Trọng sinh he với đối thủ một mất một còn
Chương 121 : trầm mê
Để duy trì cảm giác nhập vai cho "Dị hình", trong thời gian này Trình Cẩm Chi từ chối tất cả các công việc, mỗi ngày đều một đường hai điểm khách sạn phim trường. Bên ngoài vẫn có rất nhiều người tung tin vịt về Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi cũng có thể cảm nhận chó săn ảnh xung quanh đông đảo hơn. Ngoại trừ bản thân Trình Cẩm Chi, khiến người khác chú ý nữa là chuyện tình cảm của nàng. Năm nay Trình Cẩm Chi hai mươi bảy tuổi. Đối tượng scandal có cả trai lẫn gái, trong một thời gian khá dài, bao gồm trong cả thời gian này, xu hướng tính dục của Trình Cẩm Chi vẫn khó bề phân biệt. Hiện tại bạn gái chính quy được lan truyền mạnh mẽ nhất đó là Dung Tự. Còn có người trưng ra biểu đồ thời gian, nói Trình Cẩm Chi yêu đương với Dung Tự khi nào, khi nào chia tay với Dung Tự, quen với Thẩm Thu Như. Quen với Thẩm Thu Như không bao lâu, hiện giờ lại nối lại với Dung Tự. Nói chung Dung Tự có thể là tình yêu đích thực của Trình Cẩm Chi.
Nhưng mà đây cũng là tin đồn, người xem cũng chỉ xem rồi thôi. Một bộ phận đáng kể vẫn tin vào tình yêu chính thống, chẳng hạn như Trình Cẩm Chi và Ngô Địch. Làm nam chính của doanh thu phòng vé một tỷ sáu, Ngô Địch chào đón sự nghiệp phong hồi lộ chuyển*. Vốn danh tiếng của Ngô Địch sắp biến mất khỏi vòng đua, hiện tại hắn thành con hắc mã khuếch trương nhất trong năm. Nhân vật lĩnh quân trong đám hắc mã, không nói danh tiếng trên mạng, trong thực tế cũng cầm quảng cáo người phát ngôn chùn tay. Ngoại hình của Ngô Địch khá hợp khẩu vị. Chủ yếu nhất vẫn là hắn và Trình Cẩm Chi, khí chất của hắn và Trình Cẩm Chi rất hòa hợp. Bản thân Trình Cẩm Chi là diễn viên với phong cách phô bày sự rực rỡ, tiểu sinh tiểu thịt tươi khó có thể ngăn chặn được sự nổi bật của Trình Cẩm Chi, lão thịt khô** diễn viên kì cựu thì không có cảm giác là cặp đôi. Lúc này Ngô Địch xuất hiện với một phong cách nam tính có khí tràng toàn khai***, hơn nữa còn diễn tình cảm với Trình Cẩm Chi. Có rất nhiều khán giả ủng hộ hai người.
*Phong hồi lộ chuyển: Con đường quanh co ngoằn ngoèo. Chỉ sau khi thất bại, trắc trở thì gặp được bước ngoặt lớn.
**Lão thịt khô: Trái ngược với tiểu thịt tươi. Chỉ người có kinh nghiệm, từng trải, già dặn.
***Khí tràng toàn khai: Chỉ người không làm gì vẫn khiến người khác tôn trọng, sợ hãi.
Người vất vả lắm mới nổi tiếng, sẽ rất quý trọng thời cơ của họ. Sau khi Ngô Địch nổi tiếng, liên tục nhận quay rất nhiều tác phẩm lớn, còn thảo luận sôi nổi ở chương trình tạp kĩ. Người khác hỏi hắn và Trình Cẩm Chi, hắn cũng không e dè nói Trình Cẩm Chi là hình mẫu bạn gái lý tưởng của hắn. Hôm nay quảng bá "Cẩm y vệ", Ngô Địch cũng đơn độc hẹn Trình Cẩm Chi.
