Trạm Lam Huy Chương
Chương 160 : Bẫy rập khế ước
Khế ước ma pháp bắt nguồn từ thần thuật, sau lại trải qua sự sửa chữa của nhân loại cho dù không có thần linh giám sát, khế ước ma pháp cũng sẽ có hiệu lực, ước thúc hai bên ký kết khế ước.
Dấu hiệu này cho thấy lúc trước nhân loại đã có lực lượng thay thế được thần linh, hơn nữa lại có ưu thế không bị quy tắc của vị diện trói buộc. Nếu nhân loại không phải bỗng dưng mất đi lực lượng một cách không rõ chỉ sợ những vị diện liền kề Myers đại lục đã sớm bị chinh phục hết.
Khế ước ma pháp tuy thần kỳ nhưng là lại là một loại ma pháp thể hiện công bằng. Ngươi không thể cưỡng chế người khác ký kết khế ước, chỉ có dưới tình hướng hai bên cam tâm tình nguyện thì khế ước mới có thể hoàn thành.
Mà bẫy rập khế ước chính là sử dụng lỗ hổng bên trong khế ước ma pháp khiến khế ước ma pháp vốn công bằng biến thành một loại ma pháp công kích nguy hiểm.
Đối với khế ước ma pháp mà nói, trên thế giới này chỉ có bốn cấp bậc.
Từ cấp một đến cấp ba là một cấp bậc, đều là chức nghiệp giả cấp thấp. Từ cấp bốn đến cấp sáu là một cấp bậc, những chức nghiệp giả này là lực lượng trung kiên của thế giới này. Từ cấp bảy đến cấp chín là một cấp bậc, chức nghiệp giả ở cấp bậc này là cường giả của thế giới này. Từ cấp chín trở lên là một cấp bậc, trong cấp bậc này mọi người đều là những kẻ có hy vọng đạt được lực lượng như nhân loại viễn cổ.
Khế ước ma pháp không thể có hiệu lực vượt qua hai cấp. Nói cách khác, một Ma đạo sĩ là không thể ký kết khế ước với một chức nghiệp giả cấp thấp, chỉ có thể ký kết khế ước với chức nghiệp giả trung cấp. Nếu ký kết khế ước với chức nghiệp giả trung cấp, vậy ích lợi của chức nghiệp giả cấp thấp sẽ không có gì bảo đảm.
Khế ước ma pháp cũng là một loại ma pháp tương đối hoàn thiện, nhằm vào bẫy rập khế ước có rất nhiều hạn chế. Cho dù không phải Ma pháp sư cũng hiểu được đạo lý trong đó. Nếu muốn cho ba Quân vương rơi vào bẫy rập ma pháp, độ khó có chút quá lớn.
Chỉ là độ khó càng lớn thu được lại càng lớn.
- Trước khi tới ta từng cân nhắc cẩn thận, cấp bậc của ba Quân vương ở vị diện này bị hạn chế ở cửu cấp hơi thấp một chút, nếu như bẫy rập khế ước bị bọn họ nhìn thấy chúng ta gần như không có khả năng sống sót.
Aini nghiêm túc nói, Sarin cẩn thận nghe.
- Nhưng là một khi thành công, chỉ cần hai chúng ta ở một chỗ, có ba Quân vương làm tay sai, hai chức nghiệp giả cấp chín cũng không phải đối thủ của chúng ta. Nếu chúng ta tách ra, cũng có thể một mình đối phó một chức nghiệp giả cấp chín. Thu được này có phải rất lớn hay không?
Sarin gật đầu, Aini tiếp tục nói:
- Nếu rất lớn, chúng ta trả giá nhiều một chút cũng là đáng giá. Đúng không?
- Đúng!
- Vậy ngươi ngẫm lại, trong tay ngươi có thứ gì có thể khiến cho ba Quân vương này hứng thú? về vấn đề này Sarin đã nghĩ tới thật lâu. Hắn không biết ba Quân vương đang tìm cái gì. Nếu hắn biết đã sớm thiết kế xong bẫy rập ma pháp chờ Aini vừa tới liền động thủ.
- Vậy chúng ta đổi một cách nghĩ, ngươi cảm thấy từ Quân vương nào xuống tay tương đối dễ dàng?
- Diabinasi... Không, là Balagana. Cũng không được, có lẽ xuống tay với Jodycocó tương đối dễ dàng một chút.
