Trọn kiếp yêu anh
Chương 9
Cô là chuyên viên trang điểm nhưng cũng có lúc gặp phải tình huống khó khăn, đặc biệt mà mấy clip quay quảng cáo, tuy nhanh nhưng khâu chuẩn bị lại phải linh động.
Cô thu xếp tủ đồ nghề rồi theo Rosia ra xe của công ty.
Ngồi trong xe máy lạnh mở vù vù, cô hơi sởn da gà, thời tiết hôm nay lại càng oi bức hơn.
Tiếng ve kêu râm ran như những chiếc loa thùng bị rồ, đã là giữa mùa hè, nên càng nóng bức hơn.
Đến nơi quay quảng cáo, cô xếch tủ đồ vào chiếc ô lớn đặt sẵn, ngồi xuống ghế mà lau đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.
\- Vất vả cho chị rồi, hôm nay thợ make lưu động của công ty bị gọi đi nên em mới phải nhờ chị.
\- Không sao, đều là bạn bè, giúp nhau lúc khó khăn là chuyện thường tình.
Cô bắt đầu với kem chống nắng.
Quá trình make up đòi hỏi sự mất thời gian rất lâu, vì dặm phấn không đều lúc ghi hình sẽ rất xấu.
Nửa tiếng, cô ngồi trên nền xi măng bốc nhiệt nghi ngút nửa tiếng, mồ hôi chảy thành từng giọt xuống khe ngực.
Giờ bấm máy ghi hình bắt đầu cô mới được nghỉ ngơi, ngồi phờ phạc trên ghế, cô đưa tay phất phất vài làn gió từ chiếc quạt cầm tay.
Phóng tầm mắt ra phía nơi ghi hình cô còn nhìn thấy từng đợt nhiệt bốc lên nghi ngút, ánh mắt cô dừng lại một bóng dáng người đàn ông mặc vets, phía sau còn có người cung kính cầm ô che chở khỏi ánh nắng.
Cô đoán ắt hẳn kia là nhà tài trợ đi, lần này quay quảng cáo cô có nghe phong phanh là về loại nước uống giải nhiệt, công ty này tung ra sản phẩm lần nào là cháy hàng lần đó, mà cách thức chọn người mẫu quay quảng cáo cũng rất nghiêm ngặt.
Cái vẻ lãnh đạm của vị CEO kia thật lạnh lùng, cô không nhìn rõ mặt vì anh ta đeo kính dâm, cô mải nhìn ngắm, mải đánh giá mà quên mất bản thân đã nhìn anh ta quá lâu rồi.
Anh ta quay lại nhìn trực diện khiến cô bối rối vội vàng, lúng túng quay tầm mắt vào hộp đồ giả vờ đang tìm kiếm thứ gì đó.
Lúc này, vị thư kí cầm ô mới thấy vậy liền hỏi.
\- Giám đốc nhìn gì vậy?
\- Không có gì, tập trung che ô đi.
\- Vâng..
Thời gian quay quảng cáo cũng đến giữa trưa, cô mà ở ngoài trời thêm lúc nữa có lẽ cô say nắng nằm lăn ra đó mất, nhưng may thay bọn họ đều xong rồi.
Cô vui mừng đứng dậy, thu dọn đồ đạc thì phía trước xuất hiện một thân hình cao lớn, anh ta vẫn cao lãnh đưa tay lên gỡ bỏ cặp kính khỏi khuôn mặt, lịch sự mở lời.
\- Tôi có thể mời em một bữa cơm không?
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
88 chương
59 chương
25 chương