Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 283
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
"Hự" - Âu Dương Thiên Thiên bị đá vào bụng, cô ngay lập tức kêu lên thành tiếng, theo bản năng thả tay Elena ra, ôm lấy bụng mình.
Chưa dừng lại tại đó, người phụ nữ còn không ngần ngai đưa gót chân mình lên, đạp vào vùng bụng đã bị đá trước đó của Âu Dương Thiên Thiên, thậm chí là trúng vào tay đang ôm bụng của cô, khiến Âu Dương Thiên Thiên không chịu nổi sự đau đớn mà ngã xuống đất.
Elena mím môi, muốn xông lên đánh tiếp, nhưng ngay lúc này, một tiếng quát vang lên làm cô phải ngừng động tác đó.
- Dừng lại!
Stefan đi ra từ hang động, anh nhíu mày nhìn Elena, âm u lên tiếng:
- Làm loạn đủ chưa? Em đến đây là để đánh người sao? Nếu chỉ biết hành xử nông cạn như vậy thì đừng có đến làm gì, cút về nhà của ba đi.
Elena lần đầu tiên bị quát nặng như vậy, cô trợn mắt, nhìn anh hét:
- Anh hai, anh có ý gì hả? Anh vì cô ta mà mắng em sao? Lần trước cũng vậy, lần này cũng vậy, có phải anh cũng bị cô ta quyến rũ luôn rồi đúng không?
Stefan híp mắt. từ người tỏa ra khí tức lạnh lẽo, đanh thép nói:
- Ăn nói nhảm nhí, trong đầu em chỉ biết nghĩ như vậy thôi à? Không muốn bị anh đánh thì lên trực thăng ngay!
Elena nghiến răng, cô ta tức tới mức run người, nhìn Âu Dương Thiên Thiên với vẻ mặt không can tâm. Thế nhưng, cuối cùng cũng đành bỏ tay mình xuống, không dám làm trái lời người đàn ông.
Liếc mắt nhìn Stefan, Elena lên tiếng:
- Anh cứ bảo vệ cô ta đi, rồi sẽ có một ngày, chính thứ vô dụng này sẽ làm tất cả chúng ta gặp nguy hiểm! Phelan ngày hôm nay bị thương chính là ví dụ đầu tiên rồi đấy!
Dứt lời, Elena xoay người, hậm hực nhấc chân rời đi.
Stefan chớp ánh mắt lạnh nhạt, anh nhìn xuống Âu Dương Thiên Thiên dưới đất, hạ giọng hỏi:
- Có sao không?
Mặt Âu Dương Thiên Thiên đau đớn nhăn nhúm lại, nghe câu hỏi của anh, cô chậm rãi lắc đầu đáp:
- Không sao, tôi vẫn ổn.
Stefan liếc mắt, vài giây sau, anh quỳ xuống nhìn cô, lên tiếng:
- Đứng lên được không?
Âu Dương Thiên Thiên cau mày, tay cô dùng sức ấn vào bụng mình, dù vẫn còn đau nhưng cô vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, gật đầu trả lời:
- Được
Nói rồi, Âu Dương Thiên Thiên nghiến răng, cắn môi chống tay đứng dậy. Stefan thấy thế cũng không nói gì, anh đứng lên cùng cô, lúc này, liền nghe Âu Dương Thiên Thiên nói:
- Cảm ơn anh.
Stefan liếc mắt, lạnh nhạt đáp:
- Không cần cảm ơn tôi, cô dù gì cũng là em gái của Vô Thần, cậu ấy nếu có ở đây cũng sẽ không chấp nhận cách cư xử như vừa rồi của Elena đâu. Tôi chỉ thay cậu ấy dạy dỗ nó mà thôi.
Nghe nhắc đến tên Âu Dương Vô Thần, cô gái không biết vì sao không nói nữa. Âu Dương Thiên Thiên chỉ nhìn xuống tay mình, ở đó, còn đọng lại máu của người đàn ông ấy.
Stefan nhìn sang, sau vài giây, anh vươn tay ra, cầm lấy bàn tay đang xòe của cô, nói:
- Đi thôi.
Dứt lời, Stefan dẫn theo Âu Dương Thiên Thiên lên trực thăng, mau chóng rời khỏi hòn đảo quái quỷ này....
Truyện khác cùng thể loại
170 chương
90 chương
66 chương
11 chương
116 chương