Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Chương 179 : Tới nơi
Đoàn người do Louis và Ameerah dẫn dắt chỉ huy lúc này đã rời khỏi vùng chiến trường, cách vị trí của con Griffin khoảng 50 mét.
Do Ameerah chỉ huy, đoàn người chơi thích khách và võ sĩ dẫn đầu đoàn người bước nhanh về phía một vách đá khá dốc. Louis dẫn dắt những tên nghề nghiệp viễn trình như pháp sư, cung thủ và thợ săn nối bước theo sau.
Đột nhiên ngay khi đến một đoạn dốc lưng chừng giữa vách đá, Ameerah ngừng lại bước chân xoay người về phía sau rồi hô to ra lệnh.
- “Toàn đội cận chiến tản ra xung quanh canh gác, đề phòng kẻ địch công kích, đánh lén!”
Những tên đội viên lập tức thi hành mệnh lệnh, phân chia nhau ra các phía, thậm chí có người còn leo lên dốc đá ở phía trên cao theo sự chỉ đạo của Ameerah để canh gác, đề phòng.
Louis ngay lúc này cũng dừng lại bước chân, không nói một lời nào chỉ đưa tay lên cao bàn tay nắm chặt lại ra hiệu giữ nguyên đội hình.
Toàn bộ những tên trong đội viễn trình do hắn dẫn dắt cũng đều là người thông minh nên lập tức hiểu ý mà dừng lại bước chân, ánh mắt bắt đầu quan sát khung cảnh xung quanh cùng với tình hình chiến trường ở phía sau.
…
Trong lúc đoàn người Ameerah và Louis rời đi, Đình Tấn nằm trên lưng con Griffin bắt đầu lớn tiếng, bàn kế hoạch cùng với Terrell và cả đội của hắn.
- “Terrell! Các anh em! Một lúc nữa khi có hiệu lệnh của ta thì lập tức giải phóng trói buộc với con Griffin rồi dùng tốc độ nhanh nhất của các ngươi quay trở về tụ tập với đội của Ameerah và Louis. Có nghe rõ không?!”
Nghe được lời nói của Đình Tấn, Terrell cùng những tên chiến sĩ và đấu sĩ có mặt ở đây cũng bị kinh ngạc không hết.
Không kìm được sự lo lắng trong lòng, một vài tên đội viên nhanh chóng hỏi lại hắn.
- “Thế còn ngươi thì sao đội trưởng?”
Những tên đội viên xung quanh cũng không nhịn được mở miệng quan tâm khuyên bảo.
- “Ngươi không rời khỏi đây sẽ rất nguy hiểm đó đội trưởng!”
- “Phải đó đội trưởng, rời khỏi đây thôi không cần phải liều mạng như vậy đâu…”
…
Nghe những lời quan tâm của đám đội viên này, Đình Tấn trong lòng không khỏi dâng lên một trận ấm áp, thế nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh, lớn tiếng mà trả lời lại.
- “Cám ơn các ngươi, ta đã có kế hoạch riêng sẽ không sao đâu!”
Sau khi được sự trấn an của Đình Tấn, những tên đội viên lúc này cũng có vẻ an tĩnh xuống một chút, không tiếp tục nói nhiều nữa.
Thế nhưng sự lo lắng trong lòng là không tránh khỏi, bởi Đình Tấn không chỉ là đầu não mà còn là biểu tượng tinh thần của toàn bộ [The Alliance].
Nếu như hắn tử vong thì có thể sẽ rất loạn đi, niềm tin vào chiến thắng đều là hắn tạo dựng cho bọn họ, mất đi hắn cũng đồng nghĩa đi mất đi hi vọng có thể thành công chiến thắng được kẻ địch lớn lần này.
Terrell tinh tế phát hiện gương mặt của những tên đội viên xung quanh vẫn còn trầm trọng vì không bớt lo. Đầu óc nhanh nhạy, hắn liền mở lời khuyên bảo.
- “Đội trưởng nếu đã có kế hoạch tự tin như vậy thì chắc chắn những bước kế tiếp sẽ thành công thôi. Các ngươi lo nghĩ cũng không có tác dụng gì đâu, nhiệm vụ quan trọng bây giờ là phải tuân theo mệnh lệnh mà thi hành. Đừng làm chuyện dư thừa rồi gây rối làm ảnh hưởng đến kế hoạch của đội trưởng.”
‘Rõ…’
Lời nói của Terrell vừa phát ra xong, những tên đội viên âm thầm suy nghĩ một chút liền tỉnh táo tinh thần lại ngay. Những lo lắng trước đó không cánh mà bay, tiêu tán đi gần hết, chiến ý cũng lập tức quay trở lại mà đồng thanh hô to.
Nhìn thấy đoàn đội của mình đã bình ổn trở lại, Đình Tấn trong lòng cũng là yên tâm không ít.
Kế hoạch hạ sát Boss rồi an toàn rút đi trước khi những kẻ quấy rối đến đây đã thất bại, mà trả giá chính là hi sinh một đội do David chỉ huy.
Bước kế hoạch cuối cùng cũng là phần quan trọng nhất trong chuyến đi này hắn quyết không để có bất kì trục trặc nào chen ngang, để rồi dẫn đến thất bại, bởi vì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng gây ảnh hưởng tới rất nhiều dự tính trong tương lai của hắn.
…
Trong khi đoàn người của Đình Tấn đang bận bịu tất bật chuẩn bị đối phó với kẻ địch thì đám người [The Throne] do Henry dẫn đầu vẫn đang cấp tốc chạy tới với sự tự tin chiến thắng gần như tuyệt đối.
