Đối mặt với cường địch, chia quân vốn là điều tối kỵ. Thành Girders có mười một vạn tinh nhuệ, Sarin muốn điều đi năm vạn, còn mang theo cả hai vạn phụ trợ binh nữa, như vậy tại thành Girders sẽ chỉ còn lại sáu vạn chủ lực. Sarin cũng không lo lắng, năm vạn nhân mã của hắn đóng quân ở Bạch Cốt tòa thành, có thể hữu hiệu kiềm chế người Vân Lưu. Nếu có thể tiêu diệt Vân Lưu hạm đội, thì thậm chí còn không cần dùng đến năm vạn người này. Binh đoàn chủ lực của Lex có sức chiến đấu cường đại, kỵ binh chiếm phần lớn, trên cánh đồng bát ngát bằng phẳng thì sức chiến đấu của bọn họ không phải là thứ mà quân đội của Sarin có thể so sánh được. Mà bản thân Sarin cũng mang theo vũ khí áo giáp kiểu mới đủ để trang bị cho một doanh, cho dù Doanh số một của hắn không đủ khả năng để so sánh với người của Lex, nhưng vẫn có thể được bù lại về mặt trang bị. Xây dựng Bạch Cốt tòa thành thì tài liệu cần dùng không chỉ là ma pháp vật tư của Vong linh pháp sư, Lex đã chuẩn bị tốt cho Sarin tất cả những thứ cần có, sau đó Sarin mới mang theo đệ nhất doanh của hắn xuất phát. Tại thành Girders, hắn chỉ dừng lại hai ngày thời gian. Nicolas vẫn còn ở lại thành Girders, tuy nhiên Su thì đi theo Sarin, đi tới bờ Ly Hải. Nơi này có một cái hồ rộng hơn hai trăm dặm, tại vị trí chính giữa thì có một tòa tiểu trấn của Lex, hiện tại quân coi giữ đã lui lại hơn phân nửa, kỳ đoàn còn sót lại thì tiếp tục giám thị động tĩnh trên mặt hồ. Tại cái hồ rộng hơn hai trăm dặm này, tuy rằng nước cũng đủ sâu, nhưng lại không có một bến cảng nào tốt cả. Chiến hạm hộ tống sứ thần đoàn không bỏ đi, mà bắt đầu đào móc tại bờ hồ, xây dựng một cái cảng có thể chứa được đại hình quân hạm. Người Vân Lưu sở dĩ không lập tức phát binh tấn công, là bởi vì bờ phía bắc của Ly Hải không có chỗ nào tốt để neo thuyền cả, những hạm đội kia đến đây, hành động cũng phải chịu hạn chế. Chỉ cần bến cảng xây dựng xong, thì Vân Lưu chiến hạm có thể xếp thành hàng ngang, dùng máy bắn đá bắn nát tiểu trấn giữa hồ kia. Lex cũng không phái người đến tấn công những quân đội đang xây dựng bến cảng kia, trên hồ có mấy chục chiếc chiến hạm đang ngắm về phía bờ, một khi giao chiến thì người Vân Lưu có thể dựa vào lực lượng của chiến hạm mà chiếm được ưu thế tuyệt đối. Người Vân Lưu trên bờ cũng chỉ là phụ trợ binh, thậm chí còn có một số công nhân thuần túy, chuyên môn vì xây dựng bến cảng mà đến. Lex cũng không muốn binh sĩ của mình lao vào trong phạm vi công kích của hạm đội để liều mạng. Sarin không đóng quân tại trấn nhỏ này, mà lặng lẽ chỉ huy quân đội đi về hướng đông, tới vùng loạn thạch cực xá phia đông. Nơi này có địa hình phức tạp, đá ngầm trong nước rất kinh người, hạm đội căn bản không thể tới gần được. Sarin muốn lắp ráp quân hạm tại nơi này, nếu không phải là vong linh quân hạm, thì căn bản là không làm được. Người Vân Lưu cũng không thể tưởng được, cách bọn họ hơn trăm dặm lại xuất hiện một hạm đội cường đại. Bạch Cốt tòa thành là thành lũy chủ yếu tại vong linh vị diện, Dực khô lâu là vong linh cấp tám, không thể bằng vào lực lượng một người mà xây dựng được. Cũng may hắn đã chế tạo đại lượng cấu trúc, ngoài phần nền không thể bỏ qua, cần nhờ nhân lực xây dựng ra, thì chủ thể tòa thành đã được Dực khô lâu chế tạo xong. Cho nên Sarin mới dám cam đoan trong vòng mười ngày thành lập được tòa thành này. Mười ngày thời gian xây dựng một tòa thành có thể chứa được mười vạn người, khác với tòa thành của nhân loại chính là, tòa thành này chủ yếu là thiết kế cho vong linh. Bên trong có Linh Trì cực lớn, có thể không ngừng phát ra tử vong lực lượng mà vong linh cần dùng. Để có thể đóng quân được, trong tòa thành còn thiết kế riêng cho nhân loại các kho hàng, phòng chưa rác, còn có ma pháp trang bị tinh lọc nước trong hồ nữa. Các Ngọc khô lâu đã đi tới chỗ sâu trong Ly Hải để lắp ráp bạch cốt chiến hạm, tự nhiên sẽ không bị phát hiện, nhưng Bạch Cốt tòa thành này được xây dựng thì cũng làm kinh động đế người Vân Lưu đang xây dựng bến cảng. Người Vân Lưu đầu tiên là phái ra một đội kỵ binh hai trăm người, tiến đến điều tra, kết quả là Sarin dứt khoát phái ra một kỳ đoàn kỵ binh hỗn hợp, tiêu diệt toàn bộ đội kỵ binh hai trăm người này, một tên cũng không chạy thoát. Người Vân Lưu ngoài ma thú kiếm sĩ coi như cường đại ra, thì kỵ binh có thể nói là kém hơn rất nhiều so với người Tần Nhân. Người Vân Lưu không biết sâu cạn, lại phái tới một kỳ đoàn hỗn hợp, kết quả là bị thiết kỵ của Sarin trực tiếp đánh tan, số chạy trốn cũng không đủ hai trăm tên. Lần này thì người Vân Lưu trở nên thành thật rồi, bọn họ liều mạng xây dựng bến cảng, chuẩn bị nghênh đón hạm đội phía sau. Dực khô lâu sao có thể để cho những người Vân Lưu này sống yên ổn được, hắn lần lượt tiêu diệt một ngàn Vân Lưu binh sĩ, bị hắn