Trạm Lam Huy Chương
Chương 456
Lex hao tổn tâm cơ, tiềm nhập vào trong Scotzia đế quốc, dùng bí thuật của nàng tìm được Bayern. Bayern đã bị trọng thương, cũng chỉ còn lại có sáu thủ hạ nữa, Lex cứu được bảy thích khách này từ trong đám lính đánh thuê đang vây công, một đường chạy như điên, thẳng đến Didie Poos.
Tốc độ hành quân của đội quân toàn ma pháp là cực nhanh, Đoàn lính đánh thuê căn bản không đuổi kịp được quân đội của Lex.
Chỉ là đúng lúc này, quân chính quy của Scotzia đế quốc lại được xuất động, hơn nữa còn chia binh làm hai đường, trực tiếp giết vào trong Mesterlin vương quốc. Sau khi Lex xuyên qua Hỗn Loạn Chiểu Trạch, liền lâm vào giáp công, cuối cùng Aini xây thành ở trong này, xuất động đại quân, tiếp ứng Lex trở về.
Nhưng lần này Scotzia đã thật sự kết minh với Giáo đình, quân chính quy phái ra vượt qua ba mươi vạn, còn có rất nhiều Đoàn lính đánh thuê cũng gia nhập. Tổng cộng có gần trăm vạn quân đội, vây kín thành Lonestar.
Lần này tiến công còn có Tanggulas đế quốc phối hợp, đại quân của Tanggulas đế quốc đột phá kẽ hở trong khu vực bị Grievances quận quốc và Tần Nhân đế quốc chiếm lĩnh, đại quân đã chia tách hai quốc gia ra, trực tiếp giết về phía biên giới Tần Nhân. Thế cân bằng trong Kya Loulan lại bị đánh vỡ.
Hơn nữa lần này, Tanggulas đế quốc xuất động số lượng quân đội khổng lồ trước nay chưa từng có, Tần Nhân đế quốc thậm chí không thể thống kê ra có bao nhiêu địch nhân, chỉ có thể lần lượt thu được các bức thư dùng ma pháp truyền tống về, ghi lại các thành thị của mình liên tục bị vây hãm. Tanggulas đế quốc bất kể thương vong tiến công, tiến công như vậy vốn không có khả năng kéo dài, nhưng người Tanggulas dám thiết lập ba dải chiến tuyến chỉ cách biên giới Tần Nhân đế quốc không tới trăm dặm.
Đám quý tộc phương bắc vô cùng hoảng sợ, bởi vì rất nhiều quân đội của bọn họ đều còn đang ở trong Kya Loulan, đại quân của Tanggulas đế quốc xông tới, làm cho quân viễn chinh của quý tộc phương bắc trong Kya Loulan trở thành một đám quân đội cô độc.
Không chỉ vậy, ở hải vực phía đông, phòng tuyến Luyện Kim Thành rốt cục cũng thất thủ, Vân Lưu chiến hạm tiến vào trong hải phận phía đông của Tần Nhân đế quốc, thường xuyên quấy rầy tuyến đường ven biển, San Rock thành khẩn cấp xuất động mười mấy vạn quân đội, trước hết bảo vệ được thành Lian. Dưới loại tình huống này, thành Mesterlin thậm chí không thể tiến hành mậu dịch bình thường, cũng không thể xuất động quá nhiều quân đội đi trợ giúp thành Lonestar.
Giáo đình rốt cục tập kết được lực lượng của ba đế quốc, phát động tổng tiến công đối với Tần Nhân.
Tieta tọa trấn thành Mesterlin, nàng cũng không rõ ràng lắm, người Scotzia có phải chỉ đánh nhử một đòn hay không. Nếu mình phái binh đi trợ giúp thành Lonestar, như vậy cho dù thành Mesterlin có ba mươi sáu Ma đạo sĩ trấn giữ, thì cũng sẽ sinh ra cơ hội trống rỗng lực lượng cho kẻ địch lợi dụng.
