Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1904
Rất đơn giản, bởi vì hắn ở trong thần đạo thời gian của Vu Nhai lại cảm ngộ không gian chi lực của nơi khởi nguồn Nguyên Giới.
- Ha ha ha, Hoàng Phủ Huyết Binh, nhìn thấy không? Đây là huyết mạch của Độc Cô gia ta!
Độc Cô Khúc Phong cười ha ha. Hắn vẫn luôn chú ý tới tình hình phía bên
Vu Nhai. Nói thật ra, đối với chuyện Vu Nhai có thể chống đỡ được từng công kích của Hoa Nộ Hải, hắn thật sự không có lòng tin. Nhưng hắn lại không có cách nào. Hắn phải đối phó với Hoàng Phủ Huyết Binh. Lại nói,
Độc Cô Chiến Huyền không phải nói Vu Nhai là nhân vật giống như chúa cứu thế sao? Hắn thật ra muốn xem thử có đúng như vậy hay không...
Hắc, nếu như Vu Nhai chết, vậy hắn nên cái gì hắn sẽ làm cái đó.
Độc Cô Khúc Phong đã từng là U Linh Các Chủ, tính tình lạnh lùng. Đối với Vu Nhai hắn cũng không quá yêu thích. Dù sao đường đường là Độc Cô gia vẫn phải có chút lợi thế. Đặt ở trên người tiểu tử này, thật sự không đáng tin lắm...
Độc Cô Khúc Phong thật ra muốn xem thử Vu Nhai có phải thật sự rất nghịch thiên hay không, có phải thật sự có thể tránh thoát được thế cục trước mắt hay không. Nếu như không tránh khỏi cái chết, chứng minh chúa cứu thế gì đó, thánh đạo tiên đoán gì đó đều là lời nói vô căn cứ. Nếu như tránh được, vậy Độc Cô Khúc Phong hắn tin tưởng.
Mà bây giờ hắn đã tin. Vu Nhai quả thực chính là Thần Vương cường đại nhất trong lịch sử, làm được chuyện người khác không làm được.
Trước đó, thời điểm Vu Nhai lao lên Tử Vực Tinh Không, Độc Cô Khúc Phong cho rằng hắn sẽ xong đời. Thật không nghĩ tới hắn rơi vào tuyệt địa lại phản kích lớn.
- Hừ, Hoa Nộ Hải thật sự vô dụng...
Hoàng Phủ Huyết Binh lạnh lùng nói. Ánh mắt hắn cũng tập trung ở trên người Vu Nhai. Thật ra hắn thật sự rất muốn uống máu của tiểu tử này.
Trước đó, hắn thật sự không thèm để ý. Nhưng Thần Vương có thể ngăn cản được Thần Hoàng, ai có thể không để ý được? Phải biết rằng, Hoàng Phủ
Huyết Binh tự cho mình là thiên tài. Thời điểm hắn mới vào Thần Hoàng đã bị Độc Cô Khúc Phong đánh chạy ra khỏi Độc Cô gia, chứ đừng nói là thời điểm hắn là Thần Vương.
- Huyền Thiên, ngươi muốn làm gì?
- Ma Thiên, nàng cứ việc ra tay là được. Ngày hôm nay ta nhất định phải giết chết tên tiểu tử này.
Không biết vì sao Huyền Thiên Chân Thần bất ngờ thấy sợ hãi, Vu Nhai tạo cho hắn quá nhiều khiếp sợ. Hắn quyết định cho dù liều mạng chết một hai Thần Hoàng, cũng phải giết chết Vu Nhai ở chỗ này. Đúng vậy, ngay cả hắn cũng để ý. Tuy rằng hắn không biết Vu Nhai ở Tử Vực Tinh Không đã gặp phải chuyện gì, cũng nhìn không ra lực tượng tinh không trên người
Vu Nhai là gì, nhưng hắn không quan tâm nhiều chuyện như vậy. Cứ giết chết sẽ hiểu rõ mọi chuyện!
- Huyền Thiên, ngươi dám ra tay thử xem lão tử có đánh ngươi tới mức ngay cả mẹ ngươi cũng không nhận ra hay không!
Một giọng nói du côn vang lên. Rõ ràng chính là Lạc Thiên Kiếm Linh. Lạc Thiên Kiếm Linh xuất hiện cũng có nghĩa là tất cả cao thủ Độc Cô gia đã xuất hiện. Từng đạo lưu quang giống như lướt gió lao đến, kéo theo từng thân ảnh. Trong nháy mắt, một tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới xuất hiện. Đồng thời, khí thế Lạc Thiên Nhất Kiếm cường đại nhất cũng theo đo xuất hiện...
- Huyền Thiên. Không bằng chúng ta liên thủ đi. Ta giúp ngươi ngăn chặn
Lạc Thiên. Ngươi ra tay giết chết Vu Nhai! Ngươi thấy thế nào?
Đúng thời điểm tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, một giọng nói khác cũng truyền tới. Ma Thiên, Huyền Thiên cùng Lạc Thiên Kiếm Linh đồng thời nhìn về phía bầu trời phía nam. Tất cả đồng thời khẽ kêu lên:
- Kinh Thiên...
