Trọng Sinh Mỹ Nhân Ngư
Chương 23 : 23
Editor: kkoten
Đầu tháng sáu, Nạp Lan Chi tiễn Mộc Uyển Tình đi du học, đều là người trọng sinh, các cô tuân thủ cùng nhau giữ bí mật này, vì cùng nghênh đón cuộc sống mới, ai đi đường nấy, mặc dù không muốn, nhưng vẫn phải phất tay ly biệt.
Thời gian Nạp Lan Chi đến trường học càng ngày càng ít, hiện tại một tuần chỉ đi ba ngày, các loại hoạt động cũng không tham gia, thân là học sinh khoa thể dục, đối với khóa văn hóa yêu cầu một hàng lại hàng, sang năm cô tiến vào Đội Quốc Gia, bằng thành tích thể thao của cô, đại học Q thành phố B không phải là vấn đề lớn.
Chờ Nạp Lan Chi cùng Nạp Lan Tông thi cuối kỳ xong, Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc liền khai trương, hoạt động khai trương diễn ra trong ba ngày, nhân lực không đủ, Nạp Lan Chi cùng Nạp Lan Tông chỉ có thể tới giúp đôi chút.
Thời tiết nóng lên, làm người ta đi bơi lội cũng không ít, Nạp Lan Chi tiếp đãi một đợt lại một đợt, cô ăn nói vụng về như vậy bảo cô đi tiếp đón hướng dẫn cho khách hàng đúng là làm khó cô.
Thẩm Minh Lỗi sáu tháng cuối năm học lên năm 4, học chuyên ngành quản lý khách sạn, sáu tháng cuối năm phải đi thực tập, Nạp Lan Thừa Lập cho hắn tới làm giám đốc tiền sảnh, trước lạ sau quen, mấy ngày thời gian nghiệp vụ cũng liền quen thuộc.
"A Chi, có mệt hay không? Muốn thay ca không?" Thẩm Minh Lỗi xem cô bận việc cả buổi sáng, đều không có được nghỉ ngơi qua, đau lòng hỏi.
Thẩm Minh Lỗi nhìn Nạp Lan Chi lớn lên, khi còn nhỏ Nạp Lan Chi bị chuẩn đoán bị bệnh tự bế nhẹ, Thẩm Minh Lỗi rất đau lòng, đối với cô từ nhỏ liền yêu thương hơn vài phần so với em trai em gái khác.
Nạp Lan Chi lắc đầu, nói: "Em không có việc gì, chờ bọn họ ăn cơm xong rồi đổi đi, em muốn đi huấn luyện."
"Có mệt hay không? Con gái học bơi lội rất mệt đi?" Thẩm Minh Lỗi thực không hiểu dượng như thế nào lại làm con gái mình đi học thể thao, hơn nữa A Chi cũng không phải cao to, muốn học cũng nên học nghệ thuật truyền thông.
"Không mệt, em bơi tốt hơn các cô ấy."
Lời cô nói có chút kiêu ngạo làm Thẩm Minh Lỗi vui vẻ, rất muốn sờ sờ đầu cô.
"Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc mới mở này, nghe nói bên trong có rạp chiếu phim, quán cà phê, còn có khu máy chơi game đâu." Mấy cô gái đẩy cửa đi vào.
Thẩm Minh Lỗi lập tức đi lên trước, "Xin hỏi các vị chơi cái gì? Bơi lội hay là xem điện ảnh hoặc cái khác?"
"Đều có cái gì a? Nghe nói chỗ các anh có rất nhiều."
"Lầu một là phòng tắm cùng khu bể bơi, lầu hai có rạp chiếu phim và khu máy chơi game, lầu ba có quán cà phê và viện làm đẹp, lầu bốn là nhà hàng."
Lâm Nguyện tầm mắt hướng phía trước vừa thấy, liền cố định ở chỗ quầy.
"A, Nạp Lan Chi, đây là Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc của nhà cậu sao?" nữ sinh bên người Lâm Nguyện cũng thấy Nạp Lan Chi, cả kinh kêu lên.
Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc Nạp Lan, liên tưởng một chút liền không khó đoán được.
Nạp Lan Chi cũng không muốn gặp Lâm Nguyện, bắt đầu từ tháng 10 năm trước, cô không thích cùng Lâm Nguyện chạm mặt, Mộc Uyển Tình cũng liền ít gọi Lâm Nguyện theo, trên cơ bản Lâm Nguyện cùng với không còn ở hội bạn này nữa, đại khái chính cô ấy cũng có cảm giác được, ngày thường ở trường học gặp mặt sẽ cười chào hỏi mấy câu, nhưng không còn thân thiết như trước.
