Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 100 : Nghĩa địa Ám Nguyệt

Câu nói đầu tiên của Bạch Khinh Tuyết liền phủ quyết định án, không để người ta đồng ý đưa hay không. Trải qua vụ hợp tác cùng Hắc Viêm, Bạch Khinh Tuyết liền đánh hơi được tầm quan trọng của chức nghiệp sinh hoạt, tuy nhiên bây giờ ảnh hưởng chưa đủ lớn đối với Thần Vực, nhưng về sau ai có thể cam đoan? Cho nên bản thiết kế của chức nghiệp sinh hoạt từ phó bản rơi xuống, một cái cô cũng sẽ không bỏ qua. Có Bạch Khinh Tuyết gật đầu tán thành, lo lắng của thành viên Phệ Thân Chi Xà tiêu tan, nguyên một đám nhìn Thạch Phong như thấy một thằng ngốc vậy. Hiện tại đội trưởng không muốn, xem thằng nhóc như mày còn giả bộ thế nào, có bản lĩnh tự mình tổ đội đi hạ nghĩa địa Ám Nguyệt đi, như vậy bọn họ cũng có thể vui mừng thoải mái. Thạch Phong khẽ nhíu mày, không nghĩ tới Bạch Khinh Tuyết kiên quyết như vậy. Không biết xảy ra chuyện gì, xúc động giây thần kinh nào của Bạch Khinh Tuyết, hoàn toàn không giống lúc lần đầu tiên gặp mặt, còn có khả năng thương lượng. Thạch Phong làm sao có thể biết rõ, kẻ xúc động Bạch Khinh Tuyết là chính bản thân hắn… “Không bằng như vầy đi, đánh ra bản thiết kế của chức nghiệp sinh hoạt, cạnh tranh trong đội được không?” Thạch Phong không thể làm gì khác hơn là lùi một bước nói. Nghe được Thạch Phong nói thế, Triệu Nguyệt Như che cái miệng nhỏ nhắn, không có ý che giấu tiếng cười của mình.            “Dạ Phong anh không nên mơ mộng nữa, phó bản đoàn đội ba ngày mới đổi mới một lần, bản thiết kế bên trong đó rất quan trọng với sự phát triển của công hội, sao có thể để cạnh tranh trong đội. Nếu thế thì, chúng tôi kêu thêm vài vị thành viên tinh anh tới nữa, thế là những gì trong nghĩa địa Ám Nguyệt toàn bộ đều của chúng tôi, căn bản không cần chia cho các người.” Giọng Triệu Nguyệt Như không khỏi lạnh lẽo. Triệu Nguyệt Như đã nói rất rõ ràng rồi, chuyện để lại bản thiết kế là đừng nên nghĩ tới, nếu không tự rời đi, bọn họ cũng sẽ không ngăn đâu. Bạch Khinh Tuyết cũng không có ngăn cản Triệu Nguyệt Như, nói rõ Bạch Khinh Tuyết cũng đồng ý quan điểm của Triệu Nguyệt Như. “Cô Triệu, cô không nên tức giận, anh Phong cũng không biết bản thiết kế quan trọng với mọi người như vậy, tôi mặt xin lỗi.” Hắc Tử đã nhìn không nổi rồi, tại tiếp tục thế này, kết quả cuối cùng chính là bổ đôi tan đàn. Bây giờ thật vất vả mới ôm được đùi nữ thần, để Studio có khả năng tiến một bước, không thể cứ để tiếp diễn vầy liền xong luôn. Hắc Tử không ngừng ý bảo Thạch Phong không nên làm bậy, cần phải nắm chắc cơ hội. Thạch Phong cảm thấy thái độ của Bạch Khinh Tuyết thái độ kiên định, đối với việc này cũng rất đau đầu, bất quá tìm đội ngũ khác hạ Nghịa Địa Ám Nguyệt cũng không dễ dàng. Dù sao cũng là phó bản đoàn đội, yêu cầu nhất định phải có cơ sở trang bị và niềm tin phối hợp. Hơn nữa đột nhiên kêu người là không có niềm tin nhất định, có khi còn bị