Xem ra bác dâu Cả đã hoàn toàn thất vọng về Thẩm Lệ, hôn sự của nàng ta cũng mặc kệ , điều này Thẩm Lệ cầu còn không được , nàng ta không phải vì chuyện này mới chạy trốn sao?Nam nữ chính gặp lại nhau ở thành phố, không biết có cọ sát ra lửa tình hay không, Thẩm Băng Nguyệt cúi đầu nhìn An An đang cười ngây ngô trong ngực bà ngoại , khóe mắt rơm rớm , đây không phải tình cảm của mình ,nàng tự nhủ thuyết phục chính mình. Thẩm Băng Nguyệt đang nghi hoặc không biết vì sao mà bất kỳ tình cảm nào của nguyên chủ đều chi phối nàng như kiểu nàng đang hòa nhập với nguyên chủ vậy ,nghĩ đến việc sắp đến khi nghỉ hè Cố Chí Quốc trở về , nàng chịu ảnh hưởng tình cảm của nguyên chủ sẽ cùng hắn vợ chồng chung nhà , nàng không nhịn được mà rùng mình một cái. Cái này là vấn đề khó khăn chỉ có thể dựa vào tự chủ của chính mình không thể để ai thấy mình có gì khác thường , hệ số khó khăn không thấp a. Nấm và trứng Bắc Thảo đã được lên kế hoạch ổn định ,Thẩm Khải Dân cùng Thẩm Thanh Lâm chạy vài ngày liên tục sau đó tiếp tục qua Hội Ủy Thôn lặp lại quy trình, cuối cùng mới có được kết quả bởi vì việc này mà cha già Bí thư chi bộ đều tọp đi nhưng khí sắc vẫn tỏa sáng rạng rỡ mười phần , ông hận không thể đem nấm cùng trứng Bắc Thảo đổi thành bột mỳ trắngvà tiền giấy. Bởi vì từ công xã mà nhà ông chiếm được chỗ tốt , họ hứa nền nhà cùng phòng ở vĩnh viễn thuộc về nhà ông , trong thôn thanh niên vừa độ tuổi cươi vợ của mỗi nhà đều đang chờ nấm và trứng Bắc Thảo đổi lấy bột mỳ trắng cùng tiền làm cái phòng mới cưới vợ, Thôn Thạch Cương việc này tiến hành suôn sẻ, các gia đình đều kỳ vọng vào tương laiViệc loại nấm , trong thôn an bài Lưu Thiết Trụ làm đầu tầu , sau đó các hộ cho người nhà đại diện đến hỗ trợ , vui mừng nhất là thư ký công xã đối với việc họ trồng ra nấm vô cùng tán dương , khen bọn họ là người đi đầu tiên phong làm phong phú nguồn thức ăn cung ứng cho thành phố , sau đó từ trên thành phố cho người xuống học hỏi bọn họ. Còn trứng Bắc Thảo , thư ký công xã thả ra tiếng gió là cho thôn họ phát triển trong hợp tác xã , sản xuất trứng Bắc Thảo xong trực tiếp đưa đến trạm thực phẩm bán , Thôn Thạch Cương không phải lo đến con đường tiêu thụ phía sau h chỉ cần lo đường sản xuất sản phẩm này thôi. Vì trứng Bắc Thảo và loại nấm công xã quyết địnhgiảm thu thuế lương thực cho thôn bọn họ, việc này so với bất kỳ khen thưởng nào đều hợp tình hợp lý hơn cả , thời điểm phân lương thực bọn họ có thể ăn thêm được nhiều mấy lần bột mỳ. Người dân trong thôn hiện tại rất cảm kích Thẩm Băng Nguyệt , không ngừng khen Thẩm Khải Dân và Lý Mỹ Chi dạy dỗ con gái thật tốt , làm hai vợ chồng già ngày qua ngày tươi cười không dứt. Chuyện này đối với Thẩm Băng Nguyệt cũng không có ảnh hưởng gì lớn , bình thường không có việc gì nàng căn bản cũng không ra cửa, nàng cùng nguyên chủ có điểm giống nhau đều là trạch nữ , chỉ cần không cần thiết thì nhất định ở lì trong nhà , xuyên đến nơi này một thời gian rồi nàng cũng chi ra ngoài khoảng hai , ba lần , cho nên thời điểm lúc ăn cơm trưa người trong thôn la cà đến rất nhiệt tình làm nàng cũng ngại ra bàn ăn. Thời gian dần trôi qua khi thôn dân cùng Thẩm Khải Dân bận rộn công việc , Thẩm Băng Nguyệt nghiêm túc ôn luyện cho kỳ thi đại học sắp tới thì tại thành Phố Cố Chí Quốc rốt cuộc cũng nghênh đón kỳ thi cuối kỳ. Thẩm Lệ sau lần đó cũng không có tìm gặp Cố Chí Quốc, lần trước hai người gặp mặt tan rã không vui làm cho Thẩm lệ không thấy dễ chịu , nàng ta hóa ảo não thành động lực , nỗ lực học tập tri thức , ngày đó sau khi trở về nàng ta liền hỏi ý kiến bà Dì ở phương diện học tập , bà Di đối với nỗ lực cầu tiến của nàng ta rất tán thưởng , giới thiệu cho nàng ta học một lớp bổ túc ban đêm , hiện tại mỗi tối nàng ta đều đi học, sau khi về còn học tập đến khuya. Nàng ta thực sự quý trọng cơ hội không dễ dàng này , thề rằng một ngày nào đó phải cho mọi người lau mắt mà nhìn bao gồm cả Cố Chí Quốc nữa , nàng ta bao nhiêu lần tưởng tượng ngày hắn nhìn thấy nàng ta lột xác trở nên ưu tú thì có thể động tâm với nàng ta hay không. Kỳ nghỉ hè càng ngày càng gần , tâm tình của Thẩm Lệ càng bứt rứt không yên , Thẩm Băng Nguyệt khi nghỉ hè liền đến thành phố việc này làm cho nàng ta không cao hứng , nàng ta muốn gặp mặt Cố Chí quốc nhưng lần trước tan rã không vui lại có chút chần chờ do dự. .