Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo
Chương 314 : Kim Đan Sơ Kỳ
Sau nửa canh giờ, Linh mạch tinh túy dưới người Bạch Dịch đã phủ đầy vết nứt.
Chỗ khủng bố của Câu Linh Trận chính là hiệu lực giam cầm linh khí như này.
Câu Linh Trận do mười vạn Linh thạch tạo thành có thể rút sạch một nửa linh khí trong Linh mạch tinh túy trong một canh giờ, thứ Thương Vân tông trải qua hơn nghìn năm khai thác mới gần như hoàn toàn rút sạch.
Mạc A vác cờ vẫn luôn tuần tra xung quanh, đừng nói là người, ngay cả một giọt mưa máu trên tán cây nhỏ xuống cũng bị vô số chiến hồn hóa thành hơi nước.
Rất nhanh đã qua một canh giờ, có lẽ chỉ như một lần thiếp đi, hoặc trèo lên một ngọn núi thấp, hay chỉ một lần du ngoạn, thậm chí là một bữa ăn ngon.
Tóm lại, một canh giờ với phàm nhân hay tu sĩ cũng chỉ là một đoạn thời gian ngắn ngủi.
Nhưng một canh giờ này là thời khắc then chốt Bạch Dịch phá kén thành bướm.
Đoàn linh khí trong tử phủ đã ngưng tụ thành thực thể, tạo thành một đan thể không ngừng xoay tròn.
Linh lực tràn đầy trong đan thể lúc thì thu lại, khi thì tràn ra, hào quang lúc mạnh lúc yếu, khiến tử phủ Bạch Dịch khi sáng khi tối.
Khi Linh mạch tinh túy vừa vang lên một tiếng vỡ cực nhỏ, đan thể trong người Bạch Dịch bỗng phá ra ánh sáng rực rỡ, một khí tức khổng lồ vượt qua tu sĩ Trúc Cơ mấy chục lần nổ ầm trong hốc cây.
Dường như cảm giác được sự cường đại của khí tức này, vô số chiến hồn âm thần lui ra, ngay cả Mạc A vác cờ cũng hơi run run.
Mười vạn Linh thạch đặt trong hốc cây giờ như gạch ngói bình thường mờ nhạt không còn ánh sáng, mà Linh mạch tinh túy trung cấp Thương Vân tông đã vỡ vụn thành đống bột dưới đất.
Năm chiến hồn thi triển Ngũ Quỷ Bàn Vận biến thành trong suốt, theo thời gian tan thành khí tro mờ nhạt bay khỏi đỉnh động.
Khi năm chiến hồn đã hoàn thành sứ mạng của họ, lần lượt tiến vào lục đạo, chìm xuống biển Luân Hồi.
Bạch Dịch không mở mắt, hắn cảm giác đan thể trong người rồi tiếp tục luyện hóa linh khí khổng lồ trong tử phủ.
Tuy Câu Linh Trận có thể giam giữ toàn bộ Linh mạch tinh túy nhưng tốc độ luyện hóa của Bạch Dịch không nhanh như vậy, lúc này vẫn còn phân nửa linh khí tồn động trong cơ thể.
Kim Đan đã thạch, giờ Bạch Dịch chính thức bước chân vào hàng ngũ tu sĩ Kim Đan, nhưng hắn không định buông tha luồng linh khí khổng lồ trong cơ thể.
Nếu không nhanh chóng luyện hóa chúng, đám linh khí này sẽ dần biến mất, quay về giữa trời đất.
Tâm pháp cảnh giới Kim Đan được vận chuyển, trong lúc Bạch Dịch luyện hóa linh khí cũng đồng thời củng cố cảnh giới.
Không chỉ vậy, Đảo Thiên Công cũng được thi triển.
Một phần linh khí phiêu tán được đảo lưu rèn luyện tinh huyết kinh mạch, dần dần cường hóa cơ thể này của Bạch Dịch.
Làm một ăn nhiều là thiên phú chỉ đám thiên tài mới có, nhưng dám làm một ăn nhiều ngay khi vừa đột phá thì ngoài Bạch Dịch ra khó mà tìm được người thứ hai.
Nếu không thông thạo tâm pháp Kim Đan, pháp môn Luyện thể chưa đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục thì chỉ sơ sẩy chút thôi, trong trạng thái vừa đột phá này sẽ khiến cảnh giới rơi xuống, thậm chí bị phản phệ trọng thương.
Dũng khí hơn người, cộng thêm kinh nghiệm tích lũy trong vạn năm tuế nguyệt khiến Bạch Dịch có tiên cơ mà người thường không sánh nổi.
Nếu tiên cơ này cũng được tính là thiên phú thì thiên phú của Bạch Dịch trong toàn bộ Cửu Vực đều không ai sánh bằng.
Mất trọn hai người Bạch Dịch mới luyện hóa được toàn bộ linh khí Câu Linh Trận giam giữ trong cơ thể hắn.
Đảo Thiên Công tầng ba cũng được linh khí khổng lồ rèn luyện càng thêm tinh tiến.
Khiến Bạch Dịch mừng nhất là, Kim Đan trong cơ thể hắn đã mờ mờ có một tia kim mang.
