“Lạc Phong, mùi vị bị người khác tiêm vào người thế này dễ chịu không?” Hàn Cảnh Thìn nâng khuôn mặt hắn lên, tay kia, dần dần rút ra ống kim tiêm đang cắm trên tay hắn ta. Lạc Phong hơi hơi cười một cái, con ngươi vốn lạnh lùng kia lóe ra chút cay đắng, mặc dù lúc này hắn đau khổ biết bao, song nụ cười trên mặt kia vẫn đẹp đến kinh người. “Cảnh Thìn, anh đối xử thế nào với tôi, tôi cũng không để bụng, nếu như anh cảm thấy như thế này sẽ dễ chịu hơn, tôi cũng nguyện ý chịu đựng.” Tình trạng hen suyễn vừa mới được giải thoát, Hàn Cảnh Thìn đã lấy ra những ống kim tiêm ngày trước hắn dùng để đối phó với anh, trước đây, Lạc Phong chỉ biết lấy thứ này để làm người khác phục tùng mình, đến hôm nay chính mình bị tiêm lên thứ này, mới biết được đau khổ nhường nào. Kim tiêm tiêm vào trong da thịt,chỉ hơi nhói đau, nhưng thứ thuốc bên trong kia theo huyết quản mà đi vào trong người hắn, cảm giác một trận buồn nôn đến ghê người đang dâng lên đến cổ họng, toàn thân đều vô lực mềm nhũn ra, dường như chỉ còn sót lại sự tồn tại của hơi thở. Lần đầu tiên cảm nhận thứ này, không có cái khoái cảm như ở nơi tiên giới lại như ở địa ngục, lại càng không có loại hưởng thụ về tinh thần, chỉ có sự khó chịu muốn chết đi. Noãn Noãn và Tấn Tịch nhìn cử chỉ của Hàn Cảnh Thìn, lần đầu tiên thấy thứ này, lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy người ta phải chịu đựng sự giày vò này, Noãn Noãn vẫn là có chút kinh hoảng, Hàn Cảnh Thìn của hôm naydường như đã thay đổi rồi, hay là bởi vì Lạc Phong mà đã phải chịu quá nhiều giày vò. Lạc Phong cắn chặt lấy môi mình, thứ thuốc trong ống tiêm kia vẫn đang giày vò thân thể hắn ta, dựa vào tính cách được nuông chiều của hắn ta, e là sớm đã không thể chịu đựng được sự giày vò liên tiếp này, song hắn vẫn cứng đầu không chịu kêu đến một tiếng. Hàn Cảnh Thìn trong tim không nỡ, song động tác trên tay kia vẫn không dừng lại,,anh nhất định phải dùng cách này để làm tê dại bản thân mình. Nhớ lại những đau khổ trước đây, mặc dù đã lâu lắm rồi, song vẫn khắc sâu như vậy. Anh không thể chấp nhận bản thân mình động lòng với một người đàn ông, lại càng không thể chấp nhận bản thân mình dễ dàng tha cho hắn ta. Anh nhắc nhở chính mình, lưu lại tính mạng của Lạc Phong, là để giày vò hắn ta, để anh trả lại hết những đau khổ trước đây. Nhưng, con tim, lại không lừa được chính mình. Một lần tiêm liền ba mũi, Lạc Phong vẫn đang ở biên giới của sự sụp đổ tinh thần mà giãy giụa. Hắn biết sự đáng sợ của thứ này, hắn cũng hiểu rằng sau này hắn sẽ phải dựa vào thứ này để sống. Song hắn lại không trách Hàn Cảnh Thìn dù chỉ một chút, hắn cảm thấy, Hàn Cảnh Thìn không giết hắn, chính là minh chứng rõ ràng của việc yêu hắn rồi, chỉ là Hàn Cảnh Thìn không chịu thừa nhận thì đành vậy. Hắn nằm trên nền nhà, cười yếu ớt … … “Anh cười gì?” Trong bộ dáng đang bị giày vò này, hắn trước sau vẫn cứ cười. “Tôi thắng cược rồi … … “ Hắn tự mình nỉ non, nói những lời mà bọn họ không hiểu được. Hàn Cảnh Thìn vứt ống tiêm xuống, quay đầu sang nhìn Noãn Noãn cùng Tấn Tịch,“Chúng ta đi … … ” Lạc Phong đột nhiên kích động, giãy giụa bò đến dưới chân anh, “Cảnh Thìn, anh sẽ đến nữa đúng không?” Hàn Cảnh Thìn nhìn hắn, hắn chính là như vậy, lúc thâm độc lên, dường như là ma quỷ, song khi mềm yếu, lại đáng thương như vậy. “Tôi đương nhiên là còn đến nữa, nếu không tìm ai để tiêm cho anh đây? Tôi còn chưa nhìn đủ bộ dạng thống khổ của anh.” “Được … … Tôi sẽ đợi anh.” Trên mặt hắn ta tràn đầy nụ cười mãn nguyện, đẹp đến nỗi làm lay động linh hồn người ta. Ba người họ không gặp chút ngăn cản nào đi ra khỏi Yêu Kiều, lưu lại một mình Lạc Phong nằm trên sàn nhà +++ +++ +++ +++ +++ Nửa tháng sau. Mộng thành, có một buổi đấu giá đất ở Tân thành làm xôn xao toàn thành. Mảnh đất này thuộc khu đất hoàng kim mà Tân thành khai phát, không chỉ thích hợp cho mọi dự án, mà tương lai lượng người về đây cũng là rất đáng kể. Cho nên mọi thương nghiệp nổi tiếng, hay người giàu có tiền đều nhắm vào mảnh đất có bối cảnh tương lai thích hợp cho thương nghiệp này. Từ sau khi Ninh Nam kết hôn, trận chiến thương nghiệp giữa Ninh thị và Hàn thị lại ngày càng gia tăng. Chỉ cần có bất kỳ vụ đầu