Trạm Lam Huy Chương

Chương 172 : Bí tân

Hắc ma pháp sư cho ràng, thần linh là do nhân loại sáng tạo ra, từ điều này mà nói, Hắc ma pháp sư là một đám người cuồng vọng nhất. Cho dù là nhân loại thời viễn cổ, thì cũng không dám có loại ý nghĩ này. Chỉ là, tuy ràng Hắc ma pháp sư cuồng vọng, nhưng bọn họ lại có vốn liếng để cuồng vọng. Thời điểm Hắc ma pháp sư làm loạn đầu tiên, thì đã mang đến đau thương vô cùng lớn cho cả đại lục, chỉ là bởi vì, Hắc ma pháp sư thật sự đã sáng tạo ra thần linh, hơn nữa không chỉ có một. Những thần linh này đều là từ các cảm xúc tiêu cực của nhân loại mà được sinh ra, mỗi một loại đều có lực phá hoại thật lớn. Căm Hận Ma Thần, Sợ Hãi Ma Thần, Phi Thiên Ma Thần, Hắc Thiên Ma Thần... Nhân loại bình thường căn bản không có khả năng chiến đấu cùng những Ma Thần này, không có người nào có tâm linh hoàn mỹ không tỳ vết, gặp phải thần linh do Hắc ma pháp sư sáng tạo ra, thì đều xuất hiện các kẽ hở trong tâm hồn, sức chiến đấu đột nhiên giảm mạnh. Đại đa số thời điểm, các Ma Thần căn bản sẽ không tự mình ra tay, chỉ cần để cho thủ hạ, chính là con rõi, đi đối phó với địch nhân đang trong trạng thái mất hồn đó là được. Năm đó có thể chống đỡ Ma Thần quân đội thì chỉ có hai nhóm người, một là Ma pháp sư quân đội của Gelvkesi gia tộc, những Ma pháp sư này được Gelvkesi gia tộc gia trì lên người rất nhiều bí thuật, gần như không bị bất kỳ thứ gì ở bên ngoài ảnh hưởng. Một nhóm khác chính là quân đội của Giáo đình. Năm đó Giáo đình có Thần thánh kỵ sĩ đoàn, Kinh cức tăng lữ quân đoàn, Thiên quốc thần sứ quân đoàn. Trong ba đại quân đoàn, ngoài Kinh cức tăng lữ quân đoàn có thần linh bảo hộ, còn lại thì toàn bộ đều dựa vào các cuồng tín đồ tạo thành, so với Hắc ma pháp sư thì còn điên cuồng hơn. Hắc ma pháp sư không kịp sáng tạo ra bảy mươi hai Ma Thần, thì đã bị tiêu diệt. Rất nhiều thi hài của Ma Thần không thể hủy diệt được, bị mai táng ở trung ương đại lục, trong luyện ngục sa mạc. Luyện ngục sa mạc là cấm khu sinh mệnh, từ sau khi mai táng Ma Thần thi hài, thì nơi đó đã không còn có người nào dám bước vào nữa. Đó cũng là bước ngoặt lịch sử của đại lục, sau khi tiêu diệt Ma Thần do Hắc ma pháp sư sáng tạo ra, Giáo đình và ba đại để quốc khác bắt đầu đi càng lúc càng xa, cuối cùng đã xảy ra xung đột kịch liệt. Trong thời gian này, Hắc ma pháp sư cũng từng teo tàn lại cháy vài lần, nhưng vẫn bị bốn đại để quốc như mặt trời giữa trưa nhanh chóng dập tắt. Tụ linh thú chính là một thứ được xuất hiện vào lúc đó. Bởi vì Hắc ma pháp sư đã không thể đạt được đủ linh hồn, cho nên mới nghiên cứu chế tạo ra loại đồ vật này, có thể để cho linh hồn lặp lại chữa trị, thông qua không ngừng toa tấn, kích thích, để kích phát các lực lượng tiêu cực trong đó, sáng tạo cơ hội cho Ma Thần sống lại. Nếu nói Hắc khôi lỗi là ma hạch, như vậy thì Tụ linh thú giống như là long tinh, có thể lặp lại sử dụng. Bản thân Tụ linh thú cũng có sức chiến đấu cường đại, đồng thời có được một số trí tuệ nhất định. Tụ linh thú từng làm sống lại Hắc Thiên Ma Thần, nhưng mà Hắc Thiên Ma Thần chưa kịp chạy ra luyện ngục sa mạc, thì đã không hiểu sao bị đánh