Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 122 : Dưỡng thương

Ba ngày sau, tại bệnh viện nơi Đình Tấn, David và Louis đang điều trị. Trong phòng bệnh của bọn họ bây giờ khá náo nhiệt. Chín người phân chia ra làm ba nhóm, mỗi hai người sẽ chăm sóc cho một tên bệnh nhân. David thì đang nằm tựa lưng trên giường bệnh, em gái Ami của hắn đang cầm một tô súp nóng đút từng muỗng cho ăn. Cuối giường lại có một cậu bé, chính là cậu em trai Dendi, liên tục xoa bóp chân để tăng cường lưu thông máu cho hắn. Hiện tại, David cảm thấy rất vui vẻ và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Trải qua chuyện ngày hôm đó, hắn lại càng thêm quý trọng cái không khí gia đình ấm cúng này. Trong lòng thỏa mãn, hắn đưa tay xoa đầu Ami nhưng lại không dám xoay đầu qua nhìn nó. Bởi vì mỗi lần ngẩng đầu nhìn Ami, hắn sẽ lại trông thấy một màn ở giường bệnh cạnh thì liền cười không nhịn được mồm. Ở bên cạnh là giường bệnh của Louis. Hắn hiện tại đã rất khỏe rồi, thế nhưng lại bị Ameerah không cho xuống giường. Nói rằng hắn vẫn còn sốt, chưa khỏe thì không nên đi lại, mà chính Ameerah cũng không biết rằng, Louis bị sốt là tại vì nàng. Bây giờ Louis đang được chăm sóc đặc biệt như David vậy. Nhưng hắn lại đang sung sướng trong địa ngục. Mọi chuyện cũng bởi vì bên trên được Ameerah đút súp cho ăn còn bên dưới lại được Terrell xoa bóp chân. Được Ameerah tận tình chăm sóc làm hắn mặt mày lúc nào cũng đỏ mà trong lòng thì lại sung sướng lân lân như vừa hút ‘cỏ’ vậy. Thế nhưng bên dưới chân hắn bị bàn tay to lớn với lực lượng gấp mấy lần người thường kia xoa nắn như nhào bột. Làm cho hắn nhiều lần muốn rụng rời cả bắp chân. Có lúc hắn còn nghĩ không biết đợi đến khi bóp xong có khi nào hắn bị phế luôn không nữa. Mặc dù vậy Louis cũng không ngăn cản, vẫn tiếp tục để cho Terrell làm. Hắn yêu thích được mọi người quan tâm, chăm sóc như vậy. Điều đó làm cho trái tim của hắn càng trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Ở bên giường ngoài cùng, Đình Tấn cũng đang ngồi trò chuyện hỏi thăm lão Marc và Lý Uyên về tình hình phát triển kinh doanh của cửa hàng và đội Lính Đánh Thuê. Nói về Đình Tấn, hắn là người tỉnh lại sau cùng và cũng chỉ vừa tỉnh lại cách đây không lâu. Nguyên nhân cũng bởi vì hắn trước đó đã bị thương mất khá nhiều máu, lại thêm triệu hồi Tu La Huyết Chiến Sĩ tiêu hao quá lớn làm cho cơ thể của hắn không chịu đựng nổi mà trở nên rất suy nhược. Bề ngoài của hắn bây giờ chẳng khác nào một tên nghiện ma túy lâu năm, cả thân thể gầy yếu, cơ bắp đều teo lại quá nửa. Gương mặt hốc hác với khóe mắt bị hãm sâu vào, viền mắt cũng trở nên thâm đen. Với một kỹ năng cao cấp như Triệu Hồi Tu La Huyết Chiến Sĩ thì thực lực hiện tại của Đình Tấn còn không cho phép hắn sử dụng nói gì là đến chuyện kéo dài triệu hồi. Nhưng cũng bởi vì tình huống lần này quá cấp bách, mà hắn lại không thể triệu hồi những con vong linh cấp thấp khác vì đối phương đã mang theo vũ khí hạng nặng rồi. Nếu lỡ có sơ xuất xảy ra, đánh đổi lại chắc chắn là mạng của hắn với hai người anh em. Cho nên hắn mới phải liều mạng mà sử dụng Triệu Hồi Tu La Huyết Chiến Sĩ và cái giá phải trả cũng chính là những điều hắn đang phải chịu đựng lúc này. Hiện tại, Đình Tấn cả người vô lực nằm tựa lưng lên đầu giường bệnh. Bên cạnh có Lý Uyên ân cần