Hơn nữa, nếu không phái Ma đạo sĩ tới trợ giúp thành Lonestar, thì ý nghĩa cũng sẽ không lớn. Trong quân đội mà người Scotzia lần này xuất động sẽ theo đi đại lượng pháp sư, dường như Donny bệ hạ đã phái tất cả pháp sư tới đây vậy.
Vào tháng Tư, Thái cổ chiến hạm khổng lồ đã xuất hiện trong hải vực phụ cận thành Mesterlin, vốn cảng Mesterlin trầm lặng lập tức trở nên náo nhiệt, mấy cái thuyền nhỏ tại đây đi ra đón, nhìn thấy Thái cổ chiến hạm, mọi người đều ồ lên kinh ngạc.
Ngoài tiếng sóng biển, tiếng gió, đã không còn thanh âm nào khác nữa. Đám binh sĩ ngay cả việc ngạc nhiên thán phục cũng không làm nổi, chỉ có thể há to cái miệng rộng, nhìn vào kỳ tích thời viễn cổ này.
Thái cổ chiến hạm có thể ngừng ở cảng Mesterlin, tuy nhiên Sarin vẫn để cho Thái cổ chiến hạm thả neo ở trên biển, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị đối phó với người Vân Lưu tập kích quấy rối. Khi hắn và pháp sư, binh sĩ được hắn mang ra ngoài lịch lãm, đi xuống Long Hài chiến hạm, nhìn thoáng qua bến cảng trống rỗng, trong miệng khẽ mắng Luyện Kim Thành một tiếng.
Thương nhân Tần Nhân không dám tới thành Mesterlin và thành Liên Vận, các bến cảng nhỏ xuống phía nam lại căn bản là không có thuyền rời bến, bến cảng của thành Mesterlin chỉ còn lại các quân hạm của mình mà thôi.
Một trận chiến trên Ly Hải, Bạch Cốt chiến hạm tổn thất hầu như không còn, hiện giờ hải quân của thành Mesterlin trên cơ bản chính là mười mấy chiếc thuyền mà Sarin mang đi Biển đóng băng. Chiến hạm loại nhỏ đối phó với hải tặc thì còn được, nhưng khi đối phó với Vân Lưu hạm đội thì căn bản là không hề có tác dụng gì.
Sarin trên biển còn có vài hòn đảo, cũng không có giá trị khai phá gì, chỉ thích hợp làm điểm tiếp tế tiếp viện cho chiến hạm. Những hải đảo này một khi gặp phải công kích, bằng vào lực lượng bạc nhược trên hải đảo thì cũng không phòng thủ được.
Thuyền luyện kim bàn quy tiến vào thuyền khố dưới nước, Long Hài chiến hạm cập bờ, tâm tình của binh sĩ trên bờ rất thả lỏng. Chủ lực chiến hạm của mình đã trở về, phòng ngự trên bờ biển sẽ thoải mái không ít. Tuy rằng những binh sĩ này không phải Ma pháp sư, nhưng cũng có thể nhìn ra được Long Hài chiến hạm rất cường đại. Chiến hạm do hài cốt Cự Long luyện chế ra, vốn chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Sarin cũng không làm ầm ỹ, mà chỉ lặng lẽ trở về thần điện. Đi gặp Jason lão sư, Jason không lưu hắn lại nói chuyện, mà để hắn quay về thăm lũ trẻ. Lúc này Sarin mới để Nerys và Dực khô lâu quay về phòng, còn mình thì đi tới chỗ Tieta.
Chỉ là vào ban ngày, Tieta không ở nhà, hai đưa con trai dưới sự trong nom của Caucasus chiến sĩ, đang chơi đùa với một con thú nhỏ.
Sarin nhìn thấy hai đứa con trai và con thú nhỏ này đang đang chơi đùa, sắc mặt dị thường khó coi. Con thú nhỏ này còn bé hơn bàn tay Sarin, có lân giáp rất nhỏ, cái đuôi dài nhỏ, có cái sừng giống như que tăm. Nhìn qua thì nó chỉ là một con ma thú 0 cấp yếu đuối, nhưng Sarin lại nhận ra nó, đây là Thần thú được lấy ra từ trong các thần điện của nữ thần.