nát, một lần nữa quay về yên lặng. Nhưng ai cũng không cách nào quên châm ngôn báo thù của một đám Hắc ma pháp sư điên cuồng cuối cùng. Chỉ cần có nhân loại tồn tại, thì Ma Thần chính là bất tử, các ngươi hãy chờ tới lúc cùng nhau xuống địa ngục đi! Đội ngũ của Sarin tiếp tục đi nhanh về hướng tây, lại có mấy người bị thương đã chết, trong đội ngũ còn lại 73 người. Hải tặc đã thắng thảm, bọn họ đánh chết địch nhân lớn hơn rất nhiều so với chính mình, nhưng quân số cũng giảm một phần tư. Nếu đây là binh sĩ lần đầu tiên lên chiến trường, thì giờ phút này đã tan rã rồi. Hiện tại Sarin mới phát hiện ra chỗ tốt của những hải tặc này, mặc dù vô cùng mỏi mệt, nhưng đại đa số hải tặc trải qua một hồi ác chiến, ngược lại còn thoải mái hơn. Bọn họ sợ hãi chính là không biết địch nhân, sau khi biết được những địch nhân trên đất bàng này giống như trên biển, chỉ cần phối hợp, thì cũng có thể giết chết, thì sự sợ hãi của bọn hải đạo lập tức biển mất. Đối với hải tặc mà nói, địch nhân là người hay là thần thì cũng không có gì khác nhau, bọn họ là hoàn toàn là những kẻ không có tín ngưỡng. Ở chỗ sâu trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, trong một mảnh đồi núi, có một chỗ đất bàng phẳng rộng khoảng 4 dặm vuông, nơi này đã được san bàng, được dùng ma pháp cái tạo qua, trên mặt đất không có chỗ nào cao hơn hay thấp hơn cả, nếu đổ ra một chậu nước, thì cũng sẽ nhanh chóng thấm xuống, sẽ không chảy về bất cứ một hướng nào. Trong mảnh đất trống rộng bốn thước vuông này, lại quỷ dị không có một chút tuyết nào, trong khi đó bốn phía đồi núi lại phủ đầy tuyết trắng. Gió bắc lạnh thấu xương, chỉ là lại không có một mảnh tuyết nào bị thổi đến cả. Trung tâm của miếng đất bàng này, là một nửa ma pháp tháp. Ma pháp tháp có màu đen, chỉ còn lại năm tầng, mặt trên dường như bị một binh khí cực lớn gì đó đánh trúng, trực tiếp bị gãy đoạn. Bên cạnh ma pháp tháp này, còn có bốn tầng ma pháp tháp vỡ nát nằm ngang, trước ma pháp tháp bị đánh gãy thành hai đoạn này, trên một bình địa rộng rãi, có mấy trăm Kỵ sĩ không đầu đang tuần tra. Trong tầng năm ma pháp tháp, là một gian phòng cầu nguyện. Trong phòng cầu nguyện, có thờ phụng một bức tượng. Dưới bức tượng là một Thần thuật sư mặc trường bào màu trắng đang im lặng ngồi tại đó. Thần thuật sư của Tanggulas đế quốc lại ở trong một cái ma pháp tháp được các Kỵ sĩ không đầu vây quanh, vậy mà lại xây dựng lên một phòng cầu nguyện, nếu việc này mà được truyền ra, sẽ không có bất kỳ kẻ nào tin tưởng cả. Hai Ma pháp sư mặc trường bào màu đen đang cung kính quỳ gối trước mặt Thần thuật sư áo bào trắng, đồng tử màu hoàng kim của Thần thuật sư dường như đã khép lại thành một đường, nhìn hai Ma pháp sư trước mắt này. - Gucci đại nhân, địch nhân đã đến gần rồi, ngài nên tránh đi một chút thì tốt hơn! Ma pháp sư đau khổ cầu xin. - Các ngươi không tin tưởng có thể giết chết toàn bộ bọn họ hay sao? Sợ cái gì, cho dù bọn họ có chạy trốn được, thì người lo lắng hẳn là ta thì mới đúng, có phải hay không? Thần thuật sư thản nhiên trả lời. - Đại nhân, giữa chúng ta... - Hiệp nghị giữa chúng ta vẫn như cũ có hiệu quả, không