chế tạo thành thi binh, đánh lén bến cảng đang trong quá trình kiến thiết kia. Dưới sự chỉ huy của Dực khô lâu, đám thi binh toàn bộ trở nên cuồng bạo, đánh cho bến cảng trở nên loạn thất bát tao. Thương vong cũng không quá thảm trọng, nhưng rất nhiều phương tiện trên bến cảng thì đều bị thi dịch ăn mòn, cần phải thay mới. Lúc này người Vân Lưu đã nhận được tin tức, Mesterlin vương quốc phái tới một vong linh Ma đạo sĩ cường đại, lần này tập kích, hiển nhiên là do vong linh Ma đạo sĩ giở trò quỷ. Lần này, phương tiện phòng ngự tại bến cảng cũng đã được dựng lên, đề phòng nghiêm ngặt. Người Vân Lưu như lâm đại địch, quân đội những này của bọn họ cũng không phải là tinh nhuệ, còn thiếu Ma pháp sư, nếu tên vong linh Ma đạo sĩ kia mạo hiểm, thậm chí có thể hủy diệt cả bến cảng này. Bốn kỳ đoàn của Lex lần lượt đi tới, tiến vào trong Bạch Cốt tòa thành khổng lồ này, bờ biển Ly Hải lập tức trở nên vô cùng khẩn trương. Vào một ngày cuối cùng của tháng Mười, bờ biển Ly Hải có gió rất lạnh, Sarin đưa Dực khô lâu tới bờ, Dực khô lâu muốn đi chỉ huy vong linh hạm đội. Hiện tại tất cả chiến hạm đều đang ở trong lòng nước, cần khu động ma pháp trận, thì mới tách nước ra, để cho chúng nổi lên trên mặt nước. Cũng chỉ có vong linh hạm đội mới có thể dùng loại phương thức chìm xuống nước này mà thôi. Đồng thời lặn xuống nước thì còn có mười hai chiếc tiềm thủy chiến hạm, mười hai chiếc tiềm thủy chiến hạm có chiều dài không đến hai mươi thước, toàn thân đều dùng các kim loại đắt đỏ chế tạo ra, một khi bị đánh chìm, thì binh sĩ bên trong không ai có thể sống sót được. Cũng may tất cả thuỷ binh trên tiềm thủy chiến hạm khi huấn luyện thì đều sẽ được thay thế bằng vong linh. Vong linh có trí tuệ thì rất khó triệu hoán hoặc là chế tạo ra, mười hai chiếc tiềm thủy chiến hạm này phải được Thuyền luyện kim bàn quy chỉ huy thì mới có thể phát huy ra lực lượng. Dực khô lâu chỉ mang đến sáu Ngọc khô lâu, đều phải phụ trách chỉ huy bạch cốt chiến hạm, nên bên trong tiềm thủy chiến hạm thì cũng chỉ có các khô lâu binh cấp ba đang điều khiển. Dực khô lâu gật gật đầu với Sarin, thả người nhảy vào trong nước. Woodan đi bên cạnh Sarin, dùng vẻ mặt cầu xin hỏi: - Điện hạ, hắn đi rồi, ta làm sao bây giờ? Sarin mỉm cười nói: - Ngươi chỉ cần ở bên trong tòa thành là được rồi, về sau chiến đấu cũng không cần ngươi ra mặt nữa. Dực khô lâu không ở đây, trong Bạch Cốt tòa thành không có vong linh cấp cao, thật ra thì Sarin cũng có thể khống chế một số ma pháp trận triệu tập vong linh, đại đa số chúng cũng sẽ căn cứ vào mệnh lệnh của Dực khô lâu, tử thủ tại các vị trí cố định trong tòa thành. Đây cũng là lực lượng của bản thân Bạch Cốt tòa thành, mỗi một vong linh tiến vào vị trí tương ứng thì sẽ có thể công kích tất cả địch nhân có gan tới gần. Dực khô lâu tiến vào Ly Hải, đi một vòng quanh khu vực đá ngầm, cảm giác trong phạm gần bờ khoảng mười mấy dặm thì liền ngay cả thuyền nhỏ cũng có chút nguy hiểm khi hoạt động, vì thế hắn liền đi tới chỗ sâu hơn trong đáy hồ. Bơi ra khoảng trăm dặm, Dực khô lâu mới liên hệ sáu Ngọc khô lâu trên vong linh hạm đội. Dực khô lâu cẩn thận để cho toàn bộ vong linh hạm đội trồi lên mặt nước cách bờ khoảng một trăm hai mươi dặm, trong hạm đội trên mặt nước thì địch nhân tất nhiên có ma pháp la bàn, tuy rằng tính năng của ma pháp la bàn không đồng nhất, nhưng Dực khô lâu chọn khoảng cách an toàn nhất để bố trí hạm đội cách bờ một trăm hai mươi dặm. Ngoài khoảng cách một trăm dặm thì ma pháp la bàn sẽ không dò xét được gì cả, cho dù có thể cảm giác được có mục tiêu đang di chuyển, nhưng cũng không cách nào xác định đó là ma thú hay là chiến hạm. Diện tích Ly Hải quá lớn, Dực khô lâu cũng không để cho chiến hạm xâm nhập vào trong, tránh gặp phải các ma thú cường đại. Hắn lái Thuyền luyện kim bàn quy, mang theo mười hai chiếc tiềm thủy chiến hạm, đi tới gần bến cảng, sau đó tản ra, mỗi ngày đều chăm chú quan sát địch tình. Cốt linh với số lượng khổng lồ bị Dực khô lâu phóng ra, trong đó có một vài cốt linh đã đột phá thọ mệnh cực hạn của cốt linh, tiến hóa thành vong linh cấp bốn. Cấp bậc này không có nghĩa gì liên quan đến sức chiến đấu, mà chỉ là thọ mệnh của chúng tăng lên mà thôi. Cốt linh bình thường có thọ mệnh khoảng vài giờ, cũng có vài ngày, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là một tháng mà thôi. Những cốt linh cấp bốn này mang theo cốt linh cấp bậc thấp hơn bơi trong nước ra xa mấy trăm dặm, giám thị mặt hồ. Kiểu giám sát rải thảm này sẽ không bỏ sót bất kỳ mục tiêu nào. Người Vân Lưu hiển nhiên có chút tự đại, ngày cuối cùng của tháng Mười Một, cốt linh gửi về một tin tức, phát hiện chiến hạm của người Vân Lưu. người Vân Lưu lại không phát hiện ra cốt linh. Các khô lâu lập tức được truyền lệnh, để cho ba