Trọng Sinh Thành Liệp Báo
Chương 14
Trâu sinh trưởng trường kì trong vùng châu thổ của sư đàn Áo La Tư. Bọn nó kết thành đàn lớn gặm cắn những cây cỏ khô héo mà những động vật ăn cỏ khác không thể nào tiêu hóa nổi, lúc nhiệt độ lên tới mức cao nhất thì tiến vào rừng cây nghỉ ngơi nhai lại số thức ăn kia.
Đám sinh vật kềnh càng có bốn dạ dày này tính tình rất táo bạo, trời sinh cừu địch với sư đàn. Sư tử vào mùa khô thức ăn thưa thớt sẽ bắt đầu săn những con trâu con cùng những con già yếu trong đàn, trâu tìm được cơ hội cũng sẽ hạ sát thủ với sư tử. Nhất là ấu sư vị thành niên, hàng năm đều có ấu sư mới sinh chết dưới những chiếc móng cứng rắn cùng sừng sắc nhọn của trâu.
Nếu không phải bất đắc dĩ, sư đàn cũng không nguyện ý trêu chọc đám trâu này, tuy trâu con so ra dễ bắt giữ hơn, nhưng những con trâu đực cường tráng trong đàn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này.
Nhóm sư tử cái trong sư đàn Áo La Tư cường tráng dũng mãnh cũng biết rõ sự nguy hiểm của trâu. Bọn nó đi theo phía sau đàn trâu, không để trâu dễ dàng phát hiện chính mình. Trâu tiến vào rừng cây, bắt đầu nhai lại thực vật, nhóm sư tử cái trốn trong lùm cây cùng bụi cỏ cao giám thị nhất cử nhất động của đàn trâu.
Rốt cục, một vài con trâu bắt đầu đứng lên, nó là những con trâu cái có địa vị cao trong đàn, nó theo những hướng bất đồng đứng lên, cuối cùng sẽ chọn hướng của đại đa số trâu cái quyết định, đó là nơi đàn trâu sẽ qua đêm nghỉ ngơi tối nay.
Nhóm sư tử cái phụ trách theo dõi đàn trâu chiếm được tin tức cần biết, bọn nó giống như lúc tới, lặng yên không một tiếng động rời khỏi vùng rừng cây này.
La Sa cùng Sa Na lưu lại tiếp tục giám sát đàn trâu, sư tử cái Nhạc Mỹ trở lại sư đàn báo hướng đi của đàn trâu cho đồng bọn, màn đêm buông xuống, trừ bỏ hai con sư tử cái ở lại coi chừng nhóm tiểu sư tử, mười con sư tử cái còn lại cùng sư tử đực Áo La Tư sẽ bắt tay hành động, bọn họ đối với con mồi tối nay là tình thế bắt buộc.
Đàn trâu hoàn toàn không hay biết gì cả. Thị lực vào ban đêm của bọn nó rất kém, chỉ có thể dựa vào mùi hương gió mang tới cùng thính giác để né tránh nguy hiểm. Nhóm trâu đực đứng ngoài cùng của đàn, dùng những chiếc sừng sắc bén cùng cơ thể cao lớn để bảo hộ nhóm trâu con cùng trâu cái.
Đề Na cùng chín con sư tử cái còn lại dần dần vây quanh đàn trâu, bọn nó đã nhắm một con trâu đực già trong đàn. Một bên sừng của nó đã bị cắt đứt, bước chân cũng có chút khập khiểng. Tuy thể hình trâu đực rất khổng lồ, khả năng phiêu lưu lúc đi săn cũng không nhỏ, nhưng nếu thành công cũng thu được hồi báo rất lớn.
Thể trọng con trâu đực này cũng khoảng một tấn, đủ để toàn thể sư đàn ăn no nê, hơn nữa trong vòng một tuần cũng không cần ra ngoài đi săn.
Trong bóng đêm, nhóm sư tử cái lẳng lặng chờ một khắc bắt đầu cuộc săn, đàn trâu tựa hồ cũng cảm nhận được bầu không khí khẩn trương, bọn nó bắt đầu bất an, nôn nóng.
Rốt cục, lúc con sư tử cái đầu tiên phát ra tín hiệu công kích, nhóm sư tử cái phụ trách xua đuổi đàn trâu liền vọt lên, trận hình phòng thủ nghiêm mật của đàn trâu bị quấy rối, trong bóng đêm, bọn nó không biết có bao nhiêu con sư tử, cũng không biết mục tiêu của sư tử là ai, chỉ có thể theo đàn chạy trốn, hất tung bụi đất tạo ra sự uy hiếp cho sư tử. Rốt cục, Đề Na chăm chú quan sát con trâu già rơi lại phía sau đàn trâu, La Sa cùng Đề Ny xem xét đúng cơ hội đồng thời nhảy lên, từ phía sau bổ nhào lên mình con trâu già.
