Đại quân đắc thắng về triều, đế vương hoàng tử, văn võ đại thần ra thành nghênh đón, kim điện võ sĩ, Ngự Lâm quân, lục doanh này nọ, tất cả đều xuất động, đông đến nỗi khiến người líu lưỡi. Cẩm Y hầu La Duy được ban thưởng ngay ngoài Bắc môn, gây ra náo loạn là điều tất yếu. La Tam công tử thiếu niên phong hầu, lại thêm thượng phẩm dung mạo, ngày tịnh thủy tại thượng đô, không biết được bao nhiêu thiếu nữ phương tâm, khiến bao nhiêu thiếu niên lang tâm sinh ghen tị. Sau đó Hưng Võ đế phong thưởng cho tất cả công thần trong trận Ô Sương, trưởng tử La Khải và thứ tử La Tắc của La gia cũng đều được phong hầu. La Khải lần này là chủ soái ba quân, được phong hầu cũng không ai dị nghị. Nhưng chuyện La Tắc được phong hầu lại bị bàn tán rất nhiều, Hưng Võ đế khi phong La Tắc làm Định Võ hầu có viết rõ trong chiếu thư, La Tắc được phong hầu là vì nhiều năm có công thủ vệ kinh sư. Lý do này khiến cho mọi người chỉ dám ở sau lưng nghị luận, không dám nói thẳng. La Tri Thu có ba con trai được phong hầu, tả tướng La phủ trở nên nổi bật nhất thượng đô, người tới chúc mừng cơ hồ đạp vỡ cửa tướng phủ. La Duy không hứng thú với cảnh náo nhiệt trong nhà, lấy lý do thân thể cần tĩnh dưỡng, không đi gặp các khách nhân dệt hoa trên gấm, chỉ có Triệu Hạc Niên, Triệu thị huynh đệ và các tri kỷ lão hữu của La gia, La Duy mới gặp mặt, những lúc khác chỉ giam mình trong biệt viện. Đương nhiên, La Duy không thể ngủ suốt cả ngày được, cả ngày cùng Vệ Lam kề vai áp má. La Duy về thượng đô không được mấy ngày, thì mời Trữ Phi đến thương nghị hai ngày, sau đó giang hồ Đại Chu lại nổi lên sóng gió, Danh Kiếm sơn trang bị quan phủ niêm phong, trang chủ Trữ  Sơ Ảnh trong một đêm, từ thủ lĩnh võ lâm chính đạo, biến thành khâm phạm của triều đình. Úc Châu quặng án lại một lần nữa bị quan phủ moi ra, sau quan trường Úc Châu, Danh Kiếm sơn trang là võ lâm thế gia đầu tiên bị Úc Châu quặng án làm liên lụy sụp đổ. Đúng lúc mọi người còn đang giật mình về vụ Danh Kiếm sơn trang, thì mấy đại võ lâm thế gia có liên hệ chặt chẽ với Danh Kiếm sơn trang cũng bị điều tra. Dân không thể đấu với quan, người giang hồ cũng chỉ là dân chúng, tuy có nhiều nhân vật hào kiệt, nhưng đối mặt với sự chèn ép từ trên cao xuống này, bọn họ cũng không có bao nhiêu biện pháp, dù muốn hay không cũng bị người ta bài bố, muốn hay không cũng mất đi gia nghiệp, phải vong mệnh thiên nhai. Thế lực một phương sụp đổ, sẽ có thế lực mới nổi lên thay thế, ai cũng tưởng rằng lúc này đến phiên Kỳ Lân sơn trang nhất thống giang hồ, nhưng không ngờ Kỳ Lân sơn trang lần này lại không có bất kỳ động tĩnh nào, đóng cửa sơn trang, sống cuộc sống của riêng mình, không màng đến chuyện giang