Trạm Lam Huy Chương
Chương 463
- Đại sư nói đùa.
Đại công tước Jagged dùng giọng thật ôn hòa nói:
- Chiến sĩ Thiết huyết này, nhiệm vụ trọng yếu nhất là phá hủy Luyện Kim Thành. Ta chiếm lĩnh Tần Nhân, ngài sở hữu Luyện Kim Thành, đây là chuyện đã thương lượng trước. Chờ số lượng chiến sĩ Thiết huyết đủ nhiều, ta sẽ điều động lực lượng Long đảo trợ giúp đại sư hoàn thành tâm nguyện. Thành Mesterlin, kệ hắn đi.
- Công tước đại nhân. Ngươi nói nhưng không phải lời trong lòng gì cả.
Gương mặt kim loại của Persian không biết biến đổi biểu tình, hắn đón lấy chén sứ mới từ con rối nhỏ, cả rượu và chén đều ném vào miệng.
- Làm sao không phải lời trong lòng. Nếu thành Mesterlin kia phái hạm đội tới, ta đương nhiên mời đại sư ra mặt, giải quyết dứt điểm phiền toái này. Nhưng nếu trực tiếp tấn công, tổn thất quá lớn sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của đại sư nha.
- Làm sao ngươi biết hạm đội của thành Mesterlin không tới chứ?
Persian dường như không am hiểu giao tiếp, lời nói hết sức mất lòng.
- Chiến hạm thái cổ của ta mất tích khẳng định là bị người của thành Mesterlin bắt được. Trên chiến hạm kia có ma pháp trận đại sư Biliwaer luyện chế, tới gần chiếm hạm chủ lực của ta trong vòng ngàn dặm liền có phản ứng. Đại sư Persian, người của thành Mesterlin chỉ sợ sẽ không tới rồi.
- Một món đồ vật ta vừa giết chính ở phía dưới. Công tước đại nhân, chỉ sợ là người của thành Mesterlin đã ẩn nấp trên đảo rồi.
Persian dùng ngón tay chỉ mặt đất.
- Ồ? Đại sư đã giết thứ gì?
Đại công tước Jagged hoàn toàn không nhìn thấy Persian thi triển kỹ năng, trong lòng tò mò hỏi.
- Một đồ vật nhỏ rất yếu, không biết như thế nào chạy tới nơi này. Nếu thứ này là ma thú tự nhiên, tuyệt đối không dám tới gần ta như vậy.
Persian nói.
- Ma thú sao?
Đại công tước Jagged phất phất tay nói:
- Người đâu, đào chỗ kia!
Hắn vừa hô lên lập tức có thân binh đi vào cung điện, nhìn nhìn mặt đất. Đội trưởng thân binh phân phó bốn con rối tìm tới, bắt đầu đào đất.
Persian cười lạnh. Người Vân Lưu diễn xuất thật là ghê tởm. Hoàng kim kiếm thánh bên cạnh mình một kiếm bổ xuống liền có thể tìm tới đồ vật nhỏ kia, còn cứ muốn phô trương. Tuy nhiên Đại công tước Jagged cấp cho hắn điều kiện tốt nhất nghiên cứu thuật luyện kim, hắn thích làm trò hề gì thì mặc hắn đi.
Trên mặt hắn toàn là kim loại, sẽ không làm ra biểu tình gì khiến người tức giận. Thủ hạ của Đại công tước Jagged rất nhanh liền đào được mấy thước, tìm được con chuột xương thép kia.
Đầu chuột nổ tung, bị một thân binh cầm đuôi đưa tới trước mặt Đại công tước Jagged.
- Mang tới đây.
Thanh âm của Persian như là kim loại đang run rẩy. Thân binh kia sắc mặt tái nhợt, đem thi thể chuột xương thép đưa qua, sau đó cuống quít rời khỏi bên cạnh Persian.
