Tâm tư muốn đi gặp Cố Chí Quốc cứ ngho nghoe rục rịch nhưng Thẩm Lệ ban ngày phải chiếu cố mẹ của thư ký thành phố , đêm thì học lớp bổ túc nhất thời không phân thân được nên chưa có cơ hội ra cửa. Hiện tại nhà Cố Chí Quốc đang trình diễn tiết mục lãng tử quay đầu quý hơn vàng , chú em Hai nhà hắn rốt cuộc cũng quay về , nhà họ Trương thấy nhà họ Cố đối với Cố Chí Viễn ở rể chả để tâm , liền quay ngoắt 180 độ đối với hắn ta , trong nhà việc gì nặng việc gì bẩn đều ném cho hắn làm , được nuông chiều từ bé không đến hai ngày hắn ta liền bò về nhà tìm mẹ. “ Mẹ , nhà họ Trương không phải là người nữa , lúc đầu đem con lừa gạt qua nhà hắn ở rể sau đối với conthì la mắng , tan tầm trở về còn phải làm việc , không được nghỉ ngơi tí nào , lúc ngủ thì so với chó còn muộn hơn dậy thì so với gà còn sớm hơn , cơm thì cho heo ăn còn ngon hơn còn không cho con ăn no , mẹ con sai rồi , nữ nhân Trương Vân Quyên kia không phải là thứ gì tốt nàng ta cùng với người trong nhà hợp vào lăn lộn con , mẹ con không chịu nổi , con muốn cùng Trương Vân Quyên ly hôn, con phải về nhà , con còn muốn làm con của nhà họ Cố. ”Mẹ Cố nhìn đứa con mình tỉ mỉ nuôi lớn trước mặt. Trước kia đầu tóc quần áo gọn gàng mà h cẩu thả , lôi thôi , quần áo đầy vết dầu mỡ , khuôn mặt gầy đi không ít ,trước kia mặt mũi trắn nõn sạch sẽ giờ thì sắc mặt vàng như nến. Quần tây áo sơ mi trắng trên người cũng thay bằng quần áo bằng vải thô đầy mụn vá , ngay cả giày da trên chân cũng thay bằng giày vải thủng lỗ ở đầu ngón chân. Đứa con trai mà bà ta trăm ngàn cay đắng nuôi lớn lại bị nhà họ Trương chà đạp thành bộ dáng dân quê chạy nạn , M ẹ Cố đối với nhà họ Trương đặc biệt là Trương Vân Quyên hận đến tận xương , đau lòng cho con trai rất nhiều, vươn đôi tay thô ráp chậm dãi vuốt ve khuôn mặt của con trái khóc không thành tiếng. “ Được , hiện tại liền quay về , ngươi vinh viễn là con trai nhà họ Cố , nữ nhân họ Trương không phải thứ tốt lành, sao đối xử với ngươi như thế được , cùng nàng ta ly hôn, mẹ tìm cho ngươi người khác tốt hơn gấp trăm ngàn lần, con của ta a! nhà họ Trương không phaỉ người, đem người chà đạp thành thế này , đây là đem dao đâm vào lòng ta mà !”“Mẹ , chỉ có mẹ là thương con…”Hai mẹ con ôm nhau bi thương mà khóc rống. Ba Cố cùng Cố Chí Quốc về đến nhà thì thấy hình ảnh đôi mẹ con kia ôm nhau khóc lóc sầu bi đến nỗi không phát hiện ra người trong nhà đều đã trở lại. Mọi người đều trở về đông đủ thì phải quy công cho chú Ba Cố Chí Bân , thấy Cố Chí Viễn vừa bước chân vào cửa , cậu liền chạy đi gọi ba Cố và Cố Chí Quốc trở về, mẹ Cố từ sau khi con trai đi ở rể thì thân thể không được khỏe cho nên tạm nghỉ làm một năm để tĩnh dưỡng thân thể. Bọn họ đã đoán trước việc Cố Chí Viễn ở nhà họ TRương sớm muộn sẽ có ngày sống không tốt nhưng nhìn hăn ta bị chà đạp đến dạng này vẫn không thể hình dung được , nhà họ Trương thật tàn nhẫn , trong lòng bọn họ vô cùng tức giận , mặc dù Cố Chí Viễn không biết cố gắng nhưng là người ruột thịt trong gia đình ,nhà họ Trương không đem nhà họ Cố để vào trong mắt , lúc trước bọn họ khuyến khích người đến ở rể khi người qua đến thì lại đối xử không tốt với hắn ta ,nhà họ Trương coi nhà họ Cố chết hết rồi sao , sau này nhà họ với nhà họ Trương thế bất lưỡng lập ( ý là hai bên đối nghịch không thể cùng tồn tại), còn có Cố Chí Viễn phải cùng Trương Vân Quyên ly hôn , nhà bọn họ không chứ nổi tai tinh môn kia. .