Con Thần thú này không phải đang ngủ say hay sao? Tại sao lại đã tỉnh rồi? Để cho lũ trẻ của mình chơi đùa với con Thần thú này là rất nguy hiểm, cho dù chỉ là Thần thú vừa mới ấp trứng, nhưng cũng có kỹ năng trí mạng.
Hai đứa bé thấy thấy Sarin, đột nhiên xoay người, cùng nhau chạy tới phía hắn. Sarin xoay người, ôm hai đứa bé vào lòng.
- Ba... Ba!
Thanh âm non nớt vang lên, Sarin trong lòng sinh ra ôn nhu vô hạn. Nhưng hắn vẫn nghiêm mặt, nói với Caucasus chiến sĩ:
- Tại sao các ngươi để cho lũ trẻ chơi với thứ này thứ này?
Sarin đang tức giận, nên lại không nghĩ tới lũ trẻ của mình chỉ có một tuổi rưỡi, mình đã rời đi lâu như vậy, làm sao chúng vẫn còn nhận ra mình? Chuyện này vốn sẽ làm Sarin ngạc nhiên, nhưng bởi vì lũ trẻ này đang trong nguy hiểm, Sarin lại đang rất tức giận, nê trong lúc nhất thời hắn cũng không kịp nhận ra.
- Điện hạ, là tiểu điện hạ nhất định muốn chơi với nó, Tieta điện hạ cũng không ngăn được.
Bên cạnh Tieta đều là các Caucasus chiến sĩ trung thành, có thể giúp nàng trông coi lũ nhỏ thì còn là kẻ tâm phúc. Những Caucasus chiến sĩ này cũng rất thân thiết cùng Sarin, không nhận thấy Sarin đang tức giận.
- Ba ba...
Nữ nhi của Sarin lấy tay vỗ vỗ hai Sarin má, Sarin cảm thấy hơi đau đớn. Lúc này hắn mới kịp phản ứng, con gái của mình mới chỉ có một tuổi rưỡi, mà khí lực trên tay đã có thể sánh bằng binh sĩ bình thường rồi. Dù sao thì mình cũng là Ma đạo sĩ cấp chín, cường độ thân thể là bằng chuẩn Kiếm Thánh. Nhưng tiểu hài tử nhẹ nhàng vỗ một cái, mà đã sinh ra cảm giác đau đớn mãnh liệt rồi!
- Oa... Ô...!
Thần thú kia kêu lên hai tiếng, chạy về phía góc phòng.
- Ba... Ba...
Đứa con trai của Sarin nói chư được rõ như đứa con gái, liền dùng ngón tay nhỏ bé chi về phía Thần thú.
- Sao lại thế này?
Sarin hỏi Caucasus chiến sĩ.
- Tieta điện hạ thăng cấp tự nhiên tế ti, không biết tại sao đã cứu tỉnh thứ này, kết quả là tiểu điện hạ thập phần ưa thích, nhất định muốn chơi đùa cùng nó, tuy nhiên điện hạ ngài yên tâm, con vật nhỏ này không có nguy hiểm gì cả.
- Không có nguy hiểm gì ư?
Sarin nhìn bộ răng nanh sắc bén của Thần thú, tuy rằng chỉ có bốn cái, nhưng Sarin tin chắc rằng, con Thần thú còn non này tuyệt đối có thể cắn thủng phần ngực của ma pháp áo giáp.
Đứa con trai của Sarin cũng họ bộ dáng đứa con gái của hắn, lấy tay nhẹ nhàng vỗ lên mặt Sarin, một bàn tay khác vươn ra, chỉ vào Thần thú đã chạy trốn vào trong góc.
Sarin chần chờ, ôm đứa nhỏ, đi về phía góc phòng. Sarin kinh ngạc nhìn thấy, Thần thú kia đang giấu đầu vào trong góc tường, khóc nức nở. Đây là chuyện gì vậy?
Không chịu nổi đứa bé trai đòi hỏi, Sarin liền thả nó xuống, bé gái cũng giãy giụa, duỗi thẳng hai chân, Sarin đành phải buông tay.