Kim mang trên Giả Đan là trạng thái cực hạn khi tiến giai Kim Đan sơ kỳ, cũng là một căn cơ quan trọng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Tu Chân giả bình thường, cho dù ở cảnh giới Huyết Đan của Kim Đan trung kỳ cũng không thể khiến đan thể sinh kim mang, Chỉ có tới Kim Đan hậu kỳ mới khiến cả đan thể trải đầy kim quang, lúc đó mới thành cái gọi là tồn tại Kim Đan.
Kim mang sinh ra ở Kim Đan sơ kỳ đã chứng minh Kim Đan của Bạch Dịch hoàn mỹ không tì vết, sau này đột phá trung kỳ hay hậu kỳ cũng dễ hơn tu sĩ Kim Đan khác nhiều.
Không chỉ vậy, kim mang Giả Đan còn biểu thị căn cơ đan thể đã tới cực hạn, giống như lúc xây nhà, phần trụ cột này của Bạch Dịch đã vượt xa người thường.
Chỗ tốt hiện rõ nhất là linh lực dung nạp trong Kim Đan của Bạch Dịch gấp hai lần tu sĩ kim Đan bình thường.
Kim Đan được ngưng tụ dưới kinh nghiệm tu chân vạn năm chính là một trợ lực lớn của Bạch Dịch sau này.
Nếu tu sĩ Kim Đan bình thường dùng mười chiêu pháp thuật sẽ hao hết linh lực, thì với Bạch Dịch mà nói, hắn có thể dùng hai mươi chiêu.
Chỗ tốt của kim mang ở Giả Đan Bạch Dịch không nghĩ nhiều nữa.
Dù sao có kinh nghiệm tích lũy vạn năm, kim mang hình thành ở Giả Đan không phải do may mắn, mà là ngưng tụ thực lực.
Sau hai ngày tu luyện Bạch Dịch đã củng cố tốt cảnh giới.
Hắn thu lại tâm pháp, mở mắt ra.
Trong đôi mắt có tia lạnh như ngưng thực.
Đáy mắt hắn vẫn thâm sâu như hồ băng muôn đời, vẫn là bộ dáng thiếu niên nhẹ nhàng, cả người vẫn gầy như trước, nhưng một khí tức khó nói cũng mơ hồ hiện ra trên người Bạch Dịch.
Khi gặp khí tức này, tu sĩ Trúc Cơ như thấy thiên địch.
Ngũ giác cũng tinh tế hơn, lục thức càng thêm nhạy cảm.
Lúc này Bạch Dịch có thể thấy rõ hốc cây xa xa, cũng như tiếng mưa rơi xuống đầm lầy.
Tiến giai Kim Đan, không những thực lực mạnh gấp mấy chục lần tu sĩ Trúc Cơ mà thọ nguyên cũng tăng tới ba trăm năm.
Nếu Tu Chân giả có thể ngưng tụ ra Nguyên Anh, vậy thọ nguyên sẽ tăng tới nghìn năm!
Trường sinh luôn là mộng tưởng của loài người, ước nguyện tu chân ban đầu cũng chỉ là hai chữ trường sinh mà thôi.
Bạch Dịch đã sống vạn năm không có quá nhiều cảm giác với trường sinh, có những người sống càng lâu càng sợ chết, cũng có người sống càng lâu càng nhận rõ sự cô đơn tịch liêu.
Một lần đột phá đại cảnh giới khiến thực lực Bạch Dịch tăng vọt lên trọn một giai.
Nếu hắn rời khỏi Hóa Cảnh sẽ được phong trực tiếp lên làm trưởng lão Thương Vân tông.
Nhưng trước khi thành trưởng lão Thương Vân tông, hắn còn muốn giúp Thương Vân tông đạt được Linh mạch cấp cao kia.
Vẫy tay thu lại Chiến Hồn kỳ, bóng dáng Mạc A cung kính chui vào hồn kỳ, sứ mạng của y đã hoàn thành, đến lúc thu lại răng nanh và vẻ hung tợn với tướng quân của y rồi.
Bạch Dịch vận chuyển linh lực, há miệng phun ra một ngọn hỏa diễm trong suốt từ tử phủ.
Ngọn hỏa diễm này không phải đạo pháp gì đó mà là đan hỏa chỉ tu sĩ Kim Đan mới có.
Các tu sĩ có thể tùy ý thay đổi nhiệt độ của đan hỏa, mạnh được yếu được, có thể nhu cũng có thể cương.
Ngoài một vài hỏa diễm đặc thù, đây gần như là hỏa diễm tốt nhất để luyện đan, luyện khí.
Đan hỏa của Tu Chân giả là loại hỏa diễm thường dùng, cũng thực dụng nhất.
Vừa đột phá Kim Đan, đan hỏa của Bạch Dịch cũng không mạnh lắm, nhưng như này đã đủ để luyện chế Pháp bảo.
Tu Chân giả mới vào Kim Đan thường không ai nắm giữ đan hỏa, thậm chí còn không thể thúc giục ra, càng đừng nói đến luyện đan luyện khí.
Cũng chỉ có loại dị biệt như Bạch Dịch mới có thể vừa vào Kim Đan đã bắt đầu dùng đan hỏa luyện khí.
Ngày thứ ba diễn ra cuộc chiến giành Linh mạch, trong hốc cây yên tĩnh, Bạch Dịch dùng Hư Đỉnh pháp bắt đầu luyện chế Pháp bảo của mình.
Từng cây Tử Đằng Kiếm bị đan hỏa hòa tan, lần lượt tiến vào chủ kiếm đen như mực.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
3 chương
78 chương
182 chương
48 chương
192 chương
41 chương