Sarin bị Aini hỏi câu này mới phát hiện hắn quan sát ba Quân vương lâu như vậy vẫn như cũ không thể đoán ra nhược điểm của ba Quân vương.
Mới đầu hắn nói Diabinasi là bởi vì trí tuệ của Diabinasi rõ ràng thấp nhất trong số ba Quân vương. Nhưng Diabinasi chính vì trí tuệ không đủ, phương thức hắn ta giải quyết vấn đề cũng chỉ có dựa vào vũ lực. Nhân vật như vậy thật sự khó đối phó, bất kể ngươi nghĩ ra âm mưu quỷ kế gì, người ta bổ tới một đao liền hoàn toàn xong xuôi.
Mà Balagana tuy rằng không thông minh như Jodycocó nhưng thuộc tính của hắn là hỗn loạn, chính hắn đều không thể khống chế. Lần đầu tiên xuất hiện vấn đề, Balagana suýt nữa giết chết Sarin. Lần thứ hai, Balagana thả cho Hắc y giáo chủ của Giáo đình chạy mất, mang đến vô cùng phiền toái cho Sarin.
Nếu Hắc y giáo chủ bị giết chết ở chỗ này, Giáo đình tuy sẽ tiếp tục phái người điều tra cũng sẽ không hạ quyết tâm trực tiếp làm ra hành động lớn. Hiện tại Hắc y giáo chủ mang tin tức nơi này có dị giáo đồ trở về, thời gian Giáo đình để lại cho Sarin sẽ không nhiều nữa.
Đối với một nhân vật mà ngay cả hắn cũng không thể khống chế bản thân, Sarin không nghĩ ra có bẫy rập gì ổn thỏa có thể cho Balagana nhảy vào.
Mà Jodycocó tuy rằng thông minh nhất nhưng là hắn cũng thích nhất thỏa hiệp, không chịu dùng bạo lực giải quyết vấn đề. Nếu phương thức thỏa đáng, Jodycocó ngược lại là một tên dễ dàng bị lừa nhất. Suy luận này khiến Sarin hơi bất ngờ nhưng lại cũng hợp tình hợp lý.
- Tương đối dễ dàng? Vậy cũng phải đưa ra mồi đủ trọng lượng mới được hả?
Aini đối với điều này cũng không có nhiều biện pháp. Gia tộc Clyde có tiền, có vũ lực, có Ma pháp sư nhưng muốn đối phó với một vong linh Quân vương vẫn còn có chút không đủ. Aini chỉ phụ trách việc buôn bán của gia tộc ở thành thị này, không thể triệu tập tất cả lực lượng của gia tộc Clyde.
Hắn cũng muốn lập tức lấy được mồi ra nhưng trong tay hắn không có cho nên chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Sarin.
Sarin biết hiện tại không phải lúc keo kiệt nhưng phiền toái nhất chính là hắn không biết ba Quân vương muốn gì. Khi một người không có dục vọng sẽ không có nhược điểm. Ba Quân vương khẳng định có dục vọng, vấn đề Sarin không biết nội dung cụ thể của dục vọng này.
Nếu toàn bộ Ma pháp sư của đảo Sigure ở đây đương nhiên không có vấn đề, dùng võ lực giải quyết là được. Hiện tại bên cạnh Sarin chỉ có hai pháp sư cấp bốn, hai cấp năm người còn lại ngay cả một hơi của ba Quân vương đều không chịu nổi. Tính cả Sarin và Aini tổng cộng chỉ có sáu người có thể sống sót quá mười giây trước mặt ba Quân vương.
Khi lực lượng đạt tới một trình độ nhất định, mưu kế liền trở thành vô dụng.
Thuyền chìm của vương triều thứ hai? Ba Quân vương đương nhiên có thể tiến vào đáy biển sâu tra xét, nhưng chuyện này không cần khế ước, không thể bố trí bẫy rập. Suy nghĩ trong chốc lát, Sarin đột nhiên nhớ tới trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch còn có một cái di tích của vương triều thứ hai, mà di tích đó rất có khả năng bị Giáo đình chiếm cứ.
Từ góc độ khế ước mà nói, Sarin hiện tại không thể xác định trong di tích kia có lực lượng của Giáo đình hay không. Lúc ký kết khế ước sẽ không cần đề cập tới vấn đề này.