Trâu già không còn cường tráng như thời trẻ nhưng vẫn còn dũng mãnh dị thường, nó lần lượt vùng vẫy thoát ra khỏi con sư tử cái bấu trên lưng mình, dùng sừng trâu tập kích đám sư tử âm mưu giết mình, nhóm sư tử cái kinh nghiệm phong phú không ngừng tiêu hao thể lực của trâu già, ở trên người nó không ngừng lưu lại những vết thương, mùi máu tươi trong không khí ngày càng đậm.
Trong lúc đó cũng có đồng bạn trâu già có ý muốn tới cứu nó, nhưng nhóm sư tử cái tuyệt đối sẽ không buông tha miếng thịt đã tới bên miệng, quyết tâm không để bọn nó thành công.
Sau khi trở ngại bị tiêu trừ, nhóm sư tử cái có ý đồ gục ngã con trâu già xuống, nhưng nó ương ngạnh cống cự làm ý đồ bọn nó không ngừng thất bại, rốt cục, sư tử cái Đề Na hướng về phía Áo La Tư vẫn bàng quan xem chiến nãy giờ phát ra tiếng gầm giận dữ: “Áo La Tư, ngươi còn chờ cái gì đó? ! Giết nó cho ta! Nếu không liền nhịn đói đi!”
Áo La Tư bị tiếng gầm của Đề Na làm hoảng sợ, nó cũng không phải không muốn xuất lực, chính là nhóm sư tử cái ở quá gần làm nó không có cơ hội ra tay, thấy con trâu già đã bị tra tấn chỉ còn một hơi, Áo La Tư tính toán làm chuyện tốt một lần, so với bị nhóm sư tử cái cắn xé róc da róc thịt, tin tưởng con trâu già này vẫn thích kiểu chết nhân từ hơn.
Sa Na cùng Đề Ny cắn hai chân sau trâu già, Áo La Tư mạnh mẽ nhảy lên lưng trâu. Bị sư tử đực nặng năm, sáu trăm ký đè trên người, trâu già rốt cục lảo đảo ngã xuống. Nếu lão trâu có thể nói, hẳn nó nhất định phải kháng nghị: năm sáu trăm ký đè lên người làm sao chịu nổi! Muốn chôn sống trâu à!
Áo La Tư thừa dịp cắn cổ trâu, răng nanh sắc bén đâm xuyên qua da dẻ dẻo dai. Chỉ có sư tử đực mới có thể làm được chuyện này, sư tử cái muốn giết trâu thì chỉ có thể cắn miệng trâu, cho nó một ‘nụ hôn chết chóc’.
Trận đi săn này kéo dài gần nửa giờ, nhóm sư tử đều có vẻ kiệt sức.
Nhóm sư tử cũng không biết, ngay lúc bọn họ hết sức chăm chú đối phó con trâu thì ba con liệp báo đang tránh trong lùm cây cách bọn họ không tới năm trăm thước.
La Kiều ôm chặt hai tiểu liệp báo vào lòng, không cho bọn họ phát ra chút tiếng vang nào.
“Ba ba…”
“Suỵt, đừng nói.”
La Kiều dùng móng vuốt vòng quang người hai tiểu liệp báo, ý đồ làm hai đứa nhỏ cảm thấy an toàn một chút. Cậu có chút hối hận, cậu nên sớm mang hai tiểu liệp báo rời đi. Ai có ngờ đàn trâu bị sư tử tập kích thế nhưng lại đột ngột chạy về phía cậu cùng hai tiểu liệp báo đang ẩn thân.
Ba con liệp báo động cũng không thể động, tối nay đàn sư tử rõ ràng đã muốn đại khai sát giới, tuy bọn nó đã săn được một con trâu, nhưng cũng không ngại bỏ qua một con liệp báo muốn tìm chết. Trong nháy mắt, La Kiều cơ hồ nghĩ rằng sư tử phát hiện bọn họ, may mắn, bọn nó càng chú ý tới thức ăn đã tới tay hơn.
Con trâu già vẫn chưa tắt thở mà nhóm sư tử cái đã khẩn cấp vạch bụng nó, hai con sư tử cái mang nhóm tiểu sư tử chạy tới, ngửi thấy mùi máu tươi, nhóm tiểu sư tử đều cao hứng cực kỳ. Nhưng khí lực của bọn nó quá nhỏ, căn bản không thể ứng phó với lớp da dẻo dai của trâu, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ sư tử cái xé mở khoang bụng con mồi, hoặc là ở phần mông mền mại nhất cắn một ngụm.
