Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1901
Ánh sáng gần như hút ý thức của hắn vào. Ở đây sao cũng không giống như đứng ở dưới đại lục Thần
Huyền chỗ nhìn thấy. Ở đây sao tuy rằng sáng, nhưng chắc sẽ không chớp động. Cũng chính là cảm giác không chớp mắt, không linh động, dường như được vẽ ra.
- Tại sao lại như vậy. trong Thần Huyền Khí Điển, Mệnh Hồng rõ ràng biến thành sao mới giống như vẽ ra. Khi ta đạt được Thần Binh Sư, mở ra một tầng công pháp huyễn ảnh cuối cùng, bầu trời sao đã linh động?
Vu Nhai ngẩn người tự hỏi.
Nói xong, Vu Nhai còn không mấy tin, lấy Thần Huyền Khí Điển ra, tiến vào bầu trời bên trong huyễn ảnh...
Hắn quả nhiên nhớ không lầm. Mệnh Hồng biến thành sao có chút đờ đẫn, là tồn tại không có thần vận. Bầu trời sao thuộc về cảnh giới Thần Binh Sư cũng tràn ngập cảm giác linh động. Dường như mỗi vì sao đều có sinh mệnh, cũng như tinh linh...
- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?
Vu Nhai có phần suy nghĩ không thông. Chân mày hắn nhíu thật chặt. Nhưng hắn không buông tha, mà cố gắng phân tích. Đây là cơ hội cuối cùng của hắn. Hắn cũng không biết thời gian của hắn có thể kiên trì bao lâu. Nếu như thời gian ngừng dừng lại, hắn sẽ phải lặp lại động tác trước đó. Nói không chừng, trong nháy mắt đó, chờ đợi hắn là Hoa Nộ Hải lao tới nơi.
- Người sáng tạo Thần Huyền Khí Điển hướng tới bầu trời sao, sáng lập Mệnh Hồng hóa tinh ý cảnh. Nhưng phải sáng tạo làm sao?
Nhìn thấy bầu trời sao, hắn cảm thấy được đại lục Thần Huyền chịu sự ảnh hưởng của nguyên tố thiên địa hoặc nói tầng khí quyển, không thể thấy được bầu trời sao thật sự. Dù sao bởi vì tầng khí quyển tồn tại, ở dưới đại lục Thần Huyền sẽ nhìn thấy sao chớp mắt... Tuy mỹ lệ như vậy, nhưng ở trong mắt đại năng giả đều là vô căn cứ. Cho nên hắn xông vào trong
Tử Vực Tinh Không, sẽ nhìn thấy sao không chớp động...
- Không bị ảnh hưởng, sao chính là vĩnh viễn không chớp động.
- Đúng vậy. Nhưng sau khi sáng lập ra bầu trời sao Mệnh Hồng, vẫn luôn cảm thấy không đúng. Sao có khả năng chớp động được? Cho nên hắn lại sáng lập bầu trời sao đầy thần vận, cũng chính là điểm quan trọng cuối cùng trong Thần Huyền Khí Điển. Hiện tại vấn đề là làm sao khiến bầu trời sao trong mắt mình cũng tràn ngập linh động giống như của người sáng tạo Thần Huyền Khí Điển?
Vu Nhai không ngừng phân tích.
- Xem ra thật sự có thể cảm ngộ bầu trời sao.
Cuối cùng, Vu Nhai đã có kết luận. Nhưng kết luận thì có, còn cảm ngộ bầu trời sao thì thế nào? Đây cũng là một vấn đề khó khăn rất lớn. Nhưng lúc này Vu Nhai đang khát vọng. Có lẽ chỉ cần cảm ngộ bầu trời sao, hắn có thể chân chính giải được tình thế nguy hiểm trước mắt.
Đã như vậy, cứ liều mạng...
Trước hết hắn cần phải làm là tiến vào huyễn ảnh bầu trời trong Thần
Huyền Khí Điển này, sau đó ghi nhớ thật kỹ thần vận của bầu trời sao ở trong đầu, cố gắng phục chế. Nếu không có cách nào cảm ngộ, cũng không có thời gian cảm ngộ, vậy cũng chỉ có thể học bằng cách ghi nhớ.
Nhưng lúc này hắn mới biết được học bằng cách ghi nhớ này có bao nhiêu khó khăn. Bởi vì bầu trời sao này thật sự quá rộng lớn. Hắn căn bản không có nhiều thời gian để ghi nhớ như vậy. Vậy phải làm sao bây giờ?
Trước tiên hắn học bằng cách nhớ một mảnh nhỏ bầu trời sao huyễn ảnh vậy.
Đúng vậy. Sau đó hắn nghiêng về hướng bắc. Có thể bởi vì hắn vẫn khắc sâu ký ức về tỉnh Bắc Đấu. Cứ như vậy, hắn nhìn chằm chằm vào bầu trời sao phía bắc...
