Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 630
Elsa mím đôi môi khô nứt, cô quay đầu nhìn Kỳ Ân vẫn đang thẫn thờ phía sau tầm vài giây, rồi dời tầm mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên, cười mỉm lên tiếng:
- Hãy theo sát tôi nhé!
Dứt lời, cô xoay người, bước chân đi ra khỏi vách tường, giơ thẳng súng về phía trước, bóp cò bắn liên hoàn.
"Pằng pằng pằng pằng pằng" - Tiếng súng vang lên dày đặc, đạn bay ra khỏi nòng như một cơn mưa mang theo sự hủy diệt, ghim vào cơ thể của đám người mặc áo đen.
Âu Dương Thiên Thiên dẫn theo Kỳ Ân nấp vào sau lưng cô gái nhỏ, ôm đầu cúi xuống đất, bịt tai không dám nhìn. Xung quanh đều là sự hỗn loạn, người, máu người, đạn, súng.... cảnh tượng diễn ra vô cùng kinh hoàng.
Elsa cắn răng, tay cô rung lên khi nả đạn liên tục về phía trước, thế nhưng cô không hề sợ hãi, ánh mắt ngược lại còn lạnh tanh không chút sắc ấm, mang theo sự băng giá và tuyệt tình ở chốn thâm sâu nơi đáy vực.
"Pằng pằng pằng...." - Tiếng súng đột ngột dừng lại, Elsa biết đã hết đạn, cô chớp ánh mắt lạnh lẽo, không nói gì mà nhanh như chớp lao về phía trước.
Tung cú đấm đầy nội lực vào người đàn ông đầu tiên, Elsa xìa chân, dùng khẩu súng to lớn trên tay mình đập vào đầu một kẻ khác đứng bên cạnh. Khi một người từ bên phải chạy đến, cô lạnh lùng giơ chân lên, đá vào ngực của hắn ta, khiến hắn bay về phía sau, đập người vào bờ tường.
Âu Dương Thiên Thiên không nghe thấy tiếng súng nữa, cô ngước mặt lên, nhìn Elsa đang một mình đánh giữa đám người, cắn môi đứng bất động.
Cô nhấc chân bước lên, cầm chặt khẩu súng trên tay mình, muốn bắn vào một người mặc đồ đen. Thế nhưng ngay lúc đó, một kẻ đã nhìn thấy cô, lập tức lao tới, đánh vào người Âu Dương Thiên Thiên.
- Hự. - Bản thân bị đánh vào bụng, đau đến mức rụt người lùi lại phía sau, tiếp đó là một cú đá vào vai cô, khiến Âu Dương Thiên Thiên trực tiếp lăn ra đất.
Nhăn mặt đau đớn, Âu Dương Thiên Thiên nhìn người đàn ông, thấy hắn ta tiến về phía của Kỳ Ân, liền lớn tiếng gọi:
- Kỳ Ân!
Người đàn ông lao nhanh về phía người phụ nữ, tung một cú đấm vào mặt cô ta, khiến kẻ đó ngã xuống đất. Âu Dương Thiên Thiên hốt hoảng đứng dậy, cô cắn răng chịu đau chạy tới, dùng hết sức đá vào lưng của người đàn ông, khiến hắn ta nhào đầu về phía trước.
Ôm lấy vai người phụ nữ, cô nói:
- Kỳ Ân, tại sao cô không đánh trả?
Người phụ nữ vẫn chớp đôi con ngươi vô hồn, khóe miệng cô bị rách một đường chảy máu, trên mặt cũng hiện lên vết đỏ, nhưng cô vẫn như cũ không hề lên tiếng.
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, lay vai Kỳ Ân, gọi:
- Kỳ Ân, cô làm ơn tỉnh táo lại đươc không, cô cứ như thế này thì chúng ta biết phải làm sao? Một mình Elsa thực sự không thể làm đánh lại đám người đó đâu, Kỳ Ân!
Âu Dương Thiên Thiên vừa nói xong, một bàn tay liền đặt lên vai cô, người đàn ông phía sau nắm lấy người cô quay lại, đấm vào mặt một cái thật mạnh.
Lăn một vòng ra đất, Âu Dương Thiên Thiên phun ra một búng máu, quai hàm cô như bị lệch đi, bất giác run rẩy không khống chế được.
" Damn woman, dare to hit me!
( Con đàn bà khốn khiếp, dám đánh tao) - Người đàn ông nhăn mặt dữ dằn, lên tiếng.
Âu Dương Thiên Thiên chống tay đứng dậy, cô run rẩy giơ súng về phía hắn ta, muốn bắn ra viên đạn duy nhất trong khẩu súng.
Thế nhưng người đàn ông đã không để chuyện đó xảy ra, hắn ta phi tới với tốc độ rất nhanh, đá bay khẩu súng khỏi tay của Âu Dương Thiên Thiên, rồi bắt lấy cổ cô, lôi người cô đến đập vào bức tường phía sau.
- A.
Âu Dương Thiên Thiên la lên một tiếng theo bản năng, lưng bị va chạm một cú đầy đau đớn, cô tựa nghe thấy tiếng ngực mình đập "thình" một phát, lá phổi cũng như muốn văng ra ngoài.
Thế nhưng, điều kinh khủng khiếp hơn là, cổ của cô đang bị nắm chặt bởi cánh tay của người đàn ông, và nó chặt đến mức.... khiến cô không thể thở được.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
45 chương
69 chương
66 chương
2769 chương
46 chương
99 chương
11 chương