Persian nhìn chằm chằm thân binh này, thân binh chỉ cảm thấy sau lưng đau xót, cả người bắn lên ngã mạnh xuống đất. Thân binh của Đại công tước Jagged toàn bộ là Kiếm sư cao cấp, lại không chịu nổi một ánh mắt của Persian.
Đại công tước Jagged cũng không để bụng. Động tác của thân binh này quả thật là không tôn trọng Ma pháp sư. Đừng nói Persian là Ma đạo sĩ cấp chín, cho dù là một Đại ma pháp sư hắn cũng sẽ trừng phạt thân binh của mình. Gia tộc bồi dưỡng Ma pháp sư không chỉ dựa vào khống chế tài nguyên, còn có tôn trọng tương ứng. Những tên học tập ma pháp này tính tình cao ngạo, không tôn trọng sao được.
Thân binh bị khiêng đi, Persian nhìn con chuột xương thép đầu bị nổ tung kia, hắn dùng một ngón tay kim loại của mình vạch vết thương của con chuột, bên trong máu thịt mơ hồ nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy một đống mảnh vỡ ma hạch.
Chuột xương thép là ma thú cấp một, kỹ năng không có công kích cường đại gì, chỉ am hiểu đào đất. Ma hạch của nó nhỏ đáng thương.
Persian dùng ngón tay kim loại khều lên một mảnh ma hạch dính máu thịt óc, bỏ vào trong miệng nhâm nhi thưởng thức. Lần này ngay cả Đại công tước Jagged đều có chút ghê tởm, chỉ là không biểu hiện ra ngoài.
Persian này là hắn tốn vô số tinh lực tài lực mới mời đến được. Mỗi luyện chế ba chiến sĩ Thiết huyết thì phải cấp cho Persian hai người, thẳng đến khi Persian gom đủ ba ngàn chiến sĩ, đi tiến công Luyện Kim Thành.
Cái giá ba ngàn chiến sĩ Thiết huyết hắn đều đưa ra, đương nhiên sẽ không bởi vì một động tác ghê tởm như vậy của Persian mà nổi giận.
Persian dùng đầu lưỡi nhận biết hương vị, phù một tiếng phun mảnh nhỏ ma hạch ra nói:
- Thật là mùi vị khiến người ghê tởm!
Đại công tước Jagged thầm nghĩ, Persian này bệnh không nhẹ. Ai chẳng biết thứ này ghê tởm, nhưng đây là tự ngươi bỏ vào miệng mà!
Ma đạo sĩ cấp chín Biliwaer bên cạnh hắn lại sửng sốt. Lúc Ma pháp sư tu luyện, thứ gì ghê tởm đều có khả năng đụng phải, nhưng là Ma đạo sĩ tu luyện tới cấp chín sớm đã thành thói quen. Hắn nhìn Persian nhấm nháp mảnh vỡ ma hạch dính đầy máu thịt óc cũng không có phản ứng gì. Lúc làm thí nghiệm, hắn từng tiếp xúc qua thứ càng ghê tởm.
Ma đạo sĩ cấp chín nói ghê tởm, đó bình thường đều chỉ một chuyện – Thần thuật sư!
- Đại sư...
Biliwaer mặc dù cũng là Ma đạo sĩ cấp chín, đối với Persian ngược lại càng thêm tôn kính. Ma đạo sĩ cấp chín cường đại như vậy hắn lần đầu tiên nhìn thấy. Persian cho dù không sử dụng trang bị gì, hắn cũng không phải đối thủ. Hơn nữa hắn từng thấy Persian dùng phương thức thân thể ẩu đả xử lý Bạch ngân kiếm thánh, đó quả thật là chuyện không có khả năng!
- Là Thần thuật sư. Trên đảo này có Thần thuật sư lẻn vào rồi.
Thanh âm của Persian lạnh như băng, có mang theo cảm giác kim loại rung động, mọi người nghe vào đều sẽ không thoải mái.
- Thần thuật sư?
