Trời sinh một cặp
Chương 55 : Phiên ngoại – tình yêu của lâu y y (3)
Trong sòng bạc ngầm của Nam Hải, Quý Phong Nhiên lạnh lùng nhìn Sử Ngang Tư ngồi đối diện.
Đặt toàn bộ số coins của mình lên bàn: “Tôi đặt hết.”
Mồ hôi lạnh trên trán Sử Ngang Tư đã rơi không kiềm chế được, nhưng hắn ta cũng không quan tâm đến việc lau đi nữa, Quý Phong Nhiên điên rồi à?
“Anh Quý, anh xác định chứ?!” Người chia bài nhìn chỗ coins trên bàn cũng trắng bệch mặt mũi. Toàn bộ tài sản của anh Quý, chuyện này y thật sự không dám nghĩ.
“Xác định.” Quý Phong Nhiên nhìn Sử Ngang Tư chằm chằm, giễu cợt: “Sao thế, anh Sử Ngang Tư không dám tiếp sao? Nếu không dám, thì để lại một bàn tay đi.”
Câu nói của hắn khiến Sử Ngang Tư tức giận, hắn ta đập rầm một cái xuống bàn, trừng mắt mắng Quý Phong Nhiên: “Quý Phong Nhiên, mẹ kiếp, chỉ là một ả đàn bà thôi, ông mày ngủ với cô ta đấy, mày làm được gì hả?”
Hắn ta còn chưa dứt lời, đã cảm thấy mặt đau nhức, sau đó toàn thân bất giác lùi về sau mấy bước.
Người vẫn đi theo sau Sử Ngang Tư vừa nhìn thấy liền vội vàng chạy tới vây lấy Quý Phong Nhiên, chỉ chờ lệnh của Sử Ngang Tư để hạ gục hắn.
Quý Phong Nhiên đứng ở vị trí cách Sử Ngang Tư không xa, không thèm nhìn đến đám người xung quanh, lạnh lùng nói: “Sử Ngang Tư, trước khi nói chuyện phải suy nghĩ cho cẩn thận, nếu không xảy ra hậu quả gì, không ai dám chắc được đâu!”
Nhìn Quý Phong Nhiên không biết ra tay bằng thứ gì, Sử Ngang Tư hơi hoảng sợ, hắn ta căn bản không hề phát hiện, thì đã bị Quý Phong Nhiên đánh, nếu Quý Phong Nhiên muốn giết hắn ta thì…
“Được, tao chơi với mày!”
Không ai biết kết quả của ván bài đó thế nào, chỉ biết khi Quý Phong Nhiên đi từ trong sòng bài ra, trên người hắn thoang thoảng mùi máu tanh.
Lộ Tử vẫn luôn đi bên cạnh Quý Phong Nhiên, nhìn dáng vẻ lão đại nhà mình, liền sờ sờ cái đầu nhẵn bóng của mình nói: “Lão đại, anh bảo cô Lâu về như vậy cũng không ổn lắm!” Thật ra, y muốn nói, Lão Đại, anh căn bản không thèm giải thích rõ ràng với người ta, lỡ cô gái nhỏ đó nghĩ quẩn thì sẽ không ổn. Lộ Tử càng nghĩ càng thấy có thể sẽ như vậy, bắt đầu sốt ruột hơn, nhìn lão Đại nhà mình nói tiếp: “Lão Đại, lỡ như, cô Lâu nghĩ quẩn…”
Ánh mắt của Quý Phong Nhiên khiến Lộ Tử không dám nói tiếp nữa. Lão Đại, ánh mắt của anh thật đáng sợ, hu hu hu…
Tuy trên mặt Quý Phong Nhiên không có cảm xúc gì, nhưng trong lòng rối rắm muốn chết. Hắn vốn đã có ý đồ xấu với Lâu Y Y, nhưng hiện giờ lại xảy ra việc này, không phải hắn cũng rất ngại gặp cô ấy sao? Nhưng chuyện Lộ Tử nói cũng rất có thể sẽ xảy ra, phải làm sao bây giờ?
“Lộ Tử, chú bảo liệu Y Y có…” Quý Phong Nhiên không dám chắc lắm.