phải là cấu kết với Ma Thần hay sao? Quang Huy Chi Chủ sẽ tha thứ cho ta. về phần các ngươi, nếu Ma Thần đã sống lại, vì cái gì phải sợ nào? - Đại nhân, Ma Thần sẽ thật sự sống lại đấy! Hai Hắc ma pháp sư run rẩy lên, bọn họ mặc trường bào của nguyên tố pháp sư, nhưng trên thực tế lại là Hắc ma pháp sư mà trên đại lục mỗi người đều hô đánh giết. - Như vậy nghĩa là, các ngươi sợ hãi Hắc Thiên Ma Thần sống lại ư? Ngươi xem, ta sẽ không sợ hãi thần linh của mình, hay là các ngươi cũng chuyển sang tín ngưỡng Quang Huy Chi Chủ đi. Thần thuật sư trêu đùa. Hắn căn bản không lo lắng chuyện này bị người ta phát hiện, làm gì có ai lại đi tin tưởng ràng bạch y chấp sự của Giáo đình lại đi cấu kết với Hắc ma pháp sư? Cừu hận giữa hai bên đã không thể ít hơn giữa Hắc ma pháp sư với Gelvkesi hoàng thất. Một Hắc ma pháp sư liều mạng dập đầu xuống mặt đất, nói: - Gucci đại nhân, ta cảm giác được Tụ linh thú đã bắt đầu xuất hiện, trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch này có mười mấy vạn Hắc khôi lỗi, ít nhất có thể khiến cho Tụ linh thú sống lại hơn trăm lần, Hắc Thiên Ma Thần trước đó đã có một lần gần sống lại, lần này có Tụ linh thú, khẳng định sẽ đi ra khỏi luyện ngục sa mạc! - Vậy thì chẳng phải là rất tốt hay sao? Hắc Thiên Ma Thần trực tiếp từ sa mạc đi ra, giết hại sạch sẽ các công quốc chung quanh, Hắc ma pháp sư các ngươi có thể có địa bàn của chính mình, không cần trốn tránh ở trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch nữa! Thần thuật sư này dĩ nhiên lại là một Bạch y giáo chủ, đó là kẻ có sức chiến đấu cường hân nhất dưới Thần sứ. Hắc y giáo chủ lệ thuộc Trọng Tài sở, Hồng y giáo chủ lệ thuộc Xu Cơ Viện, Bạch y giáo chủ lệ thuộc Thần sứ. Trong ba thế lực lớn này, giáo chủ mới là trụ cột. Dù sao thì Giáo hoàng cùng Trọng tài trưởng và Thần sứ rất ít xuất động, mà với sức chiến đấu của giáo chủ thì cũng đã có thể sử dụng bán thần khí, tương đương với Ma đạo sĩ rồi. Với sức chiến đấu của Sarin cộng thêm Nerys, mà cũng phải bại trận trong tay một Hắc y giáo chủ, có thể thấy được những người trong cấp giáo chủ là cường đại tới cỡ nào. - Gucci đại nhân, chúng ta đã quyết định đi theo Francis đại nhân, tuyệt không quay đầu lại, nhưng mà Hắc Thiên Ma Thần...! - Ngoài chủ của ta, sẽ không còn thần nào khác nữa. Gucci mỉm cười trả lời. Sau đó nói: - Được rồi, ta đáp ứng các ngươi, có thể sử dụng tất cả lực lượng, đi giết chết những kẻ xâm lấn này. Nếu Hắc Thiên Ma Thần phát hiện ra các ngươi phản bội, sẽ có chủ của ta gánh vác cho các ngươi. Hai Hắc ma pháp sư nhìn thoáng qua lẫn nhau, trong lòng thấy phát khổ. Lực lượng của địch nhân rất cường đại, 500 Kỵ sĩ không đầu bị tiêu diệt toàn bộ, thậm chí còn ngưng kết ra Tụ linh thú. Nếu những người này phát hiện ra Gucci, vậy thì chuyện hai người phản bội Hắc Thiên Ma Thần sẽ không che dấu được được, về phần Quang Huy Chi Chủ có thể quản chuyện này hay không, chỉ cần nhìn thì Francis sẽ biết. Francis đã là Giáo đình đệ nhất Thần sứ5 vậy mà vẫn dám cấu kết Hắc ma pháp sư, có thể thấy được hiện giờ nội bộ giáo đình đã phân liệt không thành bộ dáng gì nữa. Sự tình này còn có