hạm đội từ cánh tấn công người Vân Lưu hạm đội, còn lại ba hạm đội thì đón đánh chính diện. Trong vòng một trăm dặm. ma pháp la bàn của Vân Lưu hạm đội liền phát hiện mục tiêu, tuy nhiên không có người để ý, trong mắt người Vân Lưu, toàn bộ Ly Hải chính là sân sau của bọn họ, tùy ý ra vào, chưa từng gặp phải đợt tấn công nào. Khi đến gần đến năm mươi dặm, người Vân Lưu mới phát giác ra có gì đó không đúng, mục tiêu quá nhiều, tốc độ quá nhanh, trên Vân Lưu kỳ hạm, Ma Pháp Cảnh Báo vang lên. Hạm đội khổng lồ của người Vân Lưu có khoảng hơn hai trăm chiếc thuyền, kỳ hạm là thiết giáp chiến hạm dài hơn hai trăm hai mươi thước, trên đó đủ chứa được mấy vạn người. Ma Pháp Cảnh Báo vừa vang lên, không trung kỵ binh của người Vân Lưu lập tức phi lên trên boong tàu, tìm tòi mục tiêu trên biển đang tiếp cận. Người Vân Lưu biết chăn nuôi ma thú, loại phi hành kỵ binh này cũng người Vân Lưu mới có. Vào ngày mưa thì bọn họ cũng không có khả năng xuất động, hiện tại đang là ngày nắng, người của Grievances quận quốc cũng dám đột kích hạm đội khổng lồ như thế, loại khiêu khích này, người Vân Lưu không thể chịu đựng được. Dực khô lâu cẩn thận quan sát, phát hiện Vân Lưu hạm đội cũng không cố ý bảo hộ vận binh thuyền, chiến hạm chủ lực đều ở phía trước, vận binh thuyền thì bị tách ra hơn một trăm dặm, đang đi theo sau, cũng chỉ có mười mấy chiếc chiến hạm dưới trăm thước đi theo. Dực khô lâu quá mức mừng rỡ, hơn tám mươi chiếc vận binh thuyền kia không khác gì món ngon trước mặt. Vận binh thuyền cũng được bọc thép, cũng có máy bắn đá, luyện kim nỗ, còn có cả Ma pháp sư nữa, nhưng năng lực dò xét của vận binh thuyền thì kém hơn chiến hạm. Ma pháp la bàn cấp cao vô cùng đắt đỏ, chỉ có đế quốc cường đại mới có thể trang bị cho chiến hạm được, những vận binh thuyền này không có khả năng toàn bộ được trang bị ma pháp la bàn cấp cao được. Dực khô lâu biết rõ, đại bộ phận quân đội của địch nhân đang ở trên các vận binh thuyền này, chỉ cần đánh chìm những chiếc thuyền này, thì quân đội có thể lên bờ sẽ ít đi hơn một nửa. Bạch cốt chiến hạm còn ở ngoài năm mươi dặm, Dực khô lâu đã không chờ kịp nữa, hắn hạ mệnh lệnh công kích. Mười hai chiếc tiềm thủy chiến hạm chậm rãi đến gần vận binh thuyền trong phạm vi một dặm, lặng lẽ di động. Động tác của tiềm thủy chiến hạm cực kỳ cẩn thận, sợ bị Ma pháp sư của địch nhân phát hiện, nếu vậy thì sau khi đánh chìm những chiếc thuyền trước mắt này, lập tức sẽ gặp phải Ma pháp sư phản kích. Bên trong tiềm thủy chiến hạm, vong linh máy móc thao túng Linh Trì vừa mới được trang bị, phóng một đám Cốt linh ra, Cốt linh mang theo Khấp huyết thạch thật lớn, bơi về phía vận binh thuyền. Mỗi một chiếc tiềm thủy chiến hạm đồng thời phóng ra sáu cái Cốt linh, mục tiêu công kích cũng là một chiếc tàu địch, nói cách khác, đồng thời có mười hai chiếc vận binh thuyền gặp phải công kích. Trong tiềm thủy chiến hạm, thứ chứa Cốt linh chính là Hắc diệu thạch, cho dù là Dực khô lâu vớt được đại lượng thuyền chìm, thì hắn cũng không có khả năng trang bị Lục u linh cho tất cả chiến hạm được. Lục u linh quý ở chỗ, thứ này đều rất hiếm có ở các vị diện, không chỉ sắp sửa tuyệt tích trên chỉ riêng Myers đại lục. Trong mỗi chiếc tiềm thủy chiến hạm, vẻn vẹn chỉ có thể mang theo mười hai Cốt linh, sau khi phóng thích ra ngoài, ít nhất còn phải chờ thời gian một ngày thì mới có thể triệu hoán hoặc dùng Linh Trì chế tạo ra nhóm thứ hai. Một lần phóng thích sáu con Cốt linh, tương đương dùng hết một nửa vũ khí của tiềm thủy chiến hạm. Hơn nữa loại vũ khí này khác với luyện kim nỗ, nếu luyện kim nỗ không có ma hạch, hoặc là không có luyện kim tiễn tương ứng, thì vẫn còn có thể phóng ra các mũi tên bình thường, uy lực giảm xuống mười mấy lần mà thôi, ít nhất còn có thể sử dụng giống như các loại nỏ bình thường được. Nhưng mà Cốt linh này một khi không có nữa, thì tiềm thủy chiến hạm cũng chỉ có thể dựa vào cận chiến, đó là kỹ xảo mà Tần Nhân hoàng thất nghiên cứu ra, lại rất nguy hiểm, dễ dàng bị Ma pháp sư một kích đánh chìm. Sở dĩ Dực khô lâu hạ mệnh lệnh như vậy, là bởi vì hắn không biết chiến hạm của địch nhân rốt cuộc chắc chắn tới mức nào, năng lực phản kích ra sao, đợt công kích đầu tiên này phải đánh chìm mười hai chiếc vận binh thuyền, cho dù là công kích lực lãng phí thì cũng đáng giá. Sự cẩn thận của Dực khô lâu đã đạt được hồi báo, mỗi một chiếc vận binh thuyền đều gặp phải sáu lần công kích, hiệu quả công kích rất rõ rệt. Mười hai chiếc tiềm thủy chiến hạm bị tấn công hai bên sườn, toàn bộ trúng mục tiêu. Khấp huyết thạch khổng lồ nổ tung, làm nổ ra một lỗ thủng thật lớn bên sườn vận binh thuyền. Nước trong hồ nhanh chóng tràn vào, vận binh thuyền bị đánh vào một bên sườn, cho dù có khổng lồ hơn đi nữa thì cũng bị nghiêng về