Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần
Chương 194 : Thánh Bôi Kỵ Sĩ Đoàn
Edit: TsuShu. Beta: Akiko Chono.
Khi Thạch Phong đi tới vị trí mà Thứ Tâm cung cấp liền phát hiện nơi này ngay cả một bóng dáng của Võ Lâm Minh đều không có.
“Người đâu rồi?” Thạch Phong nhìn quanh bốn phía. Ngoại trừ có hơn mười con Bọ Cạp Ba Đuôi quanh quẩn ở đây, còn lại cả dải đất bằng phẳng chỉ toàn cát và cát, căn bản không có nửa cái người chơi. “Chẳng lẽ Thứ Tâm đưa tin tức sai?”
Thạch Phong cảm giác điều này không có khả năng. Liên Minh Thích Khách dù thế nào cũng là công hội nhị lưu đứng đầu, thu hoạch tin tức sẽ không phạm sai lầm quá lớn. Hơn nữa Thứ Tâm khẳng định chắc nịch như vậy hẳn phải có căn cứ.
“Quên đi. Dù sao bản thân cũng chưa từng trông đợi sẽ ngay lập tức tìm được người.” Thạch Phong không hề nóng nảy, bắt đầu đi tìm tòi bốn phía. Nếu như Võ Lâm Minh tiến vào được thành Bạch Hà, hẳn Thứ Tâm sẽ là người đầu tiên biết sau đó sẽ báo với hắn. Bất quá khả năng Võ Lâm Minh tiến vào thành Bạch Hà không lớn, dù sao đến cả bọn Thứ Tâm cũng chưa tiến vào được.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút…
Càng ngày càng nhiều người chơi lên tới level 10, nguyên một đám người tiến vào thành Bạch Hà.
Hiện tại những người có thể tiến vào thành Bạch Hà đại đa số đều là các tinh anh cùng thượng cấp của các công hội, chỉ có số ít là các cao thủ tự do tự tổ chức đoàn đội.
Không ít những người này đều mua bộ catalogue giới thiệu thành Bạch hà của Thạch Phong, đối với Thạch phong đều bội phục không thôi.
“Đoàn trưởng, Dạ Phong người này thật lợi hại, lại có thể viết về thành Bạch Hà không sai chút nào. May là chúng ta mua phiên bản xa hoa. Phiên bản đơn giản quả thực giới thiệu cũng quá đơn giản đi, cùng lắm chỉ có thể biết chút ít về thành Bạch Hà. Còn phiên bản xa hoa vừa vào đã nói rất nhiều tới những nơi nhận nhiệm vụ tốt cho từng chức nghiệp, giúp cho chúng ta tiếp nhận được rất nhiều nhiệm vụ rồi.”
“Ai dám nói cái này sai. Ta thật bội phục đoàn trưởng thông minh. Nếu như không biết cái này do Thạch Phong viết ra, có khi còn tưởng đây là bản catalogue giới thiệu do nhà phát hành công bố đấy chứ. Thật không biết trước kia Thạch Phong là người như thế nào, làm sao lại có khả năng quan sát cao đến vậy.”
“Dạ Phong đích thực có bản lĩnh. Tôi vốn mua cái này chỉ để tham khảo, cũng không có xem hết nội dung bên trong đều là thật. Hiện tại đến thành Bạch Hà rồi tôi mới cảm thấy kinh hãi. Dùng hai chục nghìn điểm tín dụng để mua phiên bản xa hoa này thật sự quá lời nha. Nếu là tôi, giá năm mươi nghìn có khi còn không nỡ bán. Tin tức này nếu để các tầng lớp phía trên thu thập không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian mới có thể tóm gọn đầy đủ như thế này. Mà phiên bản này lại trực tiếp cho biết tin tức quan trọng nhất, thật không dám tin hắn chỉ bán với giá hai mươi nghìn điểm tín dụng.”
Phía trước truyền tống trận thành Bạch Hà, một đoàn mười người chơi tinh anh không có công hội đứng cùng một chỗ vừa cười nói vừa chờ đợi đồng bạn.
“Hửm? Dã đoàn sao?”