hồ. Mấy ngày này, mọi người chỉ nghe được tin tức lớn nhất từ Kỳ Lân sơn trang, chính là trưởng tử Lạc Hải Thăng của Lạc Thính Triều sinh bệnh nặng, cả đời phải nằm trên giường, trở thành một phế nhân. Kỳ Lân sơn trang không ra mặt, các môn phái trên giang hồ liền bắt đầu một đợt phân tranh, ai cũng muốn trở thành minh chủ sau Danh Kiếm sơn trang, giang hồ Đại Chu một hồi tinh phong huyết vũ là không thể tránh né. Đến nỗi ngay cả khi quan viên địa phương dâng tấu chương lên triều đình, cũng luôn nhắc tới những màn chém giết ngày càng kịch liệt trên giang hồ. Ngay khi người trên giang hồ đã chém giết đỏ mắt, Danh Kiếm sơn trang lại được giải lệnh niêm phong, tất cả sản nghiệp Danh Kiếm sơn trang sở hữu, đều về tay một nhị đẳng tướng quân, đó chính là Trữ Phi, Trữ Tử Chu – Tuyên Uy tướng quân. Chốn giang hồ mới bắt đầu minh bạch, cái gọi là điều tra lại Úc Châu quặng án, biến Trữ  Sơ Ảnh từ một nhân vật có thể hô phong hoán vũ trong giang hồ trở thành khâm phạm của triều đình, làm ra động tĩnh lớn như vậy, bất quá để Trữ Tử Chu, vị lục thiếu gia đã sớm ân đoạn nghĩa tuyệt với Danh Kiếm sơn trang, có thể quay về đoạt lấy Danh Kiếm sơn trang mà thôi. Trữ Phi có được Danh Kiếm sơn trang, ngay sau đó cưới con gái Tương Đông Tiết Độ Sứ Phó Kính Tông, làm con rể Khúc Du Phó thị. Một nhi tử của vũ kĩ, có thể lên đến vị trí như ngày hôm nay, không khỏi khiến người cảm thán, rằng Trữ Phi có vận may cùng tiền đồ tốt. Long Huyền nhìn Phúc Vận mang hôn y (áo cưới) hắn sẽ mặc vào ngày đại hôn đến cho hắn xem, một bên nghe người tham báo về hôn lễ của Trữ Phi. “La Tam công tử cũng đi sao?” Long Huyền hỏi. “Đi,” Thám tử nói:“Chỉ là y không ở sảnh lớn, mà chỉ đợi ở phía sau.” “Ngươi lui xuống đi,” Long Huyền để thám mã lui xuống, dường như thứ hắn quan tâm không phải hôn lễ của Trữ Phi, mà là quan tâm xem La Duy có tới hay không. “Điện hạ,” Phúc Vận thật cẩn thận hỏi Long Huyền:“Quần áo này, ngài có vừa lòng không?” “Đây là đồ Phượng Nghi điện đưa tới,” Long Huyền trả lời:“Ta có chỗ nào không hài lòng được chứ?” Phúc Vận không dám nói tiếp nữa. La Tri Ý lần này đồng thời chuẩn bị đại hôn cho Long Huyền và Long Hành, liền nhờ Phúc Vận để ý kỹ đến Long Huyền, vì La Tri Ý biết không thể soi mói nhiều, cái gì cũng đều lo lắng cho Long Huyền trước, ngược lại vị hoàng hậu này không mấy để tâm chuyện của con ruột Long Hành. “Đều mang đến đây đi,” Long Huyền nói một câu. Phúc Vận vội mang tất cả lại. Chỗ Long Huyền vừa mới được thanh tịnh, Long Tường đã tìm tới cửa, đại hôn của ca ca, Long Tường vẫn rất cao hứng. Đi vào thư phòng của Long Huyền, hắn liền nói với Long Huyền:“Ca, hôm nay đệ gặp nương.” Khuôn mặt luôn lãnh đạm của Long Huyền