Trọng sinh để đến bên anh

Chương 53 : cảm giác bị bỏ rơi

Sau một thời gian ngắn , Hứa Gia Lâm đã về đến Hứa gia . Anh bước xuống xe rồi đi xang bên mở cửa xe cho Kiều Thi –" Đừng quá lo lắng , cứ tự nhiên lên ! Ba mẹ tôi rất dễ tính . Phối hợp với tôi một chút là được !" Hứa Gia Lâm nói rồi kéo Kiều Thi vào trong phòng khách –" Ba mẹ con về rồi !" Hứa Gia Lâm nhìn Mai Tố Nhã rồi nói Mai Tố Nhã nghe thấy giọng của Hứa Gia Lâm liền đưa mắt nhìn Hứa Gia Lâm , đằng sau có thêm một cô gái . Hứa Giai Kì lúc này cũng từ trên tầng tung tăng đi xuống , nhìn thấy Kiều Thi thì vô cùng vui vẻ , tiến tới nắm ta Kiều Thi –" Chị dâu , lâu ngày không ngặp . Chị vẫn khoẻ chứ ?" –" Khoẻ .. chị vẫn khoẻ , còn em ?" Kiều Thi nhanh chóng nói , Giai Kì hôm nay cũng thật lạ . Vậy mà lại gọi cô là chị dâu trước mặt bao nhiêu người .. –" Hì hì em cũng vậy ! Chị mau qua đây ! Đây là ba em \- Hứa Lâm Hạo , còn đây là mẹ em \- Mai Tố Nhã , còn anh Hạo Thiên chị cũng gặp rồi đó . Ba mẹ , còn đây là Kiều Thi , chị ấy là bạn gái của anh hai " Hứa Giai Kì nói , tay chỉ loạn xạ hết người này đến người khác –" Chào chủ tịch , phu nhân ! Con thất lễ rồi!" Kiều Thi cúi người xuống và nói –" Là bạn gái của Gia Lâm thì cũng là người nhà ! Nào mau qua đây để ta xem ! " Mai Tố Nhã lên tiếng , cô gái này ăn mặc đơn giản nhưng cũng rất xinh đẹp , rất vừa ý bà . Kiều Thi bối rối không biết nên đi đến hay không thì đã bị Hứa Giai Kì đưa đến –" Mẹ xem , chị ấy rất xinh đúng không ?" –" Đúng vậy ! Rất xinh đẹp !" Mai Tố Nhã tấm tắc khen " Nghe nói con là thư kí của Gia Lâm ! Nó có bắt nạt con không ?" –" Dạ , không có đâu ạ ! Anh ấy ... rất tốt !" Kiều Thi gượng cười nói , thật ra cô muốn nói là có hơn .. –" Vậy thì tốt ! Nếu nó dám bắt nạt con thì cứ nói với ta . Ta trị nó thay con !" Mai Tố Nhã nói rồi lườm Hứa Gia Lâm một cái . " Còn nữa , ba mẹ con làm nghề gì vậy ? Sống ở đâu !" –" Ba mẹ con .. ba mẹ con mất rồi ! Từ khi con lên mười tám tuổi ! " Kiều Thi cúi đầu xuống , nước mắt không tự chủ mà rơi ra ngoài . –" Ta xin lỗi ! Ta không biết con lại ... " Mai Tố Nhã vội vàng nói . Không ngờ bà lại chạm vào nỗi đau của Kiều Thi . –" Con không sao ! Chỉ là hơi xúc động một chút !" –" Từ giờ ta sẽ là người thân của con , mọi người đều sẽ ở bên cạnh con ! Được chứ ! " Mai Tố Nhã nói rồi ôm lấy Kiều Thi vào lòng . Kiều Thi gật đầu cười cười sau đó cùng Mai Tố Nhã nói chuyện phiếm . Lục Hạo Thiên cùng Hứa lão gia cũng đang say sưa nói chuyện chỉ còn lại Hứa Gia Lâm và Hứa Giai Kì . –" Ba thân yêu , mới đi Nhật về có mua bánh kẹo gì cho con gái hông ? Ba để chúng ở đâu