Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 168
Âu Dương Vô Thần liếc ánh mắt lạnh lẽo, anh nhìn tên đàn ông đang run rẩy trước mặt rồi nhìn sang Stefan đang ngồi trên ghế, lên giọng âm u:
- Hai người..... đang tính làm cái gì ở đây? Hửm?
Sắc mặt của tên Mark thay đổi còn kinh khủng hơn khi nhìn Stefan, anh ta mấp máy môi, run rẩy lên tiếng:
- Phe... Phelan thiếu gia, tại sao ngài lại ở đây?
Âu Dương Vô Thần từ từ hạ mắt, tay anh vẫn cầm cán súng, chậm rãi trả lời:
- Đây là nhà hàng, tôi đến đây đương nhiên là để ăn, nhưng mà... bữa ăn của tôi chưa kịp kết thúc thì bị hai người phá hỏng cả rồi!
Lúc này, đột nhiên Stefan bên cạnh nhìn sang, hỏi:
- Sao vậy? Làm hỏng không khí của cậu... với người đẹp à?
Tên Mark nghe thấy, mồ hôi tứa ra càng nhiều hơn, anh ta lắp bắp đáp:
- Phe.... Phelan thiếu gia, nếu như tôi biết ngài ở đây, thì..... có đánh chết tôi cũng sẽ không dám tới, tôi thật sự..... không dám phá hỏng chuyện tốt của ngài đâu.
Âu Dương Vô Thần liếc mắt, lạnh lẽo phun 1 câu vào mặt anh ta:
- Câm miệng đi!
Dứt lời, anh quay về phía của Stefan, lên tiếng hỏi:
- Cô ta đâu? Hình như vừa đứng bên cạnh cậu?
Người đàn ông tên Stefan cười mỉm, ngước mắt trả lời:
- Mắt tinh như vậy, thấy được em ấy ở đây, chẳng lẽ không thấy em ấy đi ra ngoài rồi sao? Có lẽ đi thăm cô mèo nhỏ của cậu đấy!
Vừa nói, anh ta vừa đưa tách coffe trên bàn lên uống, chậm rãi thưởng thức trước ánh nhìn trực diện của Âu Dương Vô Thần.
- --------------...-----------...------------
Bên ngoài, Âu Dương Thiên Thiên đứng thẳng nhìn người phụ nữ, khuôn mặt lai Tây cùng vóc dáng có phần cao lớn khiến cô có chút sợ sệt.
- Cô là ai? - Âu Dương Thiên Thiên bình tĩnh hỏi.
Người phụ nữ lướt ánh mắt một lượt nhìn thân thể từ trên xuống dưới của cô gái đối diện, khóe môi cô ta hơi nhếch lên.
Sau vài giây, đột nhiên người phụ nữ đưa tay lên, lòng bàn tay cô ta cầm một khẩu súng ngắn màu đen, hướng thẳng vào ngực của Âu Dương Thiên Thiên.
Ngay lập tức lùi lại, Âu Dương Thiên Thiên theo bản năng lên tiếng:
- Cô làm gì vậy?
Người phụ nữ cười một cách khinh bạc, chợt hỏi:
- Sợ à?
Âu Dương Thiên Thiên: "...."
Không sợ mới lạ đó má!!!!
Truyện khác cùng thể loại
170 chương
90 chương
66 chương
11 chương
116 chương