Editor: Fuurin
Vừa trở lại lãnh địa, kẻ đầu tiên tới thăm là tên Tổng Đốc Ma Quỷ biến thái, kẻ thứ hai lại chính là Nữ Vương Tinh Linh Hắc Ám có quan hệ chặt chẽ với lãnh địa Yarra, ngay cả Gia Cát Minh Nguyệt cũng thấy buồn cười, chẳng lẽ nhân duyên của mình lại kém đến thế này ư?
Lúc này, tuy Nữ Vương Lucy vẫn quyến rũ động lòng người, nhưng đáy mắt lại cất chứa một tia u buồn.
“Xin chào Lĩnh Chủ đại nhân tôn kính.” Nữ Vương Lucy hành lễ với Gia Cát Minh Nguyệt.
Gia Cát Minh Nguyệt có chút nghi ngờ, bản thân nàng từng hai lần phá hư chuyện tốt của ả ta, dù xét theo góc độ nào đi nữa, thì ả hẳn phải hận nàng thấu xương chứ làm sao có thể thể hiện thái độ thân thiện như vậy được? Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo (*)! Gia Cát Minh Nguyệt liền đề cao cảnh giác.
(*) Không có việc gì lại đột nhiên ân cần, ắt là muốn làm chuyện xấu.
Tộc Trưởng Bronzebeard và Phượng Yên Nhiên cũng nhìn Lucy bằng ánh mắt kỳ quái, không hề buông lỏng cảnh giác.
“Xin chào, Nữ Vương Lucy.” Thái độ của Gia Cát Minh Nguyệt coi như là ôn hòa, dù giọng nói vẫn lạnh nhạt nhưng không thể hiện ý thù địch. Nói thế nào đi nữa, Nữ Vương Hắc Ám này vẫn chưa từng chủ động khiêu khích nàng lần nào, còn có bản thân nàng thật ra đã nhiều lần làm hỏng chuyện tốt của ả, có điều, Gia Cát Minh Nguyệt sẽ không bao giờ cảm thấy áy náy.
“Nữ Vương Lucy, không biết lần này cô đến lãnh địa của ta là có chuyện gì?” Gia Cát Minh Nguyệt đi thẳng vào vấn đề. Nữ Vương Lucy trước mắt nàng ngay cả một tùy tùng cũng không dẫn theo, nhất định không phải muốn đến liều mạng, càng không phải giống tên Tổng Đốc Ma Quỷ kia, đến chịu ngược đãi.
“Lĩnh Chủ đại nhân, hôm nay ta đến đây, là muốn cùng ngài giao dịch.” Lucy nói một cách chân thành.
“Giao dịch à?” Gia Cát Minh Nguyệt nhìn Lucy một cái, thản nhiên hỏi. Cuộc sống của Tinh Linh Hắc Ám dường như trôi qua không được tốt lắm, cả Loài Người, Người Lùn lẫn Thú Nhân đều không chào đón họ, mà những Tinh Linh khác cũng không hề có chút tình cảm đồng loại với những kẻ từ bỏ tín ngưỡng như Tinh Linh Hắc Ám, vậy thì họ có thể lấy được cái gì ra mà giao dịch với mình chứ? Về phần thứ mà Tinh Linh Hắc Ám muốn, chắc chắn là Suối Nguồn Sinh Mệnh rồi, Gia Cát Minh Nguyệt biết rõ, ngoại trừ Tinh Linh sống trong rừng rậm, thì chỉ có mình nàng có trong tay Suối Nguồn Sinh Mệnh.
“Ta nghe nói Lĩnh Chủ đại nhân đang thu mua Cực Phẩm Ma Tinh khắp nơi phải không?” Lucy hỏi.
“Đúng vậy.” Ánh mắt Gia Cát Minh Nguyệt hơi sáng lên, nhưng vẫn không biểu hiện quá kích động.
“Có điều hình như không được thuận lợi lắm nhỉ? Tầm quan trọng của Ma Tinh đối với Ma Pháp Sư ai ai cũng biết, Ma Tinh có phẩm chất tốt một chút đã là đồ vô giá rồi, huống chi thứ mà ngài cần lại bao gồm cả hai loại Cực Phẩm Ma Tinh cực kỳ hiếm có là Hắc Ám và Quang Minh.” Lucy nói một cách chắc chắn.
“Nữ Vương Lucy, nếu trong tay ngươi có Cực Phẩm Ma Tinh, chúng ta có thể đàm phán điều kiện.” Gia Cát Minh Nguyệt nói một cách dứt khoát, không muốn cùng ả quanh co. Dù sao Suối Nguồn Sinh Mệnh trong tay nàng không hề ít, trước mắt ngoại trừ công dụng chữa trị vô sinh ra, cũng chẳng phát huy tác dụ nào khác. Nếu Nữ Vương Lucy có thể lấy ra được Ma Tinh dúng ý nàng, vậy nàng cũng có thể đồng ý lấy ra một chút nước suối để trao đổi.