liên quan đến ân oán bên trong Trọng Tài sở5 hai người chỉ là Ma pháp sư cấp bốn, không cẩn thận một chút, thì chính là tan xương nát thịt. Bọn họ đều là Ma pháp sư có nghiên cứu đối với thần học, biết được Quang Huy Chi Chủ sẽ không hàng lâm Myers đại lục, vị diện quy tắc không cho phép điều này xảy ra. Nhưng Hắc Thiên Ma Thần lại thật sự tồn tại trên đại lục. Chỉ cần Hắc Thiên Ma Thần sống lại, đi ra khỏi luyện ngục sa mạc, thì bất cứ lúc nào cũng sẽ có thể lấy mạng của hai người bọn họ. Bọn họ không sợ chết, nhưng mà bị Hắc Thiên Ma Thần giết chết, thì cũng chưa phải là kết thúc, Hắc Thiên Ma Thần sẽ lặp đi lặp lại luyện hóa linh hồn bọn họ5 cho tới khi vừa lòng thì mới thôi. Gucci nhìn hai Hắc ma pháp sư đang chần chờ không chịu rời đi, nói: - Các ngươi cho ràng, Hắc Thiên Ma Thần còn đáng sợ hơn so với Francis đại nhân hay sao? Hai Hắc ma pháp sư nghe Gucci nói như vậy, dứt khoát đứng lên, cũng không quay đầu lại, đi ra cửa lớn. Hắc Thiên Ma Thần có thể tra tấn linh hồn bọn họ5 nhưng Francis cũng có thể, Giáo đình đệ nhất Thần sứ này không hề yểu hơn lực lượng của Giáo hoàng Diniteo. Giáo đình Diniteo có ba thần khí, Francis thì chỉ có một kiện thần khí, lại có thể đối kháng được với Giáo hoàng. Bởi vì mỗi một Thần sứ của Giáo đình thì đều nghe nói có huyết mạch của thần linh trên Myers đại lục. Có thần linh huyết mạch, là có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của thần khí, sáng tạo ra một nơi tương đương với bán vị diện trên Myers đại lục, trong không gian đó, Thần sứ có được lực lượng gần như bàng của thần. Mà Francis này, đã có được lực lượng cường đại nhất của Thần sứ năm đó, hoàn toàn bất đồng với sáu Thần sứ còn lại. Francis được xưng là con của thần, ngôi sao của ánh sáng trên bình nguyên, là người gần với thần nhất. Dưới sự chỉ huy của hắn, Trọng Tài sở mới một lần nữa khuếch trương, đả kích nghiêm trọng đối với Xu Cơ Viện. Quá trình truyền đạo của Giáo đình cũng đã bị ảnh hưởng, mất đi sự hòa bình năm đó, bắt đầu thường xuyên sử dụng bạo lực. Đối với những kẻ dám khiêu chiến quyền uy của Giáo hoàng này, hai Hắc ma pháp sư này không dám phản kháng chút nào. Bọn họ đầu nhập vào Francis cũng là do không có lựa chọn nào khác, bởi vì Francis coi trọng năng lực của bọn họ5 cho ràng hắc ma pháp cũng có thể phục vụ cho Quang Huy Chi Chủ. - Ta muốn tín ngưỡng của các ngươi. Francis đã từng nói như vậy, vì thể hai Hắc ma pháp sư này mới trở thành người tín ngưỡng Quang Huy Chi Chủ. Nam nhân giống như thần kia, đích xác là đáng sợ hơn nhiều so với Hắc Thiên Ma Thần. Bên ngoài ma pháp tháp, có càng nhiều Hắc khôi lỗi và Kỵ sĩ không đầu được tụ tập lại, trong đồi núi phía xa, truyền đến tiếng gầm phẫn nộ của Căm hận long thú. Gucci nhìn tất cả mọi thứ bên ngoài ma pháp tháp, khẽ nhíu mày. Lần này Francis đại nhân đích xác là làm có chút quá phận, nhưng mà chính minh có thể nói cái gì được đây? Nội bộ giáo đình có các ý kiến không thống nhất với nhau, thì sẽ vĩnh viễn không thể chiểu rọi quang huy của thần ra khắp đại lục được. Chỉ có toàn bộ để quốc trên đại lục bị hủy diệt, thì có lẽ ý tưởng của Francis đại nhân mới có thể