Nhưng là ba Quân vương gặp phải người của Giáo đình rất có khả năng không ra tay, thậm chí là chạy trốn. Nếu trong di tích có tồn tại nhân vật cấp bậc Bạch y giáo chủ, ba Quân vương khẳng định sẽ làm như vậy.
Nếu lại có một lần như vậy, có thể nhằm vào vấn đề này bố trí bẫy rập ma pháp.
- Aini. ta nghĩ ra rồi.
Sarin nói xong, phóng ra Thuật vân hành. Mây mù tràn ngập trong phòng, mọi thứ trong phòng bên ngoài đều không thể nhìn thấy, nghe được gì. Lần này hắn làm cẩn thận bởi vì nếu lời nói tiếp sau bị ba Quân vương biết được, cho dù biết một chút manh mối không chỉ là chuyện không thể hoàn thành thì hắn cùng Aini sẽ phải trực tiếp đối mặt với lửa giận của ba Quân vương.
- Ma pháp của ngươi... Rất cổ quái!
Ngọn lửa tử linh của Aini lại lần nữa mở rộng chiếu sáng một vùng trong mây mù. Hắn cùng Sarin ở trong mây mù nói chuyện với nhau còn an toàn hơn so với kết giới cách âm.
- Còn nhớ được lần đầu tiên chúng ta gặp mặt không?
- Nhớ, ngươi mang theo hai cô nương xinh đẹp tới chỗ ta bán bảo thạch.
- Ta từ Hỗn Loạn Chiểu Trạch đi xuyên qua đó, ở trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch ta gặp một tên Bạch chấp sự của Giáo đình. Người này tuy chỉ là Chấp sự nhưng ta nghĩ cho dù là ta hiện tại cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
Sarin nhớ tới thần thái của Picasso. cảm giác Bạch chấp sự này có chút bất đồng, ít nhất cường đại hơn hai tên Hắc chấp sự mà hắn gặp phải rất nhiều.
- Di tích ma pháp của vương triều thứ hai?
Aini nghe Sarin giảng thuật cảm giác thứ này có thể dẫn dụ được ba Quân vương mắc câu.
- Ta chưa từng đi di tích đó chỉ biết vị trí đánh dấu trên bản đồ. Ta cũng không thể xác định người của Giáo đình có còn ở nơi này hay không. Điều kiện như vậy có thể cấu thành bẫy rập khế ước không?
- Vậy là đủ rồi. Chỉ cần ngươi xác định ba Quân vương sẽ không xuống tay với người của Giáo đình.
- Tuyệt đối sẽ không. Bọn họ đang né tránh cái gì, có thể là sợ hãi Quang Huy Chi Chủ trả thù. Bọn họ sớm muộn sẽ phải về vong linh vị diện, Quang Huy Chi Chủ có lẽ có thể tự mình phủ xuống vị diện đó.
Sarin đơn giản phân tích ra lo âu của ba Quân vương, gần như đoán được hoàn toàn chính xác.
- Tuy nhiên chuyện này cần hai chúng ta đích thân đi một chuyến, sẽ rất nguy hiểm.
- Hiện tại ngươi có thể phi hành không?
- Có thể.
Aini không giấu giếm. Trên thực vật vong linh của hắn còn ký sinh một vong linh có thể phi hành. Vong linh này có thể mang theo hắn phi hành giống như Ma pháp sư cấp sáu.
- Ta cũng có thể, tốc độ không chậm hơn pháp sư cấp sáu. Chỉ cần ở di tích kia không có người cấp bậc giáo chủ trở lên của Giáo đình, chúng ta sẽ không bị giết chết trong nháy mắt. Bẫy rập khế ước của ngươi khẳng định sẽ có hiệu lực?
- Khẳng định. Chỉ cần ở vị diện Myers đại lục, cho dù là thần linh đều phải chịu ước thúc của loại khế ước này.
- Lần này ngươi mang theo bao nhiêu người tới?
- Hai pháp sư cấp ba, năm trăm kiếm sĩ.
Sarin hít một ngụm hơi lạnh. Gia tộc Clyde thật là bỏ được vốn gốc. Năm trăm kiếm sĩ, trong đó thế nào cũng có năm mươi Kiếm sư, có khả năng sẽ là một trăm Kiếm sư. Đây là lực lượng tối đa có thể điều cho Aini. Có năm trăm người này, căn cứ thành thị an toàn rất nhiều.
