Trạm Lam Huy Chương
Chương 167 : Gặp lại chim ưng hai đầu
Bầu trời tối dần, ở xa xa có hồ ly tuyết tò mò nhìn doanh trại. Loại ma thú này không có tính công kích mạnh, có nhiều họ hàng của nó thích sống ở gần thành phố, thậm chí có một số ma hồ sống trong thành phố.
Loại hồ ly nhỏ này bắt chuột, ăn rác của con người, cho nên có thể sống chung với con người. Ở phía nam còn có một số loài hồ ly bắt rắn trùng, không khác gì loài mèo thuần dưỡng.
Sarin ngồi trên khối đá lớn, nhìn những động vật nhỏ chạy xung quanh, tâm tình tốt hơn một chút. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, căn cứ thành phố phải được mở rộng.
Chờ xây xong thành phố này, có tháp ma pháp hình thành mạng lưới phòng ngự, dù là Huyết kỵ sĩ cũng không thể làm gì được thành phố này. Đến lúc đó bắt một ít hồ ly tuyết nuôi thả trong thành phố, mặc kệ thành phố hoàn mỹ cỡ nào, sẽ luôn có những nơi loài người không chăm chút được, trùng rắn chuột kiến luôn phiền phức. Có loài động vật này, thành phố sẽ sạch sẽ hơn nhiều.
Bên trong doanh trại lâm thời, đám hải tặc đốt lửa trại. Hỗn Loạn Chiểu Trạch không có nhiều thứ khác, chứ còn cành khô héo úa có cả đống, rải bột phấn ma pháp giá rẻ lên là có thể đốt thật lâu. Sarin không ngăn cản hành vi này, hắn tới Hỗn Loạn Chiểu Trạch không phải vì lén lút tiến vào di tích, hắn vốn là vì muốn Giáo đình chú ý.
Nếu Sarin thật sự muốn lén tiến vào di tích, căn bản không cần dẫn nhiều người đi ra như vậy. Hơn trăm hải tặc cưỡi chiến mã khô lâu, trên đường rất rêu rao, người hơi chú ý một chút là có thể biết được có đội ngũ như thế tiến vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch.
Chẳng qua lần trước Sarin xử tử mười mấy hải tặc, làm cho đám người còn lại thu liễm hơn nhiều, không còn ai dám say sưa hát múa nữa. Nhìn từ xa, doanh trại coi như im lặng chinh tề.
Sarin nhớ lại tình hình khi chạy vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch lúc trước, Nerys cõng mình, một đường chạy như điên. Khi đó hắn sợ Bạch chấp sự Picasso đổi ý, lúc đó hắn không có một chút lực lượng chống cự. Lúc này mới mấy năm? Mình đã có thể nghênh ngang trở về.
Nếu lần này gặp phải Thần thuật sư cấp bậc như Picasso, Sarin có nắm chắc thủ thắng. Chiến đấu với Zola làm cho hắn thành lập được lòng tin. Ưu thế của Ma pháp sư ở chỗ bọn họ có rất nhiều biện pháp chiến thắng kẻ địch.
Pháp sư chỉ biết ném quả cầu lửa không phải pháp sư giỏi, lời này có đạo lý riêng. Ma pháp khác nhau một khi tổ hợp lại, có thể hình thành ngàn vạn phương thức chiến đấu biến hóa liên tục.
Số lượng ma pháp mà Sarin biết không coi là nhiều, nhưng mỗi lần chiến đấu gần như đều dùng biện pháp không giống. Căn cứ kẻ địch khác nhau, hắn sẽ dùng kỹ xảo chiến đấu khác biệt. Đây là ưu thế của Ma pháp sư, ít có người hiểu được. Phần lớn người sẽ cho rằng lực lượng của Ma pháp sư chỉ là thao túng nguyên tố, trên thực tế trí tuệ của Ma pháp sư mới là thứ càng quan trọng hơn.
Người không đủ thông mình, vĩnh viễn không thể trở thành Ma pháp sư giỏi.