Đại công tước Jagged hết sức bất ngờ. Hắn không rõ trên đảo của mình làm sao lại xuất hiện Thần thuật sư. Tuy rằng hoàng thất Vân Lưu và Giáo đình thông đồng với nhau, nhưng Long đảo của mình là tuyệt đối không có nửa phần quan hệ với Giáo đình. Trong Giáo đình nào có người tốt? Dây vào liền bứt không ra. Nếu như có khả năng, Đại công tước Jagged thậm chí muốn đem Giáo đình phá hủy cho xong. Đám thần côn kia khắp nơi truyền giáo, còn có người nào nguyện ý làm việc cho quý tộc đây?
- Là một loại thần thuật rất mạnh, ta không điều tra được ngọn nguồn. Công tước đại nhân, hành cung của ngươi, phòng ngự thật sự có vấn đề.
Persian lại là một câu nói đả thương người. Lần này Đại công tước Jagged nhấc tay tỏ lòng biết ơn Persian.
- Darkblue. Ngươi cho quân đoàn ma pháp xuất động, lùng bắt Thần thuật sư.
Đại công tước Jagged nói với Hoàng kim kiếm thánh áo trắng như tuyết.
- Quân đoàn ma pháp? Đó nhưng là lực lượng bảo vệ tẩm cung!
- Sợ cái gì! Có mặt đại sư Persian, ai có thể lẻn vào tẩm cung?
Đại công tước Jagged không cho phép nghi ngờ phất tay.
- Vâng, Công tước đại nhân.
Hoàng kim kiếm thánh Darkblue buông chén rượu, nhìn thoáng qua Persian rồi xoay người ra khỏi cung điện. Đối với pháp sư của Luyện Kim Thành này hắn không có nửa phần cảm tình. Vì theo đuổi lực lượng biến chính mình thành thứ người không ra người quỷ không ra quỷ, quả thật là tên biến thái.
Vốn hắn cùng Biliwaer là phụ tá đắc lực của Công tước, từ sau khi Persian này tới đây, rõ ràng địa vị của hắn và Biliwaer giảm đi rất nhiều. Hiện tại kêu mình đích thân đi bắt một Thần thuật sư? Chẳng lẽ mình là một binh sĩ làm công hay sao!
Cung điện của Đại công tước Jagged ở giữa ba ngọn núi cao, là một mảnh đất bằng phẳng. Nơi này là dùng ma pháp san bằng, vốn có một sườn núi, hiện tại đã biến mất. Quân đoàn ma pháp chính đóng quân ở trong này. Darkblue đi tới doanh trại quân đoàn ma pháp, triệu tập nhân thủ bắt đầu tìm tòi Thần thuật sư mà Persian nói.
Trong kho hàng, Nicolas mở mắt nói với Sarin:
- Chủ công, tìm được rồi. Đám người Beatrice bị nhốt trong ngục.
- Ngục? Không phải muốn nạp thiếp sao?
Zola tò mò hỏi.
- Ngươi chỉ biết nữ nhân!
Sarin gõ đầu Zola một cái nói:
- Công tước này được xưng Thiết huyết, cho dù là háo sắc cũng sẽ không thật sự cưới hầu gái của ta. Nửa đêm cho hắn một đao thì làm sao giờ? Hoàng kim kiếm thánh cũng sẽ chết.
- Chủ công, còn có một chuyện.
- Chuyện gì?
- Có khả năng chúng ta bị phát hiện rồi. Có điều động quân đội dị thường.
- Bị phát hiện? Làm sao có thể!
- Chủ công. Ta tuy sa đọa nhưng vẫn là Thần thuật sư. Persian kia rất nhạy cảm.
Nicolas giải thích.
Sarin giật mình. Nicolas đi theo hắn thời gian càng dài, hắn lại càng xem nhẹ vấn đề thân phận của Nicolas. Đối với Ma pháp sư mà nói, Thần thuật sư là thứ ghê tởm. Persian kia có thể phát hiện mùi vị của Thần thuật sư, cũng không kỳ quái chút nào.