Gia tộc Clyde còn cấp cho Aini hai pháp sư cấp ba. Pháp sư cấp ba ở Luyện Kim Thành không tính là gì, trên thực tế ở trong thành thị bình thường coi như là một trợ lực cường đại. Nhất là khi thủ thành, lực sát thương của ma pháp cấp ba đối với chiến sĩ không kém hơn ma pháp trung cấp bao nhiêu. Thiếu hụt duy nhất chính là số lượng Ma huyền của pháp sư cấp ba còn rất thấp, không có lực chiến đấu lâu dài.
- Để lại những người này, ta còn có một đám người có thể dùng nhưng là không quá trung thành, lần này liền dẫn bọn họ đi Hỗn Loạn Chiểu Trạch thôi.
Sarin nói tới tự nhiên là đám hải tặc bị thu phục kia. Hiện tại đám hải tặc này bị chia làm hai bộ phận, đại khái có không tới một trăm người đã một lòng một dạ theo Sarin, hơn một trăm người khác còn đang do dự.
Hơn một trăm người này Sarin không tính toán tiếp tục quan sát thêm nữa. Không chịu đi theo mình cũng chỉ đành hy sinh cho xong. Cùng ba Quân vương đi Hỗn Loạn Chiểu Trạch tất sẽ gặp phải một số địch nhân, ba Quân vương cho dù ngụy trang thành sinh vật triệu hoán của Daniel cũng sẽ không thích tự mình ra tay. Đại đa số vẫn còn phải dựa vào người của Sarin động thủ giải quyết ma thú trong rừng rậm và đầm lầy.
Sarin mang người đi đầm lầy càng nhiều Giáo đình sẽ càng đuổi sát không bỏ, ba Quân vương cũng sẽ không thể thoát khỏi. Hiện tại Sarin chỉ sợ người của Giáo đình không có mặt, vậy lần này bố trí bẫy rập khế ước sẽ lãng phí, hắn còn không biết có biện pháp nào có thể dẫn dụ ba Quân vương tái mắc câu.
Sarin cũng không sợ đám hải tạc này chọc phiền toái gì cho mình. Trong số hải tặc đã hoàn toàn đi theo hắn còn có hai người đột phá tới Kiếm sư cao cấp, những hải tặc không chịu thật lòng đi theo chỉ có hai người tiêu chuẩn Kiếm sư sơ cấp, còn lại đều là kiếm sĩ bình thường.
Kiếm sĩ đặt ở trong Đoàn lính đánh thuê coi như là một cái sức chiến đấu, ở chỗ Sarin hắn lại không thiếu những tên hai lòng ba dạ này.
Vấn đề duy nhất chính là nếu Sarin cùng Aini rời khỏi căn cứ thành thị, sự an toàn ở nơi này do ai phụ trách. Ba Quân vương vừa đi, lại có phiền toái Sarin sợ Ma pháp sư của đảo Sigure không trấn áp nổi.
Sarin cùng Aini ở trong Thuật vân hành của hắn nói chuyện với nhau hơn một giờ lúc này mới xác định làm thế nào dẫn dụ ba Quân vương cắn câu.
Lúc này đã là mùa đông, liên tục vài ngày tuyết rơi. Ở một nơi phía đông thần điện cách bến cảng một dặm Sarin chọn một miếng đất cho Aini làm trung tâm của gia tộc Clyde ở thành thị này.
Gia tộc Clyde phái năm trăm kiếm sĩ tới, trên thực tế việc buôn bán không dùng tới nhiều kiếm sĩ như vậy. Aini lệnh cho ba trăm người trong đó tạm thời đi theo Sarin hiệp trợ thành thị phòng ngự. Gia tộc Clyde biết đây là một cơ hội đầu tư không tệ, cho nên không tiếc vốn gốc. Trong tay Sarin quả thật thiếu người, Lex mang đi của hắn một phần ba lực lượng, ba trăm kiếm sĩ này xem như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Việc buôn bán của gia tộc Clyde lần này không chút lỗ vốn, chỉ cần Sarin vượt qua đoạn thời gian này bọn họ ở thành thị này khẳng định sẽ đạt được đãi ngộ cao hơn gia tộc khác.
