Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần
Chương 89 : Tấn thăng trung cấp
Sau khi cắm đá Hắc Diệu vào, cánh cổng sắt thép vẫn không có bất kỳ phản ứng, không hề nhúc nhích.
Lúc này Bạch Khinh Tuyết gửi đến tin nhắn, Kỵ sĩ cơ giới đột nhiên không đuổi theo cô ấy nữa, đang rất nhanh chạy tới nơi này.
“Móa, không thể nào, cái chìa khóa không dùng được sao?” Thạch Phong tức giận chợt đánh một quyền vào lỗ đút chìa khóa.
Phương pháp đơn giản nhất không thể vào, hắn chỉ có thể dùng phương pháp nguy hiểm hơn để tiến vào.
Tích tích tích…
Trong lúc đó lỗ đút chìa khóa cánh cổng sắt đá tản ra thứ ánh trắng vàng chói mắt, hai miếng ba tầng lầu cao trên cửa chính chớp động lên vô số năng lượng phù văn, sau đó từ từ mở ra, phát ra âm thanh chói tai kẽo cà kẽo kẹt.
Mắt thấy bọn Kỵ sĩ cơ giới đã chạy đến, mà cổng lớn cũng đã mở ra một khe hở đủ một người chui vào.
Thạch Phong không hề phân vân, rút cái chìa khóa ra, trong nháy mắt cổng lớn không hề chuyển động, sau đó trượt thân một cái chui vào trong khe cửa.
Hệ thống: Phát hiện Pháo đài thép “Barrutia”.
Kỵ sĩ cơ giới cao to muốn xông vào trong cánh cổng ấy, nhưng khe cửa quá chật, cộng thêm việc cánh cổng đó quá nặng nề, chỉ có thể ở ngoài cửa đánh vào cổng, đáng tiếc như thế không có tác dụng gì.
“Tôi đã vào được.” Thạch Phong gửi một tin nhắn cho Bạch Khinh Tuyết phát xong, liền đi dọc theo thông đạo sắt đá to lớn vừa chú ý khắp nơi.
Vùng đất chết bên kia.
“Khinh Tuyết, anh ấy sao rồi?” Triệu Nguyệt Như va những người khác đợi ở một bên nhìn về phía Bạch Khinh Tuyết đang chạy tới mà hỏi.
“Không có việc gì, anh ta đã tiến vào.”
“Bất quá nhiệm vụ này thật đúng là nguy hiểm, vừa rồi tôi thử nghiệm một chút xem thực lực của Kỵ sĩ cơ giới, phát hiện những Kỵ sĩ cơ giới này so với đặc thù tinh anh hoàn toàn bất đồng, lại có thể nhanh chóng ngăn cản được công kích của tôi, hơn nữa trong nháy mắt phát động phản kích, nếu không phải tôi phản ứng rất nhanh, chỉ sợ đã bị giết chết.”
“Nếu như không thể tạo thành nhiều chiêu thương tổn lớn, coi như là thả diều cũng không làm gì được những Kỵ sĩ cơ giới ấy, ngược lại sẽ đem mình quyên vô.” Bạch Khinh Tuyết ngồi xuống, lấy ra đồ ăn thức uống bắt đầu khôi phục, lúc này trong đầu của cô ấy còn nghĩ về hình ảnh mới vừa giao chiến, thật sự là quá kinh hiểm, chỉ là bị trúng dư âm trường thương đánh nát vùng đất kia, đã khiến cô mất hơn hai trăm điểm sinh mệnh, nếu như bị đánh trúng, hậu quả khó mà lường được.
Triệu Nguyệt Như sau khi nghe được, không biết tại sao, hình như thở dài một hơi.
“Tốt lắm, đừng ngẩn người, chúng ta liền ở vùng trời này giết Người Chim đi, trong đây đồ rơi xuống và kinh nghiệm đều rất không tồi, hẳn là rất nhanh sẽ có thể đuổi kịp và vượt qua những cao thủ hàng đầu kia.” Bạch Khinh Tuyết khôi phục xong, đứng lên chỉ huy nói.
