Câu hỏi của La Giản khiến U linh sửng sốt một chút, dường như không hiểu, lại dường như hiểu rõ. Sau đó U linh trả lời: "Đương nhiên là được." Sương mù dường như dần dần tan đi. La Giản dường như tìm về được ký ức thời thơ ấu đang chậm rãi phai mờ, người nói chuyện cùng cậu trong trí nhớ, đến tột cùng nói cái gì, đến nay La Giản vẫn không nhớ ra nổi, cho dù hiện tại hỏi U linh trước mắt, chỉ sợ hắn cũng không nhớ rõ. Tuy nhiên, La Giản lại nhớ ra động tác của đối phương khi nói chuyện, giống như hiện tại. U linh vươn một bàn tay qua, bàn tay ấm áp đặt lên đầu La Giản. La Giản ngoan ngoãn cúi đầu để hắn xoa tóc mình, trong lòng bất chợt cảm thấy ủy khuất kỳ diệu lại cảm thấy thỏa mãn, khiến cậu nhịn không được mở miệng hỏi anh họ: "Kia... Anh, vừa rồi anh cứu em đúng không?" "Hửm?" U linh ngẫm nghĩ: "Người cứu em không phải anh, anh chỉ phát hiện ra em thôi." "Phát hiện ra em?" "Đúng vậy, em nằm ở đằng kia, sau đó anh mang em ra đây." La Giản ngạc nhiên: "Lúc anh tìm thấy em, em đang nằm ở đâu?" U linh nghiêng đầu: "Em muốn tới đó sao? Hiện tại có lẽ nguy hiểm một chút." Người cứu cậu không phải anh họ, biết điều này khiến cậu cảm thấy khó hiểu, nếu không phải U linh cứu cậu, vậy băng vải trên cổ cậu... La Giản dùng ngón tay chỉ chỉ băng vải trên cổ mình: "Cái này, cũng không phải anh băng bó?" La Giản còn mặc bộ đồ cổ trang rách tung tóe kia, phía trên còn dính từng mảng lớn máu, vừa nhìn còn tưởng La Giản bị trọng thương, nhưng trên thực tế, hiện tại La Giản chỉ cảm thấy có chút choáng váng vì mất máu quá nhiều mà thôi. U linh tùy tay sờ sờ liền lấy ra một bộ quần áo, giống như đúc bộ hắn đang mặc trên người, nói: "Quần áo của anh... có lẽ hơi to, nhưng cũng tốt hơn bộ em đang mặc trên người..." Sau đó U linh nhíu nhíu mày: "Tại sao em lại mặc cổ trang? Là định thay đổi thân phận sao?" Lúc này La Giản cũng cảm thấy quần áo trên người phiền phức không thuận tiện vì lượng máu lớn lại đặc đặc dinh dính, vì thấy cầm quần áo U linh đưa định thay, giờ phút này lại nghe U linh nói một câu như vậy, cảm thấy khó hiểu với ý nghĩa cụm từ mới mẻ này, hỏi: "Thay đổi thân phận...đó là cái gì?" U linh dường như cũng thấy kì: "Em không biết?" "Em không biết." La Giản lắc đầu: "Bộ quần áo này là... người khác mặc cho em." La Giản không nói ra nổi chuyện kẻ truy sát thay quần áo cho cậu, nhưng khiến cậu giật mình chính là, U linh nhanh chóng đoán ra được chuyện gì, nói: "Bộ quần áo này của em, chẳng lẽ không phải nhặt được từ trong quan tài nào đó sao?" Quan tài? La Giản tức khắc đỏ bừng mặt, cậu nhớ tới cậu cùng kẻ truy sát làm sự việc gì gì đó trong quan tài, ấp úng nửa ngày cũng không dám nói, nhưng U linh rõ ràng không kiên nhẫn, bàn tay lại đưa ra, hung hăng xoa tóc La Giản, nói: "Được rồi, để anh nói cho em một thông tin thú vị, có liên quan tới vấn đề thay đổi thân phận trong mật thất." La Giản ngoan ngoãn, ngồi xổm trước mặt anh trai nghiêm túc nghe giảng, U linh nhướn mày, bắt đầu thao thao bất tuyệt. "Về thay đổi thân phận... Được rồi, chúng ta bắt đầu nói từ vấn đề đơn giản dễ hiểu, đầu tiên, em hẳn đã