Tuy Lộ Tử rất muốn cười nhạo nét mặt buồn rầu rối rắm của Lão Đại hiện giờ, nhưng y không dám, chỉ có thể nghiêm túc nói: “Lão Đại, anh phải biết là, cô Lâu vẫn còn là một cô gái nhỏ, gặp chuyện thế này, rất có thể…” Những lời còn lại, Lộ Tử không nói nữa, mà đặt một bàn tay ngang cổ, xoẹt một cái, ý rất rõ ràng, rất cả thể sẽ nghĩ quẩn đó Lão Đại ơi…
***
Lâu Y Y không biết mình quay về thành phố W như thế nào, một chuyến du lịch đến Nam Hải lại làm đảo lộn cuộc sống của cô đến rối tinh rối mù.
Ngâm mình trong bồn tắm trắng muốt, Lâu Y Y mạnh tay kỳ cọ những vết xanh tím trên người, nhưng không sạch nổi. Làm thế nào cũng không tắm sạch được. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Cô không biết phải làm gì, nhìn dáng vẻ thảm hại của mình ở trong gương, Lâu Y Y chậm rãi đứng từ bồn tắm lên.
Tuổi thanh xuân rực rỡ, thân thể trắng nõn nà, nhưng bây giờ lại phủ đầy những vết xanh tím.
Lâu Y Y trần truồng bước từ phòng tắm ra, trong phòng khách, bên cạnh đĩa hoa quả đỏ au, con dao gọt hoa quả bằng inox phản chiếu ánh điện càng trở nên chói mắt hơn.
Quý Phong Nhiên vừa bước vào đã thấy Lâu Y Y đang cầm dao gọt hoa quả, trên khuôn mặt xinh đẹp không có chút cảm xúc nào, chỉ đầy vẻ kiên quyết, tuyệt tình.
“Y Y, dừng tay!” Quý Phong Nhiên hoảng sợ, vội lao tới giật con dao trong tay Lâu Y Y.
Lâu Y Y đâu phải là đối thủ của Quý Phong Nhiên, con dao nhanh chóng bị tước mất.
Nhìn Quý Phong Nhiên đứng trước mặt mình, Lâu Y Y tự ti cầm gối ném qua, gào lên đến nát tim nát phổi: “Anh cút cho tôi, cút ngay!”
Thấy Lâu Y Y kích động như vậy, Quý Phong Nhiên không thể không thừa nhận, Lộ Tử nói đúng, nếu hắn đến chậm một chút thôi, quả thực là chuyện mà hắn không dám nghĩ tới sẽ xảy ra, mà hắn cũng sẽ hối hận cả đời.
“Y Y, em bình tĩnh.” Tránh né đồ đạc mà Lâu Y Y đang ném tới, cố gắng muốn trấn an Lâu Y Y. Nhưng mà, tình trạng mà mình không muốn bị người khác nhìn thấy nhất lại bị lộ ra trước mặt người mình yêu, Lâu Y Y làm sao còn đủ lý trí để bình tĩnh được nữa?
Quý Phong Nhiên mất rất nhiều sức lực mới có thể giữ được hai tay Lâu Y Y, giữ chặt cô trong ngực mình.
“Buông ra, anh buông ra!” Lâu Y Y kích động trong lòng Quý Phong Nhiên, ngực xoay tới xoay lui, móng tay sắc nhọn khiến cánh tay hắn đầy những vết xước đỏ ửng.
“Là anh, đêm hôm đó là anh!” Cuối cùng Quý Phong Nhiên không nhịn được nữa, gầm lên một câu.
Lâu Y Y lập tức dừng giãy dụa, ngẩn người quay đầu nhìn Quý Phong Nhiên như chưa từng quen biết hắn, không dám chắc, hỏi: “Anh nói gì?”
Quý Phong Nhiên hít sâu một hơi, lặp lại: “Anh nói, người đêm đó là anh.”
Mặt Lâu Y Y hơi nhăn nhỏ, nhìn Quý Phong Nhiên một lúc lâu sau mới cất giọng giễu cợt: “Anh nghĩ đây là bộ phim truyền hình máu chó lúc tám giờ tối đấy à? Hay là trong tiểu thuyết? Anh nói là anh thì là anh!” Lâu Y Y có thể nói gì, còn nói được gì nữa? Bây giờ cô rất rối loạn, không muốn nghĩ thêm gì nữa.