Lúc này Bạch Khinh Tuyết từ truyền tống trận bước ra thì trông thấy đoàn đội ấy, cảm thấy có hơi kinh ngạc. Có thể tiến vào thành Bạch Hà ở thời điểm này, ngoại trừ các đoàn tinh anh của các công hội lớn ra, một cái dã đoàn cũng có khả năng bước vào thành Bạch Hà. Việc này vô cùng hiếm thấy, đủ để chứng minh dã đoàn này có thực lực rất mạnh.
“Tôi biết bọn họ, những người này là người chơi của một trò chơi ảo khác rất nổi tiếng từ năm năm trước, được xưng là Thánh Bôi Kỵ Sĩ Đoàn.”
“Tuy bọn họ không phải công hội, nhân số từ đầu đến cuối không vượt quá trăm người, song kỹ thuật mỗi người trong đoàn đều phi thường tốt, chiến lực vô cùng kinh người. Đoàn trưởng Chiến Thiên Thương Lang (sói đấu trời xanh) còn được vinh danh là chiến sĩ cao cấp nhất của giới game. Lúc ấy không có bất cứ người nào, càng không có bất cứ công hội nào dám đi trêu chọc bọn hắn. Chẳng qua không biết khi ấy vì cái gì lại giải tán, sau đó rất nhiều thành viên cũng không chơi nữa.”
“Nhưng vẫn còn dư lại một ít thành viên đã trở thành hạch tâm của công hội nhị lưu cao tầng. Thánh Bôi Kỵ Sĩ Đoàn nay đã là một đoạn truyền thuyết của giới game thủ rồi.”
Thuẫn chiến sĩ Quỷ Trảm cảm kích nhìn về phía một gã chiến sĩ thân không cao lớn cũng không cường tráng, sắc mặt liền trở nên nghiêm túc. Người này đúng là đoàn trường Chiến Thiên Thương Lang mà hắn đã từng sùng bái, nguyên nhân khiến hắn bắt đầu chơi chức nghiệp Thuẫn Chiến Sĩ. Cho nên mới hướng Bạch Khinh Tuyết chậm rãi giải thích.
“Thì ra là thế.” Bạch Khinh Tuyết không khỏi lưu ý tới Chiến Thiên Thương Lang.
Năm năm trước nàng còn chưa được tiếp xúc với trò chơi thực tế ảo cho nên cũng không có biết đến nhân vật như thế này.
“Khinh Tuyết, chẳng lẽ cậu đang suy tính mời hắn vào Phệ Thân Chi Xà?” Triệu Nguyệt Như trông thấy ánh mắt xao động của Bạch Khinh Tuyết, liền cười hỏi.
“Người này nhìn lướt qua thì không hề có nhuệ khí, tuy nhiên lại thâm sâu như biển rộng. Hơn nữa cả thân hắn đều trang bị cấp Huyền Thiết, vũ khí thì kém một chút, không phải cấp Bí Ngân. Bất quá chỉ là một cái dã đoàn lại có một Thuẫn Chiến Sĩ trang bị như vậy đã là phi thường khó khăn, đủ để chứng minh thành viên trong đoàn này rất mạnh. Mà người có thể quản lý được đoàn đội này, làm cho đoàn viên chỉ cần nói một từ liền nghe theo, đủ để thấy hắn không hề đơn giản. Nếu có thể đem hắn kéo qua thì từ nay về sau khi vào phó bản nhất định sẽ có chỗ tốt.” Bạch Khinh Tuyết cũng không có phủ nhận. Lúc trước muốn đem Thạch Phong thu vào dưới trướng đã bất thành.
Nguyên nhân chủ yếu là vì cô không nhìn thấu được Thạch Phong, bởi vì xuất xứ của Thạch Phong quá thần bí. Nhất là lần này khi Thạch Phong bán cho nàng cuốn catalogue phiên bản siêu hào hoa, khiến cho khi cô ấy đến thành Bạch Hà liền cảm thấy chấn động. Sau khi so sánh với phiên bản xa hoa, cuối cùng cô cũng hiểu rõ được ý nghĩa của uốn catalogue mà Thạch Phong cho là trân quý cỡ nào.
