Trọng sinh để đến bên anh
Chương 39 : thân phận thứ hai
–" Có chuyện gì sao ? " \- Lục Hạo Thiên bất ngờ hỏi ! Cô hỏi như vậy là có ý gì chứ ?
–" Ừm ... nếu rảnh thì tối nay anh đi ăn với em được không ! " \- Hứa Giai Kì cúi đầu đáp , lần đầu tiên cô mời Lục Hạo Thiên đi ăn ! Ngại quá đi mất !!!!
–" Tất nhiên rồi ! " \- Lục Hạo Thiên trả lời , không giấu được sự vui vẻ trong giọng nói của anh
–" Vậy khi nào xong việc ở học viện em sẽ gọi cho anh ! Nhớ đến đón em đó ! " \- Hứa Giai Kì mỉm cười
Ngay sau đó đồ ăn cũng được mang lên , mùi ớt bốc ra làm cô không nhịn được . Mấy món này cũng quá hấp dẫn đi ! Cô vui sướng huởng thụ bữa ăn của mình . Vừa ăn một miếng thôi vị cay liền lan toả , ăn rồi lại muốn ăn thêm nữa . Cuối cùng cũng có ngày cô thoả mãn ăn những món mình yêu thích ....
Bữa ăn vừa kết thúc , Lục Hạo Thiên liền đưa Hứa Giai Kì về Hứa Gia . Cô có mở lời mời Lục Hạo Thiên vào chơi một lúc nhưng anh nói là có việc rồi liền phóng xe đi .
— — — — — — — —
Trong một căn phòng tối , có một người phụ nữ bị trói chặt trên một chiếc ghế gỗ , đầu tóc bù xù rũ xuống gương mặt của cô ta . Có hàng chục người đang đứng trong căn phòng đó , ai nấy đều là những người đô con , vẻ mặt nghiêm nghị như đang đợi mệnh lệnh từ ai đó .
Tại một căn phòng khác , Lục Hạo Thiên ngồi vắt chéo chân trên chiếc ghế sofa đắt tiền , trong tay cầm một li rượu vang đỏ . Vẻ mặt lạnh băng nhìn vào màn hình lớn trước mặt , trong màn hình chính là hình ảnh rũ rượi của cô gái kia . Đứng bên cạnh anh chính là Tử Duệ .
–" Lão đại ! Anh định sử lí cô ta ra sao ? " \- Tử Duệ thấy Lục Hạo Thiên nhìn vào màn hình đã lâu nhưng vẫn chưa có phản ứng gì .
Có rất ít người biết Lục Hạo Thiên không chỉ tổng tài của Lục thị mà anh còn là lão đại của Hắc Long bang , là ông trùm của thế giới ngầm . Tử Duệ là một cô nhi được Lục Hạo Thiên cưu mang nên Tử Duệ một mực trung thành với Lục Hạo Thiên , có thể nói Tử Duệ chính là cánh tay trái của Lục Hạo Thiên .
Còn cánh tay phải của Lục Hạo Thiên cũng không phải ai xa lạ mà chính là Hứa Gia Lâm\- lão nhị của Hắc Long Bang .
Những người trong phòng kia đều là người của Lục Hạo Thiên .
–" Cô ta hôn mê bao lâu rồi ! " \- Lục Hạo Thiên lờ đi câu hỏi của Tử Duệ , lên tiếng hỏi ngược lại
–" Cũng đã hơn bốn tiếng rồi ! " \- Tử Duệ nhanh chóng trả lời
\[ Làm cô ta tỉnh dậy \]
Vừa nghe xong , Lục Hạo Thiên ghé vào chiếc mic nhỏ đặt trên bàn nói một tiếng .
Giọng nói của Lục Hạo Thiên vọng vào căn phòng kia nhờ những chiếc loa mini gắn trên trần nhà .
Vừa nghe được giọng nói của Lục Hạo Thiên một người đàn ông bặm trợn cầm một thau nước lạnh hất vào người cô ta .
Vì nước quá lạnh khiến cô ta rùng mình một cái , khó nhọc mở mắt ra . Vừa tỉnh dậy , mùi máu tanh lập tức xông vào mũi cô ta , cảm giác buồn nôn bất chợt ập đến . Vừa nhìn thấy có nhiều người đứng xung quanh mình , ai ai cũng có nhiều vết sẹo chi chít làm cô ta không khỏi sợ hãi , không những thế đằng sau những tên đàn ông kia là những dụng cụ tra tấn , mọi thứ đều rất sắc bén , chỉ nhìn thôi cũng đủ thấy sợ hãi .
–" Các ... các người là ai ? Sao lại bắt tôi ? " \- Cô ta run rẩy lên tiếng
Nhưng đáp lại cô ta chỉ là những ánh mắt sắc bén .
–" Các người mau thả tôi ra ! Có biết tôi là ai không hả ? " \- Cô ta lén nuốt một ngụm nước bọt rồi lớn giọng nói " Lục Hạo Thiên là chồng của tôi ! Nếu các người không muốn chết thì mau thả tôi ra ! "
Vừa dứt lời , xung quanh cô ta liền vang lên tiếng cười . Lão đại của bọn họ còn chưa có bạn gái thì làm gì có vợ cơ chứ ! Còn chưa nói người ra lệnh cho bọn họ bắt cô ta chính là người chồng mà cô ta vừa nhắc tới .
Ở bên kia , vẻ mặt Lục Hạo Thiên đã tối đi vài phần . Đúng là một người phụ nữ ngu ngốc ! Cả đời này Lục Hạo Thiên cũng chỉ cho phép Hứa Giai Kì gọi anh là chồng mà thôi .