Mà ở trong Pháo đài thép, Thạch Phong một đường chú ý đi về phía trước, kiến trúc từ sắt đá trong thông đạo, khắp nơi đều có vết tích loang lổ, treo lẻ tẻ vài ngọn đèn, miễn cưỡng có thể thấy rõ con đường.
Đi đến một con đường lớn, phát hiện không có bất kỳ nguy hiểm, chỉ là ngẫu nhiên có thể nghe được thanh âm nước chảy, còn có tiếng cót két do máy móc chuyển động phát ra, giờ đã qua ngàn năm mà đại bộ phận máy móc vẫn còn có thể chuyển động cứ theo lẽ thường, có thể thấy nền văn minh người lùn có kỹ thuật cao cỡ nào.
Lại thông qua hành lang to lớn, đi đến một chỗ khu lò luyện rất rộng, trên vách tường sắt thép bốn phía đều kết nối cầu thang thép, mà trong lò nung lớn lại là một cái ao sâu không thấy đáy.
Thạch Phong cũng không có dọc theo cầu thang đi về cửa ra hướng khác, mà là nhảy xuống, nhảy vào trong ao.
Ngay khi rơi xuống đến một nửa, Thạch Phong mở ra Dẫn Lực Giải Phóng, tốc độ chợt giảm, như lông chim chậm rãi hạ xuống vậy.
Lúc rơi xuống, Thạch Phong đột nhiên trông thấy trên bức tường sắt thép có một cái lối đi, miễn cưỡng có thể dung nạp một người ra vào, ở trong tư liệu kiếp trước cũng không có nói tới. Thạch Phong liền chầm chầm bơi đến, vừa vặn rơi vào chỗ ẩn giấu trong thông đạo.
“Nơi này thậm chí có bảo rương, chẳng lẽ những người kia vào đời trước không có phát hiện sao?” Thạch Phong phát hiện chỗ sâu nhất thông đạo che dấu trưng bày một cái rương sắt đen kịt lớn, trên bề mặt có khắc rất nhiều phù văn, xem cũng thấy không đơn giản.
Cẩn thận quan sát qua, sau đó Thạch Phong đoán được đây là một bảo rương cấp Huyền Thiết, bất quá Thạch Phong không có vội vã tiến lên mở bảo rương, mà là dùng Huyễn Ảnh Sát, để phân thân sang đấy xem một cái.
Ngay lúc phân thân mở bảo rương, bốn phía tường sắt bắn ra vô số tên bay, trong nháy mắt liền giết chết phân thân, Thạch Phong cả kinh nên một thân thấm đẫm mồ hôi lạnh, may mắn ở trong Thần Vực dưỡng thành một vài thói quen làm việc cẩn thận, bằng không thực sẽ bị giết chết.
Bất quá loại bẫy rập này đều là dùng một lần xong liền vô dụng, nhưng Thạch Phong cũng không gấp, dù sao rương sẽ không chạy, dứt khoát đợi kỹ năng Huyễn Ảnh Sát làm lạnh tốt, rồi dùng phân thân đi mở bảo rương.
Lúc này đây phân thân an toàn mở ra bảo rương, cũng không có bất kỳ nguy hiểm, Thạch Phong vậy mới đi tới, lấy ra mọi đồ vật bên trong bảo rương.
Một món Hắc Thạch Chi Thuẫn, cấp Huyền Thiết, trang bị yêu cầu 25 điểm sức mạnh, đẳng cấp trang bị level 10, phòng ngự +69, xác suất phòng ngự 29%, sức mạnh +7, sức chịu đựng +10, sinh mệnh +200, sau khi trang bị lên thì tất cả thương tổn chính diện giảm bớt 10%. Tuyệt đối là tấm chắn cực phẩm level 10.