Hai đứa con của vội vàng chạy vào góc tường, trên tay đứa bé trai đột nhiên xuất hiện một cây mộc côn, Sarin nhìn cây mộc côn này có chút quen mắt, đây là một nhánh Thần Thụ. Bốn cây Thần Thụ mà Sarin dùng để luyện chế ma pháp tháp thì đều bị Đại tông sư cầm đi, hiện tại hắn đã không còn Thần Thụ tài liệu nữa, nên lúc này nhìn thấy chạc cây bị nhi tử cầm trong tay, Sarin rất muốn đoạt lấy.
Tuy nhiên động tác của nhi tử làm cho Sarin ngưng hẳn ý tưởng này.
Tiểu nam hài một tuổi rưỡi dùng mộc côn đánh một cái vào đầu Thần thú, mộc côn và đầu Thần thú va vào nhau, phát ra một đốm lửa.
Sau đó, con gái của Sarin cũng lấy ra một cây dây thừng, dây thừng này cũng là do vỏ Thần Thụ bện thành, do Sarin luyện chế ra, vốn là vì để trói các nhân vật trọng yếu của Giáo đình, nhưng Tieta lại để cho con gái dùng làm đồ chơi.
Nhìn thấy con gái thành thạo cuốn dây thừng thành một vòng, Sarin không biết nói gì. Đứa con gái của mình có trí tuệ trưởng thành quá nhanh thì phải! Chẳng lẽ con của tự nhiên tế ti thật sự sẽ hội trực tiếp đạt được tri thức truyền thừa ư?
Thần thú dùng cái sừng nhỏ của nó liều mạng đâm vào tường, nhưng là tài liệu thần điện đều là dựa theo tiêu chuẩn ma pháp tháp mà xây dựng, cái sừng của nó quá nhỏ, chỉ đào ra một cái lỗ nhỏ, thì đã bị kẹt lại. Đứa bé trai của Sarin dùng mộc côn đánh cho Thần thú kêu thảm thiết.
Tiểu Thần thú bất đắc dĩ, bị đánh quá đau, đành phải xoay người đi ra. Nữ nhi của Sarin lập tức đi lên, dùng dây thừng buộc vào cỏ của nó. Dây thừng buộc chặt rồi, đứa bé gái mơi vui vẻ cười, nắm lấy Thần thú, đi về phía Sarin.
Đây là con gái của mình ư? Sarin nhìn hai đứa con đang khi dễ Thần thú, có chút không thể tin nổi.
- Điện hạ, Tieta điện hạ là tế ti, thứ này không dám thương tổn tiểu điện hạ. Hơn nữa tiểu điện hạ...
Caucasus chiến sĩ này nói tới đây, có chút tiếc nuối, nàng biết, Tieta đã không định để cho bất kỳ ai trong hai đứa bé này làm tế ti.
- Tiểu điện hạ có khí lực rất lớn, thứ này không đánh lại bọn họ.
Caucasus chiến sĩ tiếp tục nói.
- Đánh không lại? Ngươi có biết đây là thứ gì không?
Sarin vẫn còn có chút tức giận, hắn biết Myers nữ thần có thể là thần linh cấp mười tám, tự nhiên rất cảnh giác với con Thần thú này. Thần linh cấp bậc càng cao, Thần thú nuôi dưỡng sẽ càng cường đại.
- Thứ này, hình như là Thần thú bảo bảo.
Nữ Caucasus chiến sĩ trả lời.
Sarin chán nản, cái gì gọi là Thần thú bảo bảo? Thần thú chính là Thần thú, tính nguy hiểm rất lớn. Tuy nhiên nhìn hai đứa con của mình đang khi dễ Thần thú, trong ánh mắt tiểu Thần thú kia quả nhiên không có phẫn nộ, chỉ có ủy khuất.
- Con vật nhỏ này rất nguy hiểm, các ngươi có thấy nó sử dụng kỹ năng gì không?
Sarin hỏi Caucasus chiến sĩ.
- Có a, tuy nhiên kỹ năng của nó đều bị tiểu điện hạ đánh gãy, hiện tại không dám làm loạn nữa!
Caucasus chiến sĩ trả lời.
