Trọng sinh chi phế tài đột kích
Chương 208 : yêu thú thánh cấp
TSCPTĐK - Chương 208
Chương 208: Yêu thú thánh cấp
Tả Vân Phi sau khi tới Nguyên Quốc liền dẫn tới không ít người chú ý.
Trang Hạo cùng Tả Vân Phi song song biến mất tức khắc khiến cho không ít suy đoán nổi lên.
"Kỳ tứ thiếu, ta nghe nói Trang đại thiếu cùng Tả thiếu biến mất?" Đường Thiên Anh hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Đường Thiên Anh: "Ngươi muốn hỏi là có phải hai người bọn họ tư bôn không đi?"
Đường Thiên Anh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay: "Không cần thẹn thùng, hiện tại bên ngoài phiên bản lời đồn này chính là được truyền thịnh nhất."
Đường Thiên Anh: "......"
"Lời đồn chung quy cũng chỉ là lời đồn, sao có thể tin được!" Đường Thiên Anh nói.
Kỳ Thiếu Vinh chống cằm: "Tả Vân Phi là đi kiếm tiền cưới lão bà, Trang Hạo cũng đi theo, tiểu tử Tả Vân Phi kia nói với A Hằng, không kiếm đủ 2 tỷ liền không về, sau đó liền chạy, cũng không biết là có trở lại không!"
Đường Thiên Anh: "......"
"Tả thiếu không phải người dễ dàng từ bỏ như vậy." Đường Thiên Anh nói.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười; "Nếu có thể giống như lời tứ hoàng tử nói thì tốt rồi, Tả Vân Phi kia tính tình quá nóng nảy!" Hắn vốn còn đang nghĩ mài mòn dần tính tình của Tả Vân Phi, để tên kia trả tiền phân kỳ, nào biết tên kia lại chạy nhanh như vậy, chạy nhanh thì thôi, còn mang theo cả Trang Hạo chạy!
............
"Kỳ tứ thiếu." Trang Khiêm đi tới.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Khiêm: "Sao ngươi lại tới đây?"
Kỳ Thiếu Vinh chống cằm, thầm nghĩ: Hôm nay hắn phải tiếp rất nhiều khách nhân a, tứ hoàng tử vừa đi, nhị hoàng tử, Trang Khiêm liền tới.
"Ca ca trước khi rời đi đã dặn ta phải chiếu cố tốt cho ngươi, cho nên ta liền tới thăm ngươi." Trang Khiêm đáp.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Thì ra là thế! Ca ngươi thật có tâm!"
"Kỳ tứ thiếu, gần đây bên ngoài có lời đồn ca ta cùng Tả thiếu tư bôn, ngươi đừng tin là thật!" Trang Khiêm nghiêm trang nói.
Kỳ Thiếu Vinh tựa tiếu phi tiếu nhìn Trang Khiêm: "Thật cảm ơn ngươi nhắc nhở, ta thiếu chút nữa đã tin." Cho dù Trang Hạo tư bôn cũng không đến mức muốn tìm Tả Vân Phi đi!
Trang Khiêm xấu hổ gãi gãi đầu: "Kỳ tứ thiếu, ngươi muốn ra ngoài sao?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nhân thủ không đủ, ta đang nghĩ biện pháp!"
Trang Khiêm chớp chớp mắt, vỗ ngực nói: "Kỳ tứ thiếu, ngươi xem ta được không?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Khiêm: "Có thể dùng thì dùng xem! Tuy rằng ngươi nhìn qua lông còn chưa mọc đủ, nhưng ai bảo ta đang thiếu người đâu!"
Trang Khiêm kích động nói: "Cảm ơn Kỳ tứ thiếu, Kỳ tứ thiếu, ngươi biết không, cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành hiện tại đã trở thành chiêu bài kim tự, người có thể tiến vào giá trị con người liền tăng gấp bội, hơn nữa, không cần lo không tìm được lão bà!"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Khiêm: "A khiêm, ngươi tư xuân sao? Muốn cưới lão bà rồi?"