thực hiện được hay sao? Vào thời điểm đó, mặc kệ Xu Cơ Viện nghĩ như thể nào, dù sao trên đại lục đã không có để quốc nữa, đến lúc đó Giáo đình trực tiếp đi thu tín đồ là được. về phần có bao nhiêu người phải chết, thì đó là chuyện không sao cả, người có tín ngưỡng sẽ được sống lại tại thiên quốc, những kẻ khinh nhờn thì phải xuống địa ngục chịu giày vò. Thần đã sớm ở đâu cũng có, sinh mệnh chỉ là một quá trình rất ngắn ngủi, cũng không trọng yểu. Bên trong cửa lớn của tầng một ma pháp tháp, không ngừng có các con rõi mới đi ra, những con rõi này mặc kim chúc áo giáp, tất cả áo giáp đều đã tàn phá không chịu nổi, giống như là vừa trải qua các cuộc chiến đấu cường độ cao. Những con rõi này không có biểu tình gì, sắp xếp thành hàng mà đi ra, kết thành phương trận, đi về hướng đông. Đội ngũ của Sarin rất nhanh đã đến gần bình địa trong vùng đồi núi này, thám báo phát hiện ra tung tích của Hắc khôi lỗi, phát ra tiêng cảnh báo bén nhọn. Tiếng cảnh báo chói tai này truyền đi rất xa, những người tuyết càng thêm linh hoạt kia đã hai mắt đỏ lên, nhìn về phía đội ngũ của Sarin. - Đi lên chỗ cao! Sarin thúc khô lâu chiến mã, mang theo đám người Zola trước một bước xông lên một triền núi. Dải đồi núi này không có núi cao, cái núi đất này cũng chỉ cao hơn 200 thước. Khô lâu chiến mã như giẫm trên đất bàng, hơn bảy mươi người nhanh chóng đi lên trên đỉnh ngọn núi đất này. Sarin mang ra luyện kim kính viễn vọng, hướng phía xa nhìn lại, hắn nhìn thấy giữa đồi núi có mấy vạn Hắc khôi lỗi, Kỵ sĩ không đầu, vô hồn phá giáp con rõi. Xa xa giữa vùng đồi núi, còn mơ hồ xuất hiện một bóng dáng thật lớn, đó là Căm hận long thú. Sarin cũng thấy được ma pháp tháp bị đánh gãy kia. Đồng tử của hắn kịch liệt có rút lại, bởi vì trên cửa lớn của ma pháp tháp, hắn thấy được thần văn. Quả nhiên người của Giáo đình đã từng đến đây, nhưng tại sao nơi này lại bị Hắc ma pháp sư chiếm cứ vậy? Tuy nhiên trước mắt không phải là lúc lo lắng vấn đề này, dù sao đã tới nơi rồi, ba vị Quân vương cũng nên xuất lực. - Jodycoco, chúng ta tới nơi rồi, xuất hiện đi. Sarin nhẹ nhàng hô một tiếng. Ba vị Quân vương với vẻ không tình nguyện từ trong tử linh ngọn lửa của Daniel xông ra, lơ lửng giữa không trung. - Nhìn thấy ma pháp tháp phía trước không? Nơi đó chính là di tích vương triều của thứ hai. Sarin chỉ về phía xa, không nói về chuyện Hắc ma pháp sư. Dù sao ba vị Quân vương có thể nhìn thấy, nếu mà bọn họ không chịu xuất lực, Sarin khẳng định sẽ không tiếp tục sử dụng hải tặc đi công kích. Những hải tặc này còn hữu dụng hơn so với hắn tưởng tượng, hoàn toàn không thích hợp để trở thành vật hi sinh. - Không tồi a, hình như còn có kiến trúc khổng lồ trong lòng đất. Hẳn là nơi này, ta cảm nhận được nguyên tố dao động mãnh liệt. Jodycocó cười ha ha. Hắn trực tiếp không nhìn những con rõi do Hắc ma pháp sư khu động kia, những con rõi kia có số lượng nhiều hơn nữa thì cũng chỉ là vô ích, ngoài vài tên ở phía xa, thì những tứh khác chỉ cần một ma pháp là đã quét sạch không còn một mảnh. - Jodycoco, các cuộc chiến đấu khi trước ngươi cũng biết, người của ta không phải là đối thủ. Cho nên các