Trên vùng tuyết ở xa xa, một con sói tuyết cô độc chậm rãi mò tới gần, nhìn thấy doanh trại đang đứng sừng sững hơn trăm con chiến mã khô lâu, sói tuyết do dự rồi bỏ đi. Ma thú luôn mẫn cảm với nguy hiểm, doanh trại này không phải là đối tượng mà sói tuyết có thể tấn công được.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ở nơi xa hơn, không biết có ma thú to lớn nào đang ngủ say chợt thức dậy, nhanh chóng di chuyển đến đây. Có lẽ có ma thú khác quấy rầy giấc ngủ của nó, có lẽ nó đói đến không thể tiếp tục ngủ, phải đứng dậy kiếm ăn.
Đây là Hỗn Loạn Chiểu Trạch, mỗi một loài muốn sinh tồn thì phải tranh giành, không ai không thứ gì có thể bình yên qua cả đời.
- Hả?
Sarin bỗng ngẩng đầu, trên trời cao có một cái chấm đen xẹt qua, hắn nhanh tay lấy ra kính viễn vọng luyện kim, ngửa đầu quan sát. Bay qua trên cao, là một con chim ưng có hai đầu.
Sarin trở nên khẩn trương, chim ưng hai đầu? Có Hắc ma pháp sư ở Hỗn Loạn Chiểu Trạch? Lần này hắn ngồi không yên, nhảy khỏi tảng đá, nhanh chóng trở lại doanh trại.
Aini tu luyện trong lều trại, Daniel giúp hắn giữ cửa. Daniel cam lòng tự nguyện giúp đỡ Aini, đương nhiên là vì Aini cũng là Vong linh pháp sư, cấp bậc còn cao hơn hắn, hắn có thể học được càng nhiều thứ hơn. Thấy thần sắc âm trầm của Sarin, Aini liền biết xảy ra chuyện. Sarin rất ít khi lộ ra biểu tình không xong, trừ khi chuyện này khiến hắn hoang mang.
- Sao vậy?
Aini thu hồi tử linh hỏa diễm, bây giờ hắn cùng Sarin ngòi chung một thuyền, không chỉ đơn giản là bằng hữu.
- Ta vừa phát hiện ra chim ưng hai đầu!
- Cái gì!
Aini còn ngỡ là hắn nghe lầm, hắn gặp phải nguy cơ lớn nhất cả đời này chính là bị Hắc ma pháp sư vây khốn ở tòa thành Nam tước. Hắc ma pháp sư còn đáng ghét hơn cả chuột, bọn họ có năng lực mở rộng đàn nhanh như chuột.
Daniel phản ứng nhỏ hơn nhiều, hắn không tự mình trải qua, đương nhiên không biết sự đáng sợ của Hắc ma pháp sư.
Sarin cùng Aini hồi tưởng lại Kỵ sĩ không đầu cùng Căm hận long thú, cảm giác được khi thứ đó hình thành số lượng quy mô, đội ngũ của hắn sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.
Căm hận long thú hùng mạnh ngay cả tường thành cũng có thể đụng vỡ lỗ thủng, còn Kỵ sĩ không đầu là Kiếm Sư không có cảm giác đau đớn sợ hãi. So sánh lại, Huyết kỵ sĩ coi như dễ đối phó, bởi vì Huyết kỵ sĩ vẫn có cảm giác đau, ngươi chém một kiếm, không còn tay chân, Huyết kỵ sĩ sẽ không còn uy hiếp.
Kỵ sĩ không đầu thì khác, bản thân Kỵ sĩ không đầu đã không có đầu, không dùng ma pháp, rất khó giết chết hoàn toàn. Chỉ cần Kỵ sĩ không đầu còn tồn tại tứ chi là có thể tiếp tục tấn công kẻ địch, hơn nữa bây giờ là ở trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, căn bản không có tòa thành làm chỗ dựa, muốn lấy ít thắng nhiều là rất khó.
Sarin lấy ra bản đồ đơn sơ, vẽ một đường lên đó, nói:
- Chim ưng hai đầu bay từ hướng này.
