Đường Á không đi xa, cậu biết hỗn loạn chỉ là tạm thời, rất nhanh sẽ bị quân đội quốc gia trấn áp. “Bệnh nhân” sẽ được tập trung đến phòng cách li, trật tự sẽ tạm thời được ổn định, hỗn loạn chân chính phải tới lần thứ hai người hôn mê tỉnh lại trở thành tang thi thì mới bắt đầu. Nhà nước tuy nói sẽ tập trung bệnh nhân để tiện chữa trị, nhưng nhất định có rất nhiều người tình nguyện giữ “bệnh nhân” ở nhà chăm sóc, nhất là “bệnh nhân” đã cắn người khác hại họ cũng lâm vào hôn mê, người nhà bọn họ có thể sẽ lo lắng bị truy cứu trách nhiệm mà giấu họ đi. G thị ít nhất phải hơn triệu dân, cảnh sát và quân đội cũng không thể gõ cửa từng nhà điều tra xem họ có giấu “bệnh nhân” hay không. Cho nên “dịch bệnh” không có khả năng bị ngăn chặn. Sự việc phát sinh vừa rồi cũng không ảnh hưởng tới kế hoạch của Đường Á, cậu vẫn đi tới nhà ga ở ngoại ô. Đường Á tìm một phòng đơn an toàn cách nhà ga không xa, chủ phòng hẳn đã bất hạnh trở thành tang thi trong lần biến đổi đầu tiên, trong phòng không có vết máu. Thời điểm Đường Á tìm đến đây, cửa mở tung, trong phòng là cảnh tượng hỗn loạn sau khi bị cướp, xem ra đã bị trộm ghé thăm. Đường Á đóng cửa, tìm thấy phòng tắm ở lầu hai. Nước ấm chưa bị ngắt, cậu thoải mái tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ, sau đó vào không gian. Bộ quần áo cũ dính không ít máu tang thi bị ném vào thùng rác. Không gian mới mở rộng đã bị Đường Á nhét vào rất nhiều hàng hóa, sửa sang sơ qua, vừa vặn có một mảnh đất trống có thể trồng cây. Đường Á phát hiện trong hồ nước nhung nhúc tôm cá, đã không còn chút nước nào, vậy mà chúng nó còn không chết. Đường Á mất ba bốn ngày đào một cái ao sâu hai mét bên cạnh ao cũ, sau đó cậu ra khỏi không gian. Chỉnh mấy vòi nước trong phòng tắm về chế độ nước lạnh rồi nối thêm ống nước, đầu ống còn lại hướng vào trong thùng, sau đó mở vòi, Đường Á đỡ bên cạnh thùng nước. Nước chảy cuồn cuộn vào thùng, lại như vĩnh viễn không đổ đầy được thùng nước, đương nhiên không phải do thùng trở nên lớn hơn hay sâu hơn, mà là bởi nước vừa vào thùng đã lập tức bị chuyển vào không gian, phía trên ao cá mới đào xuất hiện một dòng nước lớn không ngừng chảy vào. Đây là chức năng của không gian Đường Á mới phát hiện, chỉ cần thời điểm tiếp xúc trực tiếp hoặc gián tiếp với đồ vật nghĩ đến một vị trí trong không gian, đồ vật lập tức sẽ được chuyển tới vị trí đó. Hơn nữa chỉ cần cậu muốn, kết cấu không gian ba chiều sẽ hiện lên trong đầu cậu, cậu có thể luôn chú ý mỗi biến hóa trong không gian mà không cần tiến vào. Đương nhiên, khi cậu ở trong không gian vẫn không thể nhìn thấy bên ngoài. Đường Á đỡ thùng nước ngồi hơn ba giờ mới đổ đầy ao, đóng lại tất cả vòi, cất ống nước. Sau đó cậu vào không gian, cậu vừa làm một lỗ hổng khai thông hai cái ao, dòng nước màu đen —- do cá tôm quá nhiều liền nhanh chóng tràn vào ao cá mới. Đường Á chỉ mở nửa vách ngăn, tôm cá nhanh chóng tản ra trong ao. Không gian sống đột nhiên được mở rộng khiến chúng nó không dừng lại được, vẫn bơi qua bơi lại, bắn lên vô số bọt nước. Đường Á đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng —- sinh vật xâm lấn! Một loài vật bị chuyển từ địa bàn sống đến một nơi khác, nếu hoàn cảnh thích hợp, không có thiên địch, chúng nó sẽ nhanh chóng phát triển mang đến nguy cơ khó có thể lường cho sinh vật bản địa, đây là sinh vật xâm nhập. Đường Á nhìn cá tôm đã gia tăng rất nhiều, nhớ đến mình bởi vì vấn đề tài chính, chỉ mua vài loại đơn giản không ăn lẫn nhau, giống loài chỉ có một, không có thiên địch, không có vi sinh vật bị phân giải. Đường Á quan sát ao nước cũ, thủy thảo sinh trưởng rất