Đánh gãy kỹ năng?
Lần này Sarin thật lâu không nói được gì, khi hắn thăng cấp đến Ma pháp sư cấp trung, thì vẫn còn chưa thể cam đoan đánh gãy kỹ năng của đối thủ cùng cấp. Chỉ có đạt tới giai đoạn Ma đạo sĩ, thủ pháp đánh gãy kỹ năng mới trở nên thuần thục. Chẳng lẽ đứa nhỏ của mình lại có năng lực của Ma đạo sĩ ư?
Sarin nhìn hai đứa bé mà ngẩn người, không biết qua bao lâu, các Caucasus chiến sĩ khom mình thi lễ về phía hắn, đều lui ra ngoài. Sarin quay đầu lại, nhìn thấy Tieta đang cười hì hì trước cửa, vỗ hai tay.
Hai đứa bé nhìn thấy mẫu thân, bỏ lại Thần thú, lắc lư chạy tới.
Hai đứa nhỏ của Sarin hiển nhiên đã có thể nói một chút rồi, chỉ là nhìn thấy Tieta, chúng lại hưng phấn y y nha nha, cái gì cũng không nói ra lời. Tieta cười cười, ôm lấy hai đứa, hôn mỗi đứa một cái. Sau đó để chúng xuốn đất, nói:
- Tự đi chơi đi, ta và phụ thân các ngươi có chút chuyện cần nói.
Sarin nhìn hai đứa bé từ trên người Tieta tuột xuống, trong lòng lại càng thêm kinh ngạc. Hai đứa trẻ này tuy rằng không nói được nhiều lắm, nhưng hiển nhiên là nghe hiểu lời của Tieta. Các đứa nhỏ bình thường vào tuổi này thì chỉ nói được vài câu đã là giỏi lắm rồi, nhưng mà con mình thì lại có thể nghe hiểu được lời nói phức tạp của người lớn, Sarin không biết nên lo lắng, hay là nên mừng rỡ đây.
Hai đứa trẻ rời khỏi Tieta, đi tới chỗ Thần thú trên mặt đất. Tiểu Thần thú sợ run người, dùng ánh mắt nhìn Sarin. Sarin chỉ đành coi như không nhìn thấy. Con vậy này cũng rất thông minh, muốn tranh thủ Sarin đồng tình mà thôi. Nếu không phải Tieta có biện pháp chế phục nó. Chỉ sợ con Thần thú này đã sớm chạy thoát, làm sao còn để cho hai đứa bé này mỗi ngày chà đạp như vậy!
Con trai của Sarin cũng hiếu động giống con gái của hắn. Hai đứa bé gần như không khác nhau nhiều. Nó đi tới trước mặt Thần thú, lấy tay cầm đuôi Thần thú, nhấc lên, đi về phía cái bàn. Cái bàn này khá cao, hai đứa bé nhảy một cái, đã ngồi lên trên ghế dựa. Tieta hiển nhiên cũng đã nhìn quen rồi, cũng không sợ đứa bé bị ngã. Nếu con của nàng đi lên ghế dựa mà còn bị ngã, thì cũng sẽ không phải là hậu đại của tế ti nữa rồi.
Con trai Sarin đặt Thần thú lên trên bàn, hai người đứa bé lấy từ trong túi áo ra một món đồ chơi, cũng giống như đồ xếp hình, bắt đầu xây nhà cho Thần thú. Chúng cũng không quan tâm Thần thú có thích loại nhà giam nhỏ dành cho người này hay không. Bọn chúng đã mạnh mẽ nhét Thần thú vào vào trong căn phòng mới làm ra này.
Y phục của hai đứa bé cũng không khác gì những đứa nhỏ khác, chỗ khác duy nhất là nó dùng Tử kim hải đảm túi da để may thành, bên trong có không gian, người thường cũng có thể sử dụng. Hai đứa con của Sarin mặc dù có chỗ thần kỳ, nhưng mà bằng tuổi này chúng vẫn không thể có khả năng sử dụng không gian trang bị được.