- Nhà ngục cách chúng ta bao xa?
- Hai mươi dặm, trong ma pháp tháp vòng quanh. Chủ công, chúng ta đi hay không?
- Vì sao không đi? Bọn họ tìm tòi cũng phải bắt đầu tìm từ bờ biển, tìm đến dấu vết chúng ta để lại mới tìm vào trong. Nhân cơ hội này, ta xem có thể phá hư được cái gì hay không?
Sarin cười nói.
- Chủ công, số lương thực này...
Zola chỉ vào lương thực trong kho hàng. Hắn cũng từng thống lĩnh quân đoàn thần điện một đoạn thời gian, biết rõ tầm quan trọng của lương thực. Điều này không giống nuôi vài tên tay chân. Mấy vạn người chờ há mồm ăn cơm, vật tư phân phối trong kho hàng mỗi ngày đều là một con số khổng lồ.
- Mang đi mang đi!
Sarin tự tay động thủ, Nicolas cũng hỗ trợ. Từng bao lương thực như nước chảy dọn vào trong trang bị không gian của hai người. Hai cường giả cấp chín tinh thần lực cường đại, một lần có thể thu mấy chục bao quân lương, hơn nữa không hề có tạm dừng.
Mấy vạn cân quân lương lại nói cũng không tính cái gì. Sarin chỉ chẳng qua là thói quen cướp đoạt mọi vật tư.
Những thứ khác trong kho hàng cũng không lọt vào mắt Sarin, đều là thứ cấp cho binh sĩ bình thường dùng. Hắn tiện tay cướp lấy mấy chục hòm tên, sau đó kêu Nicolas dẫn đường đi nhà ngục.
Rời khỏi kho hàng đã là đêm khuya, Nicolas và Zola không phải sinh vật khế ước của Sarin, dùng chung cảm giác quá hao tốn tinh thần lực. Sarin chỉ có thể bảo Nicolas báo phương vị, tự mình tìm tòi.
Xa xa tiếng người nhốn nháo, không biết bao nhiêu binh sĩ đang lần lượt tìm tòi, vây kín hành lang, đường hẻm và đường nhỏ giữa cung điện. Lúc này sương đã tan, Sarin nhíu mày nói với Nicolas:
- Có thể khống chế một đội binh sĩ hay không?
Nicolas gật gật đầu. Trong thần thuật cũng có thủ đoạn cưỡng ép khống chế, tuy nhiên cần chênh lệch cấp bậc thật lớn.
Sarin thấy Nicolas không có vấn đề, lúc này hắn mới dẫn chiến sĩ thái cổ lẻn vào trong đường hẻm của một nơi cung điện, đón đầu một đội binh sĩ giơ đèn ma pháp đi tới, chỉ có bốn mươi người. Thuật vân hành của Sarin bộc phát ra, trong nháy mắt toàn bộ đường hẻm liền phủ kín mây mù, trong mây mù tràn ngập một chút mùi hương, trừ tên tiểu đội trưởng ra, binh sĩ khác trực tiếp mềm oặt ngã xuống đất.
Zola vung tay ném ra một viên đá đập lên ngực tiểu đội trưởng, tiểu đội trưởng này mới ngã xuống đất. Sarin nói:
- Nicolas, khống chế bọn họ, cho bọn họ tìm tòi như thường, đừng để bị người phát hiện.
Nicolas thu quyền trượng sa đọa, lấy pháp điển cấm kỵ của hắn ra. Pháp điển cấm kỵ này là Sarin thu thập tài liệu ở thành Mesterlin, tự tay hắn luyện chế.
Thần thuật sư luyện chế trang bị khó khăn hơn so với Ma pháp sư, cũng may Nicolas có tháp linh hồn màu máu, có được lực lượng của tín ngưỡng sa đọa, cường đại hơn nhiều so với trước kia. Sau khi hạn chế mà Francis thêm vào trên người hắn bị phá trừ, Nicolas mới không thẹn với nghề nghiệp Thần thuật sư sa đọa cấp chín.
