Editor: kkoten Nếu Nạp Lan Chi không có nhớ lầm, cái nhãn hiệu này lại qua năm sáu năm nữa, chính là nhãn hiệu nổi tiếng toàn cầu. Đôi vợ chồng này còn rất trẻ, đối với Nạp Lan Chi cứu con trai duy nhất của bọn họ, hai người đặc biệt cảm kích, muốn mời mọi người đến nhà bọn họ ăn cơm, ở nước M, chủ nhà tự mình xuống bếp làm đồ ăn đãi khách thường là thể hiện họ rất thích người khách, đi ăn nhà hàng ngược lại có vẻ không chú trọng. Có lẽ do Nạp Lan Chi cứu George, nên George luôn ở bên cạnh Nạp Lan Chi không chịu đi, Nạp Lan Chi lần đầu tiên được trẻ con thân cận. "Chị bơi thật giỏi, chị bơi bao lâu rồi?" "Mười ba năm, chị hiện tại là tuyển thủ bơi lội chuyên nghiệp." George há hốc miệng, sau đó nghiêm túc nói: "Chị xinh đẹp như vậy sao lại đi bơi lội, quá đáng tiếc." Nạp Lan Tông ngồi ở bên cạnh, bị cậu nói chọc cười, "George, vậy em nói Jennifer nên làm cái gì?" "Đương nhiên là làm minh tinh a, em cảm thấy Jennifer so với minh tinh quay quảng cáo cho nhà em còn muốn xinh đẹp hơn." George nói làm mẹ của cậu bé là Anna ánh mắt sáng lên, "oh, Jennifer, cháu thật sự là thiên sứ do thượng đế phái tới, mọi người từ từ." Anna chạy vào trong phòng, đẩy ra một cái giá áo di động. Ba của George, Alex hiểu rõ, "Anna, em đây là có linh cảm sao?" "Đúng vậy đúng vậy, cảm ơn Jennifer." Anna lấy ra một bộ lễ phục màu xanh lam, "Jennifer, cháu có thể thử cái váy này xem sao? Cô luôn cảm thấy cái váy này thiếu một cái gì đó, nhưng vẫn luôn tìm không thấy, hôm qua cô nhìn thấy video người ta quay, cô cảm thấy cháu có thể cho cô linh cảm." Trên bộ lễ phục màu xanh lam được đính thủy tinh hình giọt nước, làn váy phiêu dật, Nạp Lan Chi cũng là biết một chút về thời trang, không chịu nổi quần áo xinh đẹp dụ hoặc. Sau khi thay xong, bởi vì dựa theo tiêu chuẩn chiều cao của người nước M để thiết kế, nên đối với Nạp Lan Chi mà nói có hơi dài, nhưng hiệu quả vẫn tốt. Anna sửa sang lại làn váy cho cô, nhìn chằm chằm nó hồi lâu, chau mày. Nạp Lan Chi nhìn toàn thân mình trong gương, chỉ vào cổ áo nói: "Có lẽ như vầy, làn váy được đính thủy tinh, nên nửa người dưới thì cầu kì, mà thân trên quá mức đơn giản, cô có thể ở chỗ này đính thêm một ít thủy tinh cũng được." Chỗ ngực thân trên đều là vải dệt có chứa hoa văn mơ hồ màu xanh lam, trở lên là vải von trong suốt, nhìn ở xa như váy cúp ngực. Anna vỗ tay cười, phiền não trở thành hư không: "Jennifer, cháu đúng là cô bé có khiếu thẩm mỹ, bộ váy chủ đề mỹ nhân ngư này quả thật là thiết kế cho cháu, bộ váy này là bộ váy chủ đạo quý này của công ty cô, chờ cô sửa xong lúc sau, cô phải đưa cho cháu đầu tiên một bộ." Thẩm Dĩnh vội nói: "Không cần, như vậy quá quý rồi." Thẩm Dĩnh hồi còn là sinh viên, tiếng Anh cấp bốn, tuy rằng khẩu ngữ không quá lưu loát, nhưng bây giờ muốn biểu đạt ý tứ đơn giản thì vẫn có thể. Anna ôm vai Nạp Lan Chi, "Không phải như thế, thân