- Hình như trùng với mục tiêu?
Aini cau mày, đưa ra phán đoán rất tồi tệ.
- Nếu Hắc ma pháp sư trốn trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, vậy thì rắc rõi to.
Sarin nhìn bản đồ, ngón tay không ngừng vẽ lên bản đồ. Tấm bản đồ này là hắn vẽ ra dựa theo trí nhớ, lúc trước John Cera cho hắn xem thoáng qua, hắn liền ghi nhớ bản đồ của John Cera. Bản đồ này chỉ đánh dấu một phần mười bộ phận của Hỗn Loạn Chiểu Trạch, Sarin bổ sung một ít, không có đánh dấu vị trí thần điện.
Hỗn Loạn Chiểu Trạch có diện tích rất lớn, nhưng mà muốn xuyên qua an toàn, con đường mà Sarin lựa chọn gần như là duy nhất. Cái gọi là an toàn ở chỗ này cũng chỉ là an toàn tương đối, bản thân Sarin đi qua, địa hình đơn giản, không có ma thú quá mạnh. Loại Khai Sơn Quái không có lãnh địa cụ thể, sẽ không xuất hiện thường xuyên.
Bây giờ chim ưng hai đầu của Hắc ma pháp sư xuất hiện, địa điểm bị Hắc ma pháp sư chiếm cứ cũng sẽ không quá xa. Mặc kệ ở nơi nào, phạm vi hoạt động của Hắc ma pháp sư đều vừa lúc chặn ngang con đường của Sarin.
Sarin mua trấn Deep Forest là vì mở ra con đường bí mật trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, có thể nhanh chóng đi tới Scotzia. Nếu Hắc ma pháp sư chiếm cứ bên trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, trấn Deep Forest ngược lại trở thành tiền phương, có lẽ tương lai sẽ phải đối mặt với sự công kích dữ dội của Hắc ma pháp sư.
Khí hậu Hỗn Loạn Chiểu Trạch tồi tệ, sinh tồn khó khăn, nhưng mà bản thân Hắc ma pháp sư gần như là sinh vật vong linh, căn bản không để ý tới vấn đề khí
- Lo trước mắt đã.
Sarin suy nghĩ, nói với Daniel:
- Ngươi thu vũ khí của đám hải tặc lên, chúng ta luyện chế lại vũ khí mới khởi hành. Vũ khí của họ bây giờ không thế đối phó được Kỵ sĩ không đầu.
Daniel gật đầu đi rồi, Aini nói:
- Có cần để cho ba Quân vương hỗ trợ không?
- Bọn họ chưa chắc sẽ giúp, tự mình xử lý trước đã. Nếu nơi này là đại bản doanh của Hắc ma pháp sư, ba tên Quân vương cũng chỉ có thể mang theo chúng ta bỏ chạy. Cậu còn nhớ năm đó không? Hắc ma pháp sư dường như biết sống lại Ma thần gì đó, cho dù đó không phải là Thần linh, sức chiến đấu cũng nằm ngoài khả năng chống cự của chúng ta.
Hai người đều không nói ra ý muốn quay đầu rời đi, thật vất vả khiến ba tên Quân vương ký kết một cái khế ước có cạm bẫy, chuyện lần này nói sao cũng phải hoàn thành. Mặc kệ là Giáo đình ở đây, hay là đại bản doanh Hắc ma pháp sư ở chỗ này, ba tên Quân vương cũng không thể tránh khỏi vấn đề là bọn họ phải thực hiện lời hứa trên khế ước.
Sức chiến đấu của đám hải tặc này không kém binh lính Nam tước trước kia, cũng có mấy Kiếm Sư, phần lớn còn lại là kiếm sĩ tiêu chuẩn. Nhưng mà chỉ có một trăm hải tặc, lại không có tòa thành làm chỗ dựa, thật sự gặp phải hắc khôi lỗi số lượng lớn, trừ Ma pháp sư như Sarin cùng mấy Kiếm Thánh Zola mới thu phục, đám hải tặc không có khả năng sống sót cao.