rồi ?" Hứa Giai Kì dịch chuyển đến chỗ Hứa Lâm Hạo nói nhỏ –" Trong nhà bếp đó , vào mà lấy ! Đừng làm phiền ba !" Ông vừa nói vừa đẩy người cô ra Hứa Giai Kì hậm hực đứng dậy đi vào trong nhà bếp . Ba của cô còn không nhìn cô được một cái , thật quá đáng mà ... Vài phút sau , cô trở lại với vài gói bim bim trên tay , kéo Hứa Gia Lâm ngồi vào chiếc ghế sofa dài nhất ở đó ngồi xuống . –" Anh hai , em có cảm giác bị bỏ rơi ! " Hứa Giai Kì đưa cho Hứa Qua Lâm một gói bim bim rồi nói –" Giai Kì , thử nghĩ đi ! Xem chúng ta có phải con ruột không ?" Hứa Gia Lâm bóc gói bim bim kia , cho một miếng vô miệng rồi để một miếng vào cái miệng đang mở ra của cô –" Anh hai , hồi nãy ba đẩy em ra , còn không nhìn em được một cái nữa !" Hứa Giai Kì vừa nhai nhóp nhép vừa nói , tiện thể nằm luôn ra ghế sofa , gối đầu lên đùi Hứa Gia Lâm –" Chúng ta chỉ là hai đứa được nhận nuôi thôi ! Hai người kia mới là con ruột của ba mẹ ! " Hứa Gia Lâm nói rồi đút cho cô một miếng nữa –" Vậy anh hai ... mời anh đi tìm ba mẹ ruột của chúng ta về ! Em không chịu được cảnh này nữa đâu ! Anh hai ... phá tiếp đê !" –" Không thấy hậu quả của lần trước hả ? Đừng nghịch ngu nữa không lần này mẹ lại bắt em đi lấy chồng ngay và luôn đó biết chưa ?!" Hứa Gia Lâm cốc vào đầu cô một cái . Vì một lần lỡ dại mà anh đã phải nhờ Kiều Thi giả Làm bạn gái nếu còn thêm lần nữa thì ai biết mẹ của anh lại bày thêm trò gì ! –" Đau đó ! Em chỉ nói đùa thôi mà !" Hứa Giai Kì đưa tay lên xoa xoa đầu , ông anh của cô hôm nay ra tay mạnh quá vậy ! –" Kệ bọn họ đi ! Chúng ta ngồi đây ăn chơi " Hứa Gia Lâm nói rồi kéo cô dậy " Đi lấy thêm vài thứ nữa ra đây để ăn giết thời gian ! " –" Sao anh không đi ? " Hứa Giai Kì đang nằm thì bị kéo dậy , bất mãn lên tiếng –" Anh lười !" –" Lười vừa thôi , lười quá biến thành heo nái đó , biết chưa ? " Hứa Giai Kì nói xong liền chạy vào nhà bếp lấy thêm vài gói kẹo cùng vài chiếc bánh ngọt Hứa Gia Lâm cũng lười không thèm mắng cô , nhắm mắt lại , ngả người nằm lên chiếc sofa êm ái . –" Anh hai , dậy đê ! Chỗ này là chỗ để em nằm mà ! " Hứa Giai Kì nói rồi kéo Hứa Gia Lâm dậy –" Đồ keo kiệt ! " Hứa Gia Lâm ngồi dậy , liếc xéo cô một cái –" Kệ em ! " Hứa Giai Kì nói rồi nhảy lên sofa nằm xuống " Anh hai , bóc mấy cái này ra rồi đút cho em ăn , mau lên !" Hứa Giai Kì đẩy đẩy người Hứa Gia Lâm . –" Anh là chân sai vặt của em từ khi nào vậy hả ? Dám ra lệnh cho anh ?! " Mặc dù nói như vậy nhưng Hứa Gia Lâm vẫn cho vào miệng cô một miếng bánh ngọt –" Ai nói anh là chân sai vặt của em , rõ ràng là tay sai vặt mà ! " Hứa Giai Kì cười hì hì rồi nói ...