một bên, dùng tốc độ cực kỳ thong thả mà đổ xuống mặt nước. Dực khô lâu âm thầm kinh ngạc, tốc độ tính toán của hắn tuy rằng không bằng Sarin, nhưng cũng vượt qua đại đa số Ma pháp sư. Sáu khối Khấp huyết thạch nổ tung, thì uy lực cũng khiến cho cả Ma đạo sĩ cũng có thể bị thương. Vận binh thuyền của Vân Lưu chỉ bị nổ tung lớp bọc thép bên ngoài, nhưng mà chúng lại chỉ là vận binh thuyền mà thôi, làm sao có thể hoạt động dưới nước được? Bên trong vận binh thuyền hiển nhiên còn có các khoang thuyền kín độc lập, nếu không phải xuất hiện quá nhiều vết thương, thì binh sĩ bên trong thậm chí con có thể sử dụng ma pháp trận để loại bỏ nước ra ngoài, giữ được con thuyền này. Càng đáng sợ chính là, Dực khô lâu còn tính toán ra, nếu vận binh thuyền này chuyên chở vật tư cùng binh sĩ ít đi một chút, còn công kích của mình không phải là đều đánh vào một bên sườn thuyền, thì thậm chí những con thuyền này cũng sẽ không chìm xuống. Khấp huyết thạch trên tiềm thủy chiến hạm xem ra vẫn không được a, chiến đấu lần này thì Thuyền luyện kim bàn quy phải xuất động rồi. Mười hai chiếc vận binh thuyền không còn cứu được nữa, Dực khô lâu lập phục hạ mệnh lệnh công kích đợt thứ hai, lần này, hắn để cho tiềm thủy chiến hạm mỗi lần phóng thích hai Cốt linh, một Cốt linh công kích bánh lái, một Cốt linh khác thì công kích mép thuyền bên cạnh, làm cho Khấp huyết thạch nổ tung tại vị trí chạm mép nước của thuyền. Như vậy tuy không thể đánh chìm vận binh thuyền, nhưng lại có thể làm cho vận binh thuyền không thể di chuyển được, chỉ biết nổi lềnh bênh trên mặt hồ. 84 chiếc vận binh thuyền thật lớn, lúc này chỉ còn lại 72 chiếc thuyền. Các Cốt linh còn lại chia ra, mỗi hai con thì công kích một chiếc thuyền, chỉ có thể đánh trúng một nửa trong số đó. Dực khô lâu biết, chiến đấu bắt đầu giằng co rồi, khác với dự đoán của mình, chiến hạm của người Vân Lưu chắc chắn một cách lạ thường. Như vậy thì công kích trên thuyền cũng sẽ thập phần hung mãnh, lần chặn đánh này sẽ không đạt được hiệu quả quá tốt. Mười hai chiếc vận binh thuyền bị lật úp, trên mỗi một chiếc thuyền đều chứa đại lượng vật tư, còn có sáu ngàn quân. Tình hình chung, loại vận binh thuyền này chỉ vận chuyển được năm ngàn người, người Vân Lưu rất kiêu ngạo, không cho rằng lại gặp phải phiền toái trên ly hải nay, nên mỗi chiếc thuyền đều chở quá tải thêm hơn một ngàn người. Con thuyền chứa thêm hơn một ngàn người này nhanh chóng chìm nghỉm xuống, các thuyền cứu nạn được thả xuống nước, nhưng tổng cộng cũng chỉ cứu được không đến một ngàn người. Tuy nhiên đại đa số người Vân Lưu biết bơi lội, chỉ cần được cứu trợ, những binh sĩ này vẫn sẽ lên bờ được, trở thành lực lượng tiến công Girders thành. Tốc độ phản ứng của người Vân Lưu là cực nhanh, mười bốn chiếc chiến hạm phía sau cùng lập tức tăng tốc, vọt về phía trước, mười bốn điều chiếc hạm này chỉ có một cái vượt qua trăm thước, trên chiến hạm này có ma pháp la bàn cường đại. Pháp sư trên chiến hạm cũng nhanh chóng tìm kiếm, phát hiện mười hai mục tiêu dưới nước. Tiềm thủy chiến hạm mà muốn công kích địch nhân, thì nhất định phải nổi lên, phát động công kích khi chỉ cách mặt nước mấy thước. Nếu tại chỗ quá sâu mà phóng thích Cốt linh, thì những chiến hạm này sẽ bị rò nước, thậm chí trực tiếp bị thủy áp ép cho nổ tung. Tiềm thủy chiến hạm công kích vài lượt, bảy mươi hai Cốt linh đánh trúng ba mươi sáu chiếc vận binh thuyền, những vận binh thuyền này bị nước tràn vào một bên, còn bánh lái thì bị hủy, bắt đầu quay tròn trên mặt hồ. Quan chỉ huy trên Vân Lưu chiến hạm phía sau đang dùng luyện kim kính viễn vọng để quan sát, nhưng cũng không thấy rõ được cục diện, chỉ nhìn thấy có hơn phân nửa vận binh thuyền đều ngừng lại, trong lòng kinh hãi, đã sớm nghe nói người Tần Nhân đang chế tạo chiến hạm dưới nước, không ngờ lại là sự thật. Chiến hạm dưới nước này có phí tổn chế tạo rất cao, sau khi bị Ma pháp sư phát hiện thì gần như không có năng lực phòng ngự, cho nên người Vân Lưu cũng lười đi nghiên cứu, nhưng hôm nay, loại vũ khí vốn được coi la rác rưởi trong mắt người Vân Lưu này, thì lại khiến cho hạm đội bị thương nặng. Dực khô lâu thấy tất cả Cốt linh đều phóng thích xong, hắn cũng không cần chỉ dẫn cụ thể nữa, lập tức lái Thuyền luyện kim bàn quy lặng lẽ nghênh đi về phía sau của mười bốn chiếc chiến hạm kia. Thuyền luyện kim bàn quy của hắn cũng đủ chắc chắn, không có Ma đạo sĩ cấp chín, thì căn bản là không uy hiếp được tới sự an toàn của hắn. Ma đạo sĩ cấp chín? Chỉ sợ vẫn con đang ở trên chủ lực chiến hạm cách đây một trăm dặm, nếu muốn trở về, thì cũng mất hơn nửa giờ, thời gian này cũng đủ để cho Dực khô lâu phá hủy những vận binh thuyền còn lại này. Hiện tại Dực khô lâu cũng không hy vọng xa vời đánh chìm chủ lực chiến hạm của địch