Hiện giờ Sarin chỉ có thể luyện chế lại vũ khí chuyên đối phó binh chủng chủ yếu của Hắc ma pháp sư, khiến đám hải tặc nâng cao tỷ lệ sinh tồn. Động tác của hắc khôi lỗi không linh hoạt lắm, dùng binh khí dài chiến đấu sẽ giảm bớt được thương vong không cần thiết. Chỉ cần mấy binh lính dùng binh khí dài đâm từ xa là có thể giải quyết được một con hắc khôi lỗi, mấu chốt vẫn là phối hợp.
Cấp bậc như Kỵ sĩ không đầu cần phải có vũ khí hạng nặng đối phó, cũng may đám hải tặc đều học tập một ít kiếm thuật thô sơ, tuy rằng kiếm khí của bản thân không mạnh, sử dụng vũ khí hạng nặng trong thời gian ngắn vẫn rất nhẹ nhàng.
Vũ khí của hải tặc bị thu gom, đưa tới ngoài lều trại của Sarin.
Thương gỗ quá ngắn, Sarin cùng Aini phải kéo dài gấp đôi cán thương. Cũng may không gian Ác Ma Chỉ Hoàn của Sarin bây giờ lớn hơn nhiều, lần này ra ngoài chuẩn bị trang bị cho hải tặc coi như đủ dùng, cán thương gỗ của hải tặc chỉ dài không đến ba thước, đây là bố trí cho kỵ binh.
Từ khi giai tầng kỵ sĩ xuống dốc, phương thức chiến đấu của kỵ sĩ cũng xuống dốc theo, đặc biệt là vũ khí dài, chỉ còn dùng ở bộ binh. Thương kỵ không còn loại dài bảy tám thước, trừ khi là kỵ sĩ cưỡi ma thú cỡ lớn. Sarin mới thu bốn kỵ sĩ ma thú đều không dùng binh khí quá dài, ma thú của bọn họ không lớn hơn ngựa chiến bao nhiêu, còn là ma thú ăn tạp.
Bây giờ Sarin có chút hối hận không dẫn Nerys tới đây, nếu có Nerys ở đây, hai con rõi cấu trang kia là vũ khí mạnh mẽ đối phó với hắc khôi lỗi. Nếu Lex ở đây thì tốt rồi, bên người Lex không thiếu con rõi chiến đấu, con rõi chiến đấu linh hoạt hơn hắc khôi lỗi, sức chiến đấu cũng mạnh hơn.
Bây giờ chỉ có thể dựa vào chính mình, Sarin cuộn tay áo lên giống như thợ rèn, cầm lấy một cây thương gỗ, xem xét tỉ mỉ.
- Ta có thể giúp được gì không?
Luyện kim thuật của Daniel không được, nhưng hắn không muốn nhàn rỗi, Sarin cùng Aini đều bắt đầu giúp hải tặc luyện chế lại vũ khí, vũ khí của hơn trăm tên hải tặc sẽ tốn không ít thời gian.
- Ngươi biết luyện chế dược phẩm không?
- Ta có dược phẩm hỗn loạn, có thể dùng để đối phó con rõi.
Daniel không phải ngu ngốc, câu trả lời hắn làm Sarin rất hài lòng.
- Vậy bôi dược phẩm lên vũ khí của binh lính, làm ngay.
Khi Sarin nói chuyện với Aini, đã nối dài hai cây thương gỗ, bắt đầu thí nghiệm cường độ. Đám hải tặc cũng sẽ luyện tập thương thuật, bởi vì khi cướp bóc phải nhảy lên thuyền kẻ địch, vũ khí tốt nhất là trường thương. Ngẫu nhiên có hải tặc luyện tập ném lao, khí hậu trên biển ẩm ướt, bảo trì cung tên rất rắc rõi, nỏ luyện kim lại rất đắt đỏ, cũng vẫn phải bảo trì, mua nó sẽ mất nhiều hơn được.