ái, cái này không phải là quà cảm ơn, bởi vì một bộ chủ đề này thật sự quá phù hợp Jennifer, mỹ nhân ngư nha, con bé chính là mỹ nhân ngư trong lòng tôi, tôi thật sự rất muốn con bé giúp chúng tôi quay quảng cáo." "Em yêu, nếu em muốn, này cũng không phải vấn đề gì." Alex nói. Thẩm Dĩnh cảm thấy đây là năm mơ nói mộng đi, quay quảng cáo? "Anna, Jennifer cũng không có kinh nghiệm phương diện này, có lẽ không thể đảm nhiệm được, với lại bọn tôi cũng không thể ở chỗ này lâu." Anna nhíu nhíu mày, nghiêm túc nói: "Thẩm phu nhân, tôi muốn nói, người làm cha mẹ, tốt nhất nên cổ vũ con mới là hành động đúng. Chứ không phải thay con bé quyết định tất cả, cô nên nghe ý kiến của Jennifer." Thẩm Dĩnh bị Anna nói trắng ra có chút xấu hổ, sắc mặt cứng đờ, nhưng nhìn thấy con gái trầm mặc, mặt bà lại dịu xuống, nội tâm cũng cảm thấy Anna nói rất đúng, bà cũng là người bị áp đặt qua, trước kia bởi vì cô quá mức nội liễm nên bà cũng theo thói quen thay cô an bài hảo hết thảy, nhưng mà hiện tại con gái bà đã lớn, có ý nghĩ của mình. "Thực xin lỗi, A Chi, mẹ đã quên con cũng đã lớn, chính con nghĩ như thế nào?" Nạp Lan Chi có chút do dự. Anna thực thiện giải nhân ý, lôi kéo tay cô nói: "Cháu thật sự rất hợp với cái chủ đề mỹ nhân ngư này, quay quảng cáo này cũng không mất nhiều thời gian, chủ yếu là có một mỹ nhân ngư bơi trong biển hóa thành con người mặc bộ váy chủ đề mỹ nhân ngư để tuyên truyền, chuyện xưa đại khái là như thế này......." Nạp Lan Chi ngưng thần nghe, thần sắc có chút hoảng hốt, trong lòng dâng lên một cổ mạc danh chua xót, cùng cái quảng cáo đời trước rất giống, cái quảng cáo kia cô quay xong lại không có cơ hội nhìn đến...... "Cháu nghĩ muốn quay." Anna cười, "Cô gái, nghe theo lòng mình." Thẩm Dĩnh cùng Nạp Lan Thừa Lập nhìn nhau, trong nội tâm đều cảm thấy A Chi có lẽ vẫn muốn làm diễn viên, cho cô quay cái này cũng được. Vốn dĩ Thẩm Dĩnh cùng Nạp Lan Thừa Lập dự tính ở chỗ này bảy ngày, còn phải lấy ra ba bốn ngày quay quảng cáo. Sau khi bà cô biết, giống như tiểu cô nương vui mừng: "Như vậy liền có thể ở trong TV nhìn thấy A Chi, lúc ta còn trẻ, thích chụp ảnh nhất." Ông dượng hài hước lấy di động ra, "Hiện tại liền có thể chụp." Nạp Lan Chi mắt tinh, phát hiện màn hình di động của ông dượng là ảnh của bà cô hồi trẻ, đứng ở Nạp Lan Chi bên cạnh Nạp Lan Tông cũng thấy được, hai người đều nghiêng mặt đi cười trộm. Bà cô có chút bực xấu hổ, "Cái kỹ thuật chụp ảnh kia của ông, xấu muốn chết, mới không cần ông chụp." Buổi tối đi ngủ, Thẩm Dĩnh muốn cùng Nạp Lan Chi ngủ chung, Nạp Lan Chi biết bà hôm nay áy náy chuyện ở trong nhà Anna. "Thực xin lỗi, A Chi, nếu không phải hôm nay Anna cùng mẹ nói, mẹ đều không có phát hiện, mẹ quên mất A Chi của mẹ đã trưởng thành, còn nghĩ thay A Chi an bài hết thảy." Thẩm Dĩnh phiền muộn nói. Trong bóng đêm, Nạp Lan Chi chỉ có thể nhìn đến đôi mắt