Hoắc Gia Tinh chạy đến trước mặt Tần Lạc, ngước đầu nhỏ mắt lấp lánh, "Chị gái, chị sẽ không đi chứ?" Tần Lạc cảm thấy không người nào có thể ở dưới ánh mắt nhìn soi mói của Tiểu Tinh mà còn có thể nói ra cự tuyệt, không kìm hãm được lắc đầu, "Chị gái không đi." Hoắc Gia Tinh lập tức vui vẻ lôi kéo cô đi tới phòng ăn ăn cơm, chí hướng của nó chính là khiến chị gái trở thành mẹ! Trong lúc ăn cơm tối, Tần Lạc vẫn có chút không tập trung, hơn nữa bên ngoài còn mưa nhỏ, đúng như tâm tình của cô bây giờ, cô lặng lẽ gửi cho bạn trai Cẩm Dương một tin nhắn, kết quả vẫn không có được trả lời. Hoắc Kỷ Thành ngồi ở đối diện cô đã nhận ra tâm tình của cô, giữa hai lông mày lướt qua chút tàn bạo, người phụ nữ đáng chết! Lúc ăn cơm lại còn nghĩ tới người đàn ông khác! Xem ra, phải chọn một cơ hội thích hợp để cho cô hiểu rõ chân tướng rồi. . . . . . Ăn cơm được một nửa, trên bầu trời chợt nổ sấm "Ầm" một tiếng, Tần Lạc có chút lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, "Hình như thời tiết thay đổi, không thì tôi nên đi về trước đây?" Hoắc Gia Tinh bĩu môi non nớt nói: "Chị gái, cơm còn chưa có ăn xong !" Hoắc Kỷ Thành ngước mắt liếc cô một cái, "Lúc này mới 7 giờ rưỡi, đợi mưa tạnh đã rồi đi." Tần Lạc: ". . . . . ." Vậy mà, mưa cũng không có ngừng, ngược lại càng rơi càng nhiều, kèm theo tiếng sấm sét vang dội, nghiễm nhiên chính là không chịu ngừng lại. Tần Lạc đợi đến trong lòng có chút không yên, ngay cả việc chơi trò chơi với Hoắc Gia Tinh cũng có chút không chú ý. . . . . . Hoắc Gia Tinh không ngừng mếu máo tố cáo nói: "Chị gái, chị cũng không nên cố ý thua Tiểu Tinh chứ!" Tần Lạc vểnh môi cười yếu ớt, "Làm sao lại vậy? Là Tiểu Tinh tiến bộ." Hoắc Gia Tinh nhếch khóe môi lôi kéo cô chơi thêm một vòng. . . . . . Hoắc Kỷ Thành ngồi ở trên ghế sa lon đang nhìn giá cổ phiếu và dự án Trình Sâm vừa gửi tới, thỉnh thoảng chú ý động tĩnh bên cạnh. . . . . . . Đến 10 giờ tối, mưa bên ngoài vẫn không có dấu hiệu dừng lại, sấm sét vang dội hoàn toàn liên tiếp từng cơn, không chịu ngừng chút nào. Tần Lạc thật sự là không thể ngồi yên, "Tiểu Tinh, chị gái thật sự phải đi về." Vừa hay đúng lúc này có một tia sấm sét từ trên bầu trời giáng xuống, dọa Hoắc Gia Tinh sợ hãi vội vàng trốn vào trong ngực Tần Lạc, "Chị gái, Tiểu Tinh sợ." Tần Lạc không kiềm chế được vỗ vỗ lưng của cậu nhóc, dịu dàng dụ dỗ nói: "Tiểu Tinh không sợ, chị gái ở đây!" Hoắc Kỷ Thành ngẩng đầu nhìn về phía một màn mẹ con bọn họ ôm nhau, chỉ cảm thấy cực kỳ ấm áp. . . . . . Có lẽ, anh nên thay đổi chủ ý thử khiến cô gái này dung nhập vào cuộc sống của mình, dù sao, qua nhiều năm như vậy, cô là người phụ nữ duy nhất khiến Tiểu Tinh nguyện ý thân cận. Hơn nữa, mình cũng có hứng thú đối với cô! "Tiểu Tinh, nên tắm rồi đi ngủ." "Con muốn chị gái tắm giúp con." "Cái này. . . . . . Cha không thể tự tiện quyết định." Trong lúc nhất thời, ánh mắt một lớn một nhỏ tụ hợp lại trên người của Tần Lạc, cô có loại cảm giác nhảy vào trong hầm liền không thể bò dậy,.....