Trở lại quá khứ làm cô tấm
Chương 1
- Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ có một cô bé tên là Tấm ,nhà Tấm rất nghèo, mẹ Tấm mất sớm, cha Tấm lấy một con mụ đen đúa, xấu xí về làm dì của Tấm. Chưa hết bi đát , mụ ta còn có một đứa con gái tên là Cám, Cám là con riêng của mụ ta với một người đàn ông không rõ tên tuổi, họ gặp nhau trong một buổi tối không trăng, nhiều sao, khi mụ dì ghẻ của Tấm ra bờ mương gần một vườn chuối để tắm gội, đúng lúc đó có một người đàn ông mò đến, người đàn ông này người thì đi lung liêng, chân nọ đá chân kia, tay cầm cái chai đi tới,...
Chết cha, mình nhầm sang đoạn anh Chí Phèo đẹp troai gặp chị hot girl Thị Nở thì phải. Haiz, Mọi người đừng trách, tôi là siêu cấp ngu văn mà, ai đời lại bảo một đứa thi khối A như tôi đi đọc văn bản, hay chơi trò kể chuyện đêm khuya như thế này bao giờ.
- Rồi hai người đó làm gì ạ!
Vâng, đây chính là cái nguyên nhân to đùng dẫn đến việc tôi phải vắt óc suy nghĩ ra cốt chuyện của Tấm Cám, bé My, con gái của dì tôi, đứa em gái của tôi, con ranh con hay khóc, con nhỏ mắc bệnh công chúa... của nhà tôi. Bố mẹ nó chơi trò kỉ niệm 5 năm ngày cưới nên đã vào Đà Lạt ngủ nghỉ với nhau, không những thế còn "tiện thể" rủ luôn bố mẹ tôi cùng đi. Lý do ư, "kỉ niệm trước 20 năm ngày cưới" thật đáng sợ, mấy ông bà dắt nhau đi hết để lại tôi bơ vơ lẻ loi một mình với con nhỏ công chúa này.
-Chị, chị ơi, rồi họ làm gì
- Họ làm...họ làm
Chẳng nhẽ bắt tôi mang cái vấn đề này ra nói cặn kẽ cho nó à, hay là thôi đi
- Họ làm gì làm sao tao mà biết được, nói chung là sau hôm đấy là Cám nó ra đời
- Ồ, thì ra là cứ một người đàn bà đang tắm, gặp một người đàn ông say tại bụi chuối à không tại vườn chuối thì hôm sau sẽ có em bé ra đời. Đúng không chị?
- Năng lực lí giải của mày thật tuyệt vời em ạ
- Vậy là đúng rồi, hôm nào em phải bảo bố mẹ em làm thế mơí được, rồi em sẽ có em bé, rồi sẽ có người chơi với em, year
Chúa ơi, người cho sét đánh chết con, à mà không đánh chết con kia đi. Nó mà mang chuyện này nói với bố mẹ nó, trời ơi, tôi không dám nghĩ luôn...
- Im rồi tao mới kể tiếp
-....
- Nhắm mắt vào rồi tao mới kể, hé mắt ra mày chết
- Rồi chị kể đi
-Sau đó bố Tấm chết, dì ghẻ lên nắm quyền, mụ ta hành hạ Tấm Tấm phải làm lụngABCXYZ....Một ngày nọ, trong nước có hội, dì ghẻ và Cám sắm sửa đi hội , còn Tấm bà ta ..làm thế nọ làm thế kia -$!$($°€^=¢.....Lúc đi qua cầu, Tấm đánh rơi chiếc hài xuống nước "rồi thế lọ rồi thế chai"* ®©[¢¶¥^|÷| Tấm gặp hoàng thượng Xxxyyy.....rồi sau đó họ sống với nhau đến già. Kết thúc.
*rồi thế nọ rồi thế kia
Phù cuối cùng con ranh cũng đã ngủ, làm tôi mệt hết cả người, trẻ con đúng là lũ phiền phức.Tôi nhắm mắt lại, chìm sâu luôn vào giấc ngủ, tôi mơ, mơ thấy một ông già râu trắng như cước, đầu bóng loáng, tay cầm cái gậy chầm chậm tiến về phía tôi.
- Trần Uyển Nghi, à không, Tấm, cô phải trở lại thân xác của cô rồi
- Cái pép gì vậy
- Ta rất xin lỗi, đây là lỗi của ta và ta làm điều này để sửa sai lầm đó.
- Sao, này lão già, ý ông là gì
Có cái gì đó sắp xảy ra, tôi dám chắc là như vậy. Linh cảm của tôi không bao giờ sai, cầu giời
- Haiz, định nói chuyện tử tế với ngươi mà ngươi không chịu, haiz đừng trách ta độc ác
Lão đầu trọc giơ chân lên và lão... đạp ngay cho tôi một phát. Giời ơi, lão ta nhìn lụ khụ như sắp chết thế thôi chứ 1 đạp của lão tôi nhớ tới già.