biết, trong mật thất có kẻ truy sát đáng sợ, điểm này người dẫn đường hẳn đã nói với em." U linh bắt đầu: "Đối với kẻ truy sát, em biết những gì?" "Ừm..." La Giản nghiêng đầu ngẫm nghĩ: "Có người nói với em, bọn họ đã từng là những người chơi mạnh nhất trong mật thất, bởi vì vô số nguyên nhân mà thất bại hoặc tử vong, mật thất liền hồi sinh bọn họ, biến thành kẻ truy sát không có ý thức, chỉ biết đuổi giết người chơi." "Điểm này cơ bản không có vấn đề gì, tuy nhiên anh cần phải bổ sung một thứ." U linh không hổ là người chơi lâu năm kinh nghiệm phong phú, nói ra những thông tin La Giản chưa từng nghe tới, hắn nói như vậy: "Mật thật không ngừng biến người chơi thành kẻ truy sát, cũng sẽ biến người chơi thành những thứ khác." "Những thứ khác?" Vẻ mặt La Giản mờ mịt. U linh dựng đầu ngón tay, nghiêm túc nói: "Những quái vật em gặp trong mật thất, những xác chết vùng dậy, yêu ma quỷ quái... Hoặc đủ loại sinh vật khác muốn công kích người chơi, lúc trước bọn họ cũng giống em, có lẽ đều chỉ là những người chơi bình thường mà thôi." "Anh nói gì cơ?!" La Giản lập tức bị dọa, cậu không tự giác mà nhớ tới quỷ đả tường đã gặp lúc trước trong huyệt mộ, là một quái vật mặt biến dạng nhưng lúc còn sống có thể là một người phụ nữ. "Những thứ đó... quái vật..." La Giản nói năng lộn xộn, những mật thật cậu đã đi qua cũng không nhiều, nhưng cũng đã gặp không ít sinh vật hình dạng kì quái, cậu còn xử lý một hai cái. "Những quái vật đó đều là mật thất sử dụng người chơi thất bại hoặc tử vong để chế tác, kết cục của bọn họ phi thường thê thảm, bởi vì bọn họ khác kẻ truy sát, không thể tùy ý xuyên qua giữa các mật thất, cũng không thể vô hạn hồi sinh, bọn họ chỉ có thể vĩnh viễn ở lại một không gian nào đó do mật thất định sẵn, chờ đợi người chơi tới giết." "Em có thể coi những quái vật đáng thương đó như những quái nhỏ cố định reset trong game, chúng chỉ có thể luôn ở một vị trí, luôn lặp lại bị giết, hồi sinh, lại bị giết, hồi sinh, lặp lại vô hạn quá trình này." Ngữ khí U linh có chút quái, dường như nhớ đến sự việc không thoải mái nào đó, hắn nhíu mày, tiếp tục nói: "Kỳ thật, thông tin này có thể nhiều người chơi lâu năm cũng không biết, chủ yếu là do anh ở trong không gian mật thất quá lâu, trong những mật thất khác nhau gặp những sinh vật khác nhau, sau đó dần dần ý thức được điều này." Tâm trạng La Giản đặc biệt phức tạp, ngẩng đầu nhìn anh trai mình, hỏi: "Nếu em cũng chết trong mật thất nào đó, có phải cũng sẽ có loại kết cục này hay không?" U linh ngẩng đầu nhìn La Giản một cái, lắc đầu: "Hiện tại em quá yếu, có lẽ mật thất cũng lười biến em thành sinh vật khác, nếu đã chết, đại khái là tử vong chân chính." La Giản phẫn nộ nói: "Thà chết thật còn hơn! Sau khi chết còn không được yên giấc ngàn thu, không phải quá mức tàn khốc sao!" "Nơi này chính là địa phương tàn khốc như vậy." Thời điểm U linh nói những lời này, mặt không lộ ra cảm xúc gì, hắn cúi đầu, dưới vành mũ màu đen dường như nhìn không rõ khuôn mặt hắn: "Mật thất không bỏ qua bất kì giá trị nào mà lợi dụng người chơi, nơi này dùng nhân loại sống sờ sờ mà