Gia Kiệt thích nhất coi như cảm tạ.
Lý do cô biết điều này là sự tình cờ. Lúc ba cô còn nằm viện, vào một hôm, cô sang nhà ba nuôi ăn cơm nhân tiện ngủ qua đêm, mẹ nuôi, bà Lâm Bích Thảo, đã làm món tráng miệng là chè ngũ sắc. Sau một tháng âm thầm quan sát, Ngọc Nhi biết được Gia Kiệt không bao giờ đụng vào đồ ngọt nhưng tối đó cậu ăn đến những hai chén. Tranh thủ lúc phụ mẹ nuôi rửa chén, Ngọc Nhi đã nhờ bà chỉ cách làm món chè này. Cuối cùng hôm nay cũng có cơ hội để cô trổ tài.
Vừa ra khỏi phòng thi, Ngọc Nhi thấy ngay hai người bạn thân chờ cô cùng về, đang nói chuyện với nhau. Vũ Kim Anh do có tóc ngắn đúng kiểu Tomboy nên nếu không mặc đồng phục nữ sinh và bộ ngực lớn khó ai biết đây là một cô gái. Dù vậy nhưng Kim Anh thu hút rất nhiều con trai tại học viện đến nỗi lớp trưởng Đoàn Chí Thành nổi tiếng giàu có, sát gái, đào hoa của lớp còn “bỏ cả rừng cây” dốc sức theo đuổi.
Theo Ngọc Nhi nhớ, kiếp trước, Kim Anh năm lần bốn lượt từ chối Chí Thành, đánh đuổi kiểu gì cũng không làm Chí Thành chán nản ngược lại còn làm anh thêm tự tin hơn. Sau ba năm kể từ khi tốt nghiệp, Kim Anh cảm động trước tình cảm chân thật, lãnh tử quay đầu của Chí Thành mà kết hôn. Hai người rất hạnh phúc, mặn nồng tình cảm, có hai trai song sinh và một con gái út.
Người còn lại là Trần Mạnh Đạt. Ba của Mạnh Đạt là tổng giám đốc công ty lớn về viễn thông, mẹ cũng là CEO của tập đoàn về thời trang. Mạnh Đạt là con thứ hai trong gia đình có một chị gái và một em trai. Lúc phát hiện Mạnh Đạt là người đồng tính, ông ta diện cớ sợ mất mặt, cương quyết ly hôn với vợ để cưới nữ thư ký.
Về phần mẹ, chị hai và em út dù buồn nhưng rất thông cảm, cổ vũ Mạnh Đạt sống với con người thật của mình. Trong lớp sau khi biết tin này, mọi người đều xa lánh Mạnh Đạt ngoại trừ Kim Anh nên Mạnh Đạt vô cùng quý mến cô. Riêng Ngọc Nhi tuy không kì thị nhưng thái độ rất kiêng dè. Dù vậy, đám cưới bí mật giữa Mạnh Đạt và một minh tinh đàn anh, Ngọc Nhi vẫn cùng Kim Anh đến dự.
Khác với Kim Anh, Mạnh Đạt ủng hộ Ngọc Nhi quen Phạm Minh Hoàng. Từ lúc Ngọc Nhi kết hôn với Minh Hoàng, cô bị ung thư phải nằm ở nhà thương điều trị, ngày cô nhắm mắt lìa đời đến lúc cô về với đất mẹ, Mạnh Đạt luôn là người bạn duy nhất bên cạnh chứng kiến toàn bộ. Thế mà vì tên bội tình kia, cô lại chửi rủa Mạnh Đạt khi tận mắt trông thấy cậu nóng giận đấm một cú mạnh vào gương mặt sở khanh của hắn ngay trong lễ động quan của mình.
Kiếp này, Ngọc Nhi cô sẽ thay đổi số mệnh. Hiếu thuận với cha, không phụ tình cảm của hai người bạn thật tâm với cô, trừng trị hai tên cẩu nam nữ và dùng tình yêu chân thành của cô trả nợ cho ai kia.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
8 chương
415 chương
80 chương
161 chương
64 chương
64 chương