Nhà họ Dương cũng là trùm địa ốc không kém gì nhà họ Lâm, nên buổi đấu giá mà lão tổ chức đương nhiên không ít người. Cô cũng không nên gây thêm chuyện gì mất mặt nữa. Có kinh nghiệm từ lần trước bố Lâm chuẩn bị lễ phục cho, nên lần này nói thế nào Lâm Vi Lam cũng không chịu để bố cô chuẩn bị nữa, tự cô làm thì hơn! Lâm Vi Lam thật sự không thích đi dạo phố một mình, lục tìm một hồi trong đầu, cuối cùng cô cũng nhớ ra một người. Lâu Y Y, tay sai nhỏ trung thành của Lâm Vi Lam, tiểu như nhà họ Lâu, ghét nhất chính là nữ chính Dương Nham Du, cách đây không lâu, vừa lái xe đâm vào người ta, nên bị người nhà phạt nhốt trong nhà tu tâm dưỡng tính. Chà, hình như cũng gần một tháng rồi, có lẽ cũng ‘mãn hạn tù’ rồi chứ nhỉ?! Lâm Vi Lam điện thoại vừa đúng lúc Lâu Y Y được giải trừ lệnh ‘tạm giam’. Giữa đường giữa chợ, Lâu Y Y không thèm để ý hình tượng, ôm chặt Lâm Vi Lam vừa gào vừa hú, khóc than từng chút từng chút một những ấm ức mà cô phải chịu trong những ngày qua. Lâm Vi Lam mệt mỏi ôm trán, cô tính toán sai lầm về tính cách của Lâu Y Y rồi, lại lần nữa trở thành tiêu điểm gì gì đó, thật không biết phải nói gì nữa. “Im ngay!!!” Rốt cuộc sự kiên nhẫn của Lâm Vi Lam cũng cạn kiệt, cô quát khẽ một tiếng, tùy tiện chỉ vào một cửa hàng nói: “Vào đây đi, chọn lễ phục giúp mình!” Lâu Y Y cứng người buông tay Lâm Vi Lam ra, trợn mắt há hốc mồm nhìn Lâm Vi Lam siêu khí phách đứng trước mặt mình, máy móc gật gật đầu, aaa, mới không gặp một thời gian ngắn, mà Vi Vi khí phách chết đi được! Cô cực kỳ thích!!! Lâm Vi Lam cùng Lâu Y Y hùng hùng hổ hổ đi vào trong cửa hàng. Mắt Lâm Vi Lam suýt nữa thì mù, mẹ kiếp, chói mù đôi mắt chó của cô mất thôi. Vì sao ngay cả những cô gái bán quần áo mà cũng xinh đẹp thế này, ngực bự thế này chứ?!!! “Chào mừng quý khách!” Ôi những giọng nói dịu dàng, nụ cười mới ngọt ngào làm sao. Nhìn mấy cô bán hàng, lòng Lâm Vi Lam vô cùng ngứa ngáy, chỉ muốn… sờ thử một cái thôi! Mềm chết đi được, mềm mại chết đi được ấy! “Này cô, lấy bộ này đi!” Giọng nói trầm thấp còn mang theo chút từ tính, vang lên cách sau lưng Lâm Vi Lam không xa. Người Lâm Vi Lam cứng đờ đi, vội vàng túm chặt lấy Lâu Y Y đang định đi về phía trước. Chuyện này còn phi thực tế hơn cả trúng xổ số năm trăm vạn nữa. Cô không đến mức xui xẻo như vậy chứ?!!! Không thể phủ nhận là Lâu Y Y và Lâm Vi Lam không hề ăn ý một chút nào cả. Vừa thấy Lâm Vi Lam kéo tay, Lâu Y Y đã cất giọng oanh vàng: “Vi Vi, đừng kéo mình, bộ này không tồi, cậu thử đi!” Đồ ngốc! Lâm Vi Lam nghiến răng ken két, Lâu Y Y, cậu đúng là đồng đội như heo!!! “Vi Vi! Tình cờ thật!” Thẩm Ngạn Vân không ngờ anh và Lâm Vi Lam lại có duyên như vậy. Mua bộ quần áo mà cũng chạm mặt nhau được. Anh còn đang nghĩ xem nên tìm cớ gì để đi tìm Lâm Vi Lam nữa! Đây không phải là cơ hội tìm tới tận cửa hay sao?! “Anh Th… à, Ngạn Vân!” Lâm Vi Lam vốn định gọi anh