Bác dâu Cả một phen nước mắt nước mũi ràn rụa khóc lóc kể lể: “ Cô nàng chết dầm kia thật tàn nhẫn, nàng đem tiền thuốc của ba nàng đều cầm đi hết , ngươi nói xem nàng ta có nghĩ tới ba nàng mà không uống thuốc thì làm sao bây giờ? Ta thừa nhận là ta trọng nam khinh nữ nhưng nàng ta cũng là khối thịt rơi xuống trên người ta , ta có thể không đau lòng sao ? Ở nhà để cho nàng làm nhiều việc một chút , ăn mặc thì giành cho hai em nàng hơn một chút lại không cho nàng di học nhưng trong thôn nhà nào chẳng như thế , nàng bèn lấy Nguyệt Nhi ra so , sao có thể so được cơ chứ. Nàng không có anh , em có tiền đồ , cố tình tâm khí cao , người thành phố điều kiện tốt như thế có thể coi trọng nàng ta sao , việc hôn nhân ta cũng phải dùng 5 cái trứng gà làm chị dâu Trương ở thôn ta tìm cho một gia đình an bình , ta có thể đẩy nàng vào hố lửa sao ? Đây nàng vô thanh vô tức rời nhà trốn đi , đây là muốn đâm dao vào lòng ta mà. ”Bộ dáng đau lòng muốn chết của bác dâu cả làm Lý Mỹ Chi mủi lòng , đang thương thay cho tấm lòng cha, mẹ , bình thường chị dâu không thương Thẩm Lệ nhưng mà mẹ nào mà không thương con , Thẩm Lệ kia có thể đi đâu được nhỉ ? Bà chưa bao giờ đi vào trong thành phố , thế mà một cô nương nông thôn liền dám đi , bình thường xem đứa nhỏ ngoan ngoãn không nghĩ quật cường đến vậy. “ Chị dâu ngài đừng gấp , trước để ba Nguyệt Nhi đi công xã gọi điện thoại cho thằng cả , thằng hai , thằng ba xem Thẩm Lệ có đến tìm bọn nó không, nàng không có quen biết người thành phố nào khác nên nàng đến tìm bọn họ là khả năng lớn nhất , còn có tiểu Cố bên kia cũng điện thoại hỏi một chút nói không chừng tiểu Lệ đi tìm hắn , việc này đừng lộ ra thanh danh của Tiểu Lệ rất quan trọng, chúng ta cứ lặng lẽ tìm nhỡ đâu Tiểu Lệ sẽ tự quay về. ”Bác dâu cả đang rối lòng thấy Lỹ Mỹ Chi nói như vậy liền nâng khuôn mặt đầy nước mắt nhìn nàng , hy vọng trên mặt nàng tìm được lời giải mà chính mình muốn. Lúc này Lý Mỹ Chi còn có thể làm gì khác vì để trấn an chị dâu mà hung hang gật gật đầu. Hôm nay buổi sáng bắt đầu làm việc , từ trên đường đã có người hỏi bác dâu , Thẩm Lệ vào trong thành phố làm gì , sáng nay có người thấy nàng ta ở ven đường đợi xe , nhà người này ở ven đường đúng lúc mở cửa ra thì nhìn thấy Thẩm Lệ đang đợi xe , vừa nhìn là biết nàng ta muốn vào thành phố nhưng chính là mẹ nàng ta trọng nam khinh nữ , vào thành phố vậy là việc quan trọng sẽ không để Thẩm Lệ , một đứa nha đầu làm cho nên lửa bát quái hừng hựcBác dâu cả bị hỏi đến ngây ngốc , Thẩm Lệ sao có thể vào thành phố ?Bà cũng không bào nàng vào thành , mà nàng lấy đâu ra tiền lộ phí nhưng nhìn thấy người hỏi trong mắt lửa bát quái đành phải hàm hồ ứng phó nói là nàng vào thành phố mua thuốc cho cha nàng. Chờ người vừa hỏi thăm đi rồi bà cũng không có làm việc mà liền chạy về xem , cô nàng chết dầm kia thật đúng là chạy , lại còn đem tiền thuốc của cha nàng đem theo sạch sẽ, trong lòng bà vừa tức giân vừa lo lắng vội chạy đến nhà chú Hai, bà đây đã tạo nghiệt gì mà sinh ra đứa con gái bạch nhãn lang !Kỳ thật Thẩm Băng Nguyệt đoán Thẩm Lệ tới tìm Cố Chí Quốc là khả năng lớn nhất, đừng tưởng rằng vài lần tiếp xúc ngắn ngủi mà nàng không nhận ra được tâm tư của nàng ta. Mặc dù biết Cố Chí Quốc không có ý gì với nàng ta nhưng trong lòng nàng vẫn có chút chua , một nỗi bất an từ trong lòng liền tràn ra ngoài , làm sao vậy , Cố Chí Quốc vuông hay tròn nàng còn chưa gặp bao h thì tia bất an này ở đâu ra vậy , nhất định là do hắn là b aba của An An nên mới thế , nàng gắt gao ôm chặt lấy” cục cưng” béo vào trong ngực. Sự tình nguyên chủ rơi xuống nước nàng còn chưa kịp điều tra xem có quan hệ gì với Thẩm Lệ không thì nàng ta đã chạy mất , việc này lại làm gia tăng độ khó khăn của việc điều tra rồi, dù khó khăn đến mấy nhưng nàng nhất định phải cho nguyên chủ đã uổng mạng một cái công đạo. Thẩm Khải Dân cùng ba cha, con nhà bác Cả nhanh chóng trở về, nghe được tin Thẩm Lệ đào hôn sắc mặt ai cũng khó coi. Bác cả vì thời trai trẻ lao lực quá sức làm tổn thương gốc rễ nên thân thể có chút gầy ốm , sắc mặt xanh rớt tái nhợt, tướng mạo cùng ba nàng 8 phần giống nhau , lúc này nghe tin con gái chạy trốn mà hô hấp dồn dập hít thở khó khăn , Đại Bảo thấy cha như vậy liền nhanh chóng chạy về nhà lấy thuốc. Đại Bảo – Nhị Bảo năm nay 17 và 13 tuổi , đều là thiếu niên choai choai bởi vì thiếu ăn nên dáng người như cây gậy trúc gió thổi một cái là bay , quần áo vải thô vá chằng vá đụpĐại Bảo vì học hành không tiếp thu được nên sớm bỏ học ở nhà kiếm công điểm , Nhị Bảo vẫn đi học tiểu học trong thôn thành tích cũng không tệ lắm , một nhà bác Cả đều trông đợi vào hắn có thể học tốt thi đậu đại học ăn cơm nhà nước nuôi. Hôm nay khi biết tin chị gái hắn chạy trốn hắn còn chưa kịp đến trường đã bị mẹ hắn sai đi tìm ba hắn cùng chú Hai thuận tiện kéo luôn anh trai sáng sớm ra ngoài nhặt phân trâu trở về gấp. .