Edit: Lạc Yên “Chồng ơi, ở đây nè.” Lăng Sầm thoáng thấy xe lăn của Lục Kiêu xuất hiện từ phía khu dạy học, vội bước xuống xe. “…Qua đó đi.” Lục Kiêu hơi sửng sốt, nghiêng đầu nói với Mike. “Vâng… vâng” Mike lập tức rơi vào trạng thái mê man. Gọi Lục thượng tướng là chồng đó, là chồng, là chồng… Eco vang vọng trong đầu Mike, vậy người đó là Lăng Sầm nam thần. Khoảng cách mấy chục mét nên chỉ mấy bước là đến, đúng thật là Lăng Sầm nam thần, đến diện mạo giả lập cũng không mang. Một Lăng Sầm chân chân thật thật đứng trước mặt, mỉm cười dịu dàng, mặc một bộ đồ hưu nhàn cũng toát lên vẻ rạng rỡ, tuyệt luân, trong ánh mắt đều là nhu tình ngọt ngào, so với trên Poster còn đẹp hơn không biết bao nhiêu lần, làn da nhìn gần trong thực tế còn trắng mịn hơn cả photoshop. Trong khi Mike vẫn đang đi vào trạng thái thế ngoại tiên thiên, Lục Kiêu hơi cau mày nói: “Ta dạy xong sẽ về nhà ngay thôi. Em đến đây làm gì?” Đây là đứa bé đầu tiên của hai người, Lục Kiêu hoàn toàn không có kinh nghiệm trong chuyện này nên tâm lý vẫn luôn khẩn trương. Đại học Reiss lại là cái nôi của quân nhân Alpha. Một Omega như Lăng Sầm xuất hiện ở đây dễ chịu những ảnh hưởng không tốt. Mike hồi thần, thầm nghĩ, xong rồi, Lục thượng tướng dám nói chuyện với Lăng Sầm kiểu này, chắc chắn sẽ bị đánh, nếu thầy bị đánh hắn nên ngăn hay là không ngăn đây? Hay là cứ ngăn đi, thân là học viên đâu thể nào trơ mắt nhìn thầy mình bị đánh được. Mike còn chưa nghĩ xong nên ngăn cản kiểu gì đã nghe giọng điệu nho nhỏ đầy tủi thân của Lăng Sầm: “Thì em nhớ anh mà ~ ~ ~!” Âm cuối mềm nhẹ, tinh tế ngân nga kéo dài. Đây là bãi xe chuyên dụng của giáo viên, hiện tại cũng không có người khác. ‘Mọe!!! Quá là phạm quy, bạo kích một vạn điểm sinh mệnh’ Mike cảm thấy mình bị một kích xuyên tim, nhũn. Alpha nào mà chịu cho nổi nũng nịu cấp độ tử thần như vậy. Bình thường tính tình của Omega thường khá lớn do được chiều chuộng, nhưng có Alpha nào lại không cưng chiều Omega của mình. Mà đó là Omega bình thường nha chứ đừng nói một đệ nhất mỹ nhân như Lăng Sầm, lại càng nên được nâng niu. Thế mà Lục thượng tướng được Omega nhà mình đi đón lại không hài lòng, nếu là mình chắc Mike đã vui đến tận trời. Ngạc nhiên hơn Lăng Sầm nam thần không chỉ không tức giận, lại còn làm nũng để dỗ dành chồng. Mike cảm thấy cuộc sống vợ chồng mơ ước của mình cũng chỉ như thế này thôi. Nhưng nói đi thì cũng nói lại, với hắn là mơ chứ với Lục thượng tướng là cuộc sống hàng ngày đó. Hèn nào ngày đó hắn cùng Lăng Sầm nam thần nói chuyện phiếm, Lục thượng tướng cũng không so đo, đổi lại là hắn, nếu biết trong mắt, trong lòng Omega của mình chỉ có mỗi mình mình thì còn ghen làm gì. Mà đúng là trong mắt Lăng Sầm nam thần chỉ có mỗi Lục thượng tướng thật, hắn đứng sờ sờ đây mà nam thần còn làm nũng với chồng như thế giới chỉ có hai người. Mike biểu thị vừa ăn bánh GATO, vừa ăn cẩu lương thật sự no chịu không nổi. Lục Kiêu không biết học viên của mình đang trong quá