ngươi mà không ra tay, ta cũng chỉ có thể trở về mà thôi. Sarin nói rất trực tiếp, người của Giáo đình không ở đây, điều này làm cho hắn rất thất vọng. Nếu ba vị Quân vương còn tỏ vẻ nhàn hạ, hắn thà ràng trở về nghĩ lại biện pháp, tìm cách tiêu diệt những Hắc ma pháp sư này, chứ cũng không tiếp tục giằng có ở chỗ này. Dựa vào tốc độ của khô lâu chiến mã, hiện tại hắn chạy thì vẫn còn kịp. - Bọn chúng thì tính là cái gì, giao cho chúng ta là được! Jodycocó mang theo hai Quân vương khác, hướng về phía đám Hắc khôi lỗi mà bay tới. Hình dáng khi chiến đấu của ba Quân vương cũng khác nhau, Balagana là có sáu cánh tay, sáu kiện vũ khí, còn có một cái đuôi thật lớn. Jodycocó mở ra cốt dực, dài hơn hai mươi thước, bao phủ bầu trời, che lấp đại địa. Diabinasi giống như vong linh của một người khổng lồ sau khi chết mà hình thành, thân cao vượt qua năm mươi thước, là kẻ có hình thể khổng lồ nhất trong ba vị Quân vương. Ba vị Quân vương căn bản không dùng ma pháp loại ảo ảnh, bản thể của bọn họ đã trải qua vạn năm rèn luyện, thân mình chính là vũ khí rất cường đại, cho dù không có vong Linh Ma pháp, thì cũng là cường giả ít có trên thể giới này. Balagana lao lên trước tiên, sau cánh tay vung vũ khí lên, hung hăng đánh vào nhau, lần này, sóng âm hướng về một phương hướng mà truyền ra, phía trước mặt Ông...! Jodycocó và Diabinasi bên cạnh hắn đồng thời rống giận lên: - Balagana...! Sau một kích toàn lực Balagana, lập tức có vô số Hắc khôi lỗi và Kỵ sĩ không đầu bị tiêu diệt, Jodycocó và Diabinasi bên cạnh hắn cũng bị lan đến, gần như bị đánh văng ra trên mặt đất. Balagana công kích rất quỷ dị, nếu không phải lực lượng của ba người bọn họ đến từ cùng một kiện đồ vật, thì Jodycocó và Diabinasi lập tức sẽ bị thương. - Thật có lỗi, các ngươi đến đi. Balagana lắc lắc cái đuôi thật lớn, trốn sang một bên. Jodycocó phẫn nộ giơ lên quyền trượng của hắn, quát: - Dùng danh nghĩa nói dối, ta giao cho ngươi sự chân thật! Trên mặt đất lập tức mọc lên hơn một ngàn bộ xương khô, hơn nữa số lượng những bộ xương khô này còn đang không ngừng gia tăng, từ trong lòng đất ầm ầm mà ra, hướng về phía đám Hắc khôi lỗi xa xa mà đánh tới. Bởi vì song đầu ưng đã bị Zola bắn xuống dưới, Hắc ma pháp sư không thấy được một màn này, các loại con rõi vẫn còn được cuồn cuộn không ngừng đưa tới chiến trường này. Diabinasi thì vung lên vũ khí trong tay, phóng thích vong Linh Ma pháp về phía mặt đất, hắn công kích là có vẻ đơn giản nhất, những phạm vi ma pháp cũng vượt qua vong Linh Ma pháp bình thường, ít nhất là trong phạm vi gấp khoảng ba mươi lần các ma pháp bình thường khác. Các luồng sáng u ám liên tục hiện ra giữa không trung, cuộc chiến này căn bản là nghiêng về một bên, hành hạ đối phương đến chết. Tuy ràng ba vị Quân vương bị hạn chế lực lượng, nhưng đối với những con rõi do hắc ma pháp chế tạo ra này thì có năng lực khắc chế tuyệt đối, về mặt cấp bậc thì bọn họ cũng cao hơn nhiều - Nếu sớm động thủ thì chẳng phải đã xong rồi chẳng phải sao? Sarin đứng trên sườn núi đất, nhìn một màn này, tỏ vẻ khinh bỉ đối với ba vị Quân vương. Nếu ba vị Quân vương sớm động thủ, căn bản không cần mệt mỏi tới lúc này, mọi người đã sớm tiến vào di tích rồi. Bọn hải đạo bị lực sát thương thật lớn của ba vị Quân vương dọa cho biển sắc, bọn họ tân tân khổ khổ mới đánh tan những địch nhân kia, vậy mà đối phương trước mặt ba vị Quân vương lại giống như là tờ giấy mỏng. Bọn họ hiện tại đã hiểu, vì cái gì Ma pháp sư có thân phận địa vị cao như vậy ở để quốc. Những binh sĩ như bọn họ thì cũng đã được coi như là tinh binh cường hãn, nhưng trước mặt ma pháp cường đại, thì căn bản không có chút lực phản kháng gì cả. Đương nhiên, Ma pháp sư bình thường đã đạt tới cấp bậc này rồi, thì rất ít khi nguyện ý rời khỏi ma pháp tháp. Bởi vì có được sinh mệnh rất dài, Ma pháp sư có thể tiếp tục nghiên cứu, vượt qua chướng ngại về mặt cấp bậc, có hi vọng đạt được bất tử. Nếu rời khỏi ma pháp tháp, thì khả năng nguy hiểm tới bản thân sẽ gia tăng thêm, cũng giống như Canak Đại Để, đi tới tiền tuyển, bị địch nhân mai phục, cuối cùng chết nơi đất người. Sau một kích, thì Balagana phóng thích ma pháp có vẻ có hết sức, nếu ở Vong linh vị diện, hắn có thể nhanh chóng khôi phục, nhưng dựa vào tọa độ vị diện mà Daniel cung cấp, thì tử linh hỏa diễm có thể hấp thu lực lượng có hạn. Hắn liền trực tiếp nhào xuống mặt đất, vung lên sáu kiện vũ khí, bắt đầu đánh giáp lá cà. Không có một con rõi nào có thể ngăn cản được một kích của Balagana. Vũ khí của hắn chỉ cần đập lên, bất kể là Kỵ sĩ không đầu hay là áo giáp con rõi, đều trực tiếp bị đập thành một mảnh huyết nhục mơ hồ. Balagana bắt đầu điên cuồng hấp thu lực lượng của linh hồn mảnh nhỏ, hắn dường như đã quên, hấp thu như vậy sẽ khiến cho thần linh trên thể giới này chú ý. Cũng may Quang Huy Chi Chủ không có trên thể giới này, con rõi của Hắc ma pháp sư cũng là linh hồn bị thần vứt bỏ. Ba vị Quân vương nhanh chóng quét sạch tất cả địch nhân, Sarin giương giọng, - Đều theo kịp đi! Nói xong, hắn thúc dục khô lâu chiến mã, phóng về phía sườn núi đất xuống dưới. Ba vị Quân vương đã giết ra một khoảng cách hơn một dặm, nếu không đuổi kịp, đội ngũ của Sarin sẽ tách rời khỏi ba vị Quân vương. Trường thương của bọn hải đạo đã tổn thất hơn phân nửa trong cuộc chiến khi nãy, hiện tại đều dùng loan đao do Sarin lâm thời luyện chế ra, Zola và ma thú kiểm sĩ gắt gao đi theo Sarin, sợ chủ công này gặp phải nguy hiểm gì. Một Ma pháp sư xung phong ở phía trước, thoạt nhìn thập phần ngu ngốc. Tuy nhiên trong vòng một dặm phía trước Sarin cũng đã không có bất kỳ địch nhân nào nữa rồi. Huyết nhục trên mặt đất vặn vẹo, nhưng do đã bị Balagana hấp thu linh hồn mảnh nhỏ, chúng không cách nào ngưng tụ thành Tụ linh thú được nữa. Ba vị Quân vương dùng khí thể bẻ gãy nghiền nát, mang theo đội ngũ của Sarin trực tiếp vọt tới trước ma pháp tháp, dọc theo đường đi, hơn vài vạn con rõi đã bị tiêu diệt. Hắc ma pháp sư nằm mơ cũng không nghĩ tới, ở trong này sẽ xuất hiện ba vong linh có lực lượng cấp chín. Vong linh cùng cấp bậc thì có thể hành hạ đến chết con rõi do Hắc ma pháp sư làm ra, ba vị Quân vương lại triệu tập ra đại lượng vong linh sinh vật, đảo mắt đã vây quanh ma pháp tháp lại. Bên trong ma pháp tháp, Gucci nhìn thấy đại lượng