nhân, chỉ cần phá hủy tất cả vận binh thuyền, làm cho quân đội địch nhân bị thương nặng là đủ rồi, chỉ cần Thuyền luyện kim bàn quy của hắn chìm vào đáy nước, thì Ma đạo sĩ cấp chín cũng không dám xuống dưới nước tìm hắn gây phiền toái. Hắn là vong linh, đối phương là nhân loại, chiến đấu ở dưới nước thì nhân loại không chiếm được chút tiện nghi gì. Mười hai chiếc tiềm thủy chiến hạm không có Cốt linh đánh về phía các vận binh thuyền còn lại, loại tiềm thủy chiến hạm toàn bộ bằng kim chúc này có phương thức chiến đấu cũng rất hung mãnh, đầu chiến hạm có hình tam giác, lúc này nhanh chóng cuộn tròn, va chạm vào bánh lái của vận binh thuyền. Nếu va chạm vào mép thuyền, thì kẻ bị chìm e rằng lại chính là tiềm thủy chiến hạm này. Hiện tại những tiềm thủy chiến hạm này cũng không che dấu vị trí, điên cuồng công kích vận binh thuyền. Ma pháp trận bên trong tiềm thủy chiến hạm dùng tốc độ cao nhất vận chuyển, tốc độ đạt tới mức này, thì trên cơ bản là ma pháp trang bị này sẽ bị phế bỏ. Vận binh thuyền bởi vì quá tải, không đủ linh hoạt, một đám bị đâm hỏng bánh lái. Ở hai sườn vận binh thuyền lập tức có các guồng đạp thò ra, các thủy thủ và ma thú to lớn trong thuyền bắt đầu đạp lên guồng máy, ý đồ thoát ra khỏi nơi này. Mười hai chiếc tiềm thủy chiến hạm kia dứt khoát hoàn toàn nổ lên, va chạm vào guồng máy. Các guồng máy bằng gỗ này lập tức bị đâm vỡ nát, tất cả vận binh thuyền đều chậm rãi dừng lại, không còn có bất kỳ động lực nào để di chuyển nữa. Mà tiềm thủy chiến hạm vẫn không ngừng xoay tròn mũi nhọn trên đầu thuyền để đi công kích các vị trí bạc nhược của vận binh thuyền, ý đồ đánh ra một cái lỗ thủng. Chiến quả huy hoàng, nhưng Dực khô lâu lại không quá vui mừng. Chiến hạm ở phía trước trăm dặm đã đang chuyển hướng quay về, mười bốn chiếc chiến hạm phía sau cũng chuẩn bị đến gần rồi. Nếu người Vân Lưu trang bị hộ tống chiến hạm cho vận binh thuyền, thì mình căn bản không có khả năng xuống tay. Thuyền luyện kim bàn quy giống như một cái miệng cá sấu, đang ẩn núp trong nước, lẳng lặng chờ chiến hạm phía sau đi đến. Mục tiêu của Dực khô lâu là chiến hạm từ trăm thước trở lên kia, chỉ có chiến hạm này thì mới tạo ra uy hiếp trực tiếp cho tiềm thủy chiến hạm của hắn. Chiến thuật của Dực khô lâu là vô cùng hữu hiệu, hắn phá huỷ bánh lái của vận binh thuyền, những chiến hạm kia tất nhiên sẽ tiến đến cứu viện, ba hạm đội đến gần bên cạnh đã cách đây không tới ba mươi dặm. Hai bên phải giao chiến cứng đối cứng, không có khả năng lui lại được. người Vân Lưu chỉ có thể nhanh chóng khởi động chiến hạm, không thể tạo thành trận hình hoàn hảo được. Dực khô lâu không cần quan tâm tới tiêu hao, chỉ cần có thể đánh chìm những vận binh thuyền này thì cho dù có tổn thất tất cả xương trắng chiến hạm thì cũng đều đáng giá. Trên mặt hồ nơi nơi đều là Vân Lưu binh sĩ rơi xuống nước, những binh sĩ này không mặc giáp, mà chỉ mặc áo vải. Dực khô lâu chờ xương trắng chiến hạm đến gần, bắn chết những người Vân Lưu rơi xuống nước này. Dực khô lâu cắn răng, thầm nghĩ, sau khi đánh trả, mình phải nhanh chóng cải tạo Mesterlin chiến hạm, hạm đội trên biển của Vân Lưu tuyệt đối còn cường đại hơn so với trong cái hồ trên lục địa này. Nếu người Vân Lưu tập kích thành Mesterlin, chỉ sợ vài hạm đội của mình cũng không ngăn được. Trên Thuyền luyện kim bàn quy, ngoài Dực khô lâu ra thì đã không còn trí tuệ vong linh thứ hai nào nữa. Dực khô lâu chỉ huy khô lâu binh, khởi động vong linh ma pháp trận, phóng Cốt linh trên Thuyền luyện kim bàn quy ra ngoài. Linh Trì trên Thuyền luyện kim bàn quy đã được thay mới, mỗi ngày có thể chế tạo hai mươi bốn Cốt linh, những Cốt linh này vừa ra đời thì chỉ là vong linh cấp ba, thọ mệnh cũng rất ngắn, đều được chứa đựng trong Lục u linh. Trên thuyền của Dực khô lâu thì có Khấp huyết thạch do hắn luyện chế lại, uy lực đã tương đương với ma pháp cấp sáu. Nếu không phải do thứ này rất không ổn định, thì Dực khô lâu thậm chí còn muốn chế tạo nhiều hơn một ít, dùng để chiến đấu trên lục địa. Đáng tiếc, nếu làm vậy thì rất có thể thành thị của mình sẽ bị hủy diệt trước tiên. Hai Cốt linh mang theo Khấp huyết thạch màu tím, nhằm về phía Vân Lưu chiến hạm đang lao tới, Ma pháp sư trên Vân Lưu chiến hạm lập tức phát hiện ra công kích từ dưới nước, hắn liền hạ mệnh lệnh, thủ hạ lập tức đổi hướng, muốn tránh né. Nhưng Cốt linh này dưới sự chỉ huy của Dực khô, thì tốc độ còn nhanh hơn cả chiến hạm này. Hai Cốt linh chuyển một vòng trong nước, hung hăng đánh vào đầu thuyền của chiến hạm này. Hai tiếng nổ thật lớn vang lên, chiến hạm dài hơn trăm thước này đã bị nổ ra một cái lỗ hổng to lớn ngay tại đầu thuyền. Khấp huyết thạch mà Dực khô lâu tự mình luyện chế qua cũng không làm cho hắn thất vọng, chiến hạm thật lớn này run rẩy vài cái