ngồi bên mép giường đút hắn ăn từng muỗng súp. Ánh mắt nàng bây giờ như dính chặt lấy gương mặt của hắn. Bên trong chất chứa tràn đầy yêu thương cùng lo lắng. Tuy Lý Uyên cảm xúc là vậy thế nhưng Đình Tấn thái độ vẫn bình tĩnh như ngày thường làm cho nàng trong lòng cũng một trận buồn bã. Nhưng rất nhanh những suy nghĩ này bị che giấu đi, gương mặt của nàng vẫn là một vẻ chăm chú, tay đều đặn đút cho Đình Tấn ăn. Ngược lại với Lý Uyên, Đình Tấn làm sao không biết được những suy nghĩ của nàng. Bất quá ở thời điểm hiện tại, hắn không có tâm trí đâu mà mơ màng những chuyện này, hơn nữa trong tim hắn cũng đã có một bóng hình khác rồi. Có lẽ vì ảnh hưởng từ những cảm xúc trước khi trọng sinh nên cái nhìn của hắn đối với Lý Uyên cũng không khác gì ngoài một người bạn, một người ân nhân. Lão Marc lúc này vẫn luôn chăm chú báo cáo lại tình hình của cửa hàng trong thời gian gần đây. Nhờ có sự ủng hộ của Đình Tấn, Lý Uyên đã có cơ hội được trổ ra hết tài năng của mình. Thời gian vừa qua chỉ nhờ việc thay đổi đường lối kinh doanh và marketing, Trading Hall của Đình Tấn đã trở thành một biểu tượng không ai không biết. Một câu nói ‘Cần gì cứ đến Trading Hall’ đã thâm nhập sâu vào trong lòng người chơi EL Thành. Chính vì vậy mà thu nhập của Trading Hall đã không phải chỉ là tăng lên 30% như trước kia Lý Uyên đã cam kết. Hiện tại tài sản của Đình Tấn đã tăng lên đến hơn 30 triệu $. Số tiền này chính là gấp 30 lần so với thời điểm mà hắn giao cho Lý Uyên quản lý sản nghiệp của mình. Khi nghe được tin tức này, Đình Tấn gương mặt cũng không nhịn được kinh ngạc một hồi, quay sang nhìn Lý Uyên như muốn hỏi nàng. - ‘Đây có phải là sự thật không?’ Lý Uyên gương mặt hơi đỏ lên, cúi đầu e thẹn như một tiểu cô nương nhưng trong lòng không hiểu vì sao lại ngập tràn vui sướng. - “Rất tốt cố gắng phát huy.” Đình Tấn không nhịn được khích lệ một câu, làm cho Lý Uyên gương mặt cười như nở hoa, liên tục gật đầu. Một hồi sau, đợi cho lão Marc kể về tình hình cửa hàng trong game xong, Lý Uyên mới tiếp lời nói về việc kinh doanh ở hiện thực. - “Bây giờ trong hiện thực, [The Alliance] đã có được 15 chi nhánh cửa hàng Trading Hall ở khắp các bang trên cả nước Entire Land rồi. Chủ yếu là buôn bán vật dụng liên quan đến game như cửa hàng quần áo cosplay và vật phẩm sưu tầm lưu niệm, cũng như giao dịch vàng với giá rẻ hơn ra tiền hiện thực. Ta đang dự định thành lập một khu làm việc dành riêng cho những thành viên chủ chốt của [The Alliance], qua đó chúng ta có thể mở cửa dịch vụ cho thuê nhân lực để đi làm nhiệm vụ hoặc luyện cấp. Cứ theo tốc độ này thì ta dự đoán không đến 4 tháng, chúng ta có thể hoàn toàn thâu tóm thị trường sản phẩm liên quan đến Anh Hùng trong cả nước Entire Land.” Đình Tấn đầu gật gù, miệng cũng liên tục tắc lưỡi không thôi. Tốc độ phát triển này có thể nói là như ngồi trên tên lửa. Không hổ danh là ‘Nữ hoàng của giới kinh doanh’. Lý Uyên liên tục nói, tay cũng không ngừng mà đút súp cho Đình Tấn. Lão Marc ngồi bên cạnh vừa báo cáo xong thì không tìm được chỗ xen mồm nữa, đành ngậm ngùi im lặng nhìn hai người trẻ tuổi này diễn phim. - “Hiện tại trong game đã có ba đội Lính Đánh Thuê nhưng chúng ta vẫn là đẳng cấp cao nhất 4 cấp, chỉ vài ngày nữa thôi thì có thể tiến thẳng đến 5 cấp rồi. Những đội Lính Đánh Thuê còn