Pháp điển sa đọa bìa màu tím, viết ở phía trên không còn là thần văn nữa mà là chữ Tanggulas mà Nicolas quen thuộc. Mỗi một bản pháp điển sa đọa đều sẽ không giống nhau. Câu chữ trên bản pháp điển sa đọa này đều là Nicolas viết, linh hồn bị hắn mê hoặc đều sẽ cung cấp lực lượng cho bản pháp điển này.
Đứng giữa đám binh sĩ hôn mê, Nicolas mở pháp điển cấm kỵ của hắn ra. Pháp điển cấm kỵ chỉ có 24 trang, mỗi trang đều viết tín ngưỡng Nicolas biên soạn. Hắn chỉ mở ra tới trang thứ sáu, trên pháp điển bay ra mấy chục văn tự cong cong vẹo vẹo, bay vào trong đầu những binh sĩ này.
Nicolas khẽ quát một tiếng, đám binh sĩ này lật người ngồi dậy, nhìn thấy người chung quanh, từng người khẩn trương đi cầm vũ khí. Nicolas thanh âm trầm thấp nói:
- Còn không quỳ xuống!
Hắn nói là tiếng Tanggulas, những binh sĩ này nghe vào trong tai, Nicolas dường như trong nháy mắt liền biến thành một vị Thần tộc cao lớn, thần quang trên đầu chiếu lên tận trời. Mà trong lòng những binh sĩ này tuy rằng mơ hồ cảm giác không ổn vẫn là cả đám quỳ rạp xuống đất, dập đầu với Nicolas.
- Đi làm chuyện của các ngươi, không nên nói ra những gì nhìn thấy. Đi đi!
Nicolas dặn bảo một tiếng, đám binh sĩ này liên tiếp dập đầu, nhận lệnh rời đi.
Sarin thấy Nicolas hành động nhanh chóng, như có suy nghĩ. Nicolas cười nói:
- Chủ công. Đám binh sĩ này, mạnh nhất chẳng qua là một Kiếm sư cao cấp, phần lớn là Kiếm sĩ cao cấp, rất dễ đối phó.
- Ngươi có thể khống chế bọn họ bao lâu?
- Chắc khoảng thời gian hai, ba ngày. Chúng ta ở trong này, chỉ sợ đợi không tới một ngày liền nhất định phải rời đi. Những người này chỉ cần không gặp phải pháp sư hoặc Thần thuật sư cấp bảy trở lên thì sẽ không bại lộ. Nếu gặp phải Ma đạo sĩ, ta cũng không dám đảm bảo.
- Không sao. Ma đạo sĩ sẽ rất ít chú ý tới loại binh sĩ cấp bậc này. Chúng ta đi.
Sarin dẫn mọi người nhanh chóng xuyên qua hành lang, đi nhanh vào sâu trong đảo. Sarin nghe Nicolas chỉ điểm, đã đại khái phân chia rõ ràng vị trí tọa độ cả hòn đảo này. Vị trí nhà ngục ở trung ương đảo, khoảng cách hai mươi dặm không tính xa, nhưng là phải tránh né đội tuần tra, phải vừa đi vừa ngừng. Đến chỗ thật sự không thể xuyên qua, liền cho Nicolas dùng pháp điển cấm kỵ mê hoặc binh sĩ.
Đối với tốc độ khống chế quân địch của Nicolas, Sarin cảm thấy kinh ngạc. Tuy nhiên đám quân địch này đều là hắn và chiến sĩ thái cổ thu phục trước, Nicolas đều ra tay với người hôn mê.
Sarin hiện giờ đối với linh hồn có nhận thức khá trực quan. Hắn có thể tính toán ra, nếu những người này còn ở trạng thái thanh tỉnh, Nicolas ra tay sẽ khó khăn hơn nhiều. Trong chiến đấu kỹ năng này cũng có thể sử dụng, khống chế quân địch chiến đấu cho mình, nhưng là sẽ nhanh chóng giải trừ trạng thái khống chế.