ôn nhu của bà, chỗ chóp mũi từng đợt mùi thơm quen thuộc của cơ thể, Nạp Lan Chi hướng bên kia nhích lại gần, "Mẹ, không có quan hệ, con biết mẹ là lo lắng cho con." Nạp Lan Chi duỗi tay ôm mẹ cô, nhớ tới thật lâu trước kia, cô một mình ở bên ngoài, lúc sợ hãi, cô không dám gọi điện thoại về nhà, chỉ cần vừa nghe đến thanh âm về nhà, sẽ nhịn không được khóc thút thít. Lúc ấy cô liền tưởng tượng mẹ ở bên cạnh ôm cô vào lòng, hiện tại bị mẹ quản cũng là một loại hạnh phúc. "A Chi, ba mẹ lựa chọn bơi lội cho con, con sau này có hối hận không?" Thẩm Dĩnh vẫn luôn lo lắng ngày sau cô sẽ oán hận bọn họ, tâm lý điển hình của phụ huynh nước Z. Ở nước Z cha mẹ lo lắng con cái đi sai đường, lấy phương thức của mình cho rằng quyết định tương lai tốt nhất cho con bọn họ, bọn họ không biết, nhân sinh rất nhiều con đường, chỉ có chính mình đi rồi mới hiểu được, không đâm tường không biết đau đớn, người là sẽ không quay đầu lại. Khi bọn họ thay con cái lựa chọn, bọn họ cũng sẽ thấp thỏm mà nghĩ, ngày sau con cái bọn họ sẽ oán hận mình không? "Sao có thể! Đây là lựa chọn của con, ba mẹ yên tâm, con đã nghiêm túc suy xét qua." Nạp Lan Chi nói sang chuyện khác, "Mẹ, ông dượng cùng bà cô thật ân ái." Thẩm Dĩnh theo lời nói của cô, cảm thán nói: "Bà cô của con mệnh mới là thật sự tốt, lúc ở nhà, hai anh trai đều sủng, lấy chồng, tìm cái lão công tốt, bà cô con hiện tại còn cùng giống như tiểu cô nương, thích giận dỗi, đều là do ông dượng con sủng mà thành. Con trai có tiền đồ, lại hiếu thuận. Bà cô của con cả đời này a, những thứ phụ nữ mong muốn, đều có cả. Con ngày sau tốt nhất tìm người giống như ông dượng vậy." "Ba ba cũng rất tốt a!" Nạp Lan Chi nhịn không được ba mình giải oan. Thẩm Dĩnh cười, nhéo nhéo mũi cô, "Thích thay ông ấy nói chuyện như vậy. Con tìm người như ba ba cũng đúng." Thẩm Dĩnh ngẫm lại cuộc đời của mình, kỳ thật cùng bà cô cũng không kém bao nhiêu, các đôi vợ chồng sẽ có phương thức ở chung khác nhau, bà cùng Thừa Lập cũng yêu nhau rồi mới kết hôn, trừ bỏ ngay từ đầu hai người cùng nhau dốc sức làm việc thì tương đối mệt, trong anh em của bà, bà vẫn có mệnh tốt nhất. Nạp Lan Chi nằm ở trong lòng ngực bà, nhắm mắt lại. Anna và Alex nghĩ đến kì nghỉ của bọn họ, nên đã nhanh chóng liên hệ với đoàn đội quay chụp, buổi chiều ngày hôm sau liền bắt đầu quay, địa điểm quay được lựa chọn là bờ biển phụ cận gần đây. Quảng cáo truyền tải tuy rằng ngắn, nhưng thời gian quay kỳ thật tương đối lâu, sau khi đem toàn bộ chuyện xưa quay xong, lại tiến hành cắt nối biên tập rồi mới chiếu trên TV, bản hoàn chỉnh thì làm phiên bản internet. Cảnh đầu tiên là mỹ nhân ngư ở trong nước cứu hoàng tử, sau đó mỹ nhân ngư biến thành hình người. Một màn này phải quay ở trong biển, Nạp Lan Chi thay trang phục, chuyên viên trang điểm trang điểm ngũ quan của cô thêm phần sắc xảo, đội tóc giả màu bạch kim