"Các em là đồng học của A Chi a!"
Lâm Nguyện: "Hóa ra là của nhà A Chi, tớ đã sớm nghĩ đến, họ Nạp Lan ít như vậy."
Nạp Lan Chi hướng cô ấy gật gật đầu, "Ừ, các cô muốn đi tầng mấy? Khai trương trong vòng 3 ngày có thể khuyến mãi."
"A Chi, em đi ăn cơm đi, chúng ta thay ca......." Nạp Lan Tông mới vừa từ thang máy xuống, ánh mắt chạm đến Lâm Nguyện lời nói liền dừng lại.
Thẩm Minh Lỗi đối Nạp Lan Tông nói: "Nếu mọi người là đồng học, vậy em tới tiếp đón đi."
Nữ sinh bên người Lâm Nguyện cười nói: "Nạp Lan Tông, Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc là của nhà cậu a, đại thiếu gia a, cậu giấu cũng thật quá kĩ, chúng ta không biết còn chưa tính, tiểu Nguyện cư nhiên cũng không biết."
Lâm Nguyện nhấp môi cười.
Nạp Lan Tông có chút xấu hổ, lúc trước có chút hảo cảm, không nghĩ tới người khác cũng đã nhìn ra, "Trong nhà mở, cũng không phải tớ mở. Các vị mỹ nữ muốn chơi cái gì?"
"Có chiết khấu hữu nghị hay không? Không nể mặt mũi bọn tôi, tốt xấu cũng phải nể mặt tiểu Nguyện chứ."
Nạp Lan Chi hơi hơi sườn sườn mặt.
Lâm Nguyện cau mày lôi kéo quần áo nữ sinh bên cạnh.
Nạp Lan Tông khách khí nói: "Bởi vì trong vòng 3 ngày đã khuyến mãi 25%, không thể giảm nữa, nếu lần sau tới có thể cho khuyến mãi cho các cậu."
Lâm Nguyện miễn cưỡng tươi cười, "Cảm ơn, chúng tớ tới xem phim."
"Ở lầu hai, thang máy ở bên kia."
Nạp Lan Chi vừa đi vừa nói: "Đi theo tôi, tôi dẫn mấy người đi lên."
Ba nữ sinh đuổi theo Nạp Lan Chi, đi vào thang máy, Nạp Lan Chi đứng ở chỗ cửa.
Lâm Nguyện từ trên vách tường thang máy nhìn mặt cô, một trận hoảng hốt, đến tột cùng cô bắt đầu khi nào bị các cô ấy bài xích bên ngoài đâu? Lâm Nguyện cũng không biết.
"Năm tầng, như thế nào còn có tầng năm a, tầng năm là gì đó?"
"Nếu không đi xem thử."
Nạp Lan Chi giải thích nói: "Tầng năm là nhà tôi."
Nữ sinh thè lưỡi: "Cả một tầng a, thật lớn."
Thang máy leng keng một tiếng, Nạp Lan Chi nói: "Hướng bên phải đi, bên trái là khu máy chơi game." Dứt lời hướng bên ngoài thang máy nhìn nhìn, "Tiểu Trương, bên này có khách tiếp đãi một chút."
Mấy người sau khi rời khỏi thang máy, thang máy lại lần nữa đóng lại.
Một nữ sinh nói: "Không nghĩ tới nhà Nạp Lan Tông còn rất có tiền, tớ nghe nói cái Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc này hao tổn của cải hơn ngàn vạn đâu!"
"Ngày thường nhìn không ra a, tuy rằng mặc không kém, nhưng Nạp Lan Tông rất điệu thấp a, trước kia còn thường xuyên thấy hắn đạp xe đi học, sau khi Nạp Lan Chi vào học thì mới thường xuyên có xe đón đưa."
"Nhà giàu ẩn mình, lớn lên lại soái, học kỳ sau phỏng chừng càng có nhiều người theo đuổi."
Lâm Nguyện: "Nhà người ta có tiền hay không thì liên quan gì đến chúng ta."
Hai nữ sinh kia hai mặt nhìn nhau, tiểu Nguyện làm sao vậy?
Lâm Nguyện ở trong trường học có tiếng ôn nhu dễ thân, nhân duyên thực không tồi, cùng ai đều nói được đi lên. Hôm nay cương mặt ngữ khí lại không phải ôn hòa, làm hai nữ sinh kia có chút không biết như thế nào cho phải.