Nếu như để các công hội nhất lưu khác biết được nội dung của cuốn catalogue này, sợ rằng bọn họ sẽ không tiếc cùng Phệ Thân Chi Xà khai chiến chỉ để đoạt được cuốn catalogue vào tay mình. Nếu muốn tính ra giá trị của nó, chỉ sợ phải hơn năm triệu điểm tín dụng.
Bởi vì cuốn catalogue phiên bản siêu hào hoa này nói đến vấn đề phát triển công hội, còn đề cập tới việc làm sao để phát triển lớn mạnh, nhất là vấn đề về trụ sở công hội, hơn nữa còn nhắc tới những nhiệm vụ hằng ngày giúp tăng lên danh vọng của thành Bạch Hà. Riêng cái này thôi đã giúp cho các cô vượt lên trước so với các công hội khác rất nhiều. Cái này không phải chỉ cần bỏ ra năm triệu điểm tín dụng là đủ được.
Cho nên hiện tại cô chưa dám đem chuyện này nói với ai khác, bằng không sợ sẽ rước họa vào thân. Có khi còn khiến cho tất cả các công hội nhất lưu cùng hợp tác diệt các cô.
Cũng bởi vì điều này mà Bạch Khinh Tuyết rốt cuộc cũng ý thức được tầm nguy hiểm của Thạch Phong. Mà đây chỉ mới là làm bạn bè của hắn thôi, nếu kéo được hắn qua làm thủ hạ thì còn gây ra hậu quả như thế nào nữa? Bạch Khinh Tuyết đã không còn dám suy nghĩ tới nữa rồi.
Hiện tại Thạch Phong đã trêu chọc hơn mười công hội lớn, may thay là những công hội này đều thuộc loại tiểu tốt. Bởi vì công lược tăng tốc độ thăng cấp lên level 10 đối với các công hội chân chính mà nói căn bản không có bao nhiêu hấp dẫn. Những tầng lớp trên của các công hội cũng biết rất nhiều bí mật, Thần Vực đối với bọn họ như nắm trong lòng bàn tay. Cái này so với mấy cái công hội gà mờ kia mạnh hơn nhiều.
Thần Vực không có bug. Cho dù có cũng sẽ ngay lập tức bị phát hiện và được sửa chữa lại. Nhắc tới cái bí mật công lược kia, khả năng duy nhất chính là vượt cấp đánh quái hoặc làm nhiệm vụ cao cấp mới có thể thu được lượng kinh nghiệm EXP lớn.
Người phía trước chỉ có thể là cao thủ hoặc là người chơi có trang bị cực tốt mới làm được như vậy.
Khả năng phía sau rõ ràng không thể làm lại, bởi vì các nhiệm vụ cao cấp đều có sự hạn chế cực lớn cùng tính hiếm có, hơn nữa không phải ai cũng có thể tiếp nhận. Nói không chừng còn là nhiệm vụ duy nhất hoặc nhiệm vụ hi hữu, lại càng không thể khôi phục nhiệm vụ.
Cho nên các công hội hợp cách đối với loại bí mật này đều không hề hứng thú, ngược lại bọn họ lại hứng thú tràn trề với cuốn catalogue giới thiệu thành Bạch Hà. Thạch Phong cũng rất thông minh khi chọn giải pháp bán ra, cho nên các công hội này cũng không tìm hắn gây sự, cũng sẽ không có thời gian mà đi chơi đùa qua lại với các công hội gà mờ kia.
Trình độ Thạch Phong lợi hại tới mức không cần bạn bè, hay nói cách khác nếu không có đủ thực lực sẽ rất nguy hiểm khi làm bạn với Thạch Phong. Còn trước mắt Chiến Thiên Thương Lang nhìn cũng không có mang tính nguy hiểm lắm, hơn nữa thực lực còn mạnh như vậy, nếu không lôi kéo thì thật đáng tiếc làm sao.
“Đi thôi, cùng bọn họ tiếp xúc một chút.” Bạch Khinh Tuyết sau khi nhìn thấy người đã đông đủ, liền mở miệng nói.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
67 chương
29 chương
1 chương
19 chương
275 chương