Bôi dược phẩm ma pháp lên vũ khí còn rắc rõi hơn cả bôi thuốc độc, dược phẩm ma pháp có tính bốc hơi mạnh, muốn khiến dược phẩm ma pháp duy trì trên vũ khí đủ lâu thì chỉ có Ma pháp sư mới làm được. Binh lính bình thường dù có lấy được dược phẩm ma pháp cũng chỉ là uổng công.
Dược phẩm hỗn loạn nhắm vào thuật triệu hồi, chỉ là đối phó con rõi cũng được. Cho dù con rõi không phải Ma pháp sư chỉ huy, cũng cần vận hành năng lượng theo quy luật mới có thể tự động chiến đấu, bị dược phẩm hỗn loạn tổn thương, tự chủ hoàn toàn mất đi khống chế hành động, không chỉ có thể tấn công kẻ địch, còn có thể tấn công đồng bọn.
Loại dược phẩm ma pháp này là thứ Vong linh pháp sư am hiểu, pháp sư nguyên tố mà chế tạo sẽ có độ khó tương đương với dược phẩm cao cấp.
Thương gỗ được luyện chế lại, trở thành trường thương dài hơn năm thước, càng thích hợp cho bộ binh sử dụng, kỵ binh sử dụng vũ khí dài như thế thì phải trải qua huấn luyện đặc thù mới có thể nắm giữ. Chẳng qua Sarin vẽ ma văn lên cán thương, khiến trọng lượng của thương gỗ không thay đổi nhiều, chỉ cần hải tặc nắm giữ trọng tâm của vũ khí là sẽ không xuất hiện tình huống không thể khống
Đối phó Kỵ sĩ không đầu, vũ khí tốt nhất là rìu hai lưỡi, kiếm nặng hai tay, Bạo ma lưu tinh chùy... Rìu hai lưỡi thông qua quán tính chém giáp nặng kim loại; kiếm nặng hai tay là thứ mà Kiếm Sư yêu nhất, có thể lợi dụng kiếm khí hợp lý; Bạo ma lưu tinh chùy là vũ khí ma pháp hiếm thấy hơn, ngoại trừ trọng kích, còn sinh ra hiệu quả xé rách.
Trong đội ngũ của Sarin rất ít Kiếm Sư, hắn vì đám hải tặc mới luyện chế lại ra rìu hai lưỡi. Một con rõi cấu trang của Sarin sử dụng rìu hai lưỡi, loại vũ khí này rất nặng, vô cùng sắc bén, cho dù là áo giáp ma pháp cũng khó phòng ngự. Rắc rõi duy nhất là loại vũ khí này rất nặng, mang theo sẽ lãng phí rất nhiều thể lực.
May mà đội ngũ của Sarin có chiến mã khô lâu, bình thường chỉ cần treo rìu hai lưỡi lên ngựa là được.
Luyện chế vũ khí còn dễ, kim loại cùng cây gỗ tương đối dễ luyện chế, Sarin còn muốn luyện chế lại bao tay của đám hải tặc.
Vốn hải tặc sử dụng vũ khí là bội kiếm, trường đao. Nếusử dụng rìu hai mặt, bao tay cần phải chịu được sức ma sát mạnh, mới không khiến vũ khí tuột tay.
Lúc này, chỗ tốt có tùy tùng liền thể hiện ra. Zola cùng bốn kiếm sĩ ma thú bảo vệ lều trại của Sarin, hải tặc không ngừng ra vào phân phát ra vũ khí luyện chế xong. Có bốn Kiếm Thánh bảo hộ, Sarin cùng Aini không cần lo bị đánh lén.
Thông thường Ma pháp sư đều sẽ chọn một nơi an toàn mới tiến hành thực nghiệm luyện kim, dù sao khi luyện kim, Ma pháp sư sẽ tập trung tinh thần lực mức độ cao, cảm giác bên ngoài sẽ giảm đi.
Đối với Ma pháp sư có thói quen nắm giữ mọi thứ, cảm giác giảm đi, nguy hiểm sẽ tăng mạnh. Lúc này, pháp sư càng dễ bị tấn công hơn là kiếm sĩ.