Lâm Nguyện cắn cắn đầu lưỡi, xả ra một cái tươi cười: "Chúng ta nhanh vào đi thôi."
Bởi vì bên này khai phá thành khu du lịch, hơn nữa hồ T không cho phép bơi lội, bên này lại có khách sạn nghỉ dưỡng, tới nghỉ hè rồi, Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc sinh ý tăng cao không ngừng.
Tháng đầu tiên thông kế lợi nhuận vừa ra tới, Nạp Lan Thừa Lập cũng kinh hỉ. vợ chồng Thẩm Giang góp cổ phần thì càng vui mừng, một đoạn thời gian trước mất đi phòng ở sắp phá bỏ di dời, còn đem tiền tiết kiệm đều đem đi đầu tư, cũng may đầu tư cái này thiệt đáng giá.
Lưu Ly vốn không muốn tới, nhưng bị bạn lôi kéo cũng không có biện pháp. Lưu Ly ngẩng đầu nhìn nhìn mấy chữ to lóa mắt, Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc Nạp Lan, đĩnh đĩnh sống lưng đuổi theo chúng bạn.
Thẩm Minh Lỗi nhìn thấy Lưu Ly, cho dù bà Thẩm không phải bà nội ruột, nhưng Lưu Ly cùng hắn cũng có quan hệ huyết thống, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, "Tiểu Ly, cùng các bạn tới chơi?"
Lưu Ly cười nói: "Minh lỗi ca, anh ở chỗ này thực tập sao?"
"Đúng vậy, vừa lúc bên này cần nhân lực."
"Kia dượng cũng thật là, chỉ cho anh ở đại sảnh tiếp khách." Lưu Ly giống như thay Thẩm Minh Lỗi bất bình.
Thẩm Minh Lỗi hàm hậu cười: "Anh đi thực tập có thể làm gì, làm giám đốc tiền sảnh nhẹ nhàng, tích lũy kinh nghiệm cũng không tồi."
Lưu Ly cười cười không nói chuyện, nhìn quanh một vòng, không thể không thừa nhận, cái địa phương này vừa thấy là biết xa hoa, Lưu Ly sờ sờ túi tiền, vừa lòng cười, hiện tại cô không phải đáng thương cần nhà bọn họ bố thí.
Từ khi lão thái thái đến ở Lưu gia, Thẩm Quyên không duyên không cớ có nhiều thêm một phòng ở sắp phá bỏ di dời, vẫn luôn cao hứng, nhưng vấn đề cũng tới, cha mẹ chồng Thẩm Quyên nháo lên đây, chỉ trích hai vợ chồng dưỡng mẹ vợ, không dưỡng bọn họ. Một đoạn thời gian kia nháo đến phiền, Lưu Ly không thích ông bà nội, không giúp bọn họ mà còn kéo chân sau.
Hai người kia cũng vào ở, hàng ngày cũng chỉ có ăn với chơi, hai người đều là dân quê, không quan tâm đến vệ sinh, làm Thẩm Quyên cùng bà Thẩm đều có chút không thể tiếp thu, cùng bọn họ nói mấy lần, đâu vẫn hoàn đấy bày ra bộ dáng lại làm sao vậy. Thẩm Quyên chỉ có thể ngóng trông cái phòng ở kia nhanh chóng phá bỏ di, lập tức dọn ra ngoài.
Lưu Ly nhớ tới tình trạng trong nhà, lại không có ý vui, điều kiện kinh tế tốt, cũng không thể so với nhà dì cả, một phòng ở sắp phá bỏ có thể so cùng cái Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc này sao? "Dì cả và dượng đâu? Trung Tâm giải trí Ngu Nhạc khai trương như thế nào cũng không cho chúng ta biết một tiếng."
Chúng bạn đi cùng kinh sợ kêu : "Lưu Ly, chỗ này là thân thích nhà cậu mở a!"
Lưu Ly cảm nhận được chúng bạn ánh mắt kinh ngạc hâm mộ, tâm hư vinh mạo phao, "Minh Lỗi ca, em cùng bạn học tới bơi lội, dẫn bọn em đến khu vực VIP đi."
Nạp Lan Tông: "Một người một trăm tám, hôm nay giảm 25%, xem ở mặt mũi thân thích giảm 30%."
Lưu Ly hướng các bạn cô ta nói: "Các cậu đi vào trước đi, chờ tớ một chút lại đến."
Mấy người kia cũng đều cảm thấy đây là thân thích nhà cô ta mở, cô ta trả tiền hẳn thích hợp hơn, cũng không đưa tiền, trực tiếp đi vào.