Ở nơi đã được chọn, một tòa phủ đệ bắt đầu được tu kiến. Phòng ở vào mùa đông có nhiều tệ đoan, tuy nhiên phần lớn kiến trúc của thành thị sử dụng chất liệu đá cộng thêm tác dụng của ma pháp còn không đến mức ảnh hưởng đến tuổi thọ kiến trúc.
Nơi này cách thần điện chẳng qua là hai dặm, vị trí rất tốt, gần với bến cảng, lại ở chính trên tuyến đường đông tây thành thị. Tương lai sau khi thành thị xây dựng xong, vị trí thổ địa như vậy sẽ phi thường đắt đỏ.
Những tòa thành lũy lâm thời được dựng lên, tiêu chuẩn bố trí trong thành lũy là một chiếc nỏ luyện kim cộng thêm năm kiếm sĩ. Loại nỏ luyện kim cỡ trung này cần hai kiếm sĩ thao túng, còn lại ba kiếm sĩ là bảo hộ nỏ luyện kim.
Sau khi những thành lũy này được tu kiến, Sarin cuối cùng coi như hơi vững tâm. Mùa đông này không có người của Giáo đình tái xuất hiện, Balagana tuy rằng không giết chết Hắc y giáo chủ cũng coi như cho đối phương một điểm sợ hãi. Trước khi không có đủ lực lượng, người của Giáo đình ở lại phương bắc sẽ chờ đợi viện quân của Quang Huy Chi Thành.
Aini đang tu kiến phủ đệ của mình, Sarin thì mang theo Nerys. dựng pháo đài ở trên núi đá phía bắc bến cảng.
Chỉnh thể núi đá này là một khối nham thạch thật lớn màu trắng, chắc chắn dị thường. Theo Sarin thấy, ngọn núi đá đường kính chỉ có mấy trăm thước này cho dù dùng ma pháp cấp chín cũng không thể phá hủy. Hắn cũng chỉ có thể dựa vào công phu dùng nước mài đá, ở bộ vị trung gian núi đá mở ra một không gian.
Trong không gian này phải thiết kế sáu miệng xạ kích của pháo ma pháp, còn phải luyện chế sáu cái giá pháo. Hiện tại thuật luyện kim thủy diễm của Sarin bước đầu có thành tựu, nhưng thời gian cấp bách hắn cũng chỉ có thể tạm thời luyện chế một cái giá pháo, sau khi đem pháo ma pháp trang bị lên, gắn ma hạch là có thể khống chế tàu thuyền đến từ mặt biển.
Trong vòng tay của Nerys có hai con rõi lắp ghép, hai con rõi này đều có dấu hiệu sinh mệnh, có thể chỉ huy tự nhiên. Có hai con rõi này, một mình Nerys có thể thao túng pháo ma pháp trên giá pháo này.
Pháo ma pháp muốn chuyển góc độ bắn cần sức người to lớn, mà lực lượng của con rõi lắp ghép đã vượt qua nháy mắt bộc phát của Kiếm sư trung cấp vận chuyển kiếm khí.
Pháo ma pháp có hai điểm thiếu hụt. Thứ nhất là cần nền móng vững chắc, gần như không thể di chuyển. Hiện tại chiếc pháo ma pháp mà Sarin có được này xem như suy yếu vấn đề này. Điểm thiếu hụt thứ hai chính là tiêu hao quá lớn, một kích toàn lực của pháo ma pháp đã tương đương với ma pháp cấp chín. Có thể nghĩ mà biết bắn ra một pháo này cần tiêu hao bao nhiêu ma hạch.
Dựa theo nguyên lý chuyển hóa năng lượng của ma hạch, năng lượng ẩn chứa trong một viên ma hạch cấp chín có thể sáu lần phóng thích ma pháp cấp chín. Dùng trên pháo ma pháp, số lượng này sẽ giảm một nửa. Nói cách khác, nếu Sarin khảm đầy 12 viên ma hạch cấp chín trên pháo ma pháp, mới có thể phóng ra 36
Trong tay Sarin còn có hạch tâm long tinh, đem long tinh này khảm lên đều không thể hoàn toàn giải quyết vấn đề này.
Dùng long tinh làm nguồn năng lượng cho pháo ma pháp, một viên hạch tâm long tinh có thể phóng ra xấp xỉ một trăm phát. Nhưng muốn cho long tinh khôi phục ít nhất cần thời gian nửa năm trở lên.
