Trọng sinh để yêu lần nữa
Chương 119 : Tiết phong-triển hà (end)
Trong căn nhà lớn, cả một Trang Viên Tiết Trạch chìm vào đêm khuya.
Sau khi tắm xong, cả anh và cô cùng ngồi cạnh nhau ngoài xích đu..trăng non đã mọc tự bao giờ.
Triển Hà mới tắm xong, tóc cô còn ướt, trên người lại thơm mùi sữa tắm của anh..
Tiết Phong ngồi gần, ngửi đến rõ ràng...bất giác, miệng lẩm bẩm, " Hà à, người em thơm quá, anh rất thích.."
Cô nhìn anh, bắt gặp ánh mắt ngây dại của anh đang nhìn cô, thật nhanh, cô quay mặt đi chỗ khác..
Ngại chết đi được...ông trời ơi, cô sống đến 30 tuổi rồi mới được trai nhìn đắm đuối như thế..
Anh thấy cô ngại ngùng, e thẹn, cũng không ngạc ngạc nhiên cho lắm, suy cho cùng thì, dù cô cầm đầu một Bạch Bang đi chăng nữa, thì cô vẫn là một cô gái mà thôi, là cô gái của anh.
Anh đưa tay kéo cô vào ngực mình, thỏ thẻ, " Hà, cảm ơn em nhiều lắm."
Cô ngước mắt lên nhìn anh, " cảm ơn em? Là vì cái gì?"
"Vì tất cả..!" Anh ngắn gọn mà đáp.
Cô cụp mi, không nhìn anh nữa, " nói thừa, em cần anh cảm ơn em sao? Anh sống thật tốt, mà ở bên cạnh em á, đó mới là cảm ơn em.. Em không thích lời cảm ơn nói suông."
Anh mỉm cười, rồi đưa bàn tay lên, vuốt tóc ướt của Triển Hà, " được, Tiết Phong này sẽ sống thật tốt, mà ở bên cạnh Triển Hà cả đời luôn."
Nghe anh nói như thế, cô biết là anh nghiêm túc, không một chút là đùa giỡn. Trong tim liền cảm động không ngừng.
Hai cánh tay nhỏ Triển Hà vô thức vòng qua eo Tiết Phong, mà ôm anh thật chặt. Cánh môi bất giác hôn nhẹ lên môi anh, như chuồn chuồn lướt nước..
Tiết Phong vì cử chỉ ái muội này của cô, mà anh liền ngơ ngác...lần đầu tiên, cô chủ động ôm anh, hôn môi anh, mặc dù nụ hôn kia, chỉ thoáng qua..
Cô nhìn phản ứng của anh liền phì cười, hai má cô cũng vì thế mà phiếm hồng. Dễ thương cực kì. Triển Hà nào biết rằng, cái bộ dạng lúc này của cô trực tiếp đánh đổ hàng rào của sự kiềm chế dục vọng cuối cùng trong anh..
Anh đưa tay nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của cô lên, thật nhẹ nhàng một nụ hôn đáp xuống, bắt đầu từ trên trán, rồi đến sóng mũi, đôi má hồng, cuối cùng là cánh môi xinh đẹp của cô.
Nụ hôn này của anh không ép buộc, không đốc thúc, vô cùng ôn nhu, ngọt ngào. Nó khiến cho cô quên hết tất cả, lúc này chỉ muốn tham lam mà đáp trả lại anh.
Dưới ánh trăng non, đôi trai gái hôn nhau đến nồng nhiệt, triền miên, mãi không rời ra..
Giới hạn cuối cùng, bị chặt đứt..
Tiết Phong, một thân cường tráng, bế luôn cô gái của anh lên, đôi môi cả hai vẫn tham lam quyến luyến không muốn rời..
Thật nhanh, anh đã bế cô vào đến phòng của anh, căn phòng chỉ có một chút ánh sáng mờ nhạt do đèn ngủ chiếu lên..
Đặt cô xuống giường, mà nụ hôn kia vẫn chưa ngừng lại..bất giác thân thể của anh liền bị cô kéo mạnh, buộc anh cũng phải nằm lên giường cùng cô...
Cả hai thân thể dính chặt lấy nhau, anh rời môi cô, giọng khàn khàn, thì thầm..
" Hà, anh muốn em, cho anh được không? Anh sẽ chịu trách nhiệm."
Cô nhìn anh, đôi mắt lóng lánh nước, giờ phút này, trong mắt chỉ toàn là Tiết Phong, nào quản chi cái chuyện trái cấm tình yêu, phải cưới rồi mới tân hôn..
Cô không đáp lời anh, chỉ dùng hành động thay cho câu trả lời, lật anh xuống dưới, cánh tay nhỏ bắt đầu tháo cúc áo sơmi của anh ra một nút, rồi hai nút, thật nhanh da thịt khỏe khoắn màu đồng của anh hiện ra trước mắt cô..
Nơi khuôn ngực của anh, cô mơ hồ nhìn thấy một hình săm cỡ vừa...hình săm kia rõ ràng là hai chữ cái được lồng vào nhau...
Là tên của anh và cô sao???