“Không, ta không có.” Nữ Vương Lucy cười khổ, nhìn thấy sắc mặt Gia Cát Minh Nguyệt trở nên lạnh lùng, liền nói vội, “Nhưng ta biết một chỗ có, hơn nữa độ quý hiếm ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu.”
“À? Vậy sao ngươi không tự đi lấy đi?” Gia Cát Minh Nguyệt lạnh nhạt cười nói. Thiên hạ làm gì có bữa cơm nào miễn phí, nếu thật sự có nơi như vậy, Nữ Vương Lucy đã sớm lấy được thật nhiều Cực Phẩm Ma Tinh rồi. Có số Ma Tinh này, chắc hẳn sẽ có rất nhiều Lính Đánh Thuê và Ma Pháp Sư tài giỏi đồng ý cống hiến vì ả, sau đó ả đã sớm chiếm được Suối Nguồn Sinh Mệnh rồi, bây giờ cần gì phải ngồi ở chỗ này chứ?
“Bởi vì chúng ta không đến chỗ đó được, có đi cũng đánh không lại lính gác nơi đó, mà dù có thắng, chúng ta cũng chưa chắc đi ra nổi.” Nữ Vương Lucy bất đắc dĩ nói.
Gia Cát Minh Nguyệt đoán không sai, nếu sự việc đơn giản như thế, Tinh Linh Hắc Ám đã sớm ra tay, sao còn đến phiên mình. Quả nhiên là vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.
“Đó là chỗ nào?” Gia Cát Minh Nguyệt trầm ngâm một chút, nói. Dựa vào tiến độ trước mắt, chờ tới lúc Eric thu thập đủ Ma Tinh cũng không biết tới khi nào. Nàng không muốn phải chờ lâu như vậy, nếu điều Lucy nói là thật, chắc phải thử một lần.
“Địa Đáy Sâm Lâm, thế giới của Huyết Tinh Linh.” Nữ Vương Lucy trả lời.
“Huyết Tinh Linh? Chẳng phải bọn họ đã biến mất từ lâu rồi sao?” Gia Cát Minh Nguyệt kinh ngạc nói. Huyết Tinh Linh cũng là ngoại tộc trong tộc Tinh Linh, không giống tín ngưỡng thờ Thần Mặt Trăng như đại đa số Tinh Linh, tín ngưỡng của Huyết Tinh Linh là Thần Mặt Trời, nhưng nực cười thay, cuối cùng bọn họ lại bị Thần Mặt Trời vứt bỏ, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này.
Mà nguyên nhân, là do Huyết Hệ Ma Pháp mà bọn họ tu luyện, Huyết Tinh Linh phát hiện, trong máu có ẩn chứa sức mạnh thần bí mà vĩ đại, thông qua tu luyện thuật Huyết Hệ, bọn họ có thể tăng tốc độ tu luyện của mình, thậm chí có thể hấp thụ sức mạnh bí ẩn trong máu để chuyển hóa thành Ma Lực Huyết H65, nhờ vào đó đạt được sức mạnh to lớn.
Cho dù tất cả Tinh Linh đều có thể sống rất lâu, nhưng chẳng ai lại từ chối việc có được sức mạnh mà chỉ mất thời gian ngắn, vì thế, cuối cùng Huyết Tinh Linh đã từ bỏ hoàn toàn Ma Pháp Tự Nhiên mà tộc Tinh Linh am hiểu nhất, chìm sâu vào Ma Pháp Huyết Hệ. Mà điều đó ở trong mắt các Tinh Linh và Ma Pháp Sư chính thống, hiển nhiên chính là bàng môn tà đạo.
Nếu nói các Tinh Linh Rừng Rậm phỉ nhổ hành vi vứt bỏ tín ngưỡng của Tinh Linh Hắc Ám, thì họ lại càng ghét Huyết Tinh Linh hơn nữa. Ít nhất Tinh Linh Hắc Ám tuy ruồng bỏ tín ngưỡng nhưng vẫn tu luyện Ma Pháp Tự Nhiên, còn Ma Pháp của Huyết Tinh Linh trong mắt họ căn bản chính là Ma Pháp Tà Ác.
Bị đồng loại Tinh Linh và những chủng tộc khác bài xích, Huyết Tinh Linh tồn tại trên đại lục Phong Ngữ rất vất vả, cuối cùng bị Thần Mặt Trời mà bọn họ tín ngưỡng hoàn toàn vứt bỏ, biến mất hoàn toàn khỏi đại lục Phong Ngữ.