tươi tốt, nhất định sẽ tranh dưỡng khí với cá tôm, theo lý thuyết, tôm cá sẽ dần dần chết hết, thi thể thối rữa —- được rồi, không gian có thể giữ tươi, sẽ không thối rữa —- đợi đã, chẳng lẽ vì không gian giữ tươi mọi đồ vật được bỏ vào, thực vật được trồng trên đất mới có khả năng sinh trưởng, cho nên nuôi trong nước mới không thay đổi? Nhưng mà tôm cá đã tăng trưởng rất nhiều, vi sinh vật trong nước cũng sẽ gia tăng, nhu cầu dinh dưỡng không phải tăng lên rất nhiều sao? Hàm lượng dinh dưỡng vốn có có thể đáp ứng nhu cầu tồn tại của chúng nó sao… Đường Á đỡ lấy đầu, cậu bị chính suy nghĩ của mình xoay đến hôn mê. Thôi thôi, thành tích của cậu vốn bình thường, cũng không cần nghiên cứu sâu vấn đề này, dù sao nhất thời không thể giải quyết. Tôm cá không những không chết còn tăng nhiều, cậu vĩnh viễn không ngại lương thực quá nhiều. Đến tang thi còn xuất hiện, thì trên thế giới này không chuyện gì là không thể…… Nghĩ như vậy, Đường Á đột nhiên nhớ tới vài thùng nuôi ong mình mua để phục vụ việc thụ phấn, nhanh chóng chạy đi, phát hiện ong mật đã ăn xong mật tồn trong sáp rồi chết sạch…… Cậu nghĩ tới, ong mật làm ra mật, nhưng điều kiện là phải có mật, hơn nữa ong mật dù ăn ít, cũng là ăn. Cậu hoàn toàn quên chuyện này… -_- Đường Á khẩn trương tìm ra một ít mầm dưa chuột, dây mướp, cà chua trồng xuống, ong mật hình như không ăn được mật ong nhân tạo, hy vọng chúng nó sống được đến khi hoa nở… -_- Mấy ngày nay, Đường Á không ở trong không gian lâu, dù sao hiện tại quan trọng là phải cập nhật tình hình. Cậu đang ở ngoại ô, không biết tình hình trong thành phố, chỉ có thể suy đoán căn cứ vào lượt xe qua lại và tình hình trạm xăng. Bắt đầu từ sáng ngày 17, các loại xe quân đội không ngừng tiến tới G thị, đến muộn mới ngừng. Đường Á ước lượng có mấy ngàn quân nhân đến đây, chỉ một thành phố đã có nhiều người tới như vậy, chứng minh tình hình rất không tốt. Đương nhiên cũng có thể là G thị được coi trọng, dù sao G thị là thành phố giao thương quan trọng, có thể xem là thành phố kinh tế mạnh nhất nước Z. Thỉnh thoảng sẽ có xe đủ mọi kiểu dáng rời khỏi G thị, chắc là muốn trở về với người thân. Nhưng vẫn còn nhiều người lao động ở lại G thị. Thành phố biến động, hàng năm vào dịp tết âm lịch người lao động ra ngoài tìm việc đều sẽ tạo ra sự di chuyển lớn. Tựa như thời kì dịch SARS, biết rõ có nguy cơ lây nhiễm SARS, nhưng vẫn muốn về nhà. Nhưng, cậu đã không còn nhà, từ lâu…… Hạ khoé mi che khuất ánh mắt, cũng che đi tất cả cảm xúc. Mỗi ngày Đường Á đều dành chút thời gian đến trạm xăng dầu xem xét tình hình. Ngày 17, nhân viên làm việc tại trạm giảm một nửa. Ngày 18, bên cạnh tram xăng có thêm hai chiếc xe cảnh sát. Ngày 19, Đường Á phát hiện xung quanh phòng cậu ở rải rác vài tang thi, cậu giải quyết xong liền ném hạt châu vào không gian. Ngày 20 đến 22, xung quanh phòng tang thi đã nhiều hơn, nhưng còn trong phạm vi năng lực của Đường Á, cũng đã bắt đầu xuất hiện nhiều xe con trên đường cao tốc tại ngoại ô, xem ra là có người nhận thấy không thích hợp bắt đầu chạy trốn. Đương nhiên, có khả năng bọn họ vẫn lạc quan cho rằng chỉ là tạm lánh mũi nhọn. Chiều ngày 22, trạm xăng dầu không còn nhân viên làm việc, xe cảnh sát rời đi, bắt đầu có xe quân đội rời khỏi G thị. Dân chúng chạy trốn cũng tăng nhiều. Đường Á biết, đã đến thời điểm hành động. ____ Tác giả có lời muốn nói: Á Á chân chính là như vậy, tuy rằng sống lại, cũng chỉ biết nhiều hơn một chút sự tình so với người khác, không có khả năng lập tức biến thành siêu nhân, cũng sẽ suy nghĩ không chu toàn…… Mặt khác, chương sau tiểu công cuối cùng cũng tới ╭[╯3╰]╮