–" Các người cười cái gì ? " \- Cao Vân Lan vẫn lớn tiếng , trong lòng không khỏi sợ hãi . Rốt cuộc cô ta đã đắc tội với ai mà lại bị như thế này .
\[ Vả miệng cô ta ! Không có lệnh của tôi không được ngừng lại ! \]
Giọng nói băng lãnh của Lục Hạo Thiên phát ra , dám làm Giai Kì của anh đau lại còn dám nói anh là chồng . Cô ta muốn chết sớm thì phải .
Ngay lập tức hai người đàn ông lực lưỡng đi đến tát liên tiếp vào mặt cô ta , hai đôi tay không ngừng hoạt động . Cơn đau truyền đến làm cô ta tỉnh táo hơn , không ngừng giãy giụa nhưng bản thân đã bị trói chặt vốn dĩ không cử động được . Muốn mở miệng cầu xin nhưng liên tiếp bị vả , mặt của cô ta bây giờ sưng húp lên không khác gì đầu heo.
Lục Hạo Thiên lắc lắc li rượu trên tay , nhìn cô ta chật vật muốn thoát ra , cười lạnh một tiếng .
Khoảng 20 sau , Lục Hạo Thiên mới cho ngừng lại . Mặt cô ta đau nhức , khoé miệng chảy ra không ít máu , mấy cái răng cũng bị gãy luôn . Cô ta không còn sức , chỉ biết cúi đầu xuống , hai mắt nhắm nghiền lại .
Mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đây ! Lục Hạo Thiên lại ra lệnh tạt nước lạnh vào người cô ta . Sau đó lại nhớ đến chuyện cô ta muốn rạch mặt Hứa Giai Kì
\[ Lấy dao rạch mặt cô ta cho tôi ! \]
Vừa dứt lời , một người liền cầm lấy một con dao nhỏ sắc bén tiến lại gần cô ta . Hắn đưa tay túm tóc cô ta giựt về đằng sau .
Sau khi được dòng nước lạnh tắm miễn phí , cô ta căn bản không nghe được những lời Lục Hạo Thiên vừa nói , xung quanh chỉ toàn tiếng ù ù . Ngay sau đó cơn đau từ đỉnh đầu truyền tới . Cô ta mở mắt ra liền thấy người kia đang cầm một con dao nhỏ kề vào mặt .
–" Cầu xin anh ... xin anh tha cho tôi ! " \- Cô ta thều thào nói
Người kia không hề để tâm tới cô ta trực tiếp đưa con dao lên rạch mặt cô ta . Tha cho cô ta không khác nào hắn tự đi tìm cái chết ! Hắn đâu có ngu !!!
Á á á á
Cao Vân Lan hét lên , nước mắt lăn dài trên cái mặt heo , máu tươi từng giọt từng giọt chảy xuống . Tiếp sau đó là hàng chục vết dao liên tục suất hiện trên mặt cô ta .
\[ Phế tay cô ta \]
Một lần nữa , giọng nói của Lục Hạo Thiên lại vang lên , cô ta dám tát Giai Kì thì anh phế tay cô ta
Người kia nghe được liền vứt con dao xuống sàn nhà chuyển mục tiêu thành tay của Cao Vân Lan
–" Đừng ... đừng mà ! Tôi cầu xin các người !" Cao Vân Lan nức nở cầu xin
Rắc ... rắc
Tiếng gãy xương vang lên , cô ta đau đớn đến nỗi hai mắt trợn trắng lên , cũng không thể kêu lên được giống như có gì đó mắc ở cô họng sau đó liền ngất đi .
–" Làm cô ta tỉnh dậy rồi vứt vào khu rừng sinh tử ! Nếu cô ta thoát được thì tha cho cô ta một mạng ! "
Thấy cô ta đã ngất , Lục Hạo Thiên quay qua nói với Tử Duệ rồi sải chân bước đi để Tử Duệ đứng đó nhìn theo bóng lưng của anh
Khu rừng sinh tử chính là nơi nguy hiểm chết người , sơ sẩy một cái là mất mạng như chơi. Không có ai từng bước chân vào đó mà có thể toàn mạng đi ra được . Khu rừng đó rất rậm rạp , thuộc quyền sở hữu của Lục Hạo Thiên . Ban đầu nó cũng là một khu rừng bình thường , không có loài vật nào nguy hiểm ở đó . Nhưng từ khi Lục Hạo Thiên sở hữu nó thì lại khác . Anh cùng với Hứa Gia Lâm bỏ ra một số tiền lớn để mua những động vật hoang dã . Hổ , gấu , báo , chó sói , rắn , chăn .... loài nào cũng có . Sau một thời gian khi thuần phục được chúng Lục Hạo Thiên đã thả chúng vào khu rừng đó . Chúng chỉ nghe lệnh của Hứa Gia Lâm và Lục Hạo Thiên còn những người khác không cần biết là ai chúng cũng đến mà xé xác người đó ra . Đến cả Tử Duệ cũng suýt mất mạng vì đi ngang qua một con hổ , may mà lúc đó Hứa Gia Lâm đến kịp nếu không Tử Duệ cũng xuống mồ từ lâu .
Lần này cho Cao Vân Lan vào khu rừng sinh tử mục đích chính của Lục Hạo Thiên chính là dày vò ả chứ không hề muốn cho ả một con đường sống .
Truyện khác cùng thể loại
90 chương
64 chương
562 chương
501 chương
16 chương
100 chương