trình chuyển từ ngưỡng mộ sang ghen tị. Anh nghe Lăng Sầm làm nũng dù lý do không chính đáng nhưng, ừm… cũng đủ ngọt ngào thì sắc mặt cũng bớt căng thẳng hơn, ôn hòa nói: “Về nhà thôi em.” “Dạ.” Lăng Sầm đáp lời, bước lên định nhận lấy tay đẩy xe lăn trong tay Mike nhưng đến gần thì hắn vẫn đang ngẩn ngơ nhìn cậu. Lăng Sầm cũng không thể chen ngang, khẽ gọi: “Bạn học? Cậu có thể tránh sang một chút không?” Mike không đáp, cũng không nhúc nhích, Lăng Sầm khẽ gọi thêm một tiếng, vẫn như cũ. “……” Lăng Sầm không biết sao bạn học này lại không chịu buông chồng mình ra, cũng không biết phải làm sao, một Alpha cao to lực lưỡng, cơ bắp rõ ràng, cậu muốn đẩy cũng không đẩy ra được, vội nhìn Lục Kiêu cầu cứu. “Mike” Lục Kiêu trầm giọng gọi. “Vâng, vâng.” Mike bị anh gọi tỉnh, vội bước lui hai bước. Vì Lăng Sầm đến gần, trong chóp mũi hắn quẩn quanh, nhàn nhạt hương tin tức tố Omega xen lẫn hơi thở mạnh mẽ của Lục thượng tướng, giống như một loại đánh dấu chủ quyền, ngăn cản các Alpha có năng lực kém hơn đến gần. “Cảm ơn.” Lăng Sầm khẽ cười với Mike, tim cậu lại thót một cái. Lăng Sầm đẩy Lục Kiêu đến chỗ cửa xe đã mở sẵn, chờ anh dịch người lên, cẩn thận nhắc nhở: “Anh chậm một chút, hôm nay sàn xe hơi thấp.” Vì tiện cho Lăng Sầm nên Lục lão phu nhân sắp xếp một chiếc xe khác với bình thường. Sau khi Lục Kiêu đã ngồi ổn định, Lăng Sầm nhanh nhẹn gấp xe lăn bỏ vào phía sau xe. Mike đã định bước lên nhưng chưa kịp đã thấy Lăng Sầm thuần thục như đã làm hàng trăm lần chỉ có thể xấu hổ rút tay về. Mắt thấy Lăng Sầm chuẩn bị lên xe, Mike vội gọi: “Chờ một chút.” Nam thần… Lăng Sầm nghe gọi, theo bản năng dừng bước chân quay sang nhìn Mike. “Lăng Sầm… Cậu có thể ký cho tôi một chữ không?” Mike ngượng ngùng hỏi. “…….” Lăng Sầm nhìn vị Alpha cường tráng đang bẽn lẽn trước mặt mình cảm thấy người này có hơi quái dị, nãy còn không chịu buông chồng mình ra nữa. “Xin lỗi.” Lăng Sầm cự tuyệt, sau lưng còn có chồng cậu nha, Alpha này có không quái dị thì cậu cũng không muốn làm chồng mình khó chịu. “Ừm…” Mike mất mát, cũng không nói gì thêm, chỉ đứng đợi thầy mình rời đi. “Em ký cho hắn đi.” Lục Kiêu đột nhiên lên tiếng. “Hắn là Mike, là người lần trước chuyền giấy với em đó. Em không thấy hắn quen hả?” Lục Kiêu thấy Lăng Sầm ngơ ngác đành nhắc nhở. “Dạ…” Lăng Sầm lục lại trí nhớ, đúng là có chuyền giấy nhưng cậu cũng không nhìn kỹ lắm Alpha khác, hơn nữa trong lớp hắn ngồi trên ghế, không có thấy cường tráng như vậy. Mike ngượng ngùng cười, lấy trong túi ra một chiếc hộp thủy tinh nho nhỏ, rút ra một tờ giấy: “Ký ở chỗ này được không?” Lăng Sầm nhận lấy, mở ra, hóa ra là tờ giấy lần trước họ nói chuyện phiếm. Cái này mà cũng mang theo bên người được sao? Lăng Sầm một đầu đầy dấu chấm hỏi. Mike thấy ánh mắt cậu hiện lên vẻ khó hiểu liền giải thích: “Sau khi tôi biết cậu là bạn đời của Lục thượng tướng liền cảm thấy có khả năng cậu sẽ lại đến Reiss, nên vẫn luôn mang theo tờ giấy này.” Hắn chính là chờ cơ hội như hôm nay để xin ký tên, haha. Mike cảm thấy mình thật là cơ trí, bạn học khác sẽ lại có cơ hội ăn bánh GATO của hắn. Lăng Sầm khẽ cười, lấy trong xe huyền phù ra một cây bút, ký cho Mike một chữ bên dưới câu trả lời lần trước [Tôi là Omega của anh ấy], một chữ ký phóng khoáng, lưu loát. “Cảm ơn!!!” Mike vui vẻ nhận lại. Đây là chữ ký độc nhất vô nhị của Lăng Sầm nam thần bên trên còn là chữ viết tay của chính cậu nữa. Xe huyền phù khởi động, Mike hơi khom người chào: “Tạm biệt, thượng tướng.” Hắn thật vinh hạnh có một giáo sư như Lục thượng tướng. Lục Kiêu cũng gật đầu tạm biệt. Xe huyền phù được tài xế chậm rãi lái khỏi cổng trường, Lăng Sầm ngoái đầu nhìn lại toàn cảnh đại học Reiss, đầy vẻ lưu luyến. Lục Kiêu nghi hoặc nhìn cậu, Lăng Sầm xoay người, khẽ tựa vào vai anh, sau một hồi cậu khẽ nói: “Em thật sự cảm thấy kiêu ngạo vì anh.” Lục Kiêu trở tay nắm lấy tay Lăng Sầm xoa nắn chơi đùa: “Em cứ ‘sủng’ ta như vậy, không sợ ta sẽ càng ngày càng kiêu ngạo sao?” Lăng Sầm cũng cười: “Nhưng em thật sự thấy anh rất lợi hại, em chỉ nói ra sự thật thôi mà. À, ngày mai anh sẽ đến quân bộ nhậm chức, anh có hồi hộp không?” “Không, có gì mà hồi hộp.” Lục Kiêu nhún vai, nhẹ nhàng nói: “Ta tuy vẫn treo chức vị chỉ huy nhưng công việc thực sự bây giờ chỉ là một văn chức tuyến hai, chỉ làm việc tại Đế Tinh.” Ngừng một chút lại bổ sung thêm, “Vẫn là sáng 9g làm chiều 6g về, có thời gian ăn tối cùng em.” “Nghe cũng không tệ nha.” Lăng Sầm thật sự không hề mong muốn Lục Kiêu phải trở lại tiền tuyến, anh đã vì nhân dân Liên Bang trả giá đủ rồi. Nhưng năm tháng sau này, cậu ích kỷ mà mong ước Lục Kiêu có thể ở bên cậu, ở bên gia đình nhỏ của họ. Lăng Sầm vì Hoa Hồng Nhỏ mà nghỉ ngơi ở nhà, chỉ trừ đồ ăn chả có bao nhiêu hương vị thì cuộc sống coi như nhàn nhã, thoải mái. Lục Kiêu mỗi ngày tan tầm đều trở về nhà cùng cậu ăn tối, trò chuyện, quan tâm tâm tình của cậu. Thời tiết tốt thì hai người có thể đi tản bộ trong Lục trạch tiêu cơm. Qua nửa tháng, đến thời điểm định trước với đạo diễn Caleb, buổi sáng, Hailey liền cầm giấy thông hành, lái xe huyền phù vào Lục trạch. Một thời gian không gặp, tiểu cô nương Hailey càng ngày càng xinh xắn, tóc nhuộm lại còn uốn quăn quăn đầy nữ tính, đúng là con người được tình yêu tưới tắm trở nên tươi tắn hẳn ra. “Thoạt nhìn cũng không có gì thay đổi hả anh?” Hailey đi vòng quanh Lăng Sầm một vòng, tò mò quan sát bụng của cậu. Lăng Sầm cũng cười: “Có biến hóa chút xíu nhưng không đủ để em nhìn ra đâu, sau này sẽ thay đổi nhanh hơn.” Bác sĩ gia đình đã giảng giải tỉ mỉ cho cậu tất cả những biến đổi có thể xảy ra trong quá trình mang thai của một nam Omega. Giờ đang là giai đoạn tích lũy năng lượng và phát triển hệ thần kinh, qua 12 tuần mới bắt đầu phát triển nhanh về hình thể. Hailey tò mò, khi được Lăng Sầm cho phép, dùng tay chạm nhẹ vào bụng nhỏ hơi hơi nhô lên của Lăng Sầm. “Em cứ sờ đi, không cần cẩn thận đến vậy đâu.” Cứ đụng nhẹ nhẹ vậy thiệt là nhột quá. Hailey vẫn không dám đụng vào, nhoẻn miệng cười: “Thôi chờ bé con lớn lên, dì Hailey lại sờ con.” Sau lại khụy người ngang tầm bụng Lăng Sầm lẩm bẩm: “Dì chuẩn bị cho con một bao lì xì thật lớn, con ở trong này phải ngoan ngoãn nha.” Lăng Sầm buồn cười muốn chết, Hoa Hồng Nhỏ giờ chắc còn chưa nghe được âm thanh bên ngoài, làm sao mà biết bao lì xì lớn bao lì xì nhỏ là cái gì. Hai người hàn huyên một chốc, đến giờ, Hailey lái xe đưa Lăng Sầm đến buổi tuyên truyền cuối cùng [Thiên lý chi ngoại] ở Đế Tinh, nghe nói sẽ công bố tin tức quan trọng. Hôm sau, bộ phim này sẽ chính thức chiếu trên toàn Liên Bang. Đoàn luật sư đã đại diện Lăng Sầm kết thúc hợp đồng với Hòa Thịnh, tuy rằng khúc chiết nhưng cuối cùng cũng xong, hai bên hoàn toàn xé rách mặt… Corleone cũng đã chính thức được mời về phòng làm việc trên danh nghĩa của Lăng Sầm, cậu coi như trở thành ông chủ. Hailey mấy nay vẫn luôn bận rộn chuyện Corleone, từ hợp đồng đại ngôn đến tìm kiếm tài nguyên, lại theo tuyên truyền phim, Corleone lại là một người chăm chỉ, việc đến đều nhận và cố gắng hoàn thành thật tốt, làm Hailey đi theo cũng xoay như con vụ, coi như khai thác triệt để khả năng của Hailey. Mà đây mới chỉ nhờ danh tiếng khi tuyên truyền phim, đợi sau này [Thiên lý chi ngoại] thật sự ra rạp, giá trị của Corleone tăng lên, Hailey tha hồ mà bận rộn. “Thầy Lăng, ngài…” Chuyên viên trang điểm bị Lăng Sầm từ chối, ấp úng đứng một bên. “Gần đây tôi bị dị ứng đồ trang điểm, nên không thể trang điểm. Cứ để mặt như vậy, cũng không sao đâu.” Lăng Sầm giải thích, thật ra cũng không đến nỗi nào nhưng Lăng Sầm không muốn có bất cứ khả năng ảnh hưởng không tốt nào đến bé con. Chuyên viên trang điểm không biết làm sao liền đi tìm đạo diễn Caleb đến. Đạo diễn vác bụng bia đi qua, thoáng nhìn Lăng Sầm, con mắt tinh đời của đạo diễn lập tức phát hiện bụng nhỏ của Lăng Sầm hiểu ngay vấn đề, ông quay sang nói: “Không việc gì, không trang điểm thì không trang điểm, cứ như vậy đi.” “……” Lăng Sầm hơi ngại ngùng. Đạo diễn Caleb đã có tới 3 đứa con, hơn nữa cậu cũng tuyên bố lui giới, không đi tuyên truyền chắc ông cũng đoán được ít nhiều, nhìn qua một cái chẳng qua là để xác nhận thôi. Chuyên viên trang điểm hết cách, đạo diễn lẫn diễn viên đều nói vậy cô còn biết làm sao, chỉ có thể giúp Lăng Sầm chỉnh kiểu tóc. Đến đúng giờ, toàn bộ diễn viên cùng đạo diễn lần lượt lên sân khấu. Màn hình thực tế phía sau cũng phát ra các cảnh phim lướt nhanh. Corleone từ một vị thân vương cao quý, đáng tin cậy lại từ từ bộc lộ bản chất, vứt bỏ bạn lữ. Lăng Sầm từ một con tin nhỏ bé đáng thương, bị nhân sinh vùi dập trở thành một quân vương quân lâm thiên hạ, đứng trên đài cao bễ nghễ chúng sinh. Tiểu kịch trường: Mike: Trong mắt Lăng Sầm nam thần, chúng ta là người vô hình. Lăng Sầm: Cho phép tôi thanh minh… Gần đây trí nhớ của tôi không tốt lắm, CPU bị kéo chậm tốc độ vận hành nữa. Lạc Yên: Sắp tới Noel rồi, sẽ có quà Noel nhé!