Trọn Đời Có Duyên
Chương 5 : Duyên đến như thế
Không được nhìn thấy con rễ tương lai đối với Diệp Kiến Quốc là một vạn cái hối tiếc, nãy giờ nhìn con gái giống như là con chó nhỏ bị bỏ rơi, cực kỳ buồn bã.
Trần Hạnh nhìn hai cha con cô, lòng tràn đầy bất đắc dĩ, một người muốn đánh một người muốn chịu, bà còn có thể nói cái gì được?
“Lý Thụy, đi bưng món ăn ra, không muốn ăn tối phải không?” Không có biện pháp, Trần Hạnh cảm thấy bà không có bản lãnh dẹp yên lão già đang tức giận, không thể làm gì khác hơn là cùng con trai nói sang chuyện khác, giờ cũng hơn sáu giờ rồi nha, chẳng lẽ lão già kia không định ăn cơm tối hay sao? Hôm nay bà đã làm một bàn món ăn đấy.
“Ăn cơm ăn cơm …….” Cơm nước xong đã mới đem nha đầu này tính sổ, Diệp Kiến Quốc u oán, không để cho ông nhìn thấy con rễ tương lai, đứa con gái này thật là không ngoan.
“Đói bụng đói bụng ~ Thụy em bới cơm cho chị ~” Diệp Dĩ Mạt thở nhẹ ra, cứ như vậy nữa cô rất muốn bỏ nhà trốn đi nha! Vỗ vỗ bả vai Lý Thụy, như ý khi thấy vẻ mặt chết lặng của em trai, thật sự bề ngoài là chị gái thục nữ nhã nhặn lịch sự nội tâm bên trong thì âm u kinh khủng, anh có thể sống sót dưới tay cô đến nay thật sự là không dễ dàng nha, nếu không phải là người có trái tim mạnh mẽ thì hôm nay sao mọi người có thể thấy anh đẹp trai tuấn tú được.
Em trai Lý luôn tự cho mình là mỹ nam hiếm thấy, mặc dù chị Diệp chỉ cho là em trai mình cùng lắm là dễ nhìn thôi.
“Chị em các con……Ai.” Ba Diệp hoàn toàn bại trận, con gái không quản được còn chưa tính, con trai hôm nay lại còn không nghe lời nữa ~ ông thật nhớ tên nhóc thối ngày nhỏ nằm ở đầu vai ông cười đến ngu ngơ đơn giản, cho dù là có khi nó còn tiểu lên đầu vai ông cũng không sao hết ~
Con trai lớn rồi không cần ba nha, rõ ràng là con trai đang học đại học ở gần nhà, bảo hắn về nhà thì không vui, chỉ thích ở trường, mỗi tuần chỉ có chủ nhật mới về nhà một lúc rồi lại đi không ở nhà qua đêm nữa. Con gái cũng vậy, có công việc rồi dọn ra ở riêng một mình, nếu không phải ông hay gọi điện chắc cũng không về đâu ~ sao ông lại làm một người ba thất bại như vậy chứ? Không phải là ông chỉ muốn con gái mau kết hôn con trai sớm mang bạn gái về nhà thôi sao? Đây không phải là việc thường tình hay sao, sao bọn trẻ không hiểu đây!
Nếu mà Diệp Dĩ Mạt và Lý Thụy mà biết lời độc thoại nội tâm của ba mình chắc sẽ hộc máu mất. Chuyện này bọn họ có thể hiểu được, ai nói là không hiểu nha. Chẳng qua là, ba sao ba có thể không nói thầm ba trăm lầm một ngày ở khắp nơi được không? Như vậy thật sự không chịu nỗi được ~ rốt cục cũng hiểu tại sao mấy tên nhóc trong cuc cảnh sát cứ thấy ba là lại biến cụ già, đụng phải một cấp trên yêu thích nói chuyện lẩm bẩm thật sự rất đau khổ nha!
“Hừ hừ ~” Ba Diệp cầm cốc rược uống vừa nghe tin tức như thường lệ, tâm tình có chút khó chịu, nếu con rễ tương lai đến không phải là có thể uống rượu cùng ông hay sao! Lão Tất đã nói, con trai ông ta tửu lượng rất tốt!
Ba, không phải là ba không thấy cây nho nên ảo tưởng là nho cây nho rất ngọt hay sao? Diệp Dĩ Mạt co rút khóe miệng bày tỏ đối với tính trẻ con của ba mình không để ý, cô dạy học sinh cấp 2 trung học, không phải là học sinh tiểu học cho nên không biết như thế nào là dỗ trẻ nhỏ cả ngã!
Đối với việc Tất Tử Thần sau khi rời đi để lại vô số vấn đề rắc rối, Diệp Dĩ Mạt ghi tận trong lòng, sau này thấy anh ta sẽ đi đường vòng nếu không sẽ rất phiền toái, cô giáo Diêp phải để ý, phải nhớ kỹ đấy ~
Diệp Dĩ Mạt đối với tính tình trẻ con của ba mình không để ý, bên kia Tất Tử Thần đối phản ứng ra dáng lãnh đạo nói với bạn bè của lão nhân nhà mình có chút bất đắc dĩ, không phải anh chỉ nói là có ấn tượng không tệ đối với cô gái xem mặt lần này thôi sao? Sao lại có thể vui vẻ ra như vậy? Lần lượt gọi điện thoại thông báo với các chiến hữu cũ chuẩn bị tiền mừng? Cái gì mà con ta sắp kết hôn, các ông là chú không phải nên chuẩn bị tiền mừng đi, không đúng còn phải nhớ một phần cho con dâu tôi nữa?