trên mặt nước, bắt đầu nghiêng về phía trước. Chỉ bằng hai lần công kích, thì đã xử lý xong một chiến hạm cường đại. Dực khô lâu thập phần may mắn, trên chiến hạm này không có Ma pháp sư cấp chín. Mười ba chiếc chiến hạm phía sau thấy một màn như vậy, cũng lập tức xoay người bỏ chạy. Dực khô lâu không đuổi bắt, thậm chí không để ý đến các Ma pháp sư bay lên từ trên chiến hạm bị hắn phá hủy kia. Dực khô lâu quay lại, nhằm về phía vận binh thuyền trôi nổi trên mặt nước. Hai mươi hai cốt linh còn thừa bị Dực khô lâu đồng thời phóng xuất ra, bơi nhanh về phía chiếc vận binh thuyền hoàn hảo nhất. Từng tiếng nổ tung vang lên, hai mươi hai chiếc vận binh thuyền bắt đầu chìm xuống dưới nước. Dực khô lâu lúc này mới phát hiện ra, tiềm thủy chiến hạm đang công kích vận binh thuyền, thì đã chỉ còn lại có ba chiếc, chín chiếc khác đã bị chiến sĩ và Ma pháp sư trên vận binh thuyền đánh chìm. Dực khô lâu lớn mật sử dụng ma pháp la bàn, phát hiện ba hạm đội của mình đã cách nơi này không đến hai mươi dặm, mà Vân Lưu chiến hạm phía trước thì còn cách khoảng sáu mươi dặm nữa. Dực khô lâu lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười, những vận binh thuyền này xong đời rồi, người Vân Lưu tới đây, nhiều nhất là cứu được các binh sĩ rơi xuống nước. Nhưng mà bọn chúng có thể cứu được bao nhiêu đây? Trên mặt hồ khắp nơi đều là binh sĩ Vân Lưu, Dực khô lâu lặng lẽ nổi lên mặt nước, đến gần binh sĩ rơi xuống nước, bắt đầu dùng vong linh ma pháp công kích đối phương. Vân Lưu thuỷ binh có tố chất rất tốt, Dực khô lâu phải ra sức tiêu diệt bọn họ, để cho cứu viện của Vân Lưu hạm đội trở nên vô nghĩa. Mắt thấy vận binh thuyền có hơn phân nửa sắp chìm nghỉm, Thuyền luyện kim bàn quy của Dực khô lâu lộ ra trên mặt nước một cái mai rùa nhỏ, Vong linh ma pháp bắn ra khắp nơi, binh sĩ Vân Lưu đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước thì đều bị chuyển hóa thành vong linh. Chuyển hóa vong linh cũng không thoải mái, những binh sĩ này đều rất khỏe mạnh, Dực khô lâu là vong linh cấp tám, một lần xử lý mấy chục người thì cũng đã hết sức rồi. Hơn nữa, Dực khô lâu cũng không nghĩ tới việc tiêu hao tinh thần làm gì, tất cả những vong linh này đều là Thi binh hành động theo bản năng. Cũng chỉ là vong linh cấp một, Dực khô lâu mà muốn chỉ huy toàn bộ chúng thì cũng khá là cố sức. Hắn chỉ để cho những binh sĩ này tiếp tục lềnh bềnh trên mặt nước, sau đó liền huỷ bỏ khống chế đối với Thi binh. Lục quân của người Vân Lưu tuy rằng hơi yếu, nhưng những thuỷ quân này thì lại là quân đội hạng nhất. Mesterlin thành nằm tại bờ biển, Dực khô lâu lập tức trở nên vô cùng cảnh giác, sát khí nổi lên. Ngoài nhân loại ra, có thì còn có rất nhiều sinh vật có trí tuệ khác, tuy nhiên nhân loại may mắn chính là, bọn họ còn có tính cách, có tình cảm. Rất nhiều sinh vật chỉ có trí tuệ, nhưng lại thiếu mấy thứ này. Dực khô lâu ở trong số các vong linh thì cũng là hiếm thấy, khi mới chỉ là cấp sáu thì cũng đã có cảm tình rồi. Cho nên Dực khô lâu xử sự càng giống như là một nhân loại, mà không giống như là một vong linh. Về điểm này thì ba Quân vương cũng không bằng hắn được. Dực khô lâu sát khí bốc lên, ba chiếc tiềm thủy chiến hạm còn sót lại đã không đi công kích vận binh thuyền nữa, mà tiềm hành xuống dưới nước. Các binh sĩ Vân Lưu đang bám vào bề mặt tiềm thủy chiến hạm, dùng vũ khí hạng nặng công kích, lúc này liền luống cuống tay chân, tuy rằng bọn họ cũng có thể lặn xuống nước, nhưng mà vũ khí hạng nặng trong tay ít nhất cũng là năm đến sáu mươi cân, cầm trong tay thì không thể bơi được. Bỏ vũ khí ra, binh sĩ Vân Lưu một lần nữa nổi lên trên mặt nước, Dực khô lâu nhìn thấy trên mỗi chiếc vận binh thuyền thì đều có thuyền cứu nạn được thả xuống, trong tất cả các thuyền cứu nạn thì đều là một đám chiến sĩ bảo hộ hai pháp sư. Những pháp sư này đứng trên thuyền cứu nạn, không quên công kích tiềm thủy chiến hạm, chín chiếc tiềm thủy chiến hạm bị đánh chìm kia, trên cơ bản đều là công lao của những pháp sư này. Dực khô lâu buông tha cho những pháp sư này, bọn họ đều là áo bào trắng pháp sư, không đáng để hắn động thủ, những pháp sư này đi tới xương trắng tòa thành thì cũng không phát huy được tác dụng gì cả. Loại pháp sư cấp thấp này có tác dụng lớn nhất là trợ giúp cho binh sĩ, nếu mà không có binh sĩ, thì cũng không thể để cho các pháp sư này đi xung phong hãm trận được. Đã không có cốt linh, Dực khô lâu cũng không làm gì được các vận binh thuyền còn chưa chìm kia, tất nhiên là hắn có thể dùng ma pháp cấp tám để phá hủy chúng, chỉ là không nên bại lộ mình thì hơn, Bạch cốt chiến hạm đã đến gần trong vòng mười dặm rồi. Chiến hạm của Ngọc khô lâu chậm rãi tới gần, mười ba chiếc chiến hạm loại nhỏ bị Dực khô lâu dọa đi lại vọt lên, bọn họ phát hiện ra, loại công