Mới vào Trình Cẩm Chi đã có thể cảm nhận được bầu không khí trong phòng ăn riêng. Lớn như vậy, cũng không thiếu người bày tỏ tình cảm với nàng, nàng luôn có giác quan thức sau. Điều mà Trình Cẩm Chi không nghĩ đến là, Ngô Địch thực sự bày tỏ tình cảm với nàng. Đời trước, Ngô Địch nổi danh là không chủ động không từ chối không chịu trách nhiệm. Hiện giờ đang là thời kì phát triển của Ngô Địch, hắn sẽ không làm chuyện dại dột chứ? Trình Cẩm Chi suy nghĩ, có lẽ do khán giả khen ngợi quá, như lão Thẩm nói, rất nhiều ngôi sao yêu nhau, đều do khán giả "xúi giục". Nhưng mà khán giả không biết, có rất nhiều ngôi sao cứ lén yêu nhau, lén chia tay như thế. Trước ống kính còn nói mình và đối phương chỉ là bạn thân.
Trình Cẩm Chi hơi xấu hổ, từ khi nàng trở lại đoàn phim đến giờ, vẫn chưa từng được sao nam bày tỏ tình cảm. Sau khi ăn gì đó, Trình Cẩm Chi lại hắng giọng một cái: "Ngô Địch, anh tạo thế trận lớn như vậy, nếu không biết còn tưởng rằng anh muốn tỏ tình với tôi đấy."
Ngô Địch nghe lời này, ngược lại bỏ đi khuôn mặt tươi cười của mình. Hắn bỏ dao nĩa xuống, lau miệng, trông khá nghiêm túc. Hắn nhìn Trình Cẩm Chi có phần thâm tình: "Nếu như tôi nói, đúng."
"Vậy có thể anh phải thất vọng rồi." Trình Cẩm Chi nói.
"Tôi đã chuẩn bị trước." Ngô Địch nói: "Cô rất xuất sắc, tôi biết mình không xứng với cô. Tôi sẽ luôn cố gắng, hôm nay, chỉ muốn nói cho cô biết, tôi sẽ luôn chờ đợi cô. Nếu cô cảm thấy mệt mỏi, lúc nào cô cũng có thể dựa vào tôi."
"Thật sao?" Trình Cẩm Chi đã bị hoảng hốt trong phút chốc, nàng nghĩ đến Dung Tự. Nàng tin sự chân thành trong thời khắc này của Ngô Địch, nhưng thế sự đa đoan lòng người sâu thẳm, sao nói được chuyện sau này. Hôm nay mọi người chân thành thề chuyện của ngày mai, hôm nay họ chân thành, nhưng điều này cũng không đảm bảo cho ngày mai tốt đẹp như hôm nay họ nói. Trình Cẩm Chi có thể hiểu bất cứ điều gì, nhưng giờ nàng cũng không tin bất cứ điều gì. Nghe người khác nói ngày mai hay hoặc xa hơn, nàng chỉ buồn cười.
"Tôi nói thật." Ngô Địch còn nói thêm.
Mọi người luôn thích nhấn mạnh. Luôn mong sau khi nhấn mạnh, đối phương có thể hiểu được.
"Làm đồng nghiệp và bạn bè, đó là nói thật, anh đừng lãng phí thời gian cho tôi." Trình Cẩm Chi cảm thấy con tim mình, đã chết. Có lẽ tim của nàng sẽ đập lần nữa, nhưng cũng không phải bây giờ, cũng không thể là Ngô Địch được. Tuy rằng đã yêu đương hai lần, bị hai người con gái đá, nhưng Trình Cẩm Chi cảm thấy mình không thẳng lại nổi. Nàng đã quen với việc yêu một người con gái.
Ngô Địch khá yên lặng. Lúc đi ra, Ngô Địch lại lên tiếng: "Xin lỗi, tôi rút lại lời nói vừa rồi. Tôi mong cô có thể coi tôi như một đồng nghiệp tốt và một người bạn tốt."
Trình Cẩm Chi gật đầu, nàng không quan tâm liệu Ngô Địch thật lòng thật ý hay lấy lui làm tiến.