Zola nhìn từng kiện vũ khí bị đưa ra, nói với bốn kiếm sĩ ma thú:
- Các ngươi cũng nói với chủ công luyện chế một món vũ khí đi, ta thấy thế này hẳn là chủ công gặp chuyện rắc rõi. Ngươi không thấy ba vị pháp sư đều rất khẩn trương hay sao?
Bốn kiếm sĩ ma thú nhìn nhau, bọn họ còn không có thói quen coi Zola là đồng bọn, dù sao đuổi giết mấy tháng, muốn bỏ qua chuyện này giống như Zola, bọn họ còn chưa làm được. Bốn người bọn họ vốn là cô nhi, cũng không tuyên thệ trung thành với ai, hơn nữa gặp phải nguy hiểm, kiếm sĩ ma thú không thể lùi bước.
Đối với loại chế độ này của Vân Lưu, Zola cười nhạt. Muốn người ta liều mạng thì phải cho chỗ tốt, vận mệnh của kiếm sĩ ma thú không tốt lắm, địa vị chỉ hơi cao hơn bình dân, nhưng mà còn không bằng cả Nam tước cấp ba
- Chúng ta mới thăng cấp Kiếm Thánh sơ cấp, còn cần một thời gian thích ứng với vũ khí, thậm chí bản thân cũng không biết cần vũ khí đặc thù gì, cho nên...
Một tên kiếm sĩ ma thú do dự nói ra suy nghĩ của mình. Theo bọn họ thấy, để cho Sarin luyện chế vũ khí là chuyện rất rắc rõi, bọn họ cần vũ khí không phải sản phẩm làm ẩu. Một món vũ khí luyện kim tốt sẽ đi theo Kiếm Thánh cả đời, cho nên bọn họ định hoàn toàn ổn định kỹ năng mới nhờ Sarin chế tạo cho bọn họ một kiện binh khí vừa tay.
- Hắc, các ngươi bị Jupiter làm choáng váng rồi hả?
Zola không cho là đúng nói:
- Không bao lâu nữa các ngươi sẽ đi liều mạng, sống sót, chủ công sẽ cho đãi ngộ tốt hơn, nói không chừng sau này sẽ có ruộng có đất, lấy hai cái lão bà, sinh một đống đứa nhỏ. Đứa nhỏ của các ngươi còn có thể được chủ công phụ trách mời thầy dạy dỗ, các ngươi như hiện giờ rõ ràng là không thật lòng nương tựa.
Bốn tên kiếm sĩ ma thú hoảng hốt, bọn họ không quá hiểu được nguy cơ bên ngoài, chỉ biết đi theo Sarin, bình thường là phải đi chiến đấu. Nhưng mà bọn họ còn không biết tùy tùng còn có được đãi ngộ như vậy, nếu là thế, thì bốn người quả thật không nên khách khí với Sarin. Bảo trì khoảng cách quá xa, đúng như Zola nói, đó là trong lòng còn chưa hoàn toàn coi Sarin là chủ công.
- Thật là thế sao?
- Đương nhiên, ta đoán, lần này đại nhân sẽ chủ động luyện chế cho các ngươi một món vũ khí, nhưng lần sau các ngươi còn không nói ra yêu cầu với chủ công, tình huống sẽ không hay. Các ngươi biết không, một Ma pháp sư có thể có hơn một trăm tùy tùng. Các ngươi là may mắn, vốn không trở về được Vân Lưu, có thể được Đại ma pháp sư thu nhận, người khác khó mà có cơ hội này, các ngươi phải nắm cho chắc.
Zola tiếp tục bậy bạ, chẳng qua có điều hắn nói đúng, thân là tùy tùng, nếu phải bảo vệ an toàn của chủ công, vậy không thể khách khí trong việc nâng cao sức chiến đấu.
Bốn tên kiếm sĩ ma thú vì tỏ vẻ trung thành, bẻ gãy bội kiếm trước kia, bây giờ chỉ có thể dựa vào trang bị kỵ binh của bọn họ để chiến đấu, lúc đi bộ thì không còn binh khí tiện tay nữa.
