Lúc Tấn Tịch đến nhà Noãn Noãn, đã là buổi tối, thật lạ, cô ấy không có ở nhà. Gọi vào điện thoại của cô, không thông, gọi điện thoại cho Hàn Cảnh Thìn, anh ta đang ở Yêu Kiều, không ở cùng Noãn Noãn. Cô ấy có thể đi đâu? Tấn Tịch trong tim ngấm ngầm nổi lên sự bất an, thì điện thoại lại vang lên. Nhận điện thoại, là Hàn Cảnh Thìn. “Tấn Tịch, còn chưa tìm được Noãn Noãn sao? Tôi nghĩ có khả năng … … “ Anh dừng lại một chút. “Có khả năng gì?” Tấn Tịch nghe được trong lời nói của anh rõ ràng là có vấn đề. “Anh tốt nhất là tìm người tra xem hành trình của Hàn Dật Thìn, cũng có thể, Noãn Noãn sẽ đi tìm anh ta.” Hàn Cảnh Thìn lo lắng về điều kiện lần trước mà Hàn Dật Thìn đưa ra, sợ là Noãn Noãn thật sự sẽ đi tìm anh ta nói chuyện. “Tôi biết rồi.” Tấn Tịch ngắt điện thoại, bèn lập tức cho người đi điều tra xem hành trình của Hàn Dật Thìn thế nào, Noãn Noãn đi tìm anh ta? Người đàn ông đó quá nguy hiểm. +++ +++ +++ +++ +++ Khách sạn thương vụ, ở tầng trên cùng đang tổ chức một tiệc rượu làm quỹ từ thiện. Hàn Dật Thìn rất ít khi tham gia những bữa tiệc rượu lấy danh nghĩa làm từ thiện để tổ chức này, có thể nói là khinh thị. Chỉ có điều bữa tiệc rượu ngày hôm nay có mời mấy vị khách mời là người nổi tiếng trong giới thương nghiệp, có quan hệ đến lợi ích của công ty anh ta, nên anh ta mới xuất hiện ở nơi đây. Hạ Vi Điềm thân là thư ký thân cận của anh ta, giúp anh ta đi giải quyết từng người trong đám đàn ông kia, cách thức này, so với việc anh ta phải động não thì trực tiếp hơn nhiều. Dựa vào bên cạnh một chiếc ghế, cầm một ly Cocktail lên, vô vị nhìn những kẻ giả tạo vờ thân thiết mà giao lưu kia, trong đầu lại cứ liên tục xuất hiện một bóng hình, không xóa đi được. Anh ta uống hết ly này đến ly khác. Nghĩ tới lúc trước được thưởng thức sự ngọt ngào của cô, song lại không hưởng thụ cho tốt mà tiếc nuối, làm thân thể anh ta lúc này vô thức mà nóng lên, là loại rượu này mạnh quá chăng, Hàn Dật Thìn nghĩ. Trước mắt xuất hiện một bóng dáng, làm anh ta đông cứng lại, cứ nghĩ rằng đó là ảo giác. Tô Noãn Noãn, đang cười mà bước về phía anh ta, bước đi lắc lư, một thân váy hai dây lễ phục đen, làm tôn lên làn da như tuyết của cô, mái tóc như mây kia được vấn lên, tùy ý song lại không mất đi sự tinh tế, dưới bộ lễ phục có nửa phần trong suốt kia, là phong cảnh bí mật lúc ẩn lúc hiện, càng làm lộ ra sự sexy đủ để làm cho xương cốt ta mềm nhũn cả ra. Cho đến khi Noãn Noãn đứng trước mặt anh ta rồi, anh ta mới khẳng định không phải là mình nhìn lầm. “Hàn tổng, say rồi sao? Có muốn tôi uống cùng anh một ly không?” Cô cười tinh nghịch, đứng trước mặt anh ta, như một yêu tinh rơi xuống nhân gian, mị hoặc đến cực độ. Hàn Dật Thìn ngây ra một lúc, anh ta đúng là đã có vẻ say một chút, lúc này nhìn Noãn Noãn, bóng dáng đã có chút mơ hồ. Noãn Noãn thấy anh ta không có động tĩnh gì, cười rồi cầm lấy ly rượu trong tay anh ta,“Hàn tổng thích Cocktail sao? Vừa hay, tôi tự chế một loại Cocktail, gọi là Nụ hôn đẫm máu, Hàn tổng có hứng thú thử một chút không?” “Em biết pha rượu sao?” Ngữ khí của Hàn Dật Thìn bình tĩnh, song trong tâm sớm đã bắt đầu tính toán, sự xuất hiện của Noãn Noãn, rõ ràng là cố ý, mục đích của cô ấy là gì? “Thử xem … … “ Trong lúc suy nghĩ, Noãn Noãn đã nhanh chóng pha xong rượu rồi đưa đến trước mặt anh ta. Rượu, trước đây chưa từng thấy mạnh như thế này, vừa mới vào cổ họng, đã có một mùi vị cay nồng xông lên, giống như thực sự mang theo cảm giác máu tanh vậy, làm người ta muốn nếm được mùi vị thực sự của nó, song tim lại sinh cảm giác khủng hoảng. Hàn Dật Thìn ngừng một lúc, không hề do dự mà uống hết xuống, mùi vị thực sự lại đặc biệt thơm ngọt ngoài dự liệu của anh ta. “Còn có hương vị hơn cả em… …. “ Anh ta tiến sát đến bên tai cô trầm giọng nói, giọng điệu cực kỳ ám muội. “Vậy sao?” Cô cười cười, khuôn mặt kề sát vào anh