Trang Khiêm bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ tứ thiếu, ngươi chỉ biết đùa ta, ta là đệ đệ, cho dù muốn thành thân cũng không thể chạy trước ca ca được! Kỳ tứ thiếu định khi nào thì thành thân với đại ca ta? Chỉ khi các ngươi thành thân, gia tộc mới chịu suy xét đến hôn sự của ta!"
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Bản lĩnh của tiểu tử Trang Khiêm này tăng lên rồi, cư nhiên biết đẩy vấn đề lại cho hắn!
"Tiểu hài tử, đừng hỏi nhiều như vậy biết không?" Kỳ Thiếu Vinh cảnh cáo nói.
Trang Khiêm: "......"
"Kỳ tứ thiếu, A Khiêm, các ngươi đều ở đây a!" Thẩm Nguyên đi đến.
Trang Khiêm hai tay chống lưng, vui mừng gật đầu với Thẩm Nguyên.
"Thẩm thiếu, ngươi tới rồi!" Kỳ Thiếu Vinh nói.
"Kỳ tứ thiếu hiện tại có rảnh không? Ta muốn bàn với ngươi một chút về chuyện hợp tác giữa Thẩm gia cùng cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được a! Vừa lúc, A Khiêm, ngươi cũng nghe một chút đi!"
"Ta?" Trang Khiêm kinh ngạc hỏi.
"Đương nhiên, không phải ngươi muốn hỗ trợ sao?"
Trang Khiêm xấu hổ cười cười: "Ta cho rằng ta phải làm từ cơ sở."
"Tầng quản lý có hơi thiếu người, không chờ kịp ngươi làm từ cơ sở, nếu ngươi khiến ta ăn lỗ, ta liền nói đại ca ngươi đánh ngươi!" Kỳ Thiếu Vinh nghiêm túc răn đe.
Trang Khiêm: "......"
............
"Thiếu Phúc." Kỳ Diệu lên tiếng gọi Kỳ Thiếu Phúc lại.
Kỳ Thiếu Phúc xoay người nhìn Kỳ Diệu: "Phụ thân, có chuyện gì sao?"
"Một nhóm người Kỳ gia muốn tiến vào cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, đều bị đuổi về, ngươi có biết không?" Kỳ Diệu hỏi.
Kỳ Thiếu Phúc lắc đầu: "Ta không rõ lắm."
"Ta nghe nói Trang Khiêm cũng tới chỗ Kỳ Thiếu Vinh hỗ trợ, tứ đệ ngươi làm sao vậy, tình nguyện dùng người Trang gia cũng không muốn động đến người Kỳ gia!" Kỳ Diệu không vui mắng.
Kỳ Thiếu Phúc thở dài: "Phụ thân, tứ đệ không phải dùng ta sao, Dịch Phàm ngay cả một người Dịch gia cũng không dùng!"
Kỳ Diệu khẽ hừ một tiếng: "Cái đó sao có thể giống nhau được, Dịch gia làm quá đáng như vậy! Ta nghe nói lúc trước tứ đệ ngươi cho Kỳ Hằng hai trăm triệu, có phải thật không?"
"Chắc là thật đi!" Kỳ Thiếu Phúc chần chừ một chút đáp. Kỳ Thiếu Vinh bớt thời gian tới cửa hàng rút vốn, động tĩnh lớn như vậy, muốn giấu cũng không được!
"Tứ đệ ngươi điên thật rồi, một bút tiền lớn như vậy hắn cư nhiên giao cho một hạ nhân, không sợ Kỳ Hằng cuốn gói chạy mất sao!" Kỳ Diệu bất mãn mắng.
"Kỳ Hằng không phải đã trở về rồi sao?" Kỳ Thiếu Phúc cười nói.
"Chờ hắn chạy chẳng lẽ còn kịp?"