Cho dù như vậy, Sarin vẫn còn đem long tinh giao cho Nerys. Nerys thấp thỏm trong lòng. Trong vòng tay của nàng còn một viên long tinh chưa được cắt, đó là do nàng lén giữ lại. Nếu hai viên long tinh sử dụng luân phiên, phiền toái này hoàn toàn được giải quyết. Bởi vì cho dù là một chiến dịch trường kỳ, pháo ma pháp phóng ra cũng sẽ không vượt qua 200 lần.
Sarin được đến 180 viên ma hạch cấp cao trong ma pháp tháp của Rafael. Cái gọi là ma hạch cấp cao là chỉ ma hạch này ít nhất từ trong ma thú cấp bảy lấy ra. Cả đời Rafael giết chết ma thú cao cấp vô số kể, tuy nhiên ở cấp bậc đó của hắn ma hạch cũng không xem như thứ gì quá trọng yếu cho nên cũng không để lại bao nhiêu trong ma pháp tháp.
466 viên ma hạch trung cấp là không thể khảm lên pháo ma pháp. Năng lực công kích thấp nhất của pháo ma pháp cũng tương đương ma pháp cấp bảy, phải dùng ma hạch cấp bảy để khu động.
- Chủ nhân. Người muốn đi Hỗn Loạn Chiểu Trạch vì sao không mang ta theo?
- Có mặt ba Quân vương, ta không có nguy hiểm, nhưng nơi này cần một người yên tâm phụ trách.
Sarin vỗ vỗ đầu Nerys. Hiện tại thân thể hắn cuối cùng trưởng thành cao hơn Nerys, điều này làm cho hắn rất vui mừng.
- Chủ nhân, hiện tại người không giống trước kia, có nguy hiểm không nên xông ở phía trước. Đám hải tặc kia, còn có Daniel đều có thể đi làm chuyện nguy hiểm.
Đây là lần đầu tiên Nerys cùng Sarin tách ra, không biết vì sao lại có một chút lưu luyến không rời.
- Ta biết. Lần này mang hải tặc đi chính là vì giải quyết đám người đó. Cơ hội ta cấp cho đã đủ tốt nhưng vẫn còn có người không cam lòng, muốn trở về cuộc sống trước kia. Ta từng đọc được loại chuyện này trong sách, vốn còn cảm thấy khó tin. Hiện tại ta đã biết, một người đa quen sinh sống thế nào sẽ rất khó thay
- Chủ nhân, ta dường như đã quen người rồi.
Cặp mắt màu xanh của Nerys chớp chớp một cái, thâm tình nhìn Sarin.
Sắc mặt Sarin hơi phát xanh, lại không nhẫn tâm trách cứ Nerys, chỉ ho khan một tiếng nói:
- Ta sẽ rất nhanh trở lại. Nhiều nhất thời gian ba tháng, khi đó tuyết phương bắc còn chưa tan đấy.
- Ta rất chán ghét chờ đợi. Lúc ở nơi đó ta đã chờ một vạn năm, cảm giác còn không bằng chết cho xong.
Nerys nhớ tới lúc bị giam giữ trong thần điện, trong lòng không biết là đau đớn hay chua xót, giọng điệu cực kỳ cô đơn.
- ừm, vậy nếu ngươi có thời gian, rèn luyện các kiếm sĩ một chút, đừng luôn đi quấy rõi.
- Chủ nhân, bộ xương kia rất giảo hoạt.
Nerys biết chuyện mình khi dễ Dực khô lâu bị Sarin biết, khẳng định là tên kia ngầm cáo trạng. Dực khô lâu là vong linh, còn có thể trực tiếp đối thoại với Sarin trong tâm, chỉ cần trong phạm vi một dặm trao đổi giữa Dực khô lâu và Sarin sẽ không ai có thể biết được. Chờ Sarin đi rồi, nàng nhất định đi thu thập hắn một trận mới được.
- Nào giảo hoạt như ngươi. Nerys, sau khi ta đi, ngươi còn phải giúp ta trông coi thủ hạ của Aini một chút. Aini tuy rằng sẽ không sử dụng âm mưu gì với ta, nhưng người của gia tộc Clyde lại không làm cho người ta yên tâm gì. Ngươi tìm ra nguy hiểm trong đó, nghĩ biện pháp xử lý. Đừng làm quá rõ ràng, để người biết thì không tốt.