kích dưới nước khủng bố này đã kết thúc. Vì cứu viện vận binh thuyền, bọn họ chỉ có thể mạo hiểm xông lên. Ba hạm đội, ba chiếc Bạch cốt chiến hạm cầm đầu, phát động công kích khi còn cách năm dặm. Ma pháp thạch pháo kịch liệt tiêu hao ma hạch, vong linh trên chiến hạm lạnh lùng nhìn một đám mục tiêu trên ma pháp la bàn. Ngọc khô lâu tuy rằng có trí tuệ, có thể suy nghĩ độc lập, nhưng lại không có cảm tình như Dực khô lâu, về phần các vong linh khác, thì vẻ lạnh lùng trong mắt lại càng thêm nồng đậm. Chấp hành mệnh lệnh, giết chết địch nhân, chính là mục đích duy nhất mà những vong linh này biết đến. Bạch cốt chiến hạm càng lúc càng tới gần, chiến hạm loại nhỏ của người Vân Lưu đều sợ ngây người, bọn họ chưa bao giờ biết rằng trên ly hải lại còn có quân hạm như vậy, bọn chúng xuất hiện từ khi nào vậy? Trong các phương thức mà chiến hạm dùng để công kích lẫn nhau, ngoài người Vân Lưu đặc biệt dùng ma thú phi hành để ném mạnh túi dầu hỏa xuống phía dưới, thì chính là dùng máy bắn đá hoặc ma pháp thạch pháo công kích lẫn nhau. Khoảng cách gần một chút, thì còn có thể dùng luyện kim trang bị phun lửa, đại khái có thể công kích mục tiêu trong vòng năm trăm thước. Chỉ là loại luyện kim trang bị phun lửa này tương đối nguy hiểm, chỉ có chiến hạm vượt qua một trăm tám mươi thước thì mới có thể được trang bị. Trên bề mặt ly hải lúc này đã trở nên sóng to gió lớn, trên bầu trời thì ma pháp thạch đạn bay qua giống như mưa, đại bộ phận rơi xuống nước. Những người Vân Lưu đang còn bơi trong nước thì lúc này đã gặp phải xui xẻo, tên nào mà bị đập trúng, thì sẽ lập tức mất mạng. Một vài thuyền cứu nạn có vận khí không tốt, bị ma pháp thạch đạn đánh trúng, cũng chìm xuống. Ma pháp sư trên thuyền cứu nạn được binh sĩ vây quanh, vẫn chưa chết. Trên Bạch cốt chiến hạm không có kho hàng mà nhân loại cần, không cần trang bị nước ngọt và đồ ăn, chứa đựng rất nhiều ma pháp thạch đạn. Ma pháp thạch pháo mới chế tạo có độ chuẩn xác cao hơn máy bắn đá tận mấy lần, các vận binh thuyền còn lại bị công kích dày đặc của Bạch cốt chiến hạm đánh chìm tất cả. Trên ly hải càng lúc càng nhiều binh sĩ Vân Lưu rơi xuống nước, những máy bắn đá kia bắn loạn xuống mặt nước. Mặt nước trong phạm vi mười mấy dặm đều bị tiên huyết nhuộm đỏ, mười ba chiếc chiến hạm loại nhỏ của Vân Lưu cùng Bạch cốt chiến hạm loại nhỏ đối đầu tấn công nhau, trang bị của người Vân Lưu còn không bằng Bạch cốt chiến hạm, nhưng mà tố chất binh sĩ của họ lại cao hơn, chỉ sau vài lần thì độ chuẩn xác máy bắn đá đã bằng với ma pháp thạch pháo. Hơn hai mươi chiếc Bạch cốt chiến hạm loại nhỏ và chiến hạm loại nhỏ của người Vân Lưu giằng co cùng một chỗ, các Bạch cốt chiến hạm còn lại thì vẫn tiếp tục không ngừng bắn ra đại lượng ma pháp thạch đạn về phía vận binh thuyền. Quán tính thật lớn, cộng thêm nguyên tố sát thương có sẵn trên ma pháp thạch đạn, khiến cho vận binh thuyền được bao phủ bởi thiết giáp thì cũng vỡ nát. Đám người Vân Lưu người có chút phát mộng, bởi vì tại các cuộc chiến đấu trên mặt nước, vẫn chưa từng có đối thủ nào có thể phóng ra thạch đạn dày đặc như thế. Điều này cần phải tiêu hao bao nhiêu ma hạch a! Dực khô lâu lúc này thì làm sao còn đi lo tới phí tổn nữa, đại hình chiến hạm của người Vân Lưu đã đến gần hai mươi dặm, phải trong vòng vài phút hoàn toàn đánh tan tất cả vận binh thuyền, nếu không Vân Lưu đại hình chiến hạm vừa đến, thì sẽ không còn biện pháp nào cả. Ma pháp thạch pháo toàn lực phóng ra, tần suất bắn nhanh tới mức kinh người, đồng dạng, tiêu hao cũng cực kỳ đáng sợ, ít nhất có một nửa ma pháp thạch pháo đã bị hủy, ma pháp trận trên bề mặt chúng đã tan rã. Còn có mấy chục khẩu ma pháp thạch pháo nổ tung đứng lên, làm cho Bạch cốt chiến hạm loại nhỏ chi chít vết thương, vong linh cũng bị nổ bay ra ngoài mấy trăm tên. Các vong linh không có cảm tình lại bắt đầu vận chuyện ma pháp thạch pháo mới ra, đặt lên trên giá pháo, tiếp tục bắn. Những thạch pháo này có bị hỏng hết thì cũng không sao, Dực khô lâu đã tính toán ra, dựa vào những ma pháp thạch pháo kiểu mới này, thì không hề có lực sát thương gì đáng kể đối với Vân Lưu đại hình chiến hạm. Oanh kích lâu như vậy, mà vẫn còn có ban chiếc vận binh thuyền nổi trên mặt nước, có thể nghĩ mà biết, nếu mục tiêu là chiến hạm chân chính thì sẽ có hiệu quả gì. Nhớ ngày đó Dực khô lâu cũng từng chiến đấu cùng hạm đội của Đông Hải, so sánh với chiến hạm của người Vân Lưu, thì chiến hạm của Đông Hải liên quân quả thực không khác gì giấy mỏng cả. Sarin thiết kế những ma pháp thạch pháo này, cho dù không hỏng hóc, thì tác dụng cũng không lớn lắm. Khi chiến đấu với người Vân Lưu thì những ma pháp thạch pháo này chỉ có thể gãi ngứa cho chủ lực chiến hạm của đối phương mà thôi. Dực khô lâu thừa dịp đại hình chiến hạm