Trước đó khi Henry ra lệnh ‘kích hoạt bom hẹn giờ’ cho lão quản gia, trong lòng của hắn tràn ngập tự tin. Bước chân cũng là khá nhàn nhã không như bây giờ rất gấp gáp.
Hắn đã phải tiêu tốn rất nhiều công sức và tiền bạc mới thành công xây dựng một đội gián điệp như vậy.
Với số lượng gián điệp mà mình đã gài vào [The Alliance], Henry tin tưởng chỉ cần bọn họ một khi vùng dậy liền có thể phá hỏng toàn bộ thành quả lao động của đám người Đình Tấn.
Thậm chí là làm cho con boss nổi điên lên, tàn sát hết sạch những kẻ đã bao vây, muốn chém giết nó trong cả buổi sáng này.
Thế nhưng không quá lâu sau đó, gương mặt của hắn liền trầm xuống, đến mức muốn chảy ra nước khi nhận được tin toàn bộ gián điệp hoặc những người mà hắn mua chuộc được đều đã bị tiễn đưa về thành.
Henry vừa tức giận lại càng gấp gáp nên lập tức mới tăng tốc độ tiến quân, nếu không thì hắn cũng không phải hì hục mà chạy như lúc này.
Vừa chạy Henry vừa âm thầm mắng chửi thầm những gã gián điệp vô dụng kia. Đồng thời cũng hướng về ông lão quản gia Tim ở bên cạnh mà ra lệnh.
- “Gọi cho lũ Hồng Môn Hội kia đi, chúng ta tới nơi rồi. Chuẩn bị chiến đấu thôi.”
- “Vâng thưa thiếu gia.”
Ông lão quản gia cung kính mà đáp. Lập tức liền bắt đầu soạn tin nhắn gửi đi.
Ngay lúc này, Henry liền âm thầm quan sát tình hình Boss ở trước mặt. Khoảng cách đã chỉ còn trên dưới 150 mét, hắn đã có thể nhìn rõ được thân ảnh con Griffin đang quằn quại, 2flOEPJ vùng vẫy trên mặt đất.
Tiếng kêu gào của nó, Henry cũng đã có thể loáng thoáng nghe thấy đôi chút.
Mở ra chức năng dò xét hướng về con Griffin, Henry đôi mắt không khỏi sáng lên khi nhìn thấy con số 4755/44.400.
Hắn là không hiểu ý nghĩa của con số này đại diện cho cái gì, mà nghĩ rằng "Những người trong [The Alliance] với cách thức giết boss theo kiểu "Thời tiền sử" thế này mà còn đánh boss gần chết được thì nói gì là đại quân hùng mạnh của mình".
Thế nên cứ ảo tưởng rằng chỉ với chút HP ít ỏi đó thì cả đại quân của hắn liền có thể càng quét chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.
Chính vì vậy, Henry vẫn còn mang theo một chút ý niệm khinh thường ở trong lòng đối với con Griffin Boss này.
Khoảng cách càng ngày càng gần, đột nhiên khi trông thấy người của đối phương bắt đầu có đại hành động, từ bỏ chiến đấu với Boss mà chạy đi về phương xa, Henry không nhịn được buồn cười mà mở miệng cười lớn một tiếng.
Trong đầu hắn không khỏi tưởng tượng ra gương mặt hốt hoảng, lo sợ của Đình Tấn khi trông thấy đại quân của mình đang xông tới, rồi hấp tấp bỏ của chạy lấy người.
Sự tự tin của hắn càng lúc càng củng cố nhiều hơn. Đến một lúc không kìm chế được nữa, Henry ngạo mạn xoay đầu hướng về phía sau rống lớn.
- “Bọn chó đó đang bỏ chạy vì sợ hãi chúng ta. Các ngươi còn chờ gì nữa, mau xông lên giết sạch bọn chúng cho ta!!”
Đám đội viên [The Throne] trước đó cũng đã trông thấy hành động của đối phương.
Nghe được lời kêu gọi của Henry, cả đám bọn chúng càng trở nên hưng phấn và tin chắc rằng, hơn 2000 người bọn họ nhất định có thể diệt sạch cả Boss lẫn toàn bộ đoàn đội của Đình Tấn.
Ba tên đội trưởng Ai Kiu Ai, Ollay và Huyền Thoại lúc này cũng đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra ý tưởng ‘Cơ hội chuộc lỗi đã tới’ trong mắt đối phương.
Ngay tức khắc không chần chừ chút nào, Huyền Thoại lập tức hô to dẫn đầu.
- “Toàn bộ đội cận chiến, xếp thành đội hình số 1, xông về phía trước!”
Hai tên Ai Kiu Ai và Ollay lãnh đội pháp sư, cung thủ và thợ săn cũng ngay tức khắc truyền lệnh cho đội viên của bọn họ tiến công.
Rất nhanh, toàn bộ một đoàn người nối dài của hội [The Throne] nhanh chóng tản ra, xếp thành đội hình tựa như một mũi tên khổng lồ, đâm thẳng về phía con Griffin Boss Lãnh Chúa và nhóm người của Đình Tấn.
Khoảng cách 200 mét không tới, bắt đầu nhanh chóng được rút ngắn lại. Cứ như đồng hồ đếm ngược thời gian…
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
62 chương
17 chương
67 chương
6 chương
236 chương