Pháp điển cấm kỵ đương nhiên không chỉ có bằng ấy tác dụng, còn có thể cất chứa thần thuật. Nếu không Nicolas cũng sẽ không chuyên môn xin Sarin thu thập tài liệu, luyện chế trang bị này trước khi đi.
Đi tới không đến năm dặm, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện mấy chục bóng đen thật lớn, xẹt qua thật nhanh đồng thời phát ra tiếng động đinh tai nhức óc. Sarin không kìm nổi dùng Mắt nguyên tố nhìn qua, nhìn thấy quái vật kim loại thật lớn dài mấy chục thước gào thét bay qua ngang trời, phía dưới quái vật kim loại này có gắn đèn ma pháp thật lớn, chiếu sáng nơi đi qua.
Sarin mắng thầm trong lòng. Người Vân Lưu chết tiệt thật đúng là nghiên cứu rõ những máy móc luyện kim phi hành trên chiến hạm thái cổ. Thứ đã có thể phi hành tốc độ chậm này chính là một trong mười mấy loại trang bị tiến công trên chiến hạm thái cổ.
Tuy nhiên Nicolas nói không sai. Mình không có khả năng dừng lại trên đảo quá lâu. Số lượng Ma đạo sĩ trên đảo này sẽ không quá ít, một khi phát hiện những binh sĩ bị Nicolas mê hoặc kia có thể phát hiện ra tung tích của mình.
Chuyện cứu viện càng nhanh càng tốt, không thể chậm trễ. Cho nên Sarin mạo hiểm tăng nhanh tốc độ, chạy về hướng nhà ngục.
Vòng ngoài hòn đảo, trên đường xe chạy dọc theo bờ biển có một đội binh sĩ tinh nhuệ chậm rãi tìm tòi. Đội binh sĩ này có 200 người, cầm đầu chính là một Ma đạo sĩ và một tướng quân. Tướng quân này tự mình bồi Ma đạo sĩ, tìm tòi dán sát tường cung điện. Ma đạo sĩ kia mặc ma pháp bào màu đen, trên ma pháp bào là hai dấu hiệu ma pháp.
Ma đạo sĩ cấp tám chiều cao gần hai thước, ngũ quan dịu dàng, thanh tú, tóc đen mắt đen. Tốc độ của hắn chậm hơn binh sĩ bình thường tuần tra, tướng quân ở sau người hắn tuy rằng nóng ruột cũng không làm sao được.
- Mùi ghê tởm...
Ma đạo sĩ cấp tám nhăn mũi, đi tới chân tường một chỗ, phóng ra một cái ma pháp thăm dò. Trên tường nơi bị hào quang ma pháp chiếu rọi xuất hiện một dấu vết từng bị cắt.
- Nơi này có một Thần thuật sư đi qua.
Ma đạo sĩ chỉ vào tường nói.
- Đại sư, chi tiết thì sao?
Tướng quân ở phía sau vừa dùng tay ra hiệu cho thủ hạ vừa hỏi. Thủ hạ của hắn lập tức thổi còi, càng nhiều binh sĩ tụ lại bên này. Trên bầu trời còn có quái vật kim loại lượn quanh. Khi đám quái vật kim loại này giảm độ cao phi hành, binh sĩ mặt đất đều có thể ngửi được mùi tanh của cá và mùi kim loại lẫn lộn.
Trong quái vật kim loại phát ra tiếng động ầm ầm, dường như có hơn trăm con rối kim loại ở bên trong không ngừng va chạm. Binh sĩ trên mặt đất trong lòng may mắn không bị chọn trúng, lên trên quái vật kim loại kia trực ban. Không biết người bên trên làm sao có thể chịu nổi tiếng động như vậy.