Kỳ Thiếu Phúc nghe Kỳ Diệu lải nhải nửa ngày mới có thể thoát thân.
"Tam ca!" Kỳ Thiếu Như gọi Kỳ Thiếu Phúc lại.
Kỳ Thiếu Phúc dừng bước chân, trong lòng không khỏi dâng lên một tia bất đắc dĩ, hắn nguyên bản tưởng rằng đối phó với Kỳ Diệu xong liền có thể thở ra một hơi, kết quả, lại bị Kỳ Thiếu Như bắt được.
"Tam ca, ta nghe nói Tả Vân Phi đi rồi? Còn là đi cùng Trang Hạo?" Kỳ Thiếu Như hỏi.
Kỳ Thiếu Phúc bất đắc dĩ nhìn Kỳ Thiếu Như: "Có phải ngươi muốn hỏi Tả Vân Phi có đúng là tư bôn với Trang Hạo không không, đó là lời đồn vô căn cứ!"
Kỳ Thiếu Như nhíu mày lại: "Bên ngoài đều truyền như vậy!"
"Quan hệ của Trang Hạo cùng tứ đệ rất tốt! Hoàn toàn không có một chút vấn đề gì!"
Kỳ Thiếu Như miễn cưỡng cười cười: "Phải vậy không?"
............
Núi Thiên Tinh.
Ngọn núi này là lãnh địa của Tả gia, ngày thường yêu thú hội tụ, rất ít khi có nhân loại tiến vào, hiện tại nơi này giống như đã trở thành giang sơn của yêu thú.
Tả Vân Phi cùng Trang Hạo chung sức hợp tác, một người ra tay dọa sợ yêu thú, một người phụ trách thu phục, dưới tình huống bình thường, một ngày bọn họ có thể thu phục trên trăm con yêu thú cấp thấp.
"Thiếu gia, Trang thiếu gia." Đội trưởng đội hộ vệ Tả gia cung kính hành lễ với Tả Vân Phi cùng Trang Hạo.
Có thể khiến cho một chiến sĩ vui lòng phục vụ chỉ có thể là thực lực, những gì Tả Vân Phi cùng Trang Hạo làm ở núi Thiên Tinh nghiễm nhiên đã trở thành truyền kỳ.
"Hôm nay thu hoạch thế nào?" Tả Vân Phi hỏi.
"Hôm nay lại có hai đội ngũ thương nhân tới thu thập yêu thú, 300 con Đại Phong Lang thiếu gia thu phục lấy giá 1800 vạn bán ra, các yêu thú khác cũng bán được 600 vạn!" Đội trưởng đội hộ vệ hưng phấn đáp.
Tả Vân Phi nhìn Trang Hạo một cái: "Vẫn là ngự thú sư các ngươi kiếm tiền nhanh, yêu thú đã chết liền không đáng giá tiền!"
Yêu thú đã được ngự thú sư thuần phục có thể bán một trăm vạn một con, nếu chết chỉ có thể bán mười vạn, ngự thú sư bởi vì thưa thới, cho nên mỗi lần ra tay giá trị đều vô cùng xa xỉ!
Trang Hạo khiêm tốn đáp: "Nếu không phải có Tả thiếu hỗ trợ, một mình ta cũng không đối phó được với nhiều yêu thú như vậy!"
Tả Vân Phi cười cười, ánh mắt hơi sáng lên, "Chiếu theo tốc độ hiện tại của chúng ta, chỉ cần qua ba tháng nữa, nơi này hẳn là sẽ không còn yêu thú."
"Nếu thật sự như thế, đến lúc đó Tả thiếu liền có thể qua tay bán đi khu mỏ này."
Sắc mặt Tả Vân Phi lập tức trầm xuống.
"Tả thiếu, có vấn đề gì sao?" Trang Hạo nhìn Tả Vân Phi hỏi.
Tả Vân Phi híp mắt, ngữ khí không vui nói: "Không có gì, chỉ là gia chủ nguyên bản nói rằng muốn tặng lại khu mỏ này cho ta, nhưng gần đây hình như đã có chút không tình nguyện."