tập dượt hay thí nghiệm cái gì đó, tuy tàn khốc, nhưng cũng không phải mật thất không cho mỗi người chơi một cơ hội." "Cơ hội?" "Chính là thay đổi thân phận anh đã nói qua lúc trước." U linh giải thích: "Những người chơi chết đi được mật thất chế tác thành kẻ truy sát đó, nếu có khả năng một phần vạn, một người nào đó trong số họ có khả năng bảo trì thần trí nhất định, điều này có nghĩa là kẻ truy sát có được ý thức của chính mình, sẽ sử dụng phương thức này để thoát khỏi theo dõi của mật thất." La Giản nghe U linh lên tiếng, tim đột nhiên đập nhanh, không biết tại sao cậu cảm thấy khủng hoảng, nhưng U linh vẫn chưa nhận ra cảm xúc này của La Giản, tiếp tục nói: "Em có lẽ cũng từng nghe qua, kẻ truy sát có thể thay thế thân phận nhân vật nào đó trong cốt truyện, bọn họ có thể có được rất nhiều loại thân phận, ví dụ như hung thủ, người bị hại...Nếu như ở huyệt mộ này, bọn họ có thể là chủ nhân ngôi mộ, kẻ bồi táng...hoặc là thứ gì đó khác." "Đồng dạng, không chỉ kẻ truy sát có thể thay đổi thân phận, người chơi cũng có thể, ý chí mật thất đôi khi vào thời điểm em tiến vào mật thất sẽ giả thiết cho em một thân phận." Lời U linh nói khiến La Giản nhớ tới lúc trước, tình cảnh ở trong mật thất Hoa trong gương, trăng trong nước, lần đó, quả thực mật thất thiết lập cho La Giản một thân phận – học sinh thứ ba mươi lăm, cũng có thể nói là nhân cách thứ hai của nữ sinh kia. "Trong tình huống thông thường, thân phận mật thất mạnh mẽ thiết lập cho em là không thể sửa đổi. Đương nhiên, nếu ngay từ đầu mật thất không thiết lập cho em bất luận thân phận gì, như vậy về mặt lý thuyết mà nói, em có cơ hội trở thành nhân vật nào đó trong cốt truyện của mật thất!" La Giản cảm thấy cách nói thay đổi thân phận này nghe qua thực dễ dàng, nhưng tuyệt đối không đơn giản như vậy, dò hỏi: "Có phải cần điều kiện kích hoạt nào đó không?" U linh cười: "Không sai, nếu em muốn thay đổi thân phận một nhân vật nào đó trong cốt truyện! Như vậy, nhân vật này phải là "nhân vật có khả năng thay đổi cốt truyện"! Đương nhiên, mật thất sẽ không cho em bất luận gợi ý gì về điểm này, cơ bản cần người chơi tự mình phỏng đoán, bởi vì có một số mật thất cần dựa vào phương thức thay đổi thân phận này để thoát ra." "Một khi xác định nhân vật cốt truyện này có thể thay đổi thân phận, như vậy em cần lấy trên người hắn một đạo cụ, quần áo hoặc trang sức, hoặc đồ vật nào đó có tiêu chí tương đương, tiền đề là, những vật này phải do nhân vật cốt truyện chủ động đưa cho em, điều đó có ý nghĩa là, hắn đem thân phận của bản thân nhường cho em, biến em từ một người chơi thành một nhân vật nào đó trong cốt truyện! Sau khi em nhận được thân phận này, em sẽ có một số quyền lợi đặc thù! Anh ví dụ em nhận được thân phận mộ chủ nhân, như vậy, em có thể có quyền lợi ra lệnh cho một số sinh vật bồi táng hoặc mở ra cơ quan đặc thù." Nghe U linh nói một chuỗi dài như vậy, La Giản mơ mơ màng màng hiểu ra không ít vấn đề, cậu híp mắt sờ cằm trầm tư: "Ý là, phương thức thay đổi thân phận này có thể giúp em đạt được một số tiện ích trong mật thất, thậm chí đôi khi có thể