lúc này mới có chút kinh ngạc, nói:“Ngươi sao lại vào được Nga Anh điện?” Long Tường nói:“Đệ đi cầu xin hoàng hậu, người cho phép đệ đi, còn nói ca trước khi đại hôn nếu muốn gặp nương, cũng có thể đi gặp một mặt.” “Nương hiện tại thế nào?” Long Huyền hỏi. “Có Thượng Hỉ của Phượng Nghi điện đi cùng, đệ không thể tới gần,” Long Tường lắc đầu, siết chặt tay nói:“Nương ngủ trên giường, mành không kéo lên, đệ không thể nhìn rõ bộ dáng của người.” “Thế này sao gọi là gặp mặt?” Long Huyền nói. “Đệ có thể làm gì được nữa?” Long Tường hỏi Long Huyền:“Là huynh nói đệ phải kính trọng hoàng hậu, không thì nương sẽ phải chịu khổ còn gì.” “Vậy ngươi có nói được gì với nương không?” Long Huyền lại hỏi. “Nương nói người vẫn khỏe, người vẫn uống thuốc thái y viện đưa đến,” Long Tường nói như một con vẹt:“Nói có hoàng hậu để ý đến hai chúng ta, người có thể an tâm dưỡng bệnh. Còn nữa, nương nói người rất nhớ Hoàng tổ mẫu. Đệ cũng không biết Hoàng tổ mẫu hiện tại thế nào, nên không thể đáp lời,” Long Tường nói tới đây, lại có điểm ảo não,“Ca, chi bằng lần sau đệ đi cầu xin hoàng hậu, để người dẫn đệ tới gặp Hoàng tổ mẫu.” “Gặp Hoàng tổ mẫu phải có ý chỉ của phụ hoàng,” Long Huyền nói:“Ngươi đi cầu xin mẫu hậu có ích lợi gì?” Long Tường ngồi xuống ghế dựa đối diện Long Huyền, nói:“Nơi này của huynh thật lạnh lùng, chỗ Long Hành náo nhiệt hơn. Ca, đệ đã nhìn thấy nữ nhi La thị rồi, nữ tử U Yến có nhiều mĩ nhân, lời này quả không sai, là đại mỹ nhân đấy.” “Ngươi không cảm thấy bản thân rất nhàm chán sao?” “Không phải đệ muốn gặp, là nàng hôm qua ở chỗ hoàng hậu, khi đệ vào, chỉ nhìn được một phần khuôn mặt nàng,” Long Tường nói:“Đệ còn hỏi hoàng hậu, mới biết nữ tử La thị này lớn hơn La Duy mấy tháng, là đường tỷ (chị họ) của La Duy.” “Cho nên sao?” Long Huyền nói:“Tóm lại ngươi muốn nói gì với ta?” “Đệ đang nói đến La gia hiện tại đấy,” Long Tường ngẫm lại liền không chịu phục,“Nếu lần này ca dẫn đệ đi Bắc Yến, đệ cũng có thể lập chiến công, chẳng hề kém huynh và La Duy, rồi cũng mạnh ngang Trữ Phi đi? Tiểu tử kia lập tức được thăng chức nhị đẳng tướng quân! Dựa vào cái gì cơ chứ?” Long Huyền nói:“So với bản thân ngươi ở Thượng thư phòng hiện tại, thì ngươi vẫn còn kém xa!” Long Huyền nhắc đến Thượng thư phòng, Long Tường không nói thêm gì nữa, cúi đầu ngồi bên bàn trà. Trữ Phi có thể lên chức nhị đẳng tướng quân, chắc chắn La Duy góp sức không nhỏ, La Duy đã tính toán cẩn thận cho Trữ Phi, Long Huyền không nhìn ra Trữ Phi còn có lý do gì để không bán mạng vì La gia nữa. Vốn tưởng rằng La Duy sẽ hủy diệt Danh Kiếm sơn trang, không ngờ người này nhiều thủ đoạn, đem Danh Kiếm sơn trang tặng cho Trữ Phi, chiêu này thật sự cao minh.