Cô vô thức, mà hôn lên hình sâm kia, cái lưỡi nhỏ cũng mạnh dạn mà dạo lên da thịt của anh..
A...Thân thể anh khẽ run lên...Sự ái muội kia, trực tiếp kích tình Tiết Phong, "Triển Hà, là em châm lửa, vậy thì phải chịu trách nhiệm dập lửa đi. Qua tối nay, em sẽ là nữ nhân của anh.."
Lời nói trong đầu vừa dứt, hai tay anh thô bạo lột phăng đồ ngủ trên người cô, thân thể như ngọc của cô ngay tức khắc hiện ra trước mắt anh...
Triển Hà lúc này mới ý thức được sự nguy hiểm, nhưng kịp nữa sao..
Thử hỏi có con thỏ nào chạy tới trước miệng con sói, mà lại thoát được...cô châm lửa rồi, còn muốn chạy....
Thân thể cô trống không, một mảnh vải che cũng không có...xấu hổ chết mất..
Đôi môi của Tiết Phong một lần nữa lại chạm đến môi cô, lần này không có ép buộc, nhưng lại thô bạo xâm chiếm, anh như một tên thủ lĩnh đánh đổ được tường thành vững chắc, rồi oanh oanh, liệt liệt mà tiến vào vùng đất mới...
Bên ngoài là trăng non se lạnh, bên trong, xuân tình lại ấm áp ngọt ngào chết được. Trên chiếc giường lớn, Tiết Phong và Triển Hà quấn lấy nhau, chìm trong ái tình...
Hai cánh tay của anh ôm chặt lấy thân thể nhỏ nhắn của cô, miệng hôn lên từng chỗ một, anh mạnh mẽ khai phá vùng đất màu mỡ trước mặt...
Chỉ là những cử chỉ ái muội của anh thôi, cái chính còn chưa có tới, mà Triển Hà thực muốn ngất, cả người mềm nhũn..." Phong, cho em, em muốn.." giọng cô run run, nho nhỏ, khiến anh rất thích.
"Là em nói đó nhé !" Lệnh trên đã ban hành, anh chỉ việc thực thi thôi.. thật nhanh, anh lấy đùi mình mà tách hai chân cô ra, từ từ tiến vào nơi quan trọng nhất..
Bước cuối cùng của quá trình khai phá đất đai...
Trong đầu Triển Hà thoáng nghĩ đến lời mẹ cô nói, con gái lần đầu sẽ rất đau..
Bất giác, hai mắt cô nhắm tịt lại, hai tay cũng túm chặt ga giường, Tiết Phong nhìn cô như thế, anh liền buồn cười, cô gái của anh sợ đau sao?
Cúi xuống hôn vào vành tai đang đỏ au của cô, anh khẽ nói, " Hà, nghe anh, thả lỏng, làm theo anh là được..."
Cô gật nhẹ đầu, hai bàn tay thon dài của anh nắm lấy hai bàn tay của cô, mười ngón tay đan xen, môi anh hôn sâu lên môi cô làm cô quên đi cảm giác kia, và rồi, vật kia của anh cứ tự nhiên mà tiến vào thôi...
Từ chậm rồi dứt khoát đâm vào bên trong sâu nhất của cô.
Aa...Triển Hà khẽ kêu lên một tiếng..nước mắt cũng trào ra, cuối cùng giọt nước mắt hạnh phúc cũng chảy ra, từ giây phút này, cô không còn là xử nữ nữa, mà chân chính là người phụ nữ của Tiết Phong.
"Hà, thả lỏng, nghe anh, rất nhanh thôi, em sẽ hết đau," lời nói của anh đủ để trấn an cô..
Anh biết cô đau, nhưng đành chịu, vào rồi, liền không thể dừng, bắt đầu từ ôn nhu, đến thô bạo, từ chậm chậm, rồi nhanh lẹ, động tác từ bỡ ngỡ, trở nên thuần thục..
Nơi đó của cô ôm ấp vật kia của anh thật chặt chẽ, càng làm anh đê mê, tham luyến không ngừng...
Cô gái của anh quá tuyệt..trong đầu anh, chợt có ý xấu, sau này sẽ làm cô trong phòng tắm, ban công, sôpha, phòng bếp...chẳng hạn..
Chắc còn kích thích hơn trên giường nhiều á nhỉ.
Mồ hôi trên thái dương lấm tấm...hông anh đong đưa không ngừng....
Cuộc khai phá thật lâu, thật dài đủ mọi động tác...
Khoảnh khắc anh bắn vào trong cô..cả hai đều khẽ rên lên thành tiếng...kết thúc một trận kịch liệt..từ lúc này, họ đã thuộc về nhau, vĩnh viễn..
Tân hôn trước hôn lễ thật kích thích...
Triển Hà rã rời nằm trong lòng Tiết Phong, giờ phút này chỉ có anh, có anh mà thôi..
Dĩ nhiên anh cũng như vậy..
Ôm cô gái trong lòng, khuôn mặt Tiết Phong rạng rỡ, thỏa mãn...
"....chị Hà, em từ nay đã là vợ của Tiết Lão đại anh rồi..."
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
106 chương
52 chương
11 chương
107 chương
501 chương
22 chương