ta, hơi thở như hương lan kia phả ra bên má anh ta, sau đó ưu nhã xoay người, lại bị anh ta kéo lại. “Em định đi đâu?” “Tôi muốn về nhà rồi.” “Về nhà.” Hàn Dật Thìn không hiểu, lẽ nào hôm nay cô ấy tới thực sự chỉ vì mời anh ta uống cốc rượu này sao? “Đúng vậy.” Noãn Noãn vô tội nhìn anh ta, bỏ tay anh ta ra, bước ra khỏi tiệc rượu, bước về phía thang máy. Hàn Dật Thìn không nghĩ nhiều, dùng trực giác mà đuổi theo cô. “Một, hai, ba … … “ Noãn Noãn trong tim đếm thầm, nhìn cửa thang máy đang dần đóng lại, trên gương mặt kia lại là nụ cười rất tự tin. Vào giây cuối cùng, cánh cửa đang đóng lại kia bị một bàn tay to chặn lại, Hàn Dật Thìn bước vào. “Hàn tổng cũng muốn về nhà sao?” Noãn Noãn cố ý hỏi anh ta, biểu tình ngây thơ, giống như thực sự đang hỏi anh ta về vấn đề này vậy. “Noãn Noãn, em là đến để trêu chọc tôi đúng không? Hay là, điều kiện lần trước, em đã suy nghĩ xong rồi?” Con ngươi u ám của anh ta nhìn chằm chằm vào cô, dường như muốn nhìn ra được ý đồ đến đây của cô. Thang máy sang trọng lúc này chỉ còn lại hai người bọn họ, Noãn Noãn nhìn anh ta, cười như không cười, nhẹ nhàng lùi ra sau hai bước, nơi mềm mại kia sống động mà nhảy múa trước mặt anh ta, dễ dàng khơi dậy dục vọng tội ác của anh ta. “Vừa rồi em nói, rượu của em, gọi là nụ hôn đẫm máu?” Anh ta bước lên một bước, bao lấy cô, bức cô lùi đến giữa tường thang máy và anh ta. Anh ta thích được nhìn cô như thế này từ trên xuống, nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô, chỉ lúc như thế này, anh ta mới cảm thấy người con gái này nằm trong tay anh ta. “Đúng vậy, là Nụ hôn đẫm máu.” Trong mắt Noãn Noãn có tia hoảng loạn, ý thức sau đó để lưng dán chặt lên tường thang máy, con mắt to tròn kia ngước nhìn anh ta. “Cái tên thật đặc biệt, cách đẫm máu như thế nào? Không bằng … … Chúng ta thử xem sao … … “ Dục vọng của anh ta không còn cách nào có thể chống lại ánh mắt ngây thơ của cô nữa, âm thanh còn chưa hết, anh ta đã hướng môi cô mà hôn xuống, sự lạnh lẽo giữa đôi môi phủ xuống cô, mùi rượu nhanh chóng lan rộng giữa môi hai người, thơm ngọt, làm người ta say mê. Ngoài dự liệu, Noãn Noãn lại không hề phản kháng, mà tay lại vòng lên ôm lấy cổ anh ta, đáp lại nụ hôn của anh ta, ánh mắt lại bay đến máy camera trong thang máy kia, cười quỷ mị một cái. Nụ hôn của anh ta bởi vì sự dồn nén trước đó mà trở nên có chút bạo lực, điên cuồng mà chiếm đoạt, không hề thương xót mà hút lấy, làm cô bất giác mà có chút run rẩy, lông mi hơi hơi động đậy, đụng lên trên mặt anh ta, ngưa ngứa, song anh ta lại cảm thấy rất dễ chịu. Cái lưỡi của anh ta dễ dàng mà quấn chặt lấy cô, tùy ý đùa giỡn, cường bạo liếm lấy từng tấc của cô. Noãn Noãn cẩn thận đáp lại anh ta, sự đáp lại của cô, lại càng kích thích ra dục vọng nơi anh ta, làm hai tay đang đặt lên eo cô kia, một tay hướng lên trên, một tay hướng xuống dưới, hai tay ngược nhau, dùng lực mà xoa nắn. Cô nhẹ ưm một tiếng, dường như đã có phản ứng, âm thanh yêu kiều của cô,,càng làm kích thích thêm cảm giác toàn thân anh ta, hận không thể ngay tại nơi này làm cho xong mọi việc. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, thang máy đã từ tầng trên cùng xuống đến tầng dưới cùng. Mà hai người họ vẫn còn hoàn toàn trầm luân trong cảm giác tình dục đó. Ding dong một tiếng, Noãn Noãn đột nhiên tỉnh ra,tỉnh ra, được biểu hiện ra ngoài, vì từ đầu đến cuối, cô vẫn rất tỉnh táo. Cô giãy giụa một cái, đôi mắt mở to nhìn Hàn Dật Thìn, chớp chớp, Hàn Dật Thìn lại không để ý nhiều đến vậy, lúc này anh ta như một con mãnh thú, nếm được một chút máu tanh, thì sẽ không thể dừng lại được. Noãn Noãn vốn dĩ còn định để anh ta phát tiết xong, nhưng ánh mắt khi nhìn thấy nhân ảnh trong tường thang máy mờ mờ kia, đông cứng lại! Tấn Tịch, từ lúc nào đã đứng ở cửa thang máy, cái ôm hôn điên cuồng của họ đó, đã bị anh ta nhìn thấy hết rồi.