Lưu Ly nhìn bạn đi rồi, nói: "Nạp Lan Tông, tôi tới liền không thể miễn phí sao?" Trước kia Lưu Ly ở khu bể bơi cũ bên kia vẫn luôn được miễn phí, còn luôn mang bạn tới chơi.
Nạp Lan Tông châm chọc cười: "Được a, cô miễn phí, nhưng bạn cô phải tới trả tiền."
"Đó là bạn của tôi!"
"Cũng chẳng phải bạn tôi a, đâu có chuyện gì liên quan tới tôi. Muốn miễn phí, đi khu bể bơi cũ bơi đi, đừng nói cái gì thân thích hay không thân thích, trước kia ỷ vào mẹ tôi cùng mẹ cô là chị em ruột, nhà cô cũng thu không ít chỗ tốt, thiếu nợ còn phải trả thay, nay đã khác xưa." Nạp Lan Tông biết đối với loại người như Lưu Ly này, ngay từ đầu liền phải tàn nhẫn chút, nếu không về sau còn liếm mặt thấu đi lên.
Thẩm Minh Lỗi tâm địa vẫn mềm, "A Tông, sao lại nói như vậy! Lưu Ly, đừng nghe A Tông, miễn phí không được, giảm giá đi."
Lưu Ly bị Nạp Lan Tông nói cho xấu hổ đến mặt đỏ bừng, thở phì phì móc ví ra: "Lại không phải không có tiền, bao nhiêu tiền!"
Lưu Ly ném tiền xuống rồi nhanh chóng đi vào.
Thẩm Minh Lỗi trách nói: "Liền tính huyết thống không thân cận, cũng không thể như vậy."
"Minh lỗi ca, anh chính là quá lương thiện, đối với loại da mặt dày như Lưu Ly này, phải tàn nhẫn một chút, bằng không, lần sau còn thấu đi lên. Hôm nay cho cô ta và bạn miễn phí, ngày mai lại đến một đám, dây dưa không xong. Lúc trước còn ở khu bể bơi cũ, cô ta mang bạn tới trước nay đều miễn phí."
Thẩm Minh Lỗi nghẹn lời.
Nạp Lan Tông lạnh mắt nhìn, Minh Lỗi ca lòng dạ mềm yếu, có đôi khi chuyện không nên quản cũng quản, người như vậy không thích hợp làm người gia quyết định, sớm muộn cũng xảy ra chuyện. "Minh Lỗi ca, anh như vậy không thể được, có đôi khi mềm lòng cũng không phải chuyện tốt gì."
Thẩm Minh Lỗi không để trong lòng, cảm thấy em họ vẻ mặt lão khí rất thú vị, "A Tông chú chính là quá lão thành rồi."
Nạp Lan Tông thở dài, sớm muộn cũng có họa a!
Tháng 7 vội qua, Nạp Lan Thừa Lập giữa tháng tám muốn mang cả nhà đi ra ngoài chơi, lúc trước ăn tết muốn đi nước M thăm thân thích, giữa tháng tám vừa lúc có một chút thời gian.
Liên hệ một nhà bác cả bên nước M, cả nhà liền ngồi máy bay bay qua nước M.
Cả nhà bác cả ở Los Angeles, cho nên hiện tại đặt chân bên này.
Đón bọn họ chính là cháu trai của Nạp Lan Thừa Lập, Nạp Lan Tranh, tên tiếng Anh là Jerry, dễ khiến người ta liên tưởng đến Tom and Jerry. Mà em trai hắn lại tên là Tom, thực hoài nghi dụng tâm người đặt tên nha.
Nạp Lan Tranh bởi vì nguyên nhân công tác cũng từng quay lại quê nhà, liếc mắt một cái liền nhận ra người nhà chú. " Đã lâu không thấy."
"A Tông, A Chi, oa, A Chi thật xinh đẹp, cho ca ca ôm một cái." Nạp Lan Tranh hùng ôm Nạp Lan Chi.
Nạp Lan Tông cùng anh họ ôm ôm, hỏi: "A Minh đâu?"
A minh đại danh Nạp Lan Minh, tên tiếng Anh là Tom, là em trai của Nạp Lan Tranh, cùng tuổi với Nạp Lan Tông. Nạp Lan Tranh còn có một em gái, so với Nạp Lan Tông lớn hơn ba tuổi, tên là Nạp Lan Già, nhưng cô ấy thích người khác gọi tên tiếng Anh của cô ấy hơn, Jude.