- Chủ nhân. Nếu trong đó có người là mật thám của gia tộc Clyde, một khi chết đi thế nào cũng bị người biết.
Nerys nhắc nhở Sarin.
- Hửh?
Sarin vừa nghĩ, quả nhiên như thế. Tỷ như nếu mình an bài một trăm người ở Luyện Kim Thành, trong đó có hai người là mật thám của hắn. Hai người kia đột nhiên chết đi, vậy khẳng định là người của Luyện Kim Thành phát hiện cái gì, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
- Chủ nhân. Không bằng sau khi ta tìm ra để Aini đi xử lý.
Nerys đưa ra một chủ ý.
Sarin hơi suy nghĩ một chút, gật đầu đáp ứng. Hắn muốn kết giao là Aini mà không phải gia tộc Clyde hiện tại. Tuy rằng Aini phụ trách thành thị này nhưng còn không thể đại biểu gia tộc Clyde. Chờ khi nào chính mình có thể đỡ Aini lên, hai vấn đề này mới có thể hợp thành một vấn đề để suy xét.
Hắn muốn xem Aini sẽ làm như thế nào. Nếu Aini đem những người này đuổi về gia tộc Clyde - đó chính là hắn muốn lấy gia tộc làm trung tâm. Nếu Aini thay mình giết chết kẻ ẩn núp - đó chính là Aini thật sự tính toán khai sáng sự nghiệp của riêng mình. Lúc đó, Sarin mới có thể tiếp tục hợp tác sâu hơn với Aini.
Nháy mắt đã là đầu tháng 12. Một ngày kia, Sarin đi tìm Jodycoco. Ba Quân vương mỗi ngày nghiên cứu manh mối trong các loại thư tịch ma pháp, đã rất ít gặp mặt Sarin. Sarin vừa tới Jodycocó liền biết hắn có chuyện.
- Sarin, hôm nay ngươi đến có tin tức gì tốt?
Gần đây Jodycocó đang áp chế sự bất mãn của Diabinasi. số lượng thư tịch ma pháp Sarin cung cấp gần đây cũng đủ rồi, nhưng trong mỗi mười bản tất nhiên có hai bản tương đối thấp, không hề có tất yếu xem xét.
- Jodycoco, là có một chuyện. Nhưng, có một số lời ta không biết nói như thế
- Sarin, ngươi cứ việc nói, chúng ta là có khế ước. Ngươi cũng biết trừ Balagana, ta và Diabinasi đối với ngươi ngay cả ngộ thương đều không có khả năng.
- Vậy ngươi có thể nói cho ta biết, các ngươi đến Myers đại lục rõt cục muốn tìm cái gì hay không?
Sarin ngẩng đầu. Jodycocó ngồi trên ghế đặc chế, còn phải cúi thấp đầu mới có thể nhìn thấy mặt Sarin.
- Sarin, sao ngươi lại đột nhiên muốn hỏi chuyện này?
Jodycocó không trực tiếp trả lời câu hỏi của Sarin. Sarin một mực đều không hỏi thăm chuyện này, hôm nay đột nhiên hỏi ra làm Jodycocó có chút bất ngờ.
- Nếu thứ các ngươi tìm có liên quan đến ma pháp, có lẽ ta có thể cung cấp manh mối tốt hơn cho ngươi.
Thanh âm Sarin không có dao động cảm xúc gì, hắn che giấu rất tốt. Chỉ cần Jodycocó có hứng thú, vậy chuyện tiếp theo dễ dàng hơn nhiều.
Jodycocó nhìn Sarin trong chốc lát, hỏi:
- Sarin, ngươi không tin ta?
- Cái đó và tín nhiệm không quan hệ. Ma pháp sư chỉ tin tưởng khế ước. Hơn nữa manh mối này không phải ta cung cấp, ta không thể để bằng hữu chịu thiệt.
- Là tên Vong linh pháp sư mới tới kia?
- Chính là hắn!
Sarin nở nụ cười. Jodycocó đang thuận theo ý nghĩ của mình nói chuyện, việc này hắn đã nắm chắc một nửa.
Truyện khác cùng thể loại
380 chương
453 chương
258 chương
2005 chương
2917 chương
21 chương
68 chương
1000 chương