Khi hai tiếng Kinh Thiên này vừa dứt, cục diện thoáng cái trở nên yên tĩnh một cách quỷ dị. Trong nháy mắt, tất cả những người đang chiến đấu đều dừng tay. Ngay cả cuộc chiến đấu giữa Hoàng Phủ Huyết Binh và Độc Cô Khúc Phong cũng ngừng lại. Không có cách nào, áp lực của bốn đại Chân
Thần thật sự quá khủng bố.
Vào lúc này, phần lớn ma thú và dã thú ở tỉnh Hoàng Vực đều đang run rẩy. Nhân loại bình thường đều cảm giác được một sự sợ hãi xuất phát tận đáy lòng.
- Huyền Thiên, ngươi có thể đánh thử xem...
Đúng vào lúc này, lại có người gọi ra hai chữ Huyền Thiên. Chỉ thấy bên cạnh Vu Nhai lại xuất hiện một đại ấn. Đó chính là Lục Thiên Thần Ấn.
Cùng lúc đó, hai thân ảnh cũng từ bên trong Lục Thiên Thần Ấn xông ra.
Chính là Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối. Người nói tất nhiên là Vu Thuấn có khí thế hơn. Đã từng là người gần như mạnh nhất trong cả thời đại Cổ Ma, Vu Thuấn căn bản không sợ khí thế của Chân Thần.
Lại nói, hiện tại Vu Thuấn cũng là Chân Thần...
- Lục Thiên Chân Thần, Lục Thiên Chân Thần mới sao? Thực sự buồn cười. Chỉ bằng loại nửa vời như ngươi sao?
Huyền Thiên Chân Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối. Chợt trong giọng nói của hắn mang theo sự giễu cợt nồng đậm.
Hắn căn bản không để bọn họ vào trong mắt. Nhưng trong mắt hắn vẫn mang theo sự nghi ngờ.
Sao Lục Thiên Thần Ấn lại có thể có Chân Thần mới được? Vu Nhai làm sao làm được điều đó chứ?
Thật là đáng chết. Tại sao trên người Vu Nhai có quá nhiều điều bí ẩn như vậy. Chỉ có điều mình chung quy vẫn không bắt được hắn. Hiện tại cảm giác được, Vu Nhai mang lại sự uy hiếp. Thậm chí hắn còn có thể trực tiếp nghĩ tới chuyện tiêu diệt. Hắn cũng không muốn bắt sống Vu Nhai nữa.
- Kinh Thiên, đã lâu không gặp. Tuy rằng ta chưa từng gặp ngươi, nhưng ngươi khẳng định đã gặp ta.
Vu Thuấn xoay người nhìn về phía bầu trời phía nam. Đó chính là nơi Kinh Thiên Chân Thần đang đứng. Thời kỳ ở Cổ Ma, Kinh Thiên Nhất Kiếm thậm chí cũng không trực tiếp giết chết Vu Thuấn, mà vượt qua Thí Thần Ma
Điện, nơi Vu Thuấn trấn thủ giết chết hoàng tộc Cổ Ma. Về điểm này có thể nói rõ Vu Thuấn năm đó đáng sợ tới mức nào. Sợ rằng Vu Thuấn ở thời kì toàn thịnh, bất kỳ một Thần Hoàng nào ở đây cũng không phải là đối thủ của hắn.
Phải biết rằng, khi đó trong tay Vu Thuấn vẫn chỉ có Thí Thần Ma Nhận mà thôi!
Đương nhiên, khi đó Cổ Ma tộc đánh lui dân Cổ Duệ xong, chỉ còn lại Vu
Thuấn một Thần Hoàng nghịch thiên. Một cây chẳng chống vững nhà. Cổ Ma tộc cuối cùng vẫn thất bại. Nhưng bất kỳ ai cũng không giết chết được Vu Thuấn. Hắn cuối cùng còn hóa thành ấn linh...
- Ngươi là người mạnh nhất của Cổ Ma tộc sao? Một gia hỏa bị diệt tộc cũng có tư cách nói chuyện với ta sao?
Kinh Thiên Chân Thần trầm mặc một hồi, cuối cùng chỉ từ tốn nói một câu. Hắn làm sao có thể không có ấn tượng gì đối với Vu Thuấn. Khi đó Vu
Thuấn là cản trở lớn nhất của tộc dân Kinh Thiên hắn. Khi đó nếu không phải sau khi hoàng tộc Cổ Ma bị toàn diệt, Vu Thuấn xưng đế, dẫn theo Cổ Ma tộc còn sót lại giết hết tộc dân của hắn. Hơn nữa hắn không có cách nào đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm. Hiện tại đâu chỉ có nhân loại bình thường.
Lại nói, sau trận chiến ở liên minh bách tộc, hắn cũng đã từng gặp qua gia hỏa kia.
Đương nhiên, trước đây hắn không phải không giết chết Vu Thuấn, chỉ là không muốn lãng phía Huyền Nguyên Chi Lực của hắn ở trên người Vu Thuấn mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
179 chương
22 chương
47 chương
56 chương
10 chương
110 chương