"Ở nhà, vốn dĩ cũng muốn cùng anh tới đón mọi người, nhưng bị mẹ anh giữ lại giúp đỡ, chúng ta đi thôi, phỏng chừng cơm làm xong rồi. Ông nội đã ở nhà chờ."
Nạp Lan Tranh đã là nhân sĩ xã hội, công tác ở một nhà công ty đầu tư, chức vị rất cao. Nhà Nạp Lan ở biệt thự, có đại hoa viên, nhìn qua thực dư dả.
Nữ chủ nhân trong nhà đã sớm ở cửa chờ, ba của Nạp Lan Tranh là Nạp Lan Thừa Đức lấy một người phụ nữ lai Mỹ Trung, Luna, Luna sinh ba đứa con, chỉ có Jude kế thừa nét con lai của bà, còn hai đứa con trai đều giống cha.
"Mọi người rốt cuộc cũng tới, ba ba đợi thật lâu." Luna chạy nhanh mời bọn họ đi vào.
Nạp Lan lão gia tử chính là bác cả của Nạp Lan Thừa Lập, năm nay tám mươi sáu tuổi, chân cẳng không được tốt, nhưng thân thể vẫn còn khỏe mạnh.
"Bác cả, Thừa Lập tới thăm ngài." Nạp Lan Thừa Lập hô lớn, tuổi bác cả đã cao, lỗ tai không được tốt.
Lão gia tử thực kích động, "Thừa Lập a, mau tới mau tới, đã nhiều năm không gặp, mấy đứa trẻ đâu? A Tông và A Chi đâu?"
Vị lão gia tử còn nhớ rõ, tên tiếng Anh cháu trai cháu gái nhà mình đều không nhớ được đâu.
Nạp Lan Tông cùng Nạp Lan Chi tiến lên: "Đại gia gia."
"Ai, đại gia gia nhìn xem, đều lớn như vậy, đều học cao trung đi." Lão gia tử cười, nếp nhăn quanh mắt càng thêm rõ ràng.
"Học kỳ sau cháu lên cao tam, A Chi cao nhị."
Lão gia tử một tay lôi kéo, "Sắp thi đại học, phải hảo hảo nỗ lực, thi vào trường đại học tốt, đại gia gia khen thưởng cho hai đứa."
Lão gia tử thật tưởng niệm tổ quốc tưởng niệm quê nhà, ở trên bàn cơm vẫn luôn hỏi quê nhà đã xảy ra cái gì biến hóa ra sao, sinh hoạt thế nào, tâm lý lá rụng về cội rất rõ ràng, Nạp Lan Thừa Lập cũng chọn lời ông thích nghe kể ra.
Nạp Lan Tông cùng Nạp Lan Minh ngồi cùng một chỗ, anh em hai người thường xuyên liên lạc ở trên mạng, một chút cũng không xa lạ.
Cô gái duy nhất trong nhà Jude còn ở trường, Nạp Lan Chi cùng Thẩm Dĩnh Luna ngồi một chỗ nói chuyện, ăn xong cơm rồi, Nạp Lan Thừa Đức mới trở về, xin lỗi: "Xin lỗi xin lỗi, bị chút việc quấn lấy."
Lão gia tử rất bất mãn: "Thừa Lập tới còn đi văn phòng."
Nạp Lan Thừa Lập cười nói: "Anh cả là luật sư, tương đối vội, chúng ta cũng không phải khách."
"Đều là người trong nhà, anh cũng không đem các chú thành người ngoài, ở chỗ này coi như nhà mình, hảo hảo chơi, a Minh, nhiệm vụ mang em trai em gái đi chơi giao cho con." Nạp Lan Thừa Đức nói.
Nạp Lan chào theo kiểu quân đội, "Yes, sir."
Cha của Luna là cảnh sát, rất thương yêu cháu ngoại, Nạp Lan Minh sùng bái ông ngoại, chí hướng chính là làm cảnh sát.
Hai nhà tuy rằng nhiều năm không gặp, nhưng cũng không thấy có bao nhiêu khách khí, Nạp Lan Thừa Lập cùng Nạp Lan Thừa Đức khi còn nhỏ còn cùng nhau mặc cái quần thủng đáy lớn lên, Nạp Lan Thừa Lập nhỏ hơn hai tuổi, anh em họ hai người vẻ ngoài có năm sáu phân giống nhau.
Lúc ăn cơm chiều, Nạp Lan Chi rốt cuộc gặp được chị họ Jude.
Truyện khác cùng thể loại
63 chương
12 chương
133 chương