“Thật sự là anh.” Quý Phong Nhiên luống cuống, kể hết lại chuyện đêm đó cho Lâu Y Y nghe. Thật ra, chuyện này cũng rất tình cờ, ngay lúc Sử Ngang Tư muốn cưỡng hiếp Lâu Y Y, trợ lý của hắn ta lại gọi điện tới, nên Sử Ngang Tư tạm thời ra ngoài.
Mà Quý Phong Nhiên lúc đó, đợi mãi không thấy Lâu Y Y đâu cũng điều tra được quán bar mà cô đã ngồi, kết quả là phát hiện ra cô vừa bị bỏ thuốc.
Ghê tởm nhất chính là, thứ thuốc mà Lâu Y Y bị trúng chính là loại thuốc kích dục mới nhất, mà bọn chợ đen vừa điều chế ra, nếu bọn họ không làm, Lâu Y Y sẽ chìm trong sự kích thích, cho đến khi chết thì thôi. Đây là loại thuốc cực kỳ tàn độc.
Nghe Quý Phong Nhiên nói xong, Lâu Y Y ngồi một lúc lâu mới chỉ thẳng ra cửa, mặt không chút cảm xúc nào, nói: “Đi ra ngoài.” Dù là Quý Phong Nhiên thì cô cũng không có cách nào đối mặt với hắn.
Hắn lo lắng cho Lâu Y Y như vậy, sao có thể đi chứ.
“Tôi sẽ không tự tử nữa, nhưng bây giờ anh cút đi. Tôi không muốn gặp lại anh.” Trong nụ cười của Lâu Y Y ẩn chứa sự tức giận, nếu Quý Phong Nhiên không đi, cô thật sự không biết mình sẽ gây ra chuyện gì.
Quý Phong Nhiên không biết làm sao, nhìn Lâu Y Y chân thành nói: “Y Y, anh chưa bao giờ là người tùy tiện. Tuy hiện giờ anh không yêu em, nhưng anh nghĩ khoảng cách đến tình yêu cũng không xa. Anh về trước, em nghỉ ngơi cho tốt.” Đây là lần đầu tiên Quý Phong Nhiên có suy nghĩ muốn sống cùng với một người phụ nữ cả đời, mà người phụ nữ này, chính là Lâu Y Y.
Tiếng đóng cửa vang lên, Lâu Y Y vòng hai tay qua chân, ngồi thu mình trên ghế salon. Cô ngồi suốt cả một đêm. Đêm nay, Lâu Y Y suy nghĩ rất nhiều việc. Những hình ảnh khi cô và Quý Phong Nhiên bên nhau từng chút từng chút một kéo về, đương nhiên là rất tươi đẹp, nhưng cũng khiến cô không thể chấp nhận được. Rõ ràng chấp nhận sẽ là kết quả tốt nhất, nhưng sự bướng bỉnh của cô khiến cô không thể vượt qua được bức tường kia.
Khi mặt trời vừa ló dạng, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào cơ thể Lâu Y Y, cô duỗi người, thư giãn toàn thân đang cứng ngắc của mình, cô và Quý Phong Nhiên, cứ để thuận theo tự nhiên đi vậy! Có lẽ một ngày nào đó, cô sẽ quên chuyện kia đi, bọn họ sẽ vui vui vẻ vẻ ở bên nhau, nhưng bây giờ vẫn chưa được.
Sau đó, là đứa bé duy nhất còn sống sót của nhà họ Quý, Quý Phong Nhiên bắt đầu bắt tay vào phát triển cơ nghiệp ở thành phố W.
Mà thời gian trôi đi, Lâu Y Y không những không có ý đón nhận Quý Phong Nhiên, ngược lại còn muốn thoát khỏi bàn tay của hắn.
Đã trộm mất trái tim của anh rồi, Lâu Y Y, em không thể chạy thoát được đâu.
Anh đuổi tôi trốn, giữa tầng tầng lớp lớp cạm bẫy, dùng lưới tình được đan bằng sự dịu dàng ấm áp, Lâu Y Y từng bước, từng bước một bước vào trong lưới tình mà Quý Phong Nhiên đã đan chặt, cam tâm tình nguyện trầm luân, không bao giờ bước ra nữa.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
19 chương
52 chương
201 chương
49 chương
56 chương
135 chương
45 chương