Thẩm, kết quả là dưới ánh mắt đầy áp lực của Thẩm Ngạn Vân, cô đành phải vội vàng sửa lại! Phiền chết đi được! “Vi Vi đến mua quần áo à?” Nhìn bộ đồ đang ướm trên người Lâm Vi Lam, Thẩm Ngạn Vân cực kỳ không hài lòng. Bộ quần áo đó không hợp với người có khí chất như Vi Vi!!! “Vi Vi, người này là…” Trước khi Thẩm Ngạn Vân lên tiếng, ánh mắt Lâu Y Y đã dính lên mặt Thẩm Ngạn Vân rồi. Ôi ôi cục cưng của cô ơi, đẹp trai quá, đẹp trai quá đi mất!!! “Chào cô, tôi là bạn của Vi Vi.” Thẩm Ngạn Vân nhếch môi cười. Ôi mẹ ơi! Lâm Vi Lam cảm giác như trái tim bong bóng màu hồng đang bay đầy khắp bốn phía! Nhân viên bán hàng đều có xu hướng ngã sấp ngã ngửa xung quanh! Lâu Y Y hoàn toàn ngây dại, ngẩn người ngắm Thẩm Ngạn Vân, khóe miệng hình như còn đang chảy nước miếng tong tỏng tong tỏng… Lâm Vi Lam ôm trán, đúng là lam nhan họa thủy mà!!!! (Bạn í biến tấu từ hồng nhan họa thủy) Kết quả của việc đụng mặt Thẩm Ngạn Vân chính là, quần áo của cô do Thẩm Ngạn Vân chọn giúp, còn nhân tiện để Thẩm Ngạn Vân phải mời cô và Lâu Y Y một bữa cơm. Thật đáng thương, cô nhóc Lâu Y Y đã hoàn toàn trở thành một kẻ mê trai, rơi vào tay tên giặc Thẩm Ngạn Vân rồi. Trước khi từ biệt, Thẩm Ngạn Vân còn không quên tặng cho cô một nụ cười hạ gục chúng sinh. Chân Lâm Vi Lam trượt đi một cái, lập tức ngã bổ nhào vào người Lâu Y Y. Ôi trời ơi, bệnh tâm thần của cái tay Thẩm Ngạn Vân này đã thăng cấp đến mức độ khủng bố rồi!!! Buổi đấu giá của nhà họ Dương tổ chức ở “Huyễn Thiên”, sàn đấu giá lớn nhất ở thành phố W. Hôm nay, thời tiết nắng ráo, hay nên nói là nóng thì đúng hơn. Lâm Vi Lam và Lâu Y Y đến cũng không phải là muộn. Lâm Thần Hàn sắp nhập ngũ, nên bận rất nhiều việc, vì thế hắn cũng không có thời gian tham gia buổi đấu giá này. Có điều, nếu Lâm Thần Hàn biết trong buổi đấu giá này sẽ xuất hiện một sự kiện lớn như thế, thì dù trời có sập xuống hắn cũng phải đến cho bằng được. Chỉ là… thật bất hạnh vì bây giờ hắn không hề biết!!! Nhìn thấy bóng Lâm Vi Lam, không ít người đều chỉ trỏ. Lâm Vi Lam không tỏ thái độ gì trước những điều này. Đây đều là do Lâm Vi Lam đời trước gây ra, thanh danh của Lâm Vi Lam đời trước ở trong giới thượng lưu cũng không phải là xấu, nhưng lời đồn về bệnh công chúa và thái độ ngạo mạn thiếu lễ phép của cô cũng rất nhiều. “Tiểu thư Lâm, đúng là càng ngày càng xinh đẹp, không biết hôm nay công tử nhà nào là bạn trai của tiểu thư Lâm đây?” Không biết là phu nhân qua đường Giáp nào kéo theo cả cô con gái như con chim công lòe loẹt của bà ta đi đến bên Lâm Vi Lam, nhìn Lâm Vi Lam từ trên xuống dưới một lượt rồi cười ca ngợi. “Cảm ơn cô, cô cũng càng ngày càng hấp dẫn! Cô đi cùng con gái thế này, người không biết còn tưởng là hai chị em ấy chứ!” Lâm Vi Lam cong khóe miệng, lộ nụ cười cực kỳ hoàn mỹ. Nàng hiểu cách khen ngợi người khác mà, còn những thứ khác à, tôi cố tình không thèm để ý đến đấy, bà