hại ngược lại ấy chứ. “Được rồi, liền xử lý theo lời cô đi.” Chơi cứng với Bạch Khinh Tuyết bây giờ rất không sáng suốt. Thạch Phong chỉ có thể buông tha một cơ hội duy nhất đợt này rồi, đành phải hạ phó bản xong, lại đi tìm vài thành viên có thể đi hạ phó bản đoàn đội khác vậy. Thạch Phong đồng ý, Hắc Tử cũng thở dài một hơi, bất quá Triệu Nguyệt Như tức giận trề môi, thầm nghĩ không đuổi Thạch Phong đi được thật là đáng tiếc. Bạch Khinh Tuyết không đi nhìn Triệu Nguyệt Như hờn dỗi, thời gian mở ra phó bản đã đến, các đoàn của công hội khác cũng đang lục tục tiến vào phó bản, vì vậy tại kênh chat của đoàn đội nói rằng: “Chúng ta cũng vào thôi.” Trước khi tiến vào, Bạch Khinh Tuyết đặt độ khó phó bản là Phổ Thông, như vậy khi mọi người tiến vào cổng truyền tống môn, sẽ bị đưa đến hình thức bình thường. Phó bản đoàn đội cũng giống phó bản nhỏ, có ba loại độ khó: Phổ Thông, Khó Khăn, Địa Ngục. Bất quá công hội chưa quen thuộc phó bản, đều theo bắt đầu từ độ khó Phổ Thông để thu thập thông tin về phó bản, chuẩn bị cho cấp Khó Khăn và Địa Ngục. Hiện tại các công hội tranh đoạt đánh thông phó bản nghĩa địa Ám Nguyệt, nhờ vào đó tăng lên lực ảnh hưởng của công hội đối với người chơi trấn Hồng Diệp, đương nhiên sẽ muốn đi khiêu chiến độ khó càng cao. Mọi người từng người tiến vào cổng truyền tống, hóa thành từng luồng ánh sáng trắng tiến vào bên trong nghĩa địa Ám Nguyệt. Phó bản đoàn đội không giống phó bản nhỏ ở chỗ, bản đồ bên trong cực kỳ lớn, cơ hồ lớn bằng một cái tiểu trấn, thậm chí có khi lớn bằng một tòa thành phố có dân số một triệu người. Nghĩa địa Ám Nguyệt là phó bản đoàn đội ban đầu của trấn Hồng Diệp, cho nên bản đồ tương đối nhỏ một chút. Khác với những phó bản đoàn đội của trò chơi thực tế ảo trước kia, tất cả phó bản đoàn đội ở Thần Vực, đều là chủ yếu chỉ cần tìm được cửa ra rời đi, chỉ cần có thể theo mở cửa rời khỏi phó bản, coi như đánh thông, sau khi rời đi cũng sẽ có ban thưởng phó bản tương ứng. Nhưng còn nghĩa địa Ám Nguyệt lại có chút khác biệt, chủ yếu là cân nhắc người chơi lần đầu tiếp xúc phó bản đoàn đội, cho nên độ khó khá thấp, chỉ cần để tâm một chút là được. Sinh tồn! Chỉ cần có thể còn sống từ cổng ra rời đi, chính là qua cửa. Mọi người vừa tiến vào nghĩa địa Ám Nguyệt xong, toàn thân liền cảm thấy một trận gió lạnh lùa qua, thổi vào khiến cả người run rẩy. Trên bầu trời bấy giờ là một mảnh mờ tối, ánh trăng máu chiếu rọi khắp mặt đất. Nơi này là một mảnh đất chứa đầy mộ hoang, nham thạch to đùng khắp nơi đều thẳng đứng, hợp thành một cái mê cung cực lớn, đâu đâu cũng đều toát ra bầu không khí quỷ dị, còn có vô số âm thanh kêu rên ghê rợn. “Bây giờ tôi phân công trước một chút, đến lúc đó mỗi người làm tốt chức trách của mình là được rồi.” Bạch Khinh Tuyết không bị bầu không khí quỷ dị này hù dọa, ngược lại khóe miệng xuất hiện nụ cười hung phấn. Sau khi tốn vài phút đồng hồ, phân công đội ngũ cũng