Hai con rối kim loại cao lớn bị đẩy lên, trong tay giơ rìu lớn, mười mấy nhát liền bổ vỡ đoạn tường này ra, binh sĩ nối đuôi nhau vào. Ma đạo sĩ lần này không ở phía trước mà đi theo binh sĩ tiếp tục tìm kiếm tung tích người xâm nhập.
Sarin lúc này đã tới gần nhà ngục. Vị trí nhà ngục là một tòa thành bằng đá lẻ loi, Đại công tước Jagged hiển nhiên không có lòng thương hương tiếc ngọc. Bốn ác ma đám Beatrice cho dù biến thành mỹ nữ vẫn bị nhốt cùng một chỗ với ác ma. Lúc Sarin đi tới bên ngoài nhà ngục vừa lúc gặp phải một đội binh sĩ từ cửa chính nhà ngục bắt ra mười mấy ác ma, muốn dẫn đi.
Cho dù vương quốc Mesterlin tu kiến thành ác ma đối với pháp sư quốc gia khác mà nói, ác ma vẫn là thứ phi thường hiếm lạ, là đối tượng nghiên cứu. Vừa khéo mười mấy ác ma toàn thân xuyên qua bằng xích, bộ dáng thê thảm, trong miệng còn nhét cầu sắt, thanh âm thống khổ chỉ có thể phát ra từ lỗ mũi.
Sarin nhìn vào trong mắt, sát ý dưới đáy lòng càng sâu. Hắn khẽ quát một tiếng:
- Động thủ!
24 chiến sĩ thái cổ nhào lên, trường thương đâm thẳng. Đội binh sĩ kia còn chưa kịp phản ứng, trên trán mỗi người đã bị trường thương đâm nát. Cấp bậc chênh lệch quá lớn, Sarin cũng lười tự chỉ huy. Chiến sĩ thái cổ một chiêu giết địch, một tay bóp xích sắt trên người ác ma, xích sắt đều vỡ nát.
Nicolas khẽ quát một tiếng:
- Giải thoát!
Cầu sắt trong miệng ác ma, mảnh vỡ xích sắt xuyên qua thân thể toàn bộ rời cơ thể mà ra. Mắt nguyên tố của Sarin đảo qua, đã nhận rõ ràng tên ác ma cường đại nhất trong đám. Hắn ném cho ác ma này một lọ ma dịch sau đó lại ném một túi da thật lớn qua, trong đó chứa đầy nước chữa trị.
Sarin nói:
- Chia nó ra, đi theo chúng ta.
Ác ma kia không nhận ra Sarin, cũng may Nerys dạy dỗ tốt, ác ma yên lặng đón lấy nước chữa thương, mỗi người uống một ngụm. Sarin đi phía trước, cũng không để ý tới đám ác ma này. Hắn trực tiếp kích phát ma pháp cấp chín Binh đoàn tượng đá trên ma pháp bào.
Hiện giờ bộ đồ Ma thần của Sarin tuy phẩm chất tăng mạnh nhưng ma pháp phía trên cũng không thăng cấp. Ma pháp trận Cain phục chế thậm chí còn không tốt bằng Roy luyện chế, chỉ có sáu cái ma pháp cấp chín, cũng không thể cởi bỏ phong ấn thăng cấp. Hơn nữa bởi vì trình độ hiểu biết của Chiêm tinh sư đối với ma pháp không đủ, thời gian làm lạnh của sáu ma pháp cấp chín này vẫn là sáu giờ. (thời gian làm lạnh: Cooldown, khoảng thời gian giãn cách giữa 2 lần thi triển)
Duy nhất đáng để vui mừng chính là viên ma hạch trên mặt nạ của bộ đồ Ma thần cấp bậc cao hơn, ma pháp cấp chín phóng ra bất kể uy lực hay là tốc độ đều vượt qua trước kia.