lên. Nạp Lan Chi chậm rãi xuống nước, tìm kiếm cảm giác máy quay một chút, Nạp Lan Chi bơi lên, dựa theo cảm giác của cô, hẳn là không có ra khỏi góc máy quay. Blake ở màn hình nhìn, có chút ngạc nhiên mà nhướng mày, vốn tưởng rằng công việc này sẽ rất hoàn thành, nhìn cô bé này tựa hồ rất có cảm giác với máy quay. Anna say mê nói: "Cô bé bơi thật tốt, có lẽ mỹ nhân ngư chính là cái dạng này." Bơi thử xong, liền chính thức tiến vào quay chụp, diễn hoàng tử là một người mẫu, cảnh đầu tiên yêu cầu không cao, hoàng tử chậm rãi chìm xuống biển, mỹ nhân ngư bơi đến đem hoàng tử cứu về bờ. Sau đó chính là mỹ nhân ngư lên bờ, có hai chân, thay váy của con người. Tổng cộng quay ba lần, cảnh đầu tiên mới thông qua, Thẩm Dĩnh và bà cô lập tức xông tới, Nạp Lan Chi trong xương cốt biểu diễn ước số lại xao động. Blake lặp lại nhìn mấy lần, hỏi Alex: "Alex, Jennifer thật sự chưa từng diễn sao?" "Tất nhiên, cô bé là tuyển thủ bơi lội." "Không thể tưởng tượng được, cô bé này có cảm giác với máy quay rất tốt, thật làm người ta sợ hãi a, anh biết không? Thời điểm ảnh hậu Oscar mới xuất đạo, chưa chắc đã có kỹ xảo như cô bé này." Blake khó có thể tin, hắn chỉ có thể đối chính mình nói, có lẽ hắn gặp được thiên tài. Cảnh thứ hai là mỹ nhân ngư tiến vào vũ hội cung đình, lễ phục mỹ lệ cùng dáng múa hấp dẫn được toàn trường chú ý, hoàng tử cũng bị nàng hấp dẫn. Cruise diễn vai hoàng tử để sát vào hỏi: "Hi, Jennifer!" "Chào anh." Nạp Lan Chi gật đầu thăm hỏi. Cruise: "Em ở công ty nào? Diễn rất đạt nha." "Tôi không phải diễn viên." Cruise trong mắt thoáng hiện lên kinh ngạc, ngay sau đó cười nói: "Úc, kia quá khó được, em tựa hồ còn rất nhỏ, anh biết người nước Z các em nhìn qua thì nhỏ tuổi, thực tế tuổi còn lớn hơn một chút, nhưng anh cảm thấy em giống như còn đi học đi." "Anh nhãn lực thật tốt, đúng vậy." Nạp Lan Chi cẩn thận trả lời, vị này thật đúng là nhân tinh, nói lời khách sáo không lộ dấu vết, người lăn lộn ở Hollywood quả nhiên có EQ xuất chúng. Cruise đem hết khả năng đoán câu trả lời của Nạp Lan Chi, hy vọng cô có thể lộ ra một ít tài nguyên hữu dụng, nhưng làm hắn thất vọng chính là, cô bé này giống như tay già đời, lời nói hoạt động không tài nào bắt bẻ, làm hắn cái gì cũng không bới ra được. Nguyên bản dự tính bốn ngày quay quảng cáo, nhưng buổi chiều ngày thứ ba cô liền quay xong rồi, Blake "ok" một tiếng, Nạp Lan Chi cao hứng từ trong nước chui ra tới, ở trong nước hơn một giờ cảm giác cũng không tốt. Blake ba ngày này ngoại trừ chuyện công việc cũng không có cùng Nạp Lan Chi nhiều lời quá một câu, hắn là người nước Đức nghiêm túc, cùng nhân viên công tác khác cũng rất ít lời. "Jennifer, cháu thật là lần đầu tiên quay quảng cáo sao?" Blake vẫn là chưa từ bỏ ý định. Nạp Lan Chi gật gật đầu. Blake vỗ vỗ trán mình, "Úc, thượng đế, có lẽ ta thật là gặp được thiên tài. Jennifer, cháu nghe