“Đúng vậy, là biến mất, nhưng không phải diệt vong, bọn họ vẫn sinh sống trong một khu rừng sâu bên dưới đại lục, tiếp tục kéo dài huyết mạch.” Nữ Vương Lucy nói.
“Sao ngươi biết chuyện này?” Gia Cát Minh Nguyệt hỏi. Nàng chưa từng nghe qua bên dưới đại lục còn có một thế giới khác nên không tin lắm.
“Bởi vì lúc Huyết Tinh Linh vì bất đắc dĩ phải rời khỏi mặt đất, đã đoạt đi dòng Suối Nguồn Sinh Mệnh cuối cùng và cây Sinh Mệnh còn chưa lớn mà chúng ta bảo vệ. Tổ tiên của bọn ta từng đi đến Địa Hạ Sâm Lâm đoạt lại, nhưng Ma Pháp Huyết Hệ quá mạnh, bọn ta không phải đối thủ của họ.” Nữ Vương Lucy lại cười khổ.
“Địa Đáy Sâm Lâm nơi Huyết Tinh Linh ở, có vô số ma thú sinh sống. Địa Đáy Sâm Lâm không hề yên bình như đại lục Phong Ngữ, những ma thú nơi đây sống lâu hơn những ma thú trên mặt đất nhiều, nên phẩm chất Ma Tinh trong cơ thể vô cùng cao. Hơn nữa ở Địa Đáy Sâm Lâm có không ít ma thú có thuộc tính Quang Minh và Hắc Ám, ta nghĩ Lĩnh Chủ đại nhân nhất định có thể tìm được thứ mình cần. Nhưng hiện nay, cả đại lục chỉ có Hắc Ám Tinh Linh bọn ta biết của vào Địa Đáy Sâm Lâm mà thôi.” Nữ Vương Lucy nói tiếp.
“Ngươi muốn dùng vị trí cửa vào Địa Đáy Sâm Lâm, để đổi lấy dòng Suối Nguồn Sinh Mệnh sao?” Chư Cát Minh Nguyệt hỏi.
“Không, Lĩnh Chủ đại nhân hiểu lầm ý của ta rồi, ta muốn hợp tác với ngài cùng đi đến Địa Đáy Sâm Lâm, đoạt lại Cây Sinh Mệnh và Suối Nguồn Sinh Mệnh vốn thuộc về bọn ta.” Nữ Vương Lucy biết Gia Cát Minh Nguyệt sẽ không dễ tin tưởng lời ả, nên nói.
Gia Cát Minh Nguyệt không khỏi nhìn Nữ Vương Lucy thêm mấy lần. Không thể không thừa nhận, Nữ Vương của Tinh Linh Hắc Ám này thật thông minh, dám đồng ý dùng bản thân làm con tin để đổi lấy sự tin tưởng.
“Nữ Vương Lucy, ta nhớ ngươi vừa nói, lấy thực lực của Tinh Linh Hắc Ám các ngươi, dù có thắng được Huyết Tinh Linh, lấy lại Cây Sinh Mệnh và Suối Nguồn Sinh Mệnh cũng không thể quay về được, nghĩa là sao?” Gia Cát Minh Nguyệt hỏi.
“Lối vào của Địa Đáy Sâm Lâm cùng lúc có lượng nguyên tố Quang Minh và Hắc Ám dày đặc, hai loại nguyên tố bài xích lẫn nhau tạo ra những lưỡi dao gió đáng sợ, khi đi vào thì có thể thông qua quyển trục truyền tống không gian, nhưng lúc trở về thì ngay cả quyển trục truyền tống không thể dùng được, chỉ có thể nhờ vào Quang Minh Nguyên Tố Hỏa Chủng và Quang Minh Tịnh Hóa Thuật của ngài mới có thể đi qua thuận lợi, thưa Quang Minh Thánh Nữ đại nhân tôn kính.” Lucy giảo hoạt nở nụ cười với Gia Cát Minh Nguyệt, xem ra đã thông qua con đường nào đó mà biết được những chuyện Gia Cát Minh Nguyệt đã trải qua ở xã hội loài người.
Gia Cát Minh Nguyệt nhìn vào mắt Lucy, nếu ả âm mưu muốn đoạt lại Suối Nguồn Sinh Mệnh từ lãnh địa của nàng, thì trước khi Thánh Chủ và Vương Quốc Thú Nhân đạt được nhất trí, ả có thể nhân cơ hội dùng tin tức này để ngáng chân mình. Nhưng ả lại không làm vậy, dường như thật sự có ý muốn hợp tác. Dương nhiên, Gia Cát Minh Nguyệt cũng biết, cái gọi là hợp tác này, chẳng qua là muốn dùng nàng như cây thương của ả mà thôi.
