Trao Quyền Duy Nhất
Chương 2
Hừng đông.
Anh không nhớ được mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào, chỉ nhớ trong giấc ngủ ngắn vài tiếng đã tỉnh lại hai lần, thành công hạ chất lượng giấc ngủ trung bình xuống một mức thấp mới.
Lần đầu tiên tỉnh lại, anh nghe thấy giọng hát to sai nhạc của gia đình dưới lầu khi xào rau. Chắc bữa cơm nhà bọn họ có thịt xào hoa tiêu, trong thanh âm còn lộ ra hương vị khiến người ta tê dại.
Lần thứ hai tỉnh lại bởi vì dạ dày của anh ẩn đau, phải trở mình mở ngăn kéo tìm thuốc.
Ngủ không có quy luật.
Ăn uống không có quy luật.
Tề Tĩnh nghĩ lúc này mình mà phối một vai người bị mắc bệnh nguy kịch, nhất định rất giống thật.
Đi công tác nửa tháng, đồ ăn trong tủ lạnh căn bản không ăn được nữa, mới hai giờ sáng cũng không thể gọi cơm bên ngoài. Khi Tề Tĩnh đứng lên, cảm thấy chóng mặt hoa mắt, chắc là tụt huyết áp, tắm xong đi ra tìm thấy trong nhà một ít bánh quy, ăn cho đỡ đói.
Anh tắt điều hòa đi, mở cửa sổ thông gió.
Buổi đêm thành phố hầu như không có cơ hội được nhìn thấy ánh sao, tối nay cũng không ngoại lệ, một bầu trời đen tối mênh mang, rất thích hợp cho cảm xúc tiêu cực xâm lấn.
Ví dụ như khoảng thời gian vừa come out trước đây.
Ví dụ như khoảng thời gian bàng hoàng, rối ren khi nhận ra tính hướng của mình.
Nhưng thật ra bây giờ cái gì cũng trôi đi hết rồi, trong đầu chỉ còn bật ra suy nghĩ buồn cười như "Loại này thích hợp ghi âm lúc không có tạp âm, không có ai quấy rầy". dường như tất cả những gì tiêu cực đã trôi qua miệng cống, bỗng có cảm giác thuộc về(1). Chắc bởi vì thế mà đến nay, anh vẫn duy trì được niềm yêu thích phối âm, cho dù cuộc sống sinh hoạt có bận rộn, mệt mỏi đến nhường nào.
So với bản thân anh, máy vi tính của anh vẫn an ổn ngủ say(2). Trong nháy mắt, Tề Tĩnh có chút đố kị với máy tính.
Cửa sổ QQ mở lúc trước vẫn còn giữ, Tề Tĩnh trả lời toàn bộ tin nhắn xong, chuẩn bị lướt nhanh lịch sử trò chuyện của mấy nhóm tổ kịch anh làm.
Thông thường làm CV sẽ không tỉ mỉ xem lại nội dung trò chuyện, thế nhưng lần nào anh cũng xem cẩn thận.
Tĩnh(3), hai chữ "ngôn", thể hiện đầy đủ bản chất nói nhiều.
Năm đó khi bố mẹ anh chọn cho anh tên này chắc đã có dự đoán trước, bởi vì bản thân anh khá thích nói chuyện. Bình thường anh hiểu biết phong phú, đọc rộng biết nhiều, nghề nghiệp lại liên quan đến việc thu thập tin tức, tài liệu, có cơ hội mở miệng là nói nhiều không ngừng được. Cho dù bản thân anh không có mặt ở hiện trường, sau sự việc, anh vẫn thường vây xem lịch sử trò chuyện của người ta.
Điều thú vị không phải là tính hóng hớt của bản thân.
Thú vị chính là khi người khác tưởng rằng anh không biết, anh lại tự mình nói ra, được trông thấy vẻ mặt kinh ngạc của người ta.
Đang định đọc lần lượt từ đầu đến cuối, bỗng nhiên anh nhìn thấy avatar của một nhóm nhảy vài cái ở góc dưới màn hình.
Tên nhóm: Trạng thái chậm rãi lui giới.
Đây không phải nhóm tổ kịch, chỉ là nhóm trò chuyện của một số ít bạn bè anh trong giới võng phối —- Hơn nữa nhóm trưởng là người quen.
Anh nhíu mày, di chuột nhấn mở.
Cửu cô nương: Từ khi nào nơi này biến thành đảng sai giờ rồi, lúc nào cũng lệnh thời gian online với mọi người, quá ngược ┭┮﹏┭┮
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: Cửu Cửu, tôi đã online rồi ┭┮﹏┭┮
Cửu cô nương: Miêu Miêu! Tôi đoán không nhầm thì cô lại thức đêm chạy deadline hả?
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: *nằm bò ra đất* Đúng vậy... Số phận thực tập sinh ở Học viện Thiết kế thật đáng thương...
Cửu cô nương: Phụt, dân thiết kế số khổ.
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: Bên chỗ cô giờ là mấy giờ?
Cửu cô nương: Sắp tới trưa rồi.
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: Phụt, sao ban ngày mà cô rảnh rỗi thế? Không phải đi học à?
Cửu cô nương: Bên này nghỉ hè rồi, phụt. Hiện tại tôi đang ở trong phòng thí nghiệm làm việc giúp giáo sư, ông ấy không ở đây, đã ra ngoài mở hội thảo rồi. Hôm nay tôi làm xong thực nghiệm là được, thời gian còn lại tự do.
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: Thì ra là thế. Tất cả mọi người trong nhóm chắc còn ngủ, xem ra chỉ có Cửu Cửu ở cùng tôi thôi (′へ",)
Cửu cô nương: Còn có ai mau "chít" một tiếng.
Chẳng hỏi ngày về: Chít.
Cửu cô nương:!!
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu:!!
Cửu cô nương: Mẹ nó! Ngày về, cuối cùng anh cũng về!
Chẳng hỏi ngày về: Ừ! Vừa tỉnh ngủ ╮( ̄▽ ̄ ")╭
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: Quy thất thất(4)! Cầu ôm một cái! Cầu an ủi! Cầu phúc lợi! (o >__
Truyện khác cùng thể loại
110 chương
5 chương
12 chương
10 chương