Đây chỉ là khúc nhạc đệm trên đường quảng bá "Cẩm y vệ". Chẳng bao lâu, cuộc sống của Trình Cẩm Chi cũng yên ả trở lại với hai điểm một đường. Khách sạn và phim trường "Dị hình". Phim trường "Dị hình", Trình Cẩm Chi luôn cảm thấy có phần u ám và ẩm ướt. Có lẽ con tim của nàng u ám và ẩm ướt. Ngày xưa nàng không thích quay nơi như vậy, nhưng giờ nàng cảm thấy mình không ghét nó, thậm chí có đôi khi còn khá thích nơi như vậy. Nàng không cần phải giả vờ ổn, cũng không cần phải giữ nụ cười để cha mẹ bạn bè không lo lắng
Lần đầu tiên gặp máu người, Trình Cẩm Chi còn khá khó chịu. Tiếp sau đó, nàng gặp máu người, hưởng thụ dòng máu chảy xuôi trên đầu ngón tay của nàng. Máu người hơi trơn.
"Cô Trình?" Hai tay Thẩm Thuyên đặt trên vai Trình Cẩm Chi: "Đoạn này quay tốt."
Trình Cẩm Chi ngẩng đầu lên, ngoại trừ vẻ hài lòng của Thẩm Thuyên, nét mặt của những người khác đều có phần hoài nghi không xác định. Dường như họ bị Trình Cẩm Chi ở trước ống kính máy quay hù dọa. Càng về sau, Trình Cẩm Chi cũng càng nhập vai sâu hơn. Sau khi quay xong, Trình Cẩm Chi vẫn luôn quay cuồng. Dù nằm trong bồn tắm, cả người cũng choáng váng. Đi ra từ trong bồn tắm, Trình Cẩm Chi nhìn mình trong gương. Nàng trong gương, đã gầy đến mức không còn hình người. Trên người không có thịt thừa, xương đã lồi ra ở rất nhiều chỗ, nhìn cả người không hề có cảm giác xinh đẹp. Thực sự rất tệ. Đôi khi nằm trong bồn tắm cũng sẽ bị chính mình cấn trúng. Trình Cẩm Chi vuốt khuôn mặt của mình, khuôn mặt của nàng trông như thể già đi mười tuổi. Tay Trình Cẩm Chi, chậm rãi xuyên vào tóc mình. Bình thường, nàng rất chú ý chăm sóc nên mái tóc đen bóng. Nhưng giờ, hấp thụ chất dinh dưỡng rất ít, mỗi ngày còn cung cấp không đủ để nàng thở. Tóc đã khô và chẻ ngọn rất nhiều.
Trình Cẩm Chi vuốt mũi, môi của mình. Mũi vẫn rất cao thẳng, những ưu điểm của quá khứ, bây giờ giống khuyết điểm hơn. Thực sự giống hệt một bộ xương khô. Môi khô hơi nứt ra, Trình Cẩm Chi vươn đầu lưỡi hồng hồng, liếm liếm môi dưới của mình. Động tác rất quyến rũ của ngày xưa, giờ giống như một con quái vật gì đó, thỏa mãn sau một bữa ăn chán chê hơn.
Có phải nàng đã biến thành một con quái vật không?
Đột nhiên, Trình Cẩm Chi lại thấy được Dung Tự từ trong gương. Dung Tự nhìn nàng, nét mặt đau thương: "Cẩm Chi, mình chia tay đi."
Đừng chia tay, Dung Tự, chị không muốn chia tay với em. Trình Cẩm Chi quay đầu ra sau, sau lưng không có một bóng người, làm gì có Dung Tự.
Lượng đường trong máu thiếu, nàng bắt đầu xuất hiện ảo giác. Tại sao trong ảo giác của nàng có Dung Tự? Không, nàng không cần Dung Tự.
Khi Hạ Dữu vào, chỉ thấy được một mớ hỗn độn trong phòng. Trình Cẩm Chi trần trụi run lẩy bẩy ngồi trên giường. Ban đầu Hạ Dữu định đưa Trình Cẩm Chi vào bệnh viện, nhưng bị Trình Cẩm Chi ngăn lại: "Không được làm lớn chuyện, không thể để cha mẹ mình biết."