Từ trong túi áo, lấy ra một miếng thịt tươi. Hai đứa bé bắt đầu chơi trò “nuôi Thần thú”. Sarin thở ra một hơi, tuy rằng hai đứa con của mình đặc biệt, nhưng cũng may mà vẫn ham chơi như lũ trẻ khác cùng lứa tuổi, không có gì khác nhau cả.
Tieta kéo Sarin đi vào một căn phòng khác, đứng dưới cửa sổ. Sarin rời đi mấy tháng, vô cùng nhớ Tieta, tuy nhiên thấy bộ dáng nghiêm trang của Tieta, trong lòng hắn cũng biết, Mesterlin vương quốc tất nhiên sẽ có không ít chuyện chờ hắn xử lý. Tieta làm nhiếp chính vương cũng chỉ có thể chống đỡ một chút mà thôi.
- Sarin, chuyện chủ yếu có hai cái, ta và ngươi nói một chút, ngươi thấy nên xử lý trước cái nào. Tuy nhiên ngươi trước hết hãy nhìn phong thư này đã.
Tieta nói xong, lấy ra một phong thơ, giao cho Sarin. Sarin mở ra, nhìn quét một chút, cười lạnh một tiếng, nói:
- Lời của Giáo đình mà cũng có thể tin được ư? Ký kết đồng minh cùng chúng ta, tấn công Tần Nhân, thật sự là chê cười, đừng nói Lex là thuộc dòng họ Gelvkesi, cho dù không có Lex, việc này cũng chỉ là lừa gạt người mà thôi.
- Ta biết, cho nên người truyền tin đã bị ta nhốt lại, ngươi muốn xử lý như thế nào?
- Giao cho Nicolas, để cho hắn đối phó. Tieta, ngươi nói một chút, có hai chuyện tương đối trọng yếu gì?
- Chuyện đầu tiên, là... là Lex bị nhốt ở thành Lonestar, người Scotzia và Giáo đình cấu kết cùng một chỗ, xuất binh tấn công quốc gia của chúng ta, chỉ là còn chưa xâm nhập mà thôi. Phong thư này được đưa tới vào lúc đó.
Sarin trầm ngâm, Lex bị vây khốn, Tieta không lập tức xuất binh cứu viện, hiển nhiên là có liên quan với chuyện thứ hai.
- Chuyện thứ hai, thương thuyền của chúng ta bị người Vân Lưu bắt cóc, bốn ác ma thủ hạ của Nerys đã bị người Vân Lưu bắt được!
Tieta nói tới đây, trên mặt lại có ý cười.
- Sao lại vậy?
Sarin khó hiểu, bốn ác ma bị bắt, Tieta còn cười được ư!
- Tên Vân Lưu đó tự xưng là Đại công tước Jagged, cướp được thương thuyền của chúng ta, bắt được bốn ác ma, nói là muốn kết hôn bọn họ làm tiểu thiếp...!
Tieta vẻ mặt cổ quái, ngay cả Sarin cũng không kìm nổi phì cười.
Đám người Beatrice là do Nerys dùng Chung cực Biến hình thuật biến thành hình thái nữ nhân, nhưng trên thực tế đều là ác ma giống đực. Tên Đại công tước Jagged kia vậy mà lại coi trọng bốn ác ma giống đực. Không biết... không biết bọn họ đã động phòng chưa, nếu đã làm rồi, thì bốn ác ma này thật đúng là rất bi thảm.
Không biết Chung cực Biến hình thuật có phải thật sự biến hóa cả cấu tạo thân thể hay không, Sarin càng nghĩ lại càng thấy buồn cười.
- Sarin, trước hết quan tâm tới bên kia đã phải không?
Tieta hỏi, hiện tại hạm đội của người Vân Lưu ở hải vực bên ngoài thành Lian, các thành Mesterlin không tính là quá xa. Nếu xuất binh đi thành Lonestar, thì hạm đội trên biển đột kích cũng là một phiền toái.
- Người Caucasus ngoài thành thế nào rồi?
Sarin hỏi.
- Nên giết đã giết, nên đuổi đã đuổi, nên thu phục thì cũng đã đều thu phục rồi. Có lão sư ở đây, bọn họ không làm loạn gì được!