là chìa khóa giúp em trực tiếp thoát khỏi mật thất, đúng không?" "Không sai, em thật thông minh." U linh khen cậu. La Giản sờ sờ ngọc bội trên cổ mình, trong lòng cậu lại có suy đoán mới nào đó, vì thế cậu ngẩng đầu hỏi anh họ mình, đây là lần đầu tiên cậu chủ động đề cập tới vấn đề về kẻ truy sát, cậu hỏi: "Anh... Em muốn nói, có loại khả năng này hay không? Nếu kẻ truy sát tiến vào trong mật thất, hơn nữa nhận được thân phận nhân vật cốt truyện nào đó, nhưng sau đó, hắn chủ động giao thân phận cho một người chơi khác, như vậy cũng có thể tính là thay đổi thân phận thành công sao?" Lời La Giản nói khiến U linh nheo mắt, nhìn chằm chằm La Giản một lát, cười nói: "Tính, nếu thực sự có chuyện như vậy, vậy hiện tại em đã thành công thay đổi thân phận một nhân vật cốt truyện nào đó trong huyệt mộ này." Lời U linh nói khiến La Giản dường như có chút vui vẻ, cậu cười rộ lên, điều này làm cậu nghĩ tới kẻ truy sát nào đó ôm cậu trong quan tài không buông tay, hóa ra thay quần áo cho cậu là nguyên nhân này sao? Chẳng la La Giản vui vẻ chẳng kéo dài được lâu, U linh liền tàn nhẫn cắt ngang hồi ức của cậu, sắc mặt hắn ngưng trọng, nhìn chằm chằm La Giản không chớp mắt, ngữ khí phi thường trầm thấp: "Kẻ truy sát kia, có lấy đi thứ gì của em không?" Câu hỏi bất chợt của U linh khiến La Giản sửng sốt một chút, do dự trong chốc lát, gật gật đầu. "Hắn lấy cái gì?" "Ừm..." La Giản đỏ mặt: "Quần áo này đó... đều bị lấy đi." "Vũ khí đâu?!" Giọng U linh cũng biến lớn, hắn mở to hai mắt nhìn chằm chằm La Giản, dường như tức giận không kiềm nổi, điều này khiến La Giản không biết làm sao, ấp úng nói: "Cũng bị... đổi." U linh không nói gì, chỉ nhìn La Giản, dường như không còn lời nào để nói, hắn bất đắc dĩ trừng mắt nhìn La Giản, mắng: "Em bị ngơ sao! Lúc trước anh đã nói, nếu kẻ truy sát còn giữ lại thần trí, bọn họ nếu muốn thoát khỏi khống chế của mật thất, lựa chọn tốt nhất, chính là thay đổi thân phận người chơi!" "Đối với mọi người chơi, biểu thị tốt nhất cho thân phận là vũ khí, nếu vũ khí bị đổi, chẳng khác nào em đem thân phận của bản thân nhường cho một kẻ truy sát! Sau đó hắn chỉ cần lấy đi mọi thứ trên người em, thay quần áo em, hắn liền sẽ được mật thất nhận định là em, liền có thể thành công chuyển từ một kẻ truy sát thành một người chơi!" Lời nói của U linh như hồi chuông cảnh tỉnh, nháy mắt kia La Giản cái gì cũng không thốt nên lời, chỉ có thể ngơ ngác đứng tại chỗ, hết thảy chuyện này cậu không tưởng tượng nổi, La Giản cũng từng tự hỏi, tại sao kẻ truy sát lại tiếp cận cậu như vậy, cũng nghĩ tới có phải do mục đích nào đó không muốn người biết hay không, nhưng nội tâm La Giản cũng tiềm tàng một phần tín nhiệm với Hình Viêm, rốt cuộc với người này, cậu không thể không thừa nhận, cậu có cảm tình với hắn. Nhưng giờ phút này, La Giản chỉ có thể sắc mặt tái nhợt đứng tại chỗ, nội tâm tràn ngập nôn nóng bất an, điều này khiến cậu tràn ngập sợ hãi. "Bị đổi thân phận, em sẽ thế nào?" "Thay đổi thân phận cũng có thể trao đổi thân phận, nếu hắn đưa vũ khí của hắn cho em, vậy em sẽ thay hắn, trở thành kẻ truy sát."