"Vậy sẽ không có vấn đề gì chứ?"
Tả Vân Phi không thèm để ý nói: "Sẽ không, lão tổ tông mặc kệ mọi chuyện, Tả gia lại không có ai là đối thủ của ta."
Trang Hạo: "......" Tả Vân Phi đây là tính toán nếu Tả gia không cho liền cưỡng đoạt sao?
Tả Vân Phi lắc lắc cánh tay: "Lại nói tiếp, ta cảm thấy thực lực của ta hình như lại tăng lên một ít."
Trang Hạo cười cười: "Chắc vậy đi." Liên tục chiến đấu kịch liệt cũng coi như là một phương thức tốt để tăng trưởng thực lực.
............
Tả Vân Phi cùng Trang Hạo một đường đi thẳng ra khỏi núi Thiên Tinh.
Xung quanh doanh địa có không ít hộ vệ Tả gia tuần tra, bọn họ vừa nhìn thấy Tả Vân Phi cùng Trang Hạo liền sôi nổi cung kính hành lễ.
Trong thời gian ngắn ngủn, xung quanh núi Thiên Tinh đã dựng lên mấy nhà khách điếm tửu lầu.
"Chỗ chúng ta nhìn thấy hôm nay có chút không tầm thường." Trang Hạo nhíu mày nói.
Tả Vân Phi dừng bước chân lại: "Ngươi muốn nói cái chỗ đầy cây trúc kia?"
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy, ta hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của yêu thú ở nơi đó."
Yêu thú cấp cao đều có lãnh địa của riêng mính, chỗ kia mọc đầy cây trúc, không có đạo lý không thấy bóng dáng của một yêu thú nào!
"Chỗ đó không phải là có yêu thú thánh cấp đi?" Tả Vân Phi suy tư nói.
Trang Hạo nhìn về phía Tả Vân Phi.
Tả Vân Phi bị Trang Hạo nhìn đến không biết phải làm sao: "Ngươi nhìn ta như vậy làm gì, ta chỉ là nói giỡn!"
Trang Hạo lo lắng nói: "Hy vọng không bị cái miệng quạ đen của ngươi nói trúng là được rồi!"
"Cho dù là đúng cũng không cần quá lo lắng a! Lại nói tiếp, ta quả thật cũng muốn kiến thức thực lực của cao thủ thánh cấp một chút!"
Trang Hạo nhìn Tả Vân Phi: "Nhà ngươi không phải có lão tổ tông sao? Ngươi hẳn là cũng từng kiến thức qua!"
"Chúng ta năm trước từng đánh một trận, sau đó lão nhân vẫn luôn bế quan không chịu để ý đến ta!" Tả Vân Phi tiếc nuối than thở.
"Kết quả lần đó thế nào?" Trang Hạo tò mò hỏi.
"Ta bị đánh ngã, bất quá, một năm này ta đã tiến bộ rất nhiều, có lẽ lão nhân cũng không làm gì được ta!" Tả Vân Phi tự tin đáp.
Trang Hạo nhìn tay mình, trong khoảng thời gian này, những gì hắn làm ngoại trừ thuần hóa yêu thú thì chính là thuần hóa yêu thú, ban đầu mỗi ngày có thể thuần hóa 2-300 con, hiện tại 7-800 cũng không quá cố sức.
Trang Hạo cười cười: "Nói cũng phải, không có là tốt nhất, nếu có chúng ta cũng có thể kiến thức một phen!" Trang Hạo chạm đến chắn thánh cấp đã được một thời gian, thầm cảm thấy nếu có một con yêu thú thánh cấp bồi luyện hoàn toàn không phải là chuyện xấu gì.
____________________
Méoo: Thân gửi lời chúc mừng năm mới tới tất cả các tình yêu ♡(ŐωŐ人)
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
494 chương
27 chương
79 chương
609 chương