Cha à, anh đã nói muốn kết hôn lúc nào? Việc này thật là còn lâu lâu nha. Tất Tử Thần hoàn tòan bất lực nhìn cha già cùng các chiến hữu cũ khoác lác qua điện thoại, ông ấy bình thường rất cứng đầu, ai khuyên cũng không nghe, trong lúc này anh có thể giải thích rõ ràng được sao?
Tất Tử Thần nhún vai, sờ sờ sống mũi, có thể một ngày nào đó lời của ông ấy sẽ trở thành sự thật cũng nên, giống như là không có lỗi nha? Doanh trưởng Tất nhếch nhếch khóe miệng, cùng cô ấy kết hôn dường như bộ dạng cũng không kém?
“Mẹ con phải đi bây giờ, sao này sẽ về thăm mọi người sau ~” cha già lúc này đã ôm điện thoại hoàn toàn không thấy mọi người trong nhà, cho nên Tất Tử Thần chỉ có cách nói với mẹ, nói là một thời gian ngắn nữa sẽ về nhưng thực chất hơn phân nửa chỉ là nói suông.
Lý Mân thở dài, dặn dò con trai: “Nhớ ăn cơm đúng giờ, có thời gian thì gọi điện về nhà, ba con tuy không nói ra nhưng trong lòng rất nhớ con. Hiếm khi ông ấy mới vui vẻ được như hôm nay.” Dừng một chút lại dặn dò: “Nếu có ấn tương không tệ đối với cô gái kia thì thử đi lại xem sao, tuổi con cũng không còn nhỏ nữa, đừng làm cho ba mẹ lo lắng nhiều.Nghe lời ~” cả đời làm chủ gia đình Lý Mân cơ bản chưa bao giờ nói nặng, nhất là đối với đứa con trai luôn có chủ kiến như anh lại càng thêm không có gì đáng nói. Ai bảo con trai của bà từ nhỏ tới lớn lúc nào cũng có chủ kiến riêng đây? Người khác hâm mộ bà sinh được đứa con hiểu chuyện, chỉ có bà biết, và hi vọng biết bao nhiêu con trai có thể làm nũng với bà, ai, kiếp này làm mẹ cũng không có dễ dàng gì.
“Mẹ com biết rồi, con đi đây ~” làm lính nhiều năm như vậy, làm gì cũng có thói quen hùng hùng hổ hổ, hôm nay cùng cô giáo Diệp xem mặt anh đã nhiều lần khắc chế mình muốn bộc phát, cái gì mà cùng con gái đi dạo phố, thật sự là quá lãng phí thời gian, nhiều lần anh thiếu chút nữa cho là mình đang ở trên võ đài, còn thiếu mỗi nhấc chân lên đá nữa thôi, may mà một phút cuối cùng đầu óc đã tỉnh táo lại, nghĩ đến trước mặt mình là đối tượng hẹn hò chứ không phải là những đồ dê con mất dịch trong bộ đội.
Nếu mà đá một cước ra thật .......Tất Tử Thần tưởng tượng ra cảnh tượng này, có phải cô gái sẽ khóc rồi quay đầu bước đi.......? Tất Tử Thần nuốt một ngụm nước miếng, đột nhiên cảm giác được cái ót có chút lạnh, khả năng cô gái xách giày cao gót xông lên cùng anh liều mạng cũng rất lớn đi?
Nghĩ đến cô gái kia thỉnh thoảng lộ ra bộ dáng tác quái, mặt Tất Tử Thần không khỏi giản ra, một cô gái nhìn rất dịu dàng ít nói, nhưng hết lần này đến lần khác lúc cười lên ánh mắt thích hơi nheo lại, như thế nào cũng đều thấy giống tiểu hồ ly giảo hoạt. Ho khan một cái, thật ra còn rất đáng yêu.
Tìm hiểu nhiều hơn? Tất Tử Thần gãi nhẹ lông mày, nghĩ đến khi nãy lúc ra khỏi nhà mẹ có dặn, không khỏi ngắt trán. Năm ngoái xuất ngũ về nhà Tiểu Bạch cũng đã làm ba ba rồi, còn gửi hình con trai mập mạp đến làm cho cả đám bộ đội còn độc thân nhìn mù quáng.
Tên nhóc này, năm ngoái xuất ngũ, năm nay liền làm cha, hắc, tốc độ cũng đủ nhanh đấy.
Quan trọng nhất là lúc tên nhóc này xuất ngũ mới chỉ có 24 tuổi nha, nói cách khác, tên tiểu tử thối nhỏ đó hơn anh 8 tuổi mà đã làm cha, anh già mất rồi, ai.
Hoặc là, thử chung đụng xem sao? Anh nhìn ra được cô giáo Diệp cũng là người thoải mái, rất thích hợp, kết hôn cũng không có vấn đề gì chứ? Nghĩ đến lúc cô gái nhỏ khi ngẩn người thích nhăn đôi mày xinh đẹp lại, Tất Tử Thần bỗng muốn cười, sau này lúc cô nấu cơm tốt nhất là không nên ngẩn người.
Tất Tử Thần nghĩ như vậy liền ngẩn ra, mới chỉ nghĩ đến, sao tự nhiên lại xuất hiện trong đầu anh rồi? Cô gái tóc dài mặc tạp dề, vui vẻ vừa bận rộn vừa ca hát trong phòng bếp, xoay người, anh đẩy cửa mang vào phòng đầy ánh sáng mặt trời.
Giống như là bộ dạng rất khá nha.
Truyện khác cùng thể loại
2214 chương
10 chương
15 chương
7 chương