Tieta thản nhiên trả lời. Sarin cũng không muốn hỏi nhiều. Chỉ muốn biết chung quanh thành thị của mình còn có phiền toái hay không. Nghe giọng của Tieta, giữa thành Mesterlin và người Caucasus vẫn có xung đột đổ máu, đây cũng không phải là điều mà Tieta nguyện ý nhìn thấy.
Sarin không muốn hỏi sâu thêm nữa, Tieta cũng không muốn nhiều lời, chuyện người Caucasus cứ như vậy mà bị gác lại.
- Tên Đại công tước Jagged kia làm sao mà bắt được đám người Beatrice vậy?
Tieta trong lòng hơi có chút kinh ngạc, Sarin không hỏi chuyện về Lex, mà là trước hết hỏi về bốn tên ác ma râu ria kia.
- Hiện tại số lượng ác ma mà Ác ma thành sản xuất ra đã rất nhiều, trong đó những tên nào khá ưu tú thì đều được chọn lựa ra, tiến vào thần điện quân đoàn. Còn có một vài tên có trí lực hơi thấp, được dùng làm thủy thủ, có thể tiết kiệm rất nhiều nhân lực cho chúng ta. Quản lý những ác ma thủy thủ này, tốt nhất là Ma pháp sư, tiếp theo chính là các ác ma trí lực cao. Đám người Beatrice vừa lúc thích hợp. Beatrice đã khôi phục đại ác ma thực lực, gần bằng cường giả cấp chín, cho nên ta để cho hắn phụ trách hộ tống thương thuyền.
Sarin gật gật đầu. Dùng ác ma làm thủy thủ cũng là một lựa chọn không tồi, bởi vì cho dù phát sinh chiến đấu, ác huy cũng không sợ rơi xuống nước, sức chiến đấu ở trong nước cũng không giảm bao nhiêu, cho dù là chiến hạm bị địch nhân đánh chìm, thì đám ác ma cũng sẽ bơi lên chiến hạm của địch nhân mà tiến hành chém giết.
- Vốn có bốn người Beatrice chỉ huy, những ác ma trí lực thấp này cũng không có gì phải lo, tuy nhiên chiến hạm của chúng ta thật sự là... Mà thôi, trên đường quay về thành Liên Vận đã gặp Vân Lưu chiến hạm, thương thuyền mà chúng ta hộ tống đều bị cướp đi, toàn bộ chiến hạm loại nhỏ bị đánh chìm, sau đó lại có người đưa tới thứ này.
Sarin thấy Tieta lấy ra một tấm thiệp mời, đặt trên chiếc bàn trước mặt. Tấm thiệp mời này có bột vàng mạ lên, được khắc các hoa văn tinh mỹ, trọng lượng rất nặng.
Trong tri thức ma pháp thì có loại chuyên môn phân tích tâm lý của nhân loại. Sarin từ trên tấm thiệp mời này, dường như thấy được khuôn mặt ngạo mạn và tự đại của Đại công tước Jagged. Khuôn mặt này khẳng định còn lớn gấp đôi người bình thường, hắn tự cho rằng tấm thiệp này rất đẹp, nhưng lại không biết rằng, hình thức thiệp mời này đặt ở Tần Nhân, thì chính là đối tượng để các quý tộc cười nhạo.
Chữ viết là Vân Lưu văn, trên thực tế ngay cả Tanggulas đế quốc thì chữ viết chính thống cũng là chi nhánh của Myers ngữ, ngoài âm tiết có chút khác biệt ra, thì chỉ nhìn chữ viết cũng có thể đoán ra ý tứ đại khái.
Sarin cũng biết Vân Lưu văn tự, nội dung thiệp mời của Đại công tước Jagged làm cho hắn dở khóc dở cười. Đại công tước này mời Sarin tham gia lễ nạp thiếp của hắn, đồng thời nói rõ muốn Sarin đưa tới những lễ vật gì, còn có ngày tháng diễn ra nữa.