Áo La Tư nhả cổ trâu, nó đứng lên, hướng về phía nhóm sư tử cái mà gầm gừ. Nhóm sư tử cái động dục mặc dù không tình nguyện nhưng cũng chỉ có thể nhường ra vị trí tốt nhất, đây là quy tắc trong sư đàn.
Áo La Tư không hề khách khí với những bà vợ của mình, lúc ăn cơm luôn là vậy, nhưng đối với nhóm tiểu sư tử thì rộng lượng hơn hẳn. Nói trắng ra là, cho dù nó luôn lời ngon tiếng ngọt với nhóm sư tử cái, nhưng trong quan niệm của sư tử đực, sư tử cái với nó vẫn không thể xem là người một nhà. Nhóm tiểu sư tử mới là huyết mạch kéo dài của nó.
Tất cả sư tử đều tập trung sự chú ý lên cơ thể con trâu, bọn họ tranh đoạt lẫn nhau, không khí bạo lực hiển nhiên không thể nghi ngờ. La Kiều chờ đợi chính là giờ phút này. Cậu ý bảo hai tiểu liệp báo đi trước, mình đi theo phía sau, ba cha con dùng tư thế nằm rạp mà bò tới, từng chút từng chút rời xa đàn sư tử đang cắn xé thi thể trâu.
Không có sư tử phát hiện bọn họ, ba cha con sau khi rời khỏi lùm cây, nương theo bóng đêm cùng bụi cỏ che dấu, chạy như bay trên thảo nguyên, rốt cục chạy tới một nơi an toàn thì ngừng lại.
La Sâm cùng La Thụy dán sát bên người La Kiều, thở phì phò, không ngừng run rẩy. Bọn nó rất sợ, chỉ có La Kiều có thể cho bọn nó sự an ủi. Hai tiểu liệp báo hoang mang lo sợ theo bản năng dụi dụi bụng La Kiều, một hồi lâu sau La Kiều mới hiểu ra nhóm tiểu liệp báo muốn làm gì.
Liệp báo ấu tể khi gặp nguy hiểm theo bản năng tìm kiếm an ủi, thường thấy nhất là liệp báo cái sẽ uy sữa cho bọn nó. Nhưng hai tiểu liệp báo này đã sáu tháng, đã sớm cai sữa. Hiện tại bọn nó làm ra hành vi này chỉ có thể nói, bọn nó thật sự sợ hãi.
Bất quá La Kiều thực bi thương, cậu thật sự muốn cho hai tiểu liệp báo một vuốt, cậu là đực, cậu không có công năng kia, thật sự!
Bất quá, có lẽ cậu nên nghiêm túc suy nghĩ một chút về đề nghị của Mạt Sâm, mang theo hai tiểu liệp báo rời khỏi lãnh địa sư đàn Áo La Tư.
Đêm đã khuya, hai tiểu liệp báo đã dựa vào người La Kiều ngủ say. La Kiều lại không hề buồn ngủ, cậu phải hảo hảo tính toán cho cuộc sống sau này một chút.
Anh em Mạt Sâm cùng Kiệt Lạc gần nhất thường xuyên ở khu vực này hoạt động cũng bị tiếng vang khi sư đàn săn trâu kinh động, hai anh em biết mỗi khi mùa khô tiến tới sư đàn sẽ săn trâu, nhưng không ngờ đàn trâu lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này.
Bất đồng với La Kiều, chủng loại con mồi Mạt Sâm cùng Kiệt Lạc có thể bắt được cũng nhiều hơn, tỉ như lợn warthog trưởng thành cùng các loại linh dương lớn như linh dương Topi.
La Kiều tuy cũng có những lúc thu hoạch bất ngờ, nhưng trừ bỏ những đối tượng gầy yếu thì vận may chiếm đại đa số.
Mạt Sâm cùng Kiệt Lạc vừa mới ăn xong một con lợn warthog, hai anh em cũng không câu nệ việc săn ban ngày hay ban đêm. Kiệt Lạc nằm rạp trên mặt đất buồn chán liếm móng vuốt, nhìn anh trai trầm mặc, rốt cục nhịn không được lên tiếng: “Anh trai, nếu ngươi thật sự có hứng thú với tên tiến hóa kia thì sớm ra tay một chút đi.”
Cứ đi vòng vòng quanh một khu vực chờ mong một lần gặp gỡ ngẫu nhiên, thật nhàm chán mà.
“Ân?”
“Nói thật, anh trai, chúng ta là dã thú, không thích hợp hàm súc đâu.”
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
165 chương
766 chương
20 chương
50 chương