- Zola tiên sinh, cảm tạ ngài chỉ điểm.
Một kiếm sĩ ma thú cảm tạ từ đáy lòng.
- về sau gọi tên của ta đi, ở Tần nhân thì tiên sinh là để gọi Ma pháp sư, các ngươi cẩn thận kẻo gây ra chuyện.
Bản thân Zola vốn là giáo sư kiếm thuật cung đình, sẽ có mấy đệ tử gọi hắn như thế. Nhưng mà hắn hiểu Tần nhân có những quy củ còn nghiêm khắc hơn cả Vân Lưu, bốn người này lén gọi như vậy còn không sao, bị Ma pháp sư khác nghe được sẽ rước tới rắc rõi không cần thiết.
-Rõ.
Các kiếm sĩ ma thú không nói nữa, bắt đầu trầm tư suy nghĩ vũ khí thích hợp với mình. Trường kiếm đương nhiên là lựa chọn đơn giản nhất, chỉ là bọn họ học tập kỹ thuật chiến đấu rất phong phú, trường kiếm chưa chắc là thích hợp nhất. Lúc ở Vân Lưu, bởi vì nguyên nhân chức vụ mà bọn họ ở cung đình chỉ có thể đeo bội kiếm, không được phân phát vũ khí đặc thù.
Năm người bảo vệ ngoài lều trại, bọn họ đã là Kiếm Thánh, thời tiết rét lạnh cũng không ảnh hưởng gì. Ở trạng thái không chiến đấu, kiếm khí cũng giống như ma pháp của Ma pháp sư, có thể cung cấp hoàn cảnh đủ thoải mái cho thân thể.
Mãi cho đến đêm, trong lều trại mới truyền ra tiếng gọi của Sarin:
- Năm người các ngươi vào đi.
Zola dẫn bốn kiếm sĩ ma thú đi vào lều trại, lều trại của Sarin rất lớn, hiện giờ một đám vũ khí cuối cùng của nhóm hải tặc đã dọn đi, chỉ có ba người Ma pháp sư ở trong, có vẻ khá trống trải.
- Ngồi đi, cùng ăn chung.
Sarin lấy ra thức ăn do chính hắn chuẩn bị từ Ác Ma Chỉ Hoàn, bày ra trên vải dầu trải sẵn. Bây giờ hắn còn chưa phải pháp sư cấp sáu, không gian trong Ác Ma Chỉ Hoàn vẫn có hạn, hắn sẽ không mang theo đồ vật như bàn ghế. Trừ khi trang bị không gian của hắn có thể giống như Thần La Giới của Lex, Sarin mới có thể cân nhắc mang theo nhiều loại đồ dùng để cuộc sống thoải mái hơn.
Zola cầm lên ăn ngay, bốn kiếm sĩ ma thú có chút không yên, bọn họ bị Zola nhắc nhở qua, đã nghĩ xong cần loại vũ khí gì. Chỉ là bây giờ đang dùng bữa, bọn họ cũng không tiện lên tiếng, trong lòng đang ngứa ngáy.
Sarin ăn xong bánh mỳ của mình, hắn dùng Thanh Khiết Thuật dọn dẹp xong, nói với đám người Zola:
- Zola nói đúng, chúng ta có thể sẽ gặp rắc rõi. Ta đã nghĩ sẵn vũ khí của Zola. lát nữa bốn người các ngươi biểu diễn phương thức chiến đấu mạnh nhất của mình cho ta xem, ta sẽ giúp các ngươi thiết kế ra một loại vũ khí.
- Đại nhân, là rắc rõi gì?
Zola chủ động hỏi, tính tình của hắn vốn rất dễ thích ứng trong mọi hoàn cảnh, với Sarin cũng vậy, với Jupiter Đại đế cũng thế, ở trong lòng hắn không có gì khác nhau. Nếu chủ công không thể thu giữ hắn, hắn liền ra đi, cho nên Zola không gò bó như bốn kiếm sĩ ma thú.