Chính hắn cho mình một phạm vi ghi nhớ.
Hắn cứ học bằng cách ghi nhớ như vậy. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn lại từ trong tinh không huyễn ảnh của Thần Huyền Khí Điển ra, sau đó đối chiếu với bầu trời sao thật sự, Tiếp sau đó, dường như khiến hắn xuất hiện ảo giác, tưởng tượng bầu trời sao Chân Thần thành bầu trời sao huyễn ảnh, lại lợi dụng phương pháp cảm ngộ địa thế để cảm ngộ. Đồng thời, lại vận chuyển phần công pháp Thần Huyền Khí Điển...
- Thất bại sao?
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai vẫn không có cảm giác được hắn có cảm ngộ gì, không có cảm giác được trong ý thức của hắn có sự nhảy vọt về chất nào. Hắn khẽ nhíu mày, cắn răng nói:
- Tiếp tục. Ta cũng không tin không thể làm được.
Cứ như vậy, Vu Nhai lại tiến vào bầu trời sao huyễn ảnh, lại học bằng cách ghi nhớ, tiếp sau đó tiếp tục cảm ngộ bầu trời sao thật sự.
- Hấp dẫn, thật sự là làm trò...
Vu Nhai không ngừng lặp lại những hành động này. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, đột nhiên thấy một vì sao trong đó chớp hiện một cái. Trong lòng vốn có chút nguội lạnh và tuyệt vọng, trong nháy mắt lại hừng hực thiêu đốt...
Lòng tin tăng lên, Vu Nhai tiếp tục học ghi nhớ, tiếp tục quan sát bầu trời sao Chân Thần...
- Thành công. Thật sự thành công. Đây là lực lượng thế nào? Lực lượng tinh không sao?
Có lẽ là bởi vì nhập môn cuối cùng, những ngôi sao hắn học bằng cách ghi nhớ chớp động một cái. Tuy rằng vẫn rất yếu ớt, nhưng lại có thể cảm
ứng được rõ ràng. Chớp động này thật sự giống như mỹ nữ phóng điện khiến Vu Nhai được sủng chợt kinh. Sau đó hắn lại vui mừng vạn phần. Đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được bầu trời sao chớp động phóng ra một lực lượng, làm dịu những vết thương của hắn.
Gần như tất cả Binh Linh đều trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ cũng không biết tình huống trước mắt là có chuyện gì xảy ra. Có trời mới biết bầu trời sao thật sự có thể cảm ngộ được. Ngay cả Thôn Thiên Kiếm Linh cũng trực tiếp ngây người. Mà lúc này cũng không có Binh Linh nào phát hiện ra tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn có chút đặc biệt.
Ầm ầm ầm...
Đúng lúc Vu Nhai hưng phấn hút lực lượng của bầu trời sao vào trong cơ thể, trong nháy mắt trong cơ thể hắn phát ra những tiếng động đột phá, giống như trùng tu Thần Huyền Khí Điển, khiến huyền khí trong cơ thể vốn đã thông qua trạm kiểm soát lại được thông lại một lần. Không biết vì sao, Vu Nhai cảm giác vận chuyển huyền khí càng thông thuận hớn. Có cảm giác thoải mái tới mức muốn rên rỉ ra thành tiếng.
Hơn nữa...
- Huyền khí của ta không ngờ lại phát sinh biến hóa, đang lột xác từng tầng một. Điều này là do lực lượng của bầu trời sao mang tới sao?
Vu Nhai đột nhiên lại phát hiện ra chuyện để hắn rất ngạc nhiên...
Nhưng rất nhanh, sự ngạc nhiên của hắn biến thành niềm vui bất ngờ. Bởi vì hắn cảm giác được huyền khí của hắn đang trở nên cường đại hơn. Tuy rằng, lượng huyền khí của hắn cũng không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng huyền khí lại có sự biến đổi về chất. Biến đổi về chất đấy.
Ở trên đại lục Thần Huyền huyền khí của hắn vốn đã được tính là rất tinh thuần. Ở trên cùng một cảnh giới, căn bản không có người nào có thể so sánh được với hắn. Hiện tại dưới sự ảnh hưởng của lực lượng tinh không, huyền khí của hắn sẽ biến thành tình trạng như thế nào?
Liệu hắn có thể lấy thực lực Thần Vương chiến đấu vượt cấp với Thần Hoàng hay không?
Trong lòng Vu Nhai cảm thấy vô cùng mong đợi.
Bất kể thế nào, hắn tạm thời hấp thu tất cả lực lượng tinh không mà hắn có thể hấp thu được trước, đợi tới khi hắn đạt được cải tạo cực hạn lại nói sau.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
179 chương
22 chương
47 chương
56 chương
10 chương
110 chương