của người Vân Lưu còn chưa tới, hắn lẻn vào đáy nước, tìm kiếm các tiềm thủy chiến hạm bị đánh chìm, kim loại dùng để chế tạo những chiến hạm này thập phần đắt đỏ, cũng là thứ có thể thu về để sử dụng lại. Sarin muốn đánh bại Vân Lưu hạm đội trên mặt nước, thì vẫn có chút quá tự tin, chiến đấu với Đông Hải liên quân đã khiến cho Sarin phán đoán sai lầm lực lượng của Vân Lưu thuỷ quân. Nếu không phải người Vân Lưu cũng rất tự đại, vận binh thuyền và chiến hạm tách nhau quá xa, thì lần này Dực khô lâu sẽ phải rút lui không làm được gì. Bạch cốt chiến hạm loại nhỏ và chiến hạm loại nhỏ của người Vân Lưu giằng co một phen, dùng lực lượng gấp đôi mà vẫn bị địch nhân đánh chìm một nửa, mà chiến hạm loại nhỏ của người Vân Lưu lại chỉ tổn hại hai chiếc, vẫn còn chưa chìm nghỉm. Tuy nhiên ma pháp thạch pháo trên Bạch cốt chiến hạm công kích quá dày đặc, thuỷ binh trên boong tàu của Vân Lưu cũng chết có chút thảm trọng. Hơn mười chiếc Vân Lưu chiến hạm tức giận đánh về phía Bạch cốt chiến hạm đang công kích ở bên cánh, Dực khô lâu chỉ huy chiến hạm nghênh chiến, trên mỗi chiếc đại hình Bạch cốt chiến hạm đều có một khẩu ma pháp thạch pháo dài hơn bốn thước, uy lực cực lớn, ba chiếc Bạch cốt chiến hạm dài hơn trăm thước làm chủ lực, dẫn theo hơn bốn mươi chiến hạm loại nhỏ, trút xuống một cơn mưa ma pháp thạch đạn về phía chiến hạm của người Vân Lưu. Vân Lưu nhân bị công kích dày đặc như thế làm cho khiếp sợ, có mấy chục binh sĩ bị ma pháp thạch đạn trực tiếp đập chết, sau một đợt công kích trôi qua, hạm đội của người Vân Lưu cũng bắt đầu phản kích. Đối với các thạch đạn bắn tới thì người Vân Lưu đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Ngoài ba khẩu ma pháp thạch pháo cực lớn ra, thì các ma pháp thạch pháo loại nhỏ bắn ra các tảng đá lên trên chiến hạm của người Vân Lưu, đều chỉ tạo ra các vết mờ nhạt trên lớp bọc thép của chiến hạm. Chiến hạm của người Vân Lưu được bọc thép, lại còn là do Ma pháp sư luyện chế, loại nguyên tố công kích cấp thấp này có hiệu quả không lớn đối với lớp bọc thép. Trừ khi ngươi có mấy trăm viên thạch đạn có thể đồng thời nện vào cùng một điểm thì mới được, nhưng mà phạm vi lệch của ma pháp thạch pháo là quá mười thước, người luyện kim nỗ ra, thì không có công kích nào khác có thể làm được chính xác như vậy. Trong mắt Dực khô lâu thì các máy bắn đá lạc hậu hơn thì còn phát huy tác dụng lớn hơn so với ma pháp thạch pháo. Trên chiến hạm của người Vân Lưu, ba cái giá máy bắn đá tạo thành một trận hình công kích, có Ma pháp sư đang điều khiển, hơn trăm binh “nạp đạn” cho máy bắn đá, đó là các viên thạch đạn nặng tới mấy trăm cân. Bên trong thạch đạn của người Vân Lưu thì có chứa các vật thể sắc nhọn thô to, bên trong còn chứa dầu hỏa, khi rơi xuống trên Bạch cốt chiến hạm thì lực trùng kích cực lớn sẽ trực tiếp đánh cho Bạch cốt chiến hạm hơi nứt ra, dầu hỏa bên trong liền bốc cháy lên, trên boong tàu của Bạch cốt chiến hạm biến thành một biển lửa. Nếu không phải là vong linh đang điều khiển chiến hạm, thì lúc này trên bề mặt chiến hạm đã không ai có thể phát động phản kích được nữa. Càng đến gần thì trên chiến hạm của người Vân Lưu lại phóng ra các đạn kim loại thật lớn, trung tâm của kim loại đạn là một ma pháp trận, nổ tung trên không trung của Bạch cốt chiến hạm, một khối kim loại cực lớn phát ra tiếng nổ vang dội, xuyên thấu boong tàu, xuống phía dưới chui. Dực khô lâu cũng không tham chiến, hắn đang ở một bên quan sát, loại công kích này của người Vân Lưu có uy lực rất cường đại, nhưng chỉ có thể sử dụng trong khoảng cách một dặm. Hơn nữa loại kim loại đạn này có giá cả khẳng định là cực đắt, trọng lượng cũng vượt qua ma pháp thạch đạn rất nhiều, trên một chiến hạm cũng không chứa đựng được quá nhiều, trừ khi có Ma đạo sĩ dùng không gian trang bị để đựng chúng. Mặt hồ trở nên gió êm sóng lặng, hiệu suất công kích của người Vân Lưu là phi thường cao, trong nháy mắt thì ba chiếc đại hình Bạch cốt chiến hạm đều bị thương, Dực khô lâu âm thầm hạ mệnh lệnh, để cho Ngọc khô lâu lái Bạch cốt chiến hạm chạy trốn, các chiến hạm loại nhỏ lao lên ngăn cản người Vân Lưu truy kích. Lúc này đã không nhất thiết phải đánh tiếp nữa, hắn không phải là đối thủ của người ta. Nếu trong tay Dực khô lâu là thương thuyền võ trang, thì ngay cả vận binh thuyền của người ta hắn cũng không đánh lại được. Mười mấy chiếc Vân Lưu chiến hạm đánh tan đợt tấn công của Bạch cốt chiến hạm. Dực khô lâu đột nhiên cảm giác thấy có người nhìn trộm, hắn không chút do dự lái Thuyền luyện kim chìm sâu xuống phía dưới. Toàn bộ ly hải chỉ có phần trung tâm là có mực nước rất sâu, còn nơi này thì nước chỉ sâu không đến hai trăm thước, nếu như bị cường giả nhắm vào, Dực khô lâu cũng phải e ngại Thuyền luyện kim của mình có thể bị thương.