Sarin một mạch thả ra sáu tượng đá binh, sau khi đổi mới ma hạch, trong tay tượng đá binh này cuối cùng có thêm chiến chùy nguyên tố. Tượng đá binh cao chín thước xông ở trước tiên, trực tiếp gõ nát cửa nhà ngục.
Nhà ngục này xây dựng giống như thành lũy, con rối cỡ lớn có thể ra vào, đương nhiên có thể cho phép tượng đá binh cao chín thước tiến vào.
Biến cố này xảy ra quá nhanh, binh sĩ trong cửa nhà ngục còn chưa kịp chốt cửa, cửa đã bị phá hỏng. 24 chiến sĩ thái cổ vọt vào, bóng thương ngang dọc, đâm chết binh sĩ sau cửa.
Sau khi tiến vào cửa, có một quảng trường rất nhỏ. Sarin khống chế tượng đá binh ở lại chỗ này chặn đường phía sau, đừng cho người bên ngoài tiến vào. Sau đó hắn liền lấy la bàn ma pháp ra, sau khi tìm được vị trí của Beatrice, từ trong Nguyên tố huy chương gọi ra sáu tên Răng nanh ám dạ và sáu Kỵ sĩ chanh hồng.
Răng nanh ám dạ lập tức chìm vào đêm tối mai phụ. Kỵ sĩ chanh hồng thì thúc chiến mã lửa mạnh mẽ tông vào vách tường nhà ngục.
Nhà ngục này không phải kiến trúc phòng ngự sinh vật cấp chín. Nếu như là ma pháp tháp, sinh vật cấp chín sẽ chỉ đem chính mình tông thành một đống nguyên tố, phân giải. Từng bức tường đá cao lớn bị Kỵ sĩ chanh hồng húc đổ, nơi đi qua, binh sĩ chống cự bị đốt thành tro tàn.
Sarin tiến quân thần tốc, mang theo 24 chiến sĩ thái cổ đi tới địa lao. Đám người Beatrice bị nhốt ở địa lao, sau khi Sarin tìm được vị trí, Zola tiến lên một kiếm chém vỡ khóa ma pháp thật lớn ở trên mặt đất.
Đối với Hoàng kim kiếm thánh ma fnói, chỉ có khóa ma pháp của Ma đạo sĩ cấp chín mới khó thể đối phó. Loại khóa ma pháp ngay cả cấp bảy cũng chưa tới này, như là đồ chơi trẻ em.
Sarin khởi động Thủy Văn Thuẫn, nhảy xuống. Lối ra địa lao này là thẳng đứng, vốn giá móc có thể cho thang kim loại lên xuống. Sarin lười dùng. Sau khi từ vương thành vực sâu trở về, phong cách làm việc của Sarin thanh thoát rất nhiều, trở nên càng thêm trực tiếp.
- Beatrice!
Sarin hét lớn một tiếng. Mùi trong địa lao hết sức khó ngửi, hắn xác định tọa độ không sai nhưng Mắt nguyên tố lại không nhìn thấy Beatrice ở chỗ nào. Bên trong tiếng hét lớn này của hắn có ẩn chứa một tia lực lượng của Sợ hãi thiên sứ còn mang theo quy tắc tiếng sấm.
“Ông” một tiếng, mặt đất dưới chân run lên, một cái ma pháp trận thật lớn bị kích phát. Trường thương của 24 chiến sĩ thái cổ đồng thời đâm xuống, “Ầm” một tiến mặt đất sụp xuống dưới, lộ ra thủy lao bên trong.
Trong thủy lao, bốn ác ma bị xích sắt xuyên qua thân thể, cố định ở trên tường. Nhìn thấy phía trên sáng lên hào quang ma pháp, bốn ác ma bị khóa cứng ngẩng đầu.
- Điện hạ, ta biết người sẽ tới!
Trong giọng nói của Beatrice không có mừng rỡ, chỉ có một tia kiên định khó thể phát hiện.
Truyện khác cùng thể loại
306 chương
5 chương
915 chương