“Nữ Vương Lucy, ta sẽ suy nghĩ kỹ những gì ngươi nói.” Xuất phát từ sự cẩn thận, Gia Cát Minh Nguyệt sẽ không quyết định ngay lập tức. Nàng nói với Kaka, “Kaka, trước tiên ngươi dẫn Nữ Vương Lucy đi nghỉ đi.” Sau khi nói xong còn nháy mắt một cái.
Bề ngoài của Tinh Linh thực sự rất đẹp, nhất là vị Nữ Vương Lucy này, từ trong xương đã tản ra sự quyến rũ mê hoặ, nếu là người khác sẽ khó tránh khỏi bị ả mê hoặc choáng váng đầu óc. Gia Cát Minh Nguyệt không muốn chôn một quả bom hẹn giờ trong lãnh địa của mình. Việc này gia cho Đường Lang Đao Thủ là hợp nhất, mấy người này trời sinh đã cảnh giác với phụ nữ, phỏng chừng là bị tập tục khi kết hôn tân nương sẽ cắn rơi đầu tân lang dọa sợ rồi.
“Vâng, thưa Lĩnh Chủ đại nhân.” Kaka hồn nhiên cười, lộ ra hàm răng trắng noãn. Có điều lưỡi đao sinh trưởng trên cánh tay hơi giật nhẹ, phát ra tiếng vù vù khe khẽ.
Nữ Vương Lucy thu hồi nụ cười quyến rũ, thành thành thật thật theo Kaka đi ra ngoài, khoảng cách gần như thế, ngay cả cơ hội để thầm lặng niệm chú ngữ ả ta cũng không có, vì đao của Đường Lang Đao Thủ, quá nhanh.
“Yên Nhiên, ngươi cảm thấy lời ả nói có thể tin được không?” Gia Cát Minh Nguyệt khẽ nhíu mày, suy tư về lời nói của Lucy, hỏi Phượng Yên Nhiên.
“Việc Huyết Tinh Linh biến mất, cũng là một bí ẩn trong truyền thuyết về Tinh Linh bọn ta. Trước đây ta từng nghe Trưởng Lão nói, Huyết Tinh Linh không hề diệt vong, mà chỉ đi đến một nơi yên tĩnh trong Địa Đáy Sâm Lâm, khi đó bọn ta đều chỉ đem nó trở thành một câu chuyện cổ tích, chẳng ai tin bên dưới đại lục tồn tại một khu rừng cả, ánh mặt trời còn không có, lấy đâu ra rừng rậm chứ? Nhưng nghe Lucy nói vậy, thì hình như thật sự có khả năng này.” Phượng Yên Nhiên tuy rằng rất ghét Hắc Ám Tinh Linh, nhưng xuất phát từ thiên tính công bằng của Tinh Linh, vẫn thẳng thắn nói.
“À.” Gia Cát Minh Nguyệt gật gật đầu. Nếu lời Nữ Vương Lucy nói là sự thật, hiển nhiên là muốn biến nhóm Gia Cát Minh Nguyệt thành vũ khí để sử dụng, có điều làm hợp tác này, cũng coi như phù hợp nhu cầu đôi bên.
“Lĩnh Chủ đại nhân, đừng dễ dàng tin tưởng lời ả, Huyết Tinh Linh vô cùng mạnh, nếu không ả cũng sẽ không chạy tới tìm ngài.” Phượng Yên Nhiên lo lắng nói.
“Ừ, Yên Nhiên, ta sẽ suy nghĩ kỹ.” Gia Cát Minh Nguyệt nghe ý tứ trong lời nói của Phượng Yên Nhiên, hẳn đã tin tưởng lời Lucy nói rồi, bây giờ chỉ là đang lo lắng cho an nguy của nàng mà thôi.
“Lĩnh Chủ đại nhân, nếu ngài quyết định muốn đi, thì nhất định phải mang ta theo, ta đi trước chuẩn bị đây.” Phượng Yên Nhiên đi ra ngoài, nàng biết cho tới bây giờ Lĩnh Chủ đại nhân chưa bao giờ thiếu tinh thần mạo hiểm, càng không thiếu dũng khí, lần này hơn phân nửa là phải đi rồi.
“Khuynh Diệu, chàng cảm thấy chúng ta có nên đi không?” GiaCát Minh Nguyệt hỏi Quân Khuynh Diệu.
“Minh Nguyệt, đi thôi, chúng ta cùng nhau đi.” Quân Khuynh Diệu tự hỏi một chút, rồi trả lời.
Chư Cát Minh Nguyệt nắm tay Quân Khuynh Diệu, theo bản năng nhìn về phía Lăng Phi Dương.
Truyện khác cùng thể loại
161 chương
135 chương
268 chương
62 chương
14 chương
39 chương
33 chương