này, cháu thật sự rất có thiên phú, cháu có thể suy xét tiến vào giới giải trí, chú tin tưởng, ở quốc gia của cháu, cháu tuyệt đối sẽ là diễn viên rất ưu tú." "Cảm ơn ngài khích lệ, có lẽ, Anna không có cùng ngài nói, cháu là tuyển thủ bơi lội." Nạp Lan Chi hướng hắn cười cười, xoay người tránh ra. Blake còn dại ra tại chỗ, sờ sờ đầu mình, nỉ non: "Ở đậu ta đi?" Quay xong lúc sau, Anna và Alex muốn cùng Nạp Lan Chi nói chuyện thu lao, Nạp Lan Thừa Lập cùng Thẩm Dĩnh tỏ vẻ không nhúng tay. Nạp Lan Chi kiên trì không thu. "Jennifer thân ái, chú không biết nước Z các cháu có cái quy củ gì, nhưng ở chúng ta nơi này, cháu bỏ sức ra đều sẽ nhận lại thứ xứng đáng với sức lực mình bỏ ra." Alex nói. Nạp Lan Chi: "Cháu vốn tưởng rằng cháu là biểu diễn hữu nghị, cháu không có nghĩ sẽ nhận lại cái gì." "Đó là cháu nên được." Nạp Lan Chi nghĩ nghĩ, nói: "Cháu có thể đem thù lao đổi thành một lời hứa hẹn không?" "Vậy phải xem đấy là cái gì đã." Alex đáp. "Nhãn hiệu của cô chú nếu muốn đi vào thị trường nước Z, quyền làm tổng đại lý, ở điều kiện cạnh tranh ngang nhau, trong phạm vi thích hợp, cháu hy vọng hai người có thể suy xét chúng cháu một chút." Nạp Lan Chi biết yêu cầu của mình quá phận, nội tâm có chút thấp thỏm, hai tay nắm chặt, lòng bàn tay hơi hơi ra mồ hôi. Anna cùng Alex kinh ngạc liếc nhau, nói thật, ở nước M, nhãn hiệu của bọn họ cũng chỉ có chút danh tiếng, cô lại dựa vào cái gì mà dám tin tưởng bọn họ có thể đi vào thị trường quốc tế. "Jennifer, cảm ơn lời chúc của cháu, có thể đi vào thị trường quốc tế hay không chúng ta cũng không biết. Nhưng cháu là bạn của chúng ta, cháu muốn, chúng ta tự nhiên ưu tiên suy xét cháu, chuyện này cùng hiện tại cũng không xung đột, vẫn mong cháu nhận lấy thứ cháu nên được." Alex mỉm cười nói. Ở ngay lúc này bản chất thương nhân của Alex hiển lộ không thể nghi ngờ, thương nhân sợ nhất chính là nợ nhân tình, đối với bọn họ mà nói, có thể sử dụng tiền để giải quyết mới là tốt nhất. Nạp Lan Chi biết làm được như vậy là đủ rồi, nhận thù lao bọn họ đưa, "Cảm ơn. Nhãn hiệu của hai người nhất định sẽ đi ra nước M, tin tưởng cháu, bởi vì bên trong có tình yêu." Thời điểm cái nhãn hiệu này nổi tiếng, tình yêu của hai người sáng lập ra nó cũng nổi tiếng toàn cầu, làm cho không biết bao nhiều cẩu độc thân bị nghẹn cẩu lương. Anna cùng Alex nhìn nhau cười, Anna đứng lên, cúi xuống thân mình ôm lấy Nạp Lan Chi, "Đúng vậy, cháu nói đúng." Bởi vì quay quảng cáo trì hoãn không ít thời gian, cả nhà cô chỉ đi chơi ba ngày, rồi phải lên đường tới sân bay, bà cô đặc biệt không muốn, suýt nữa rơi lệ. Vẫn luôn dặn dò bọn họ mỗi năm phải tới thăm bà. Ông dượng đi qua đem đầu của bà cô dựa vào vai ông an ủi, bà cô làm bộ đẩy đẩy ông ra. Đến cuối cùng, về chút thương cảm này cũng không còn mấy. Máy bay xẹt qua không trung, chở người thân của bà về mảnh đất tưởng niệm kia.