Còn có một món là sách tinh thông cấp Huyền Thiết, sau khi sử dụng lập tức gia tăng từ 10 đến 50 điểm tự do tinh thông, thứ này so với Hắc Thạch Chi Thuẫn đều hiếm hoi hơn mấy lần, bởi vì vài tinh thông ấy có tính vĩnh cửu.
“Hi vọng không nên quá kém may mắn.” Thạch Phong hơi cầu nguyện, nhấn chọn sử dụng sách tinh thông.
Sau đó hệ thống bắt đầu xuất hiện một đống con số chuyển đổi rất nhanh, khác biệt từ 10 đến 50, chỉ cần Thạch Phong hô ngừng, con số xuất hiện cuối cùng chính là số điểm tinh thông hắn lấy được, có chút giống bàn quay Russia.
Đời trước rất hơn cao thủ đều dùng nhiều cách để thu thập sách tinh thông, tăng lên độ tinh thông vũ khí, bất quá sách tinh thông quá mức hiếm hoi, có tiền cũng không thu được, đều là tự mình dùng, dù sao có thể tăng thêm một chút điểm tự do tinh thông, đều cực kỳ không dễ dàng.
Thạch Phong chỉ thấy qua một người may mắn đạt được sách tinh thông cấp Tinh Kim, rất nhiều người sau khi thấy đều không ngừng hâm mộ, thậm chí bằng lòng tốn một triệu điểm tín dụng mua lại. Nhưng mà người nọ không muốn, tự mình dùng, con số trong khoảng từ 30 đến 200. Vốn cho rằng người này quá may mắn, cuối cùng chỉ được đến 31 điểm tự do tinh thông, làm cho mọi người chê cười không thôi, còn không bằng một quyển sách tinh thông cấp Huyền Thiết nữa.
Nhìn xem con số không ngừng chuyển động, trái tim Thạch Phong cũng đang cuồng loạn, không biết sẽ được đến bao nhiêu.
“Ngừng!” Thạch Phong hô một tiếng.
Con số bàn quay bỗng nhiên dừng lại, Thạch Phong mới mở mắt ra nhìn sang.
32 điểm.
Một con số không tính quá kém, như vậy có thể miễn phí được đến 32 điểm tự do tinh thông, tương đương với số điểm tự do tinh thông lấy được khi đẳng cấp tăng lên tới level 20.
Thạch Phong mở ra cột tinh thông đơn thủ kiếm.
Hiện tại đơn thủ kiếm có độ tinh thông chính là 20 điểm, đạt tới trình độ Kiếm Sĩ sơ cấp, tăng lên 10% thương tổn cơ sở.
Tăng thêm lúc trước lên tới level 5 đạt được 8 điểm và lưu lại 5 điểm, có 13 điểm, bây giờ tăng thêm 32 điểm, tổng cộng có 45 điểm tự do tinh thông.
Thạch Phong trực tiếp lại bỏ thêm 30 điểm tinh thông vào đơn thủ kiếm, trong nháy mắt đơn thủ kiếm có độ tinh thông tăng lên tới trình độ Kiếm Sĩ trung cấp, tăng lên 15% thương tổn cơ sở, khoảng cách tăng lên tới trình độ cao cấp, còn thiếu 50 điểm.
Đừng xem chỉ tăng thêm 5% thương tổn cơ bản mà coi thường, những thương tổn cơ sở này trải qua kỹ năng gia tăng sẽ được phóng đại hơn nhiều, chênh lệch giữa cao thủ đứng đầu và cao thủ, thường thường cũng là bởi vì chênh lệch thương tổn cơ sở, đến hiện tại chỉ sợ chỉ có lẻ tẻ một số cao thủ có tinh thông đạt tới sơ cấp, hắn có thể đạt tới trung cấp, đã vượt lên đầu không ít.
Vào lúc Thạch Phong chuẩn bị tiếp tục xâm nhập, cảnh báo vang vọng toàn pháo đài.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
51 chương
73 chương
17 chương
64 chương
10 chương
95 chương