Phòng ăn tây nhà hàng Âu hoàng.
Tối nay Hoắc Cẩm Dương khá hào phóng ném nhiều tiền bao toàn bộ, còn mời người đến đàn violon diễn tấu, hiện trường được trang trí bằng hoa hồng tươi đẹp cùng bong bóng màu sắc rực rỡ, rất lãng mạn.
Tần Lạc vừa đi vào liền bị rung động, lúng ta lúng túng giận trách nói: “Này cũng... Quá hoang phí?”
Hoắc Cẩm Dương cong khóe môi lên: “Em thích không?”
Trên mặt Tần Lạc hiện ra một chút hạnh phúc thẹn thùng: “Ừ, em rất thích.”
Cô bỗng nhiên cảm thấy tối hôm qua mình nhìn lầm rồi, còn làm hại cô miên man suy nghĩ cả nửa ngày, thật sự là buồn lo vô cớ! Cẩm Dương tốt với mình như vậy, làm sao có thể phản bội mình chứ!
Hai người vừa ngồi xuống, người phục vụ nhà hàng liền bày biện một bàn thức ăn tinh xảo lên, làm cho Tần Lạc có một cảm giác mộng mơ, cảnh tượng trong phim truyền hình mặt giống như tái diễn ở trên người mình...
Chẳng lẽ, hôm nay Cẩm Dương muốn cầu hôn với mình sao?
Cô suy nghĩ, tâm tư đã dần dần bay xa...
Hoắc Cẩm Dương cắt thịt bò bít tết xong đến tới trong đĩa bạn gái, giống như vô ý hỏi: “Nghe nói công ty các em muốn cử hành tiệc chúc mừng tròn 60 năm, đến lúc đó em tham gia không?”
Tần Lạc sửng sốt nửa giây:
”Em nghe đồng nghiệp nói là tối thứ năm này, nhưng em chỉ là chức nhỏ trong công ty nhất định sẽ không được tham gia, trong khoảng thời gian này nhiệm vụ phiên dịch rất nhiều, có thể phải đi công tác.”
Hoắc Cẩm Dương nhướng mày: “Đi công tác?”
Tần Lạc cắt thịt bò bỏ vào trong miệng: “Còn chưa xác định!”
Hoắc Cẩm Dương đáp một tiếng thì không tiếp tục nói đề tài này nữa, có đôi khi quan tâm quá nhiều ngược lại sẽ có dụng ý khác.
Ngược lại anh hi vọng tiệc chúc mừng tối thứ năm này Lạc Lạc không tham gia, như vậy, cũng tránh gặp mặt đối diện.
...
Sau khi ăn xong, Hoắc Cẩm Dương đề xuất đi xem phim, trong lúc anh ra ngoài nhận một cuộc điện thoại hơn mười phút, Tần Lạc không cảm thấy kỳ lạ, chuyện trên công việc mà thôi! Khó tránh khỏi thời gian lâu một chút.
Xem xong phim, Hoắc Cẩm Dương bạn gái trở về.
Trước khi xuống xe, Tần Lạc lấy dũng khí nói: “Cẩm Dương, muốn đi lên ngồi không?”
Quen bạn trai đã hai năm, là lúc cô giao mình cho anh, mặc dù đêm nay anh không cầu hôn, nhưng mình qua sinh nhật mình 26 tuổi rất vui, rất hạnh phúc!
Hơn nữa, cô cũng đến tuổi nên lập gia đình rồi.
Ai ngờ - -
Hoắc Cẩm Dương chỉ khẽ hôn trên trán cô một cái: “Ngày mai còn phải đi làm, nghỉ ngơi sớm một chút! Ngủ ngon!”
Trong lòng Tần Lạc lướt qua mất mác nhàn nhạt, đáp một tiếng: “Ừ, ngủ ngon.”
Cô tự mình an ủi: Chắc là Cẩm Dương quý trọng mình, anh không giống người đàn ông chỉ biết dùng nửa người dưới suy nghĩ.
Nghĩ như vậy, cô càng cảm thấy rất bạn trai đáng quý.
Hoắc Cẩm Dương đưa mắt nhìn Tần Lạc sau khi tiến vào thì khởi động xe rời đi, anh đã đồng ý với Ánh Thần trước khi tiệc chúc mừng công ty tròn năm bắt đầu sẽ nói với Lạc Lạc rõ ràng, xem ra chỉ có thể tìm cơ hội khác.
Hôm nay dù sao cũng là sinh nhật của cô, coi như mình vì cô làm một chuyện cuối cùng.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
2 chương
9 chương
73 chương
20 chương
97 chương
10 chương
16 chương