vong linh sinh vật xuất hiện ngoài tháp, cả người trở nên ngây ngốc. Trong pháp điển của Giáo đình đã tăng thêm nội dung mới, tất cả vong linh sinh vật, Vong linh pháp sư, đều là dị đoan. Hắn vốn không định vận dụng lực lượng của mình để đi chiến đấu, nơi này có Hắc ma pháp sư thủ hộ, đã rất an toàn rồi. Nhưng đột nhiên xuất hiện đại lượng vong linh, khiển cho Gucci không có khả năng làm như không thấy được. Gucci đứng lên, đi tới bên cửa sổ, hai Hắc ma pháp sư không biết đã chạy đi nơi đâu, hơn vài ngàn vong linh vọt tới ma pháp tháp, trong những vong linh kia, có ba vong linh có hình thể thật lớn khiển cho Gucci chú ý. Ba vị Quân vương có thể che dấu dao động khí tức, nhưng hình thể lại quá mức khổng lồ, đây là thứ không thể che dấu được, huống chi Balagana đang dùng một thanh chiến chùy gõ lên đầu của Căm hận long thú, một chùy của hắn đập xuống, cái đầu thật lớn của Căm hận long thú lập tức mất đi một bên, chỉ có thể điên cuồng gào thét, nhưng không cách nào phản kích được cả. Năm kiện vũ khí khác của Balagana thay nhau công kích, sáu cánh tay linh hoạt dị thường. Trước mặt Căm hận long thú, thì hình thể của hắn lại có vẻ rất nhỏ. Căm hận long thú không phải con rõi cận chiến, nó giống như khôi lỗi chiến tranh, là lợi khí để công thành. Muốn cận chiến cùng với Balagana, phải có kỹ xảo cách đấu giống như Kiếm Thánh thì mới được. - Dị đoan...! Trong cổ họng Gucci nặng nề phun ra một từ, trên tay có thêm một miếng kim loại hình vuông, trên mặt phủ đầy thần văn. Miếng kim loại này phóng ra ánh sáng màu trắng, chìm sâu vào trong lòng đất. - Chính là nơi đó! Sarin đã đuổi theo, chỉ vào ma pháp tháp bị gãy ở rất xa kia, hô lên về phía ba vị Quân vương. - Ồ? Chúng ta đi vào! Jodycocó dứt lời, thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, giao chiến đấu cho các vong linh được triệu tập ra, hắn cùng Balagana, Diabinasi biển ảo thành bộ dáng khô lâu, sải bước đi về phía ma pháp tháp. Tinh thần lực cường đại của bọn họ đã phát hiện ra bí mật dưới ma pháp tháp. Nơi này có một cái Truyền Tống Trận, hơn nữa là Truyền Tống Trận cự ly ngắn, khẳng định sẽ kết nối với di tích theo lời của Sarin. Hơn nữa cho dù bọn họ là vong linh, cũng cảm giác được nguyên tố dao động mãnh liệt, nơi này chỉ sợ còn có cả quáng mạch nữa. Nhân loại thích xây dựng ma pháp kiến trúc trên các quáng mạch, sử dụng lực lượng của thiên nhiên, đề cao uy lực của ma pháp kiến trúc. Năm đó nhân loại phát hiện mạch khoáng, cơ bản sẽ không đi đào móc, mà là sử dụng ngay tại chỗ. Hiện tại lực lượng của nhân loại đã yểu bớt, mới đưa bảo thạch ra khai thác, cắt thành các hình dáng giống nhau tận lực đào móc ra giá trị bên trong đó. Sarin quả nhiên không nói sai, địa phương như vậy đích thật là một chỗ di tích của nhân loại thời viễn cổ. Ba vị Quân vương đều mặt mày hớn hở, trong di tích như vậy, có lẽ thật sự có thứ mà bọn họ cần. Những Hắc ma pháp sư kia tuy ràng đã chiếm cứ nơi này, nhưng hắc ma pháp và nguyên tố ma pháp là hai hệ thống hoàn toàn bất đồng, Hắc ma pháp sư hẳn là không có phá hư những thứ bên trong di tích này. Bọn họ căn bản là không dùng được những thứ này.