lại là [Special Squad] 3 cấp và [The Throne] 2 cấp vừa mới thành lập cách đây không lâu. [Special Squad] thì có khoảng 100 người, còn [The Throne] thì chỉ vẻ vẹn 10 người thôi. Khoảng cách vẫn còn ở cách chúng ta rất xa. [The Alliance] bây giờ đã đủ số 950 tên thành viên. Ta hiện tại cấp cho bọn họ mỗi 10 người sẽ ở một phòng trong tầng lầu thứ nhất trong khách sạn. Như vậy sẽ tiện lợi hơn cho việc đến đại sảnh để tiếp đón nhiệm vụ từ khách hàng. Nhờ vậy mà có thể tìm thêm thu nhập cho nên bọn họ cũng rất nhiệt tình.” Đình Tấn có hơi ngạc nhiên khi nghe tin có thêm hai đội Lính Đánh Thuê xuất hiện. Thế nhưng đến khi hắn cẩn thận ngẫm nghĩ lại thì liền nhớ ra, đúng là hắn đã tung ra hai phần lệnh bài thành lập đội Lính Đánh Thuê. Bất chợt nghĩ đến đây Đình Tấn đôi mắt lóe lên sát khí, gằng giọng hỏi Lý Uyên. - “Đám người [The Throne] có dị động gì không?” Lý Uyên nhìn thấy Đình Tấn như vậy liền hiểu ra, hắn đã suy đoán ra chuyện [The Throne] đứng sau màn cho toàn bộ sự cố những ngày qua. Nàng mới nhẹ giọng an ủi, khuyên bảo. - “Ngươi bình tĩnh đừng quá kích động. Hiện tại vẫn chưa phải là lúc ra tay với bọn chúng. Chặn đầu đám người đó chẳng có lợi ích gì với ta cả, cũng không tổn thương bọn chúng được bao nhiêu. Ngược lại nếu như ngươi quá khích đi PK, không cẩn thận để bị giết đi thì lại thiệt hại lớn. Hơn nữa K1NgadM đám người đó còn có hậu thuẫn là một công ty tập đoàn lớn, có tiếng trên thế giới. Va chạm với những người đó khi mình chưa đủ thực lực thì quả là một việc làm thiếu lý trí.” Đình Tấn nghe Lý Uyên phân tích thì cơn phẫn nộ trong lòng lập tức nguội lại bớt. Cũng phải như vậy thôi, bởi vì đối phương nhiều người, cấm đoán bọn chúng trong game không thu được lợi lộc gì từ cả. Cứ để như hiện tại mỗi ngày hút máu của đám người [The Throne] tăng thực lực và tài phú cho mình mới là vương đạo. Còn chuyện PK cũng đúng là như Lý Uyên nói. Trên người của hắn toàn là những món đồ vật có giá trị. Nếu như PK thì phải chém giết rất nhiều người, mà cứ mỗi 10 điểm PK tăng lên hắn lại sẽ có khả năng rớt ra một món đồ vật trong người. Kèm theo đó là tăng lên 10% số lượng tiền vàng rơi xuống cùng kinh nghiệm mất đi. Nhưng hai thứ đó vẫn không quan trọng bằng lượng thời gian hắn phải bỏ ra để tẩy đi PK điểm. Bởi vì mang PK trên người chính là không thể giao tiếp với NPC để nhận nhiệm vụ. Chợt như nghĩ đến cái gì, Đình Tấn bất ngờ hỏi Lý Uyên. - “Là công ty hay tập đoàn nào làm hậu thuẫn cho bọn khốn [The Throne] đó?” Bị Đình Tấn hỏi đến vấn đề như vậy, Lý Uyên cũng hơi bất ngờ một chút. Tuy nhiên khi trông thấy hắn có vẻ đã nhận rõ tình hình nên nàng cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục giải đáp thắc mắc cho hắn. - “Là Tập Đoàn William.” Gật nhẹ đầu một cái, Đình Tấn trầm giọng lẩm bẩm. - “Một số người giàu đều mắc bệnh hoang tưởng. Trong đầu cứ nghĩ rằng bọn họ là người trên người, không xem ai ra gì. Lần này bọn họ cứ cho là trả giá chút tiền liền có thể hành hạ chúng ta đến chết, vậy thì để ta cho bọn họ biết suy nghĩ như vậy là sai lầm như thế nào.” Hắn giọng nói lí nhí chỉ như đang thầm nhủ với bản thân. Sau khi nói xong cũng im lặng không hỏi Lý Uyên gì nữa. Có quá nhiều thứ hạn chế hắn để trả thù, thế nhưng đôi mắt kia vẫn là lạnh lùng, âm thầm tính kế ra tay đáp trả lại đối phương.