Bầu không khí trên bàn ăn trở nên căng thẳng, Giản Ngôn Tây làm người ta tiến không được lui cũng không xong, tuy rằng trên mặt mang theo nụ cười nhưng trong ánh mắt lại tóe ra tia lửa. Bầu không khí này là loại Hàn Triệu Nan mong muốn. Anh nói muốn ở lại Thượng Hải là chỉ muốn để cậu cảm thấy nguy hiểm, cảm giác anh sẽ rời xa cậu, anh cũng chắc chắn một tháng sau quan hệ của anh và Ngôn Tây sẽ tiến xa hơn. Dựa theo cách cư xử của cậu trước kia, nếu như thấy đồ ăn trong thùng rác, Giản Ngôn Tây đầu tiên sẽ cảm thấy tội lỗi, sau đó làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Bây giờ lại chủ động nhắc tới, lại còn nói như vậy? Trong đầu Hàn Triệu Nam lóe lên rất nhiều suy nghĩ. Trên mặt nam nhân cũng không có biểu cảm gì khi biết mình bị vạch trần lời nói dối, anh thả cái muỗng xuống, vang lên âm thanh chói tai, anh nói. "Tôi không thích ăn hải sản, hải sản tươi bỏ vào tủ lạnh cũng không tốt, vậy nên mới vứt đi. "Anh dừng một chút, cười khẽ một tiếng. "Nhưng cũng không cần tiếc rẻ làm gì, hôm qua đi ăn với Tần Vân là đủ ngon rồi." Giản Ngôn Tây không ngờ. "Anh biết?"  "Có fan chụp được em ra khỏi nhà hàng với Tần Vân " Hàn Triệu Nan cúi đầu heo cháo. "Quán ăn kia rất ngon, tôi từng ăn thử rồi, cơm rất ngon, rượu càng ngon hơn." "Vậy nên?" "Vậy nên.." Hàn Triệu Nam ngẩng đầu, làm như cái gì cũng không hiểu. "Lần sau đi ăn cơm nên cẩn thận một chút, tuy rằng Tần Vân đã kết hôn nhưng cp Vân Tây cũng rất đông đảo..." Giản Ngôn Tây cau mày: "Vân Tây cp?" "Đúng vậy, còn có Khả Tây nữa, là Vương Khả và em cùng đóng chung Tru Thần. Nói tóm lại, nếu như không muốn bị người ta hiểu lầm, vậy phải biết cẩn thận." Hai mươi Tết, với một số người mà nói, đây là những ngày làm việc cuối cùng, đối với minh tinh mà nói, đây cũng chỉ là ngày thường như bao ngày khác, thậm chí còn có cả diễn viên ăn tết trong lúc đang đóng phim, quay show nữa, còn bận rộn gấp đôi so với ngày thường. Đối với Giản Ngôn Tây mà nói, bây giờ ở Bắc Yến toàn dân vẫn đang vui mừng hò hét, còn cậu lại nhận lời tham gia Siêu Cấp Ba Ba, chuẩn bị cùng Chúc Đồng tham gia số đặc biệt mừng tân xuân, cũng coi như tuyên truyền Độc sớm một chút. Nhưng suy xét ở mặt khác, trong năm mới xuất hiện trên truyền hình hoặc các show giải trí cũng sẽ hút một lựng fan khá lớn. Dù sao cũng là lúc đón năm mới, nhà nhà đều mở tivi ra xem, tăng rating cho chương trình, lấy nhân khí cho bản thân cũng được. Siêu Cấp Ba Ba là chương trình xuất hiện từ ba năm trước, được mua bản quyền từ nước ngoài, chương trình có tổng cộng năm vị khách mời cố định mang theo con cái đi cùng, mỗi tập có thể gửi lời mời cho một nghệ sĩ nào đó đóng vai bố thực tập, bây giờ Giản Ngôn Tây lại gánh trọng trách ấy trên vai. Lúc này đúng dịp Giản Ngôn Tây và Chúc Đồng hợp tác tạo nên Độc, do vậy cậu cũng không từ chối nữa, nhận lời tham gia chương trình. Số đặc biệt của năm mới vậy nên tổ tiết mục sẽ quay ở Paris. Cũng tạo điều kiện cho các vị khách mời và con cái chuẩn bị hành lý trong thời gian ngắn. Chúc Đồng năm nay đã 9 tuổi, bởi vì xuất đạo khá sớm nên cũng có thể là quen mặt với mọi người, nhưng đây là lần đầu tiên bé tham gia show giải trí, cảm thấy vô cùng kích động, sáng sớm đã lém lút cầm camera chạy sang phòng Giản Ngôn Tây, nằm nhoài trên giường lắc lắc tay cậu. "Anh Ngôn Tây. Anh Ngôn Tây, dậy đi." Ánh sáng camera chiếu vào mặt làm Giản