định ra, như vậy nếu khi gặp phải tình huống đột phát gì, cũng có thể phản ứng lại mau chóng. Trị liệu tổng cộng có 4 người, hai Mục sư phối hợp, một Thần dụ giả, một Druid. MT hai người, một Thuẫn chiến sĩ, một Thủ hộ kỵ sĩ. Mà Thạch Phong được an bài ở tiểu đội đao nhọn, chủ yếu chém giết phía trước, mà Tịch Mịch Như Tuyết thì là tiểu đội bảo vệ, chủ yếu bảo vệ sinh mạng của những người trị liệu. “Tốt lắm, tiểu đội trinh sát đi dò đường, chúng ta ở phía sau đi chậm hơn.” Bạch Khinh Tuyết rất hài lòng trận hình đội ngũ bây giờ, liền an bài hai gã Thích khách đi dò đường. Khi tiến vào mê cung hoang dã, hai gã Thích khách lúc nào cũng hồi báo lại tình huống mà bọn họ phát hiện, để Bạch Khinh Tuyết chuẩn bị sẵn biện pháp đối phó, làm cho đoàn đội tiến lên con đường tốt nhất, ung dung né tránh cái bẫy của Thích khách và Chiến sĩ Cẩu Đầu Nhân mai phục. Thích khách Cẩu Đầu Nhân, cấp Phổ Thông, level 5, HP 1600. Chiến sĩ Cẩu Đầu Nhân, cấp Tinh Anh, level 5, HP 3500. Nếu như tiến vào trong cạm bẫy, vậy ít nhất phải đối mặt hơn ba mươi con Thích khách Cẩu Đầu Nhân và bảy tám con tinh anh Chiến sĩ Cẩu Đầu Nhân, tuyệt đối sẽ làm cho đoàn đội tổn thất không nhỏ. Nhờ có Bạch Khinh Tuyết phán đoán chính xác, làm cho tiểu đội cách cổng ra của mê cung càng ngày càng gần. Trên đường đi đạt được hiệu quả chỉ phải đánh chết Cẩu Đầu Nhân rất ít như thế, ngay cả Thạch Phong cũng chút thán phục sự chỉ huy của Bạch Khinh Tuyết, giống như mọi chuyện ở nghĩa địa Ám Nguyệt đều trong lòng bàn tay Bạch Khinh Tuyết vậy. Triệu Nguyệt Như đi đến bên người Thạch Phong, đắc ý mà nói: “Như thế nào, hiện tại biết rõ chênh lệch thực lực rồi đi.” Thạch Phong yên lặng không đáp, cũng không để ý gì tới Triệu Nguyệt Như, chỉ là cầm chặt bảo kiếm bên hông hơn chút. “Hừ, không có lời để nói chứ gì.” Triệu Nguyệt Như cho rằng Thạch Phong ngầm chấp nhận, trong lòng cảm giác sảng khoái một trận. Bất quá Triệu Nguyệt Như còn không đắc ý được bao lâu, chợt nghe đến trong kênh chat đoàn đội truyền ra hai tiếng kêu thảm thiết. “Tiểu đội trinh sát, chuyện gì xảy ra?” Bạch Khinh Tuyết gấp giọng hỏi. Hệ thống: Người chơi Bạch Nhất Minh đã chết. Hệ thống: Người chơi Phong Trung Ảnh đã chết. “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Triệu Nguyệt Như chứng kiến chết mất hai người chính là tiểu đội trinh sát, trong lòng chất đầy nghi vấn. Bất quá không có người trả lời sự nghi vấn ấy của Triệu Nguyệt Như. Ở trong thiết kế của Thần Vực, sau khi người chơi chết là không có cách nào nói chuyện gì nữa. Lập tức tất cả mọi người căng thẳng, cảnh giác nhìn bốn phía. Hai người tử vong lạ kỳ, làm cho đội viên của Phệ Thân Chi Xà đều hiểu một việc. Hai người này kỹ thuật đều rất tốt, bằng không cũng sẽ không trở thành thành viên tinh anh của Phệ Thân Chi Xà, nhưng đột nhiên chết rồi, cả một tin nhắn đều không gửi được, chỉ có thể nói rõ một việc, hiện tại nơi này cực kỳ nguy hiểm.