Cả người tôi rơi xuống như một tảng thịt, kiểu này nát bét chứ chả chơi. Tôi tự nhủ và sau đó tôi ngất đi, không biết gì nữa.
Ò ó o o
-TẤM
- Gọi cái rắm, con mụ khọm già này.
Tôi thầm mắng trong lòng, hôm nay chính là ngày tròn một tháng tôi sống trong cái thân xác này. Thật điên rồ, đùng một cái, tôi trở thành Tấm, ông trời ơi, ông thật bất công.
- Dạ, dì gọi con
Đừng tưởng tôi ngoan ngoãn thế nhé. Hôm đầu tiên tỉnh lại tôi đã làm loạn cái nhà này lên và.... đương nhiên là mẹ con nó xúm vào đánh tôi một trận, giờ vẫn còn đau, bực thật. Tôi cũng khá bất ngờ khi mình có thể thích nghi nhanh với môi trường sống đến vậy. Haiz, thôi không nhiều lời nữa tôi phải ra xem con mụ sắp tới tuổi mãn kinh kia bảo gì.
- Dạ, dì gọi con
Khi tôi lên đến nhà trên thì tôi đã thấy Cám - con nhỏ chua ngoa đang ngồi ở đó. Con nhỏ nhìn xấu như ma bày đặt giả vờ ngồi giống kiểu các tiểu thư khuê các trong mấy bộ phim cổ trang Trung Quốc, trông nó làm tôi phát ói. Còn Mụ dì ghẻ thì đang vừa soi gương vừa nhai trầu. Ôi, cái tác phong của mẹ con nhà nó không thể nhầm với ai được. Thấy tôi đến,Mụ ta giả vờ thân thiết, nhìn tôi nói
- Tấm này, Hôm qua dì đi qua cửa hàng của bà Trần trên con hẻm phía tây, dì thấy một chiếc yếm đào rất đẹp, nhưng khổ nỗi, nhà mình nghèo, dì chỉ có tiền mua được một chiếc,
Mụ ta dừng lại rồi nhìn tôi và cả Cám. Eo, đừng nói với tôi là bà ta định diễn cảnh Tấm và Cám dắt nhau đi mò cua bắt ốc, Tấm vốn chăm chỉ làm lụng nên chẳng mấy bắt đầy giỏ, còn Cám thì rong chơi chán chê, xong chơi xấu chút hết cá của Tấm và giỏ của mình sau đó chạy về trước lấy yếm nhé.
Chẳng cần tôi phải đoán già đoán non, mụ ta nói
- Nhà ta nghèo nên dì chỉ mua được một cái, cho đứa này thì đứa kia không có cũng thấy tội
Thì đừng mua nữa, xời ạ xin lỗi nhé, cái yếm của các người con lâu mới bằng những chiếc áo chíp mà tôi mặc hàng ngày nhé. Không nâng, không độn, không tiện dụng, hừ, Cái loại 3 không này chẳng qua bần cùng tôi mới phải mặc thôi nhé chứ bình thường là thành dẻ lau ngay.
- Thế nên, hôm nay, hai chị em mỗi đứa cầm một cái giỏ, ra ngoài đồng mò cua bắt ốc về đây, đứa nào mà về trước mà trong giỏ đầy cua ốc thì dì thưởng cho cái yếm đào này, được không?
Đấy, tôi bảo có sai đâu, tôi đã đọc cái văn bản Tấm Cám này trước cái hôm xuyên đến đây rồi mà. Mới đầu định bụng đọc để kể cho con nhỏ kia nghe, ai dè, vẫn cứ là quên xừ mất chi tiết, Haiz. Á, xin lỗi, tôi lại lạc đề mất rồi.
Sau khi nghe con mụ già khi nói tôi chỉ muốn bùng cháy. Được cái con khỉ, bà đây từ khi sinh ra chỉ biết ăn chứ làm gì biết làm mà bỗng dưng bắt bà đây ra đồng, đúng là đau khổ mà. Không đợi tôi và Cám có ý kiến, mụ ta đã đẩy chúng tôi ra khỏi cổng. Tự dưng bị bắt ra đồng, tôi có biết đường đâu mà đi, haiz, may mà Cám nó biết đường, con nhỏ đó rất hăng hái đi trước, tôi....đương nhiên chính là lẽo đẽo theo sau.
Ra đến ruộng, Cám giống hệt trong truyện rong chơi, bắt bướm. Thật là biến thái, bươm bướm có cái gì đẹp mà bắt chứ, bố con dồ. Tôi mặc kệ con bé và bắt đầu đi loanh quanh.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
121 chương
54 chương
269 chương
41 chương
114 chương
144 chương
55 chương