làm gì được tôi nào? Vị phu nhân qua đường Giáp kia vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói những lời khách sao, nhưng Lâm Vi Lam lại làm như nghe mà không hiểu, khiến phu nhân Giáp vô cùng bực bội. Không chiếm được lợi thế, phu nhân Giáp đành phải bất đắc dĩ kéo cô con gái chim công của mình, tức giận rời đi. Tả Khưu Nghị vẫn đứng trên lầu, chậm rãi đung đưa ly rượu trong tay. Từ lúc Lâm Vi Lam bước vào, ánh mắt hắn vẫn khóa chặt vào người Lâm Vi Lam, trong mắt thoáng hiện lên một vẻ kinh ngạc, tán thưởng. Không thể không nói, hôm Lâm Vi Lam thật sự rất đẹp, quần áo trên người còn khiến cô càng xinh đẹp hơn. Thấy Lâm Vi Lam khéo léo đánh bại hai mẹ con nhà kia, trong đôi mắt lạnh như băng của Tả Khưu Nghị thoáng có ý cười. Vẫn có sức sống như lần trước. Làm gì có cô gái nào đang mặc váy mà còn dám bay lên tung chân đá thẳng cho anh trai mình một cước hôn mê luôn chứ?! Chỉ là… Ánh mắt của Tả Khưu Nghị dời về phía Dương Nham Du. Cô ả này đang phô bày thực lực của mình sao? Dương Bách Lợi đúng là vẫn chưa chịu từ bỏ ý định! “Cô Lâm, trùng hợp quá!” Dương Nham Du là con gái nhà họ Dương, đã đến hội trường từ sớm. Sau khi nhìn thấy Lâm Vi Lam đánh bại hai mẹ con nhà kia, ả mới lướt qua mọi người, đi tới trước mặt Lâm Vi Lam, cười vô cùng dịu dàng. “Cô Dương…” Tôi có thể không cần đáp lời cô không? Nhìn thấy Dương Nham Du, Lâm Vi Lam vô cùng rối rắm. Một đóa Bạch Liên Hoa như vậy, không nên kết thù hận thì hơn nhỉ! Cô sẽ không bao giờ phải rơi vào tình trạng ngồi trong nhà cũng trúng đạn nữa. “Rất vui khi cô có thể đến đây, cô Lâm! Hy vọng cô Lâm sẽ hài lòng với buổi đấu giá hôm nay. Chuyện lần trước, rất rất rất xin lỗi!” Dương Nham Du hơi cong khóe môi, đôi môi đỏ au đó, nhìn mới gợi cảm làm sao! Ánh mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị của Lâm Vi Lam nhìn Dương Nham Du như muốn tỏa sáng. “Vậy, cô Lâm cứ tự nhiên. Tôi còn bận chút chuyện.” Toàn thân Dương Nham Du bắt đầu tỏa ra ánh sáng của thánh mẫu. “Vâng!” Lâm Vi Lam nở nu cười cứng ngắc, bắt tay tạm biệt Dương Nham Du. Nhìn theo bóng ả, Lâm Vi Lam thực sự muốn khóc ròng. Ôi một đóa Bạch Liên Hoa xinh đẹp, tất cả các loài hoa trong vườn, thơm cũng không thơm bằng nó, hoa sen nở ra, tuyết cũng chẳng trắng bằng nó. Ôi ôi ôi!!! Chuyện lần trước xin cô tha cho tôi đi!!! Cảm ơn nhiều!!! “Vi Vi.” Vừa bước vào cửa, Thẩm Ngạn Vân đã nhìn thấy ngay Lâm Vi Lam. Trong cả đám người đông đúc, chỉ có một người khiến anh vừa liếc mắt đã nhận ra ngay. Thẩm Ngạn Vân gọi cô một tiếng rồi đi tới bên cạnh Lâm Vi Lam, nhìn bộ lễ phục Lâm Vi Lam đang mặc, trong mắt Thẩm Ngạn Vân thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc và ái mộ. Bộ quần áo này quả nhiên là hợp với Vi Vi nhất. Có điều, mấy người xung quanh kia, có muốn tôi móc mắt các người ra không hả? Một kẻ khác trong lòng Thẩm Ngạn Vân đang dần trở nên đen tối.