tư có giá trị nào, là hai tập đoàn này lại đồng thời xuất hiện để đấu thầu. Các phương tiện truyền thông bên ngoài bàn tán không ngớt, có lời đồn rằng ân oán hai nhà bao năm nay cuối cùng đã bùng phát, lại có lời đồn rằng chính là do cô phù dâu chạy trốn trong hôn lễ của Ninh Nam đã khơi nguồn cho trận chiến thương nghiệp này. Tóm lại, mỗi người nói một kiểu. Mà hai nhân vật chính trong câu chuyện này lại rất điềm tĩnh, lựa chọn im lặng để đáp lại chuyện này, rồi đả kích lại đối phương. Ở hội đấu thầu lần này, tham gia đấu thầu, lại có hai người này, mà không hề nghi ngờ gì, hai người họ sẽ chính là đối thủ lớn nhất của nhau. Cho nên, những người đến xem kịch hay, số lượng tương đối là nhiều, còn những kẻ thực sự dám tranh đấu với hai người họ, đã ít lại còn ít hơn. Trong hội trường, hai người kia đem theo trợ lý của mình phân biệt ngồi ở hai bên trái phải, đối với mảnh đất này là ý muốn nhất định phải đạt được. Một trận trả giá cao kinh hồn đã chuẩn bị bắt đầu … … Người chủ trì bắt đầu mở màn, ” Mảnh đất đấu giá đầu tiên của ngày hôm nay, là mảnh đất ở trung tâm Tân thành, giá thấp nhất là hai triệu dolla.” Lời của người chủ trì đấu giá vừa dứt, Hàn Dật Thìn đã có ý bảo Hạ Vi Điềm ngồi bên cạnh giơ thẻ lên. Nhanh chóng giơ thẻ tiếp theo đó là Ninh thị, rồi mới đến những người khác. Trên hội trường, không khí rất căng thẳng, những người giơ thẻ kia càng lúc càng ít dần, mà bọn họ mỗi lần giơ thẻ, số tiền bỏ ra, đều có giá trị mấy nghìn vạn. Trước khi đến hội đấu thầu này, mỗi người tham gia đều tìm đến những công ty chuyên nghiệp về đấu giá đất đai để định giá, mà bọn họ cũng sẽ tự lượng thực lực của bản thân đối với tương lai mảnh đất này mà có kế hoạch, để có được giá cuối cùng cho mình. Đấu giá tiến hành đến bây giờ, cuối cùng chỉ còn lại ba doanh nghiệp vẫn còn đang tranh đấu. Mà trong đó có một doanh nghiệp, đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Đây là một doanh nghiệp chưa từng được biết đến tên, mỗi lần giơ thẻ đều chỉ thêm vào giá trị nhỏ nhất, cho nên lúc đầu, không hề thu hút được sự chú ý của mọi người. Còn hiện giờ, vốn cho rằng chỉ còn có Ninh – Hàn hai nhà tranh đấu lấy mảnh đất này, giờ lại thành ba nhà, mọi người lại càng tò mò về công ty kia, doanh nghiệp nào lại có thực lực và tài lực mạnh như vậy, lại có thể tranh chấp cùng hai người kia. Ninh Nam và Hàn Dật Thìn cũng không hề ngờ tới tình huống này, việc đầu tiên, chính là bảo người trợ lý bên cạnh lập tức đi điều tra về công ty này. Kết quả, thật nằm ngoài dự liệu, đây chỉ là một công ty mới thành lập được nửa tháng, tên gọi là Hoàn Thịnh, công ty được đăng kí ở nước ngoài, mà đăng kí tài sản, cùng người đăng kí, lại không thể tra ra được. Giữa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim, tình hình hiện giờ, rõ ràng là có một nhân vật bí mật muốn cùng tranh chấp, muốn cạnh tranh mảnh đất này. Ninh Nam và Hàn Dật Thìn cùng cảnh giác, bởi vì ba nhà cùng tranh đấu, cứ tiếp tục như thế này, rất có thể giá cuối cùng sẽ vượt quá mức dự liệu của bọn họ, còn người kia lại có xu thế muốn làm bị thương kẻ khác. Gọi đến mấy lần, hai người họ đều đồng thời thu tay về, bọn họ vốn dĩ muốn xem đối phương tiếp tục gọi giá cùng với công ty thần bí kia, còn bất luận là ai giành được mảnh đất này, đối phương ra giá bao nhiêu, đã là một tổn thất rồi. Cuối cùng, mảnh đất này, với giá sáu triệu dolla bị doanh nghiệp Hoàn Thịnh đấu về. Sau khi hội đấu giá kết thúc, giới truyền thông đều bao vây lấy người đại diện đấu thầu của doanh nghiệp Hoàn Thịnh, mà người này, lại từ chối trả lời mọi câu hỏi đặt ra. Do vậy, giới truyền thông lại chỉ có thể bám lấy Ninh Nam và Hàn Dật Thìn, hai công ty này hôm nay đều không đấu giá được về mảnh đất đó, cũng nhất định sẽ là một tin tức lớn trong ngày rồi. Bảo người đi tra cho rõ ràng địa chỉ của Hoàn Thịnh xong, hai người họ cuối cùng ở bãi đỗ xe trả lời vài vấn đế tương đối trọng tâm, sau đó một trước một sau lên xe ra về. Bọn họ đều rất hứng thú với ông chủ đứng đằng sau doanh nghiệp đột nhiên xuất hiện này, cách làm của người này, không nghi ngờ gì chính là muốn khiêu khích bọn họ. Mà họ, cũng thấy nên đi gặp mặt nhân vật thần bí này.