Vất vả lắm nàng mới thuyết phục được cha mẹ mình. Nàng không muốn khó chịu một mình trong căn phòng nữa.
Trình Cẩm Chi muốn làm gì đó. Hạ Dữu nấu cháo nóng cho Trình Cẩm Chi, sau khi ăn một chút đồ nóng, tâm trạng Trình Cẩm Chi đã khá hơn. Đến khi dọn dẹp phòng xong Hạ Dữu trở về phòng ngủ. Trình Cẩm Chi đã nằm trên giường, cả người rúc trong chăn. Nàng nắm lấy góc chăn, dường như đang nghĩ về điều gì đó.
"Cẩm Chi, cậu không thể quay bộ này nữa." Hạ Dữu ngồi bên giường, vuốt ve những sợi tóc trên trán của Trình Cẩm Chi: "Quay nữa, mình sợ tinh thần của cậu xảy ra vấn đề."
"Phim như vậy, gây rất nhiều tổn hại cho nghệ sĩ. Đã không chỉ có một nghệ sĩ gặp sự cố khi quay phim như vậy." Hạ Dữu khuyên.
Đề cử của liên hoan phim Warner, cũng là lý do để Trình Cẩm Chi thuyết phục cha mẹ. Đạt được thành công trong sự nghiệp của mình, đạt thành công lớn hơn.
"Cậu yên tâm, mình có thể điều chỉnh được." Trình Cẩm Chi nói: "Đối với mình, điều này cũng là một thử thách. Mình chưa từng quay một bộ phim như vậy. Đến nay, mình cảm thấy rất tốt. Mình có thể cảm nhận được sự thay đổi của bản thân."
Đời trước, Trình Cẩm Chi luôn suy nghĩ làm thế nào để trở thành si diễn. Đời này, nàng phát hiện chỉ cần có lúc bạn nghiện diễn, thì trong mắt người khác, bạn chính là si diễn. Si diễn, tự mình không thể cảm nhận được. Phải thông qua cảm giác của những người khác. Mỗi lần diễn xong, Trình Cẩm Chi có thể cảm nhận được ánh mắt của các nhân viên xung quanh. Họ sợ nàng, cụ thể hơn, họ sợ nhân vật nàng đóng.
Trình Cẩm Chi nghiện diễn, nàng trầm mê diễn "Dị hình". Hơn nữa nàng cũng gặp được một đạo diễn tốt, mặc dù trông Thẩm Thuyên rất u ám, nhưng hắn rất giỏi trong việc dẫn dắt diễn viên. Mỗi lần Trình Cẩm Chi quay xong, đều do Thẩm Thuyên dẫn dắt xuất vai.
Đây là một cảnh quay rất quyết liệt, kẻ giết người và con mồi đang chiến đấu với nhau. Đôi khi kẻ giết người cũng bị thất thủ, nàng tính không đúng chỗ, con mồi thấy nàng từ trong gương chiếu hậu. Con mồi giãy giụa, giữa cuộc chiến quyết liệt, Trình Cẩm Chi giơ búa lên. Búa rất bén, khi nó chặt xuống, cũng không có bất kì sự cản trở nào của gió. Đến khi giơ lên một lần nữa, Trình Cẩm Chi thấy Dung Tự.
"Cô Trình!" Thẩm Thuyên cũng không kêu ngừng, vẫn do các nhân viên xông tới. Hai hoặc ba nhân viên ôm lấy Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi nhập vai, điên dại.
Thẩm Thuyên nở một nụ cười hài lòng, hắn nhẹ nhàng kêu một tiếng cắt.
Bạn diễn cũng sợ Trình Cẩm Chi, hắn vuốt cổ của mình. Cổ chảy máu, Trình Cẩm Chi muốn giết hắn sao?
"Kẻ điên, cô là kẻ điên à?" Diễn viên hét lên với Trình Cẩm Chi, hắn nhìn đạo diễn bên cạnh. Trông đạo diễn cũng thờ ơ. Hắn kéo quần áo của mình: "Các người đều là kẻ điên, ông đây không điên với chúng bây nữa."
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
173 chương
128 chương
119 chương
45 chương
44 chương