Sau khi Sarin từ Vực sâu vương thành trở về, tâm tư đã trở nên linh động rất nhiều, liếc mắt một cái đã nhìn ra vấn đề sau lưng điều này. Những lời này hiển nhiên là muốn làm nhục Sarin, nhưng nếu nghĩ sâu hơn, thì sẽ thấy vấn đề phức tạp hơn rất nhiều.
Lonestar thành ở phía tây, Lex đang bị vây khốn. Trên biển phía đông thì Đại công tước Jagged của Vân Lưu mời thiệp để kích thích Sarin, đây là một sự phối hợp, Sarin phải làm ra lựa chọn.
Nếu là trước kia, Sarin khẳng định sẽ trước hết đi tìm Lex, nhưng hiện tại, Sarin lại biết Đại công tước Jagged có Long Đảo, còn có một Thái cổ chiến hạm. Nếu Thái cổ chiến hạm rời khỏi cảng Mesterlin, vậy thì sẽ vô cùng không xong. Phải để tất cả Ma đạo sĩ trấn thủ trong ma pháp tháp thì mới có thể cam đoan thành thị được an toàn.
Nếu không thì các vũ khí trên Thái cổ chiến hạm đồng thời công kích, mặt đông của thành Mesterlin sẽ bị phá hủy. Đại công tước Jagged này có lực lượng e rằng gần bằng cả Vân Lưu hoàng tộc, đừng nhìn hắn chỉ là một Công tước, nhưng lại có vạn dặm đất đai, Long Đảo kia tuy rằng dân cư không tính là nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cho mấy ngàn vạn người sinh sống.
Sarin cũng không dám coi Đại công tước Jagged thành một Công tước bình thường mà đối đãi. Tuy nhiên lần này, Đại công tước Jagged hiển nhiên đã tính nhầm rồi. Hắn khẳng định sẽ không nắm giữ toàn bộ bí mật trong Long Đảo chỉ trong thời gian ngắn như vậy. Mặc kệ là thứ từ thời đệ nhất vương triều hay là vương triều thứ hai, nếu muốn nghiên cứu thấu triệt, thì không mất hai, ba đời người thì không thể làm được.
Vân Lưu có thể đột phá phong tỏa của Luyện Kim Thành, Sarin cũng không quá bất ngờ. Bởi vì đã có một Thái cổ chiến hạm làm được rồi, Đại công tước Jagged xuất động chiếc chiến hạm thứ hai, đương nhiên có thể lại lần nữa đột phá phong tỏa của Luyện Kim Thành.
Hơn nữa trong lòng Sarin còn e rằng Luyện Kim Thành không muốn tổn thất quá lớn, nên cố ý thả cho hạm đội của Đại công tước Jagged đi qua.
Hạm đội của người Vân Lưu có cường hãn đi nữa, thì cũng không nhất thiết đi tấn công thành Liên Vận, bởi vì phía sau thành Lian là hai tuyến đường rất lớn, toàn bộ lực lượng phương bắc của Tần Nhân đều có thể tiến hành trợ giúp. Vân Lưu hạm đội căn bản không có khả năng đổ bộ để chiếm lĩnh được. Sau khi xảy ra chuyện Đông Hải liên quân, San Rock thành đã đề cao địa vị của thành Lian, đã gia tăng số quân đóng tại đây, còn mua thêm đại lượng ma pháp trang bị nữa.
Cơ hội đột nhiên tập kích cũng chỉ có một lần, Đông Hải liên quân đã làm rồi, nên người Vân Lưu vốn không có cơ hội lần thứ hai nữa.
Luyện Kim Thành biết điều này, nên mới thả cho Vân Lưu hạm đội đi qua, hiển nhiên là để cho Vân Lưu hạm đội đến đối phó với mình. Sarin trong lòng hiểu rõ, cho nên vừa rời khỏi Long Hài chiến hạm, hắn liền mắng Luyện Kim Thành một tiếng, lúc ấy hắn còn không rõ ràng lắm chuyện bốn ác ma thủ hạ của mình bị bắt.
- Còn có chuyện trọng yếu nào khác nữa không?
Sarin trong lòng đã có suy tính, liền tiếp tục hỏi Tieta.
Truyện khác cùng thể loại
306 chương
5 chương
915 chương