Ngôn Tây chợt tỉnh, sau đó thấy camera sau lưng bé, che mặt nói. "Đồng Đồng." Trong thanh âm còn mang theo giọng ngái ngủ. Âm thanh này làm tim Chúc Đồng rơi lộp bộp, cười không ngừng được, nói. "Ăn sáng xong là lên máy bay rồi." "Mấy giờ lên máy bay?" Giản Ngôn Tây lại nhíu mày, liền nằm ở trên giường bộ dáng không muốn động. "Mười một rưỡi." Chúc Đồng tính toán. "Từ nhà tới sân bay hai tiếng, sắp xếp hành lý hai tiếng, ăn sáng một tiếng, tổng cộng là mất năm tiếng." Chúc Đồng giơ ra bốn ngón tay: "Hiện tại là sáu giờ, anh Ngôn Tây, anh có thể rời giường " Giản Ngôn Tây gật đầu một cái, chống tay đứng dậy, đẩy Chúc Đồng ra ngoài. "Bây giờ anh dậy, em ra ngoài trước đi." Chúc Đồng đã là cô bé 9 tuổi, dần hình thành ý thức nam nữ, Giản Ngôn Tây cũng không phải là cha ruột của bé, bởi vậy đẩy Chúc Đồng ra ngoài, Chúc Đồng cũng hiểu rõ vấn đề này, ngoan ngoãn đóng cửa lại. Mười mấy phút sau, Giản Ngôn Tây mặc quần áo thường ngày, đi ra từ trong phòng. Tóc tai đã chải chuốt nhưng vẫn còn vài cọng không đâu vào đâu. Chúc Đồng nhàm chán ngồi trên salon xem TV, bé thấy Giản Ngôn Tây đi ra nở nụ cười."Anh Ngôn Tây. Chúng ta ăn sáng bằng món gì?" Giản Ngôn Tây cũng không biết ăn gì, món duy nhất cậu biết làm là nấu mì ăn liền. Giản Ngôn Tây cũng đã từng nói với tổ tiết mục vấn đề này nhưng lại chẳng thể giúp gì cho cậu, tới khi không còn cách nào khác, Giản Ngôn Tây không thể làm gì hơn là mặc tạp dề, xắn tay áo lên nấu mì. Lúc cậu bưng lên bàn ăn, quay phim lại đặc tả hình ảnh món ăn, chỉ thấy trong bát mì là cà chua, cải xanh, trứng gà, trông vô cùng ngon mắt. Chúc Đồng là trẻ con, thích ăn những thứ có màu sắc, bởi vậy ăn mì tôm vô cùng ngon miệng, còn Giản Ngôn Tây khẩu vị bị Hàn Triệu Nam chiều hư, bây giờ ăn cái này cảm thấy có chút nhạt nhẽo, vô vị. Hai mươi phút sau, Chúc Đồng đã ăn xong, hai người bắt đầu làm chuyện khác. Chúc Đồng nghĩ cách, nói. "Chúng ta tự xếp hành lý đi" Giản Ngôn Tây suy nghĩ một chút cũng gật đầu: "Được." Nói xong, một lớn một nhỏ tự vào phòng xếp hành lý của mình, để lại phó đạo diễn thầm than. "Hai người họ không cần giúp sao?" nhiều đồ như vậy. Đồ Giản Ngôn Tây muốn mang đi rất ít, chỉ có vài bộ quần áo và vật dụng các nhân, cộng thêm một quyển sách ngoại văn khi cần, chưa tới một tiếng sau, cậu đã sắp xếp xong, đi tới phòng của Hàn Triệu Nam, Chúc Đồng đang ngồi trên giường, hành lý y hệt cậu. Chúc Đồng ở đây có một hôm, chỉ cần có mẹ sắp xếp cho là đủ, chẳng phải tốn thời gian làm gì. Hai người cùng nhau thu dọn xon, đồng hồ báo thức mới chỉ tới bảy giờ bốn mươi, cách thời gian bay còn 50 phút. "Xem phim đi." Giản Ngôn Tây đề nghị. "Thời gian đang còn sớm." "Xem Thế Giới Phép Thuật phần ba đi." Chúc Đông nói. "Hôm trước em mới xem phần hai thôi." Vì vậy hai người kéo rèm cửa lên, đóng hết cửa sổ, bắt đầu xem. Phó đạo diễn.  "..." Ông ta còn nói được cái gì? Trong khi người ta chạy đông chạy tây kiếm hành lý, mấy vị này còn ở đây xem him. Phục sát đất  Cùng lúc đó, Hàn gia lại náo loạn một phen, xảy ra một chuyện long trời lở đất. Hàn lão gia hôm nay vẫn ở trên thư phòng xem tài liệu, lúc dì giúp việc lên gõ cửa đưa bữa sáng vào cho ông mới phát hiện ông bị ngất trên ghế. Dì giúp việc vội vàng gọi xe cứu thương và bác sĩ tư nhân tới đây, sau đó lần lượt gọi cho Hàn Triều Hàn Nghị và Hàn Thận và ba đời con cháu tới, tất cả đều tập hợp đông đủ.