- ừ, chúng ta có thể sẽ gặp phải Hắc ma pháp sư.
Năm người đều không quen thuộc ma pháp, mặc dù có nghe truyền thuyết về hắc ma pháp, nhưng dù sao đó là chuyện ngàn năm trước. Mấy năm trước Phoenix xuất hiện Hắc ma pháp sư, nhưng mà nhanh chóng biến mất, cũng không khiến người ta cảnh giác. Chuyện này chỉ bí truyền trong hoàng thất các đế quốc, nhưng cũng không gây ra gợn sóng gì.
- Ta từng chiến đấu với con rõi của Hắc ma pháp sư, rất khó chơi.
Sarin thấy mấy người dường như không quá khẩn trương, tiếp tục nói:
- Hắc ma pháp sư có thể chế tạo con rõi số lượng lớn, hơn nữa lần trước còn xuất hiện hắc khôi lỗi, căn bản là người rơm biến ra. Các ngươi nghĩ thử xem, dù là sức chiến đấu của hắc khôi lỗi không mạnh, nhưng có được số lượng khổng lồ. Nếu xuất hiện một vạn con hắc khôi lỗi, các ngươi có thể cam đoan thắng lợi hay sao?
- Nếu chúng ta có một vạn binh lính, thì có thể.
Zola cười hì hì trả lời.
- Còn cần ngươi nói? Nhưng chúng ta chỉ có hơn một trăm binh lính, số lượng hắc khôi lỗi có thể trên mười vạn. Mặt khác, sức chiến đấu của Kỵ sĩ không đầu vượt xa hắc khôi lỗi, tương đương với tiêu chuẩn Kiếm Sư. Các ngươi có thể đồng thời đối phó bao nhiêu Kiếm Sư?
Lúc này Zola thế này mới nhíu mày, nếu Kiếm Thánh độc đấu với Kiếm Sư, nhắm mắt lại cũng có thể thủ thắng. Nhưng mà khi loạn chiến, mười mấy cái Kiếm Sư cũng sẽ tạo thành uy hiếp tới Kiếm Thánh.
- Đại nhân, là ta khinh địch.
Zola thẳng thắn thừa nhận sai lầm. Người như hắn, trừ sinh hoạt cá nhân có chút lung tung, vẫn rất nghiêm túc với nghề nghiệp của mình.
- Ngàn năm trước kia, Hắc ma pháp sư có thể gây ra sóng gió lớn như thế là không phải không có nguyên nhân. Hiện giờ chúng ta không có thành phố làm chỗ dựa, ở Hỗn Loạn Chiểu Trạch, lực lượng của bọn họ sẽ phát huy tới mức mạnh nhất. Ta không biết sẽ có xuất hiện con rõi khác hay không, nhưng mà nhất định là có Căm hận long thú. Nếu chúng ta muốn thành lập trận địa đơn giản, đó là chuyện không có ý nghĩa. Nếu Kỵ sĩ không đầu trốn sau Căm hận long thú xung phong lên, chúng ta có thêm hai cái cương nỏ cũng không cản nổi.
- Căm hận long thú?
Năm vị Kiếm Thánh cũng không biết đó là cái gì.
- Đó là loại vũ khí kinh khủng nhất trên đời, lời ta nói, là lời của kẻ địch nói về Căm hận long thú.
Sarin hồi tưởng lại trước kia, phát hiện Căm hận long thú ở con đường xương trắng, cuối cùng cũng không biết Căm hận long thú này xuất hiện ở chỗ nào, rất là quỷ dị. Bây giờ xem ra mấy thứ lúc trước đều trốn vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch, sợ rằng mấy năm nay đã bồi dưỡng ra càng nhiều quái vật hơn.
Trận chiến giằng có ở Kya Loulan. có thể cung cấp cho Hắc ma pháp sư chất dinh dưỡng tốt nhất - linh hồn đau khổ.
Truyện khác cùng thể loại
380 chương
453 chương
258 chương
2005 chương
2917 chương
21 chương
68 chương
1000 chương