Trọng sinh chi phế tài đột kích
Chương 260 : học bá cùng học tra
TSCPTĐK - Chương 260
Chương 260: Học bá cùng học tra
Lạc Hoa Hiên.
"Tỷ tỷ, cái này là rượu sao?" Dịch Minh ôm nước trái cây hỏi.
"Đúng, cái này chính là rượu."
Dịch Minh phủng nước trái cây, uống một hớp lớn, "Rượu ngon, rượu ngon!"
Dịch Minh dùng chân đá đá ghế Trang Vân, nói: "Tửu lượng của ta rất tốt, ngươi biết không?"
Trang Vân liếc Dịch Minh một cái: "Ngu ngốc!"
Dịch Minh bất mãn nhìn Trang Vân: "Ngươi đây là có ý gì? Khinh thường ta sao? Có muốn đua rượu với ta không?"
Trang Vân gật đầu: "Được! Đua thì đua, thua ngươi đừng khóc!"
Dịch Minh nhăn chặt mày: "Khóc? Đó là chuyện mà tiểu quỷ ngươi mới có thể làm, ta là nam tử hán, ta mới không khóc."
Trang Vân bĩu môi: "Hy vọng như thế đi."
Dịch Minh vung tay lên, dũng cảm nói với mỹ nhân bên cạnh: "Mỹ nhân, mang rượu tới!"
Mỹ nữ bên cạnh chớp chớp mắt, che lại khóe miệng tươi cười, cầm một thùng nước trái cây lớn tới đặt ở trước mặt Trang Vân cùng Dịch Minh.
"Thanh Tiêu quản sự, giữ đám tiểu quỷ đó ở lại đây được không?"
"Đã thông tri cho Kỳ thiếu cùng Dịch thiếu, bọn họ hẳn là sắp tới rồi."
"Nhi tử của Kỳ thiếu cùng Dịch thiếu thật đáng yêu!"
......
Thời điểm Kỳ Thiếu Vinh tới Lạc Hoa Hiên, Dịch Minh cùng Trang Vân còn đang đua uống nước trái cây, hai tiểu quỷ uống đến tròn vo bụng.
"Kỳ thiếu, ngài đã tới!" Nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh đến, Thanh Tiêu lập tức đón.
Lạc Hoa Hiên nguyên bản là sản nghiệp của Bích Lưu Vân, sau khi Bích Lưu Vân đi hải tộc, Lạc Hoa Hiên liền bị Bích Lưu Vân ném cho thân tín xử lý.
"Hai tiểu hài tử này không có làm ra chuyện gì đi?"
Thanh Tiêu lắc đầu: "Không có!"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Minh cùng Trang Vân, đau đầu xoa xoa trán, nhỏ như vậy đã bỏ học, khẳng định là giống Trang Hạo, khi còn nhỏ hắn chính là học sinh tốt gương mẫu.
Dịch Phàm đã đi tới, "A Minh, ngươi cũng quá biết gây chuyện."
Dịch Minh thấy Dịch Phàm tới đây, bổ nhào vào trong lòng Dịch Phàm, thấp giọng khẽ nói hai câu, Dịch Phàm nhíu mày lại, không kịp chào hỏi với Kỳ Thiếu Vinh liền ôm Dịch Minh đi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Phàm rời đi, nói: "Dịch Phàm sao lại chạy nhanh như vậy! Thật giống như là có chó đuổi hắn."
Trang Vân bình tĩnh đánh nấc một cái: "Hắn không đi nhanh, Dịch Minh liền phải tiểu trên người hắn, như vậy hắn liền mất mặt."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Vân: "Ngươi không đi học, chạy ra chơi?"
Trang Vân banh khuôn mặt nhỏ: "Dịch Minh nói là muốn đi thanh lâu."
"Ngươi liền đi theo hắn?"
Trang Vân gật đầu: "Đó là đương nhiên, ta đi theo hắn mới có thể phòng ngừa hắn chịu thiệt! Dịch Minh chính là tên ngu ngốc, hắn cho rằng thanh lâu chính là lâu màu xanh lá."
Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ gật đầu: "Đúng rồi, đúng rồi, ngươi thông minh nhất, quỷ thông minh, ngươi muốn đi tiểu không?"
Trang Vân gật đầu: "Muốn."
Kỳ Thiếu Vinh thầm nghĩ: Nhi tử nhà hắn sợ là sắp tiểu trong quần rồi, thật sự sắp không nhịn nổi nữa còn bày một gương mặt lãnh khốc, đức hạnh gì không biết!
............
Dịch Phàm bất đắc dĩ nhìn Dịch Minh phóng thủy: "Nếu uống không được còn uống nhiều nước trái cây như vậy làm gì?"
"Đó không phải nước trái cây, đó là rượu!" Dịch Minh nghiêm trang nói.
Dịch Phàm cười khan: "Thì ra là rượu a!"
Dịch Minh xoay xoay quần, vỗ vỗ bụng: "Là rượu, uống rất ngon, tửu lượng của ta rất tốt."
"Sao không chăm chỉ đi học, ngươi có biết Thiên Lan học viện bên kia sắp rối tung lên rồi không?
Hồ Phong hiệu trưởng còn tưởng rằng ngươi cùng Trang Vân bị bắt cóc." Dịch Phàm quát lớn.
Dịch Minh khinh thường hừ hừ: "Bọn họ thủ vệ quá rời rạc, ta chạy ra cũng là để cảnh báo cho bọn họ biết."
"Làm sao lại trốn học?"
Dịch Minh phồng quai hàm lên, rầu rĩ nói: "Trang Vân là tên hỗn đản, hắn làm mất hết danh dự, uy phong của ta, cho nên ta muốn phóng đại chiêu, cho hắn xem một chút nhan sắc."
"Đại chiêu của ngươi là gì?"
"Ta mang tiểu đệ đi thanh lâu, nghe nói đi thanh lâu rất uy phong."
"Ngươi nghe ai nói?"
"Lạc Gia thúc thúc nói." Dịch Minh không cần nghĩ ngợi liền bán đứng Lạc Gia.
Dịch Phàm trợn trắng mắt: "Lạc Gia thúc thúc của ngươi nói bậy, chính hắn cũng không dám đi thanh lâu."
Dịch Phàm thầm nghĩ: Tiểu tử Lạc Gia này vóc người cao lớn, nhưng da mặt thật sự rất mỏng a, vừa nhìn thấy nữ nhân liền sợ thành gà con, người như vậy nếu tới thanh lâu, khẳng định bị đám nữ nhân chơi đùa chết.
Dịch Phàm nghĩ nghĩ, đầy mặt nghiêm túc nói: "Việc này không thể để mẫu phụ của ngươi biết rõ chưa?"
Dịch Minh khó hiểu: "Vì sao?"
Dịch Phàm bất đắc dĩ nhìn Dịch Minh: "Nếu mẫu phụ của ngươi biết, ngươi khẳng định sẽ bị đánh."
Dịch Minh vội vàng bưng kín miệng: "Không nói, không nói, khẳng định không nói."
Trang Hạo vào nhà, bất đắc dĩ nhìn Trang Vân: "Sao lại chạy đến Lạc Hoa Hiên?"
"Dịch Minh muốn đi thanh lâu, ta cảm thấy thanh lâu quá rối loạn, liền mang hắn tới Lạc Hoa Hiên." Trang Vân đáp.
"Ngươi làm sao thuyết phục được Dịch Minh đi Lạc Hoa Hiên?" Trang Hạo hỏi.
Trang Vân đạm nhiên nói: "Cái này đơn giản, Dịch Minh nguyên bản cho rằng thanh lâu chính là lâu màu xanh lá, kết quả, hắn phát hiện không phải, ta nói cho hắn Lạc Hoa Hiên chính là thanh lâu, hắn liền tin."
Trang Hạo gật đầu: "Thì ra là thế!"
Trang Vân ôm hai tay: "Tên kia không có đầu óc gì, rất dễ lừa."
Trang Hạo: "......"
.....
Cuộc sống trôi đi qua khe hở ngón tay, cứ như vậy, Trang Vân cùng Dịch Phàm nghênh đón cuộc thi đầu tiên.
Bên trong xe ngựa, Mộ Đình Hiên không quá yên tâm nhìn Dịch Minh: "A Minh, cuộc thi hôm nay chuẩn bị tốt chưa?"
Dịch Minh không cần nghĩ ngợi gật đầu: "Chuẩn bị tốt."
Dịch Phàm nhìn Dịch Minh, an ủi: "Thành tích không đại biểu hết thảy, khảo thí không tốt cũng không có gì, A Minh, ngươi không cần quá áp lực."
Dịch Minh tin tưởng tràn đầy nói: "Ta đều chuẩn bị tốt, không có vấn đề gì."
Dịch Phàm nhìn bộ dáng định liệu trước của Dịch Minh, trong lòng không khỏi ngoài ý muốn, theo hắn biết, thành tích của nhi tử nhà hắn không tốt lắm a!
"Nhi tử, ngươi cảm thấy cuộc thi lần này ngươi có thể đứng thứ mấy?" Dịch Phàm hỏi.
"Thứ nhất!" Dịch Minh nói.
"Rất có tự tin nha!" Dịch Phàm cười cười.
Dịch Minh nắm chặt nắm tay nhỏ: "Nếu ta có thể thi thứ nhất, sau này liền có thể làm lão đại của Trang Vân!"
Dịch Phàm: "......"
"Tên kia nói thứ nhất đếm ngược không tính, tên hỗn đản này, cứ như vậy mà xác định ta thứ nhất đếm ngược!" Dịch Minh không vui mắng.
Dịch Phàm: "......"
............
Dịch Minh từ trên xe ngựa đi xuống, vừa lúc gặp Trang Vân.
Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên gật đầu với Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Dịch Minh: "A Minh hôm nay phải khảo thí a! Chuẩn bị tốt chưa?"
Dịch Minh gật đầu: "Chuẩn bị tốt."
"Phải cố lên!" Kỳ Thiếu Vinh cổ vũ.
"Nhất định!"
Dịch Minh, Trang Vân một trước một sau đi vào cổng học viện, Dịch Minh đột nhiên xoay người lại, nhìn Trang Vân, nói: "Sắp khảo thí rồi, ngươi chuẩn bị tốt làm tiểu đệ của ta chưa?"
Trang Vân thái độ nhàn nhạt: "Không chuẩn bị tốt."
Dịch Minh ngẩng cằm, nhếch môi: "Không chuẩn bị tốt, ngươi hiện tại liền có thể bắt đầu chuẩn bị."
Trang Vân không cho là đúng nói: "Ta cảm thấy không cần thiết."
Dịch Minh phẫn nộ nhìn Trang Vân: "Vậy chờ xem!"
Trang Vân: "......"
............
Một tờ bài thi được phát xuống, Dịch Minh cầm bút xoát xoát viết, không lâu sau liền trước thời gian nộp bài thi.
Mộ Đình Hiên thấy Dịch Minh đi ra, tò mò hỏi: "Nhanh như vậy liền ra rồi?"
Dịch Minh tự tin tràn đầy nói: "Đề mục rất đơn giản, ta rất nhanh liền đáp xong."
Mộ Đình Hiên nhìn Dịch Minh: "Đề mục hỏi cái gì?"
"Ngươi có một đồng vàng, mua một cây đường hồ lô mất một đồng bạc, đối phương hỏi ta còn bao nhiêu tiền đồng."
Mộ Đình Hiên nhướng mày: "Ngươi trả lời thế nào?"
Dịch Minh vung tay lên, cực kỳ dũng cảm nói: "Không cần thối lại, một đồng vàng mà thôi, không cần thiết! A Minh ta có rất nhiều tiền." Dịch Minh vỗ vỗ túi tiền của mình.
Mộ Đình Hiên: "......:" Nhi tử nhà hắn rất có khuynh hướng trở thành bại gia tử a!
Dịch Phàm: "......" Nhi tử nhà hắn chỉ sợ thật sự sẽ thứ nhất đếm ngược.
"Đề mục viết văn thì sao, ngươi viết cái gì?" Mộ Đình Hiên đỡ trán hỏi.
"Đề mục viết văn là ngươi muốn trở thành người như thế nào. Ta viết, ta muốn trở thành một đại anh hùng, sau này ăn tốt nhất, uống ngon nhất, trở thành tình nhân trong mộng của tất cả mỹ nam, mỹ nữ, ai chọc ta, ta liền đoạt lão bà của hắn!"
Mộ Đình Hiên: "......" Hắn thuận miệng nói một câu đoạt lão bà, Dịch Minh cư nhiên khắc sâu vào trong lòng, nhìn dáng vẻ này xem ra về sau hắn không thể nói bậy nữa.
Dịch Phàm: "......" Có lẽ chờ kết quả của cuộc thi này ra, hiệu trưởng sẽ muốn tìm hắn nói chuyện.
Dịch Minh chớp chớp mắt, nhìn Mộ Đình Hiên, hỏi: "Mẫu phụ, ngươi làm sao vậy?"
Mộ Đình Hiên cười cười: "Không có gì, chúng ta về trước đi."
............
Dịch Minh đứng trước bảng thành tích đơn, sắc mặt cực kỳ khó coi.
"Nhị lão đại, lão đại khảo thứ nhất!" Ngươi khảo thứ nhất đếm ngược.
Dịch Minh không vui nói: "Đạo sư chấm bài có phải lầm tên của ta cùng Trang Vân không!"
"Chắc là không thể đâu."
Dịch Minh xoa eo: "Ta rõ ràng đáp rất khá! Vì sao lại thứ nhất đếm ngược! Ta muốn cha ta đi tìm hắn nói chuyện!"
"Ngu ngốc!"
Dịch Minh xoay người, bất mãn nhìn Trang Vân: "Ngươi nói ai đấy?"
"Ngươi quả nhiên thứ nhất đếm ngược, ta cũng đoán như vậy!" Trang Vân nói.
Dịch Minh: "......"
Dịch Minh bất mãn nhìn Trang Vân, nói: "Ngươi biết cái gì, ta đáp rất tốt, chỉ là trình độ thưởng thức của lão sư chấm bài không đủ."
Trang Vân bĩu môi: "Ta thấy không có đạo sư nào có thể thưởng thức được đáp án của ngươi, sau này ngươi liền ngoan ngoãn làm tiểu đệ đi. "
"Hỗn đản, ngươi chờ cho ta, mười năm sau, ta sẽ khiến ngươi biết cái gì là lợi hại!"
Trang Vân không thèm để ý nói: "Ta chờ, lấy trình độ này của ngươi, mười năm sau phỏng chừng cũng chẳng ra gì!"
Dịch Minh dậm dậm chân, nổi trận lôi đình mắng: "Hỗn đản!"
**********
Giới thiệu truyện edit kế tiếp:
Tin tức tố của ta có độc (Nhất Hồ Nhiệt Thủy)
Tình trạng bản gốc: Hoàn ( 109 chương + 3 phiên ngoại)
Văn án:
Hai nhà Vạn Du nhiều đời sản xuất vô số Alpha đỉnh cấp, hài tử nhà hai từ khi sinh ra đến khi ngỏm củ tỏi, so bộ dáng, so chiều cao, so tố chất, so bạn lữ, so công quân trác tuyệt, không chết không ngừng.
Thế nhưng Du Việt cư nhiên lại phân hoá thành Omega đỉnh cấp, khuôn mặt mê hoặc, hơn nữa mùi vị tin tức tố có độc, cường A ngửi một cái, hôn mê ba ngày hai đêm!
Du Việt: "Ta nhất định phải đi trường quân đội!"
"Không muốn sống nữa sao? Trường quân đội Đế Đằng toàn bộ đều là Alpha, nếu ngươi cái gì kia... sẽ chết rất sảng khoái."
"Không sao, tin tức tố của lão tử có độc."
- ------------------
Bên trong trường quân đội, Du Việt khổ cực giả A khổ không thể tả, "Các ngươi có bệnh sao! Lão tử là Alpha! Không làm A A Luyến!"
Làm kẻ đè trên đầu vô số Alpha, nhưng thủy chung luôn bị Vạn Dương Trạch đè một đầu.
- ------------------
Huấn luyện sinh tồn dã ngoại, Du Việt ngoắc ngoắc tay, "Họ Vạn, ta cảm thấy tin tức tố của ta không đúng lắm, giúp ta xem một chút thế nào?"
Độc ngươi ba ngày hai đêm, thứ nhất liền là của ta!
Đêm đó, Vạn Dương Trạch đúng như hắn mong đợi ở trong lều ba ngày hai đêm, ở cùng hắn.
Lần kia thành tích của hai người, có thể nói là sỉ nhục quân huấn của Đế Đằng.
- ----------------------------
Thịnh thế mỹ nhan tin tức tố có độc O x Phúc hắc khốc gay chỉ có phản ứng với tin tức tố của thụ A
Trời đất tạo nên, nhất vãng tình thâm, tuyệt mỹ AO luyến
Thiết trí rất nhiều yêu đương * vô căn cứ * không